I Became A Flashing Genius At The Magic Academy

chương 40: mô phỏng chiến với ma vật (4)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

“Em vừa nói gì cơ?”

Lee Hanwol vừa gãi đôi tai của mình bằng chiếc bút bi vừa lẩm bẩm. Gương mặt ông lúc này hiện rõ sự bối rối.

Baek Yu-Seol lặp lại yêu cầu.

“5 ma vật. Em sẽ đọc danh sách ngay bây giờ.”

“Em cuối cùng cũng mất trí rồi à? Không, thầy biết em vốn đã điên rồi, nhưng như này có hơi quá…”

“Từ khi nào mà em là kẻ điên ạ?”

“Tự suy ngẫm về những hành động của mình đã làm đi.”

Baek Yu-Seol cau mày rồi nhún vai, trong khi Eisel đọc ra danh sách 5 ma vật trung cấp.

“Liệt diễm long[note61965], Sa tông hắc ngưu[note61966], Quyền kích đường lang[note61967], Thiểm quang ngư[note61968] và Ám liệp thủ[note61969]. Xin hãy triệu hồi chúng.”

Lời nói của Eisel dường như có trọng lượng hơn. Lee Hanwol lập tức gật đầu và ra chỉ dẫn triệu hồi những con ma vật đã được xướng tên đến phòng điều khiển của Vòm Sao.

Sau vài phút, cả 5 ma vật trung cấp xuất hiện trên sân. Những nhà ma vật học trên khán đài đã quan sát trận chiến mô phỏng từ đầu tròn mắt ngạc nhiên.

“Sự kết hợp này…Hmm?”

Vì họ đều hiểu rõ các đặc điểm cũng như những tập tính ẩn của ma vật, họ đã hình dung ra kiểu kết hợp này sẽ diễn ra như thế nào trong đầu mình.

Tuy nhiên, chỉ những người có kiến thức chuyên môn sâu rộng hoặc một vài pháp sư giàu kinh nghiệm như Lee Hanwol mới có thể nhận ra sự độc đáo từ việc triệu hồi những con ma vật này cùng lúc. Vì thế những người khác có mặt trên khán đài đều tỏ ra bối rối.

Ngay cả các giáo sư ma pháp cũng chẳng thể lý giải nổi, nên không đời nào những học viên bình thường khác lại có thể hiểu được.

“Này, Mayuseong. Cậu có hiểu gì không?”

“Tôi cũng không chắc nữa…”

Hong Bi-Yeon và Mayuseong cũng gặp phải tình cảnh tương tự, và thậm chí cả Edna, người đang lặng lẽ quan sát từ phía sau, không thể tìm được gợi ý nào giải thích cho sự kết hợp bí ẩn này.

“Việc triệu hồi đã hoàn tất. Cả nhóm đã sẵn sàng chưa?”

“Rồi ạ.”

Kỳ lạ thay, Eisel và Baek Yu-Seol đang đứng ở trung tâm của sân đấu, bị bao quanh bởi 5 ma vật trung cấp.

Eisel cố gắng trấn an trái tim đang đập thình thịch của mình trong khi tâm trạng tràn ngập lo lắng, nhưng không mấy hiệu quả. Suy cho cùng, đây là lần đầu tiên cô sử dụng ‘phương pháp’ này trong một trận chiến thực sự.

“Này, cô có thể làm được không?”

“…Tất nhiên.”

“Cô chỉ cần hoàn toàn tin tưởng tôi thôi.”

“Tôi nghe cậu nói câu đó đến phát ngấy rồi đấy.”

“Xin lỗi. Ở quê nhà tôi, nó là một câu nói khá nổi tiếng.”

“Tôi nghĩ ở đó hẳn nó cũng lỗi thời rồi. Cách nói chuyện của cậu như mấy lão già ấy.”

“…Làm sao cô biết thế?”

“Huh, rõ như ban ngày vậy mà.”

Khi Eisel quay đầu lại và nhẹ nhàng vuốt ve cây trượng của mình, cô chợt nhận ra bản thân đã bớt căng thẳng đi phần nào. Tất cả là nhờ những lời tán nhảm nãy giờ của Baek Yu-Seol.

‘Phew…’

Baek Yu-Seol phân tích sự sắp xếp của 5 con ma vật trung cấp xung quanh mình trong khi quan sát Eisel dần bình tĩnh lại.

Làm sao để đối phó với 5 ma vật trung cấp chỉ với hai người?

Trong tựa game Aether World, người chơi phải đương đầu với rất nhiều thử thách nếu muốn đánh bại 2 hay nhiều ma vật trung cấp trở lên.

Với hàng trăm ma vật để lựa chọn, người chơi có thể tạo ra vô số tổ hợp khác nhau. Nhưng một người chơi nọ đã phát hiện ra một số ma vật nhất định sẽ phản ứng với đặc tính của những loại ma vật khác.

Nếu biết được điều này, công việc còn lại khá đơn giản.

Chỉ cần đào sâu hơn vào những đặc điểm đó, và tất cả những gì ta phải làm là tạo ra tình huống mà lũ ma vật trở nên thù địch với nhau.

Binh pháp ‘Mượn đao giết người’.

Một chiến lược tiêu diệt kẻ thù bằng sức mạnh của kẻ khác mà không cần để lộ chính mình.

“… Một câu hỏi cuối. Ai là người đã quyết định vị trí của những con ma vật này?”

“Là em.”

“Tôi hiểu rồi. Là một tiên phong, em vẫn có thể ghi điểm dù trong những tình huống ngặt nghèo như thế này. Tuy nhiên, pháp sư tầm xa lại không được như thế. Chiến lược này chẳng phải quá khắc nghiệt đối với một pháp sư tầm xa sao?”

Đáp lại câu hỏi đầy sắc bén của Lee Hanwol, Baek Yu-Seol tự tin trả lời.

“Không. Đây là chiến lược được tạo ra dành riêng cho những pháp sư tầm xa.”

Mọi người xôn xao trước những lời đó, nhưng Lee Hanwol gật đầu, tin tưởng lời nói của cậu dù chỉ một chút.

“Được rồi. Hãy bắt đầu đi.”

Ngay khi hiệu lệnh của ông đưa ra, những con ma vật lấy lại quyền kiểm soát cơ thể, chúng hướng sự chú ý về phía Baek Yu-Seol và Eisel đang ở trung tâm sân đấu.

Khoảng cách không quá xa, vừa đủ để chúng tiếp cận 2 người nếu lơ là trong khoảnh khắc.

Trong thời gian lũ ma vật lấy lại nhận thức và bắt đầu tìm kiếm con mồi, mọi người nhận ra cơ thể Eisel đã có sự thay đổi.

Cô tách cây trượng ra khỏi tay và nâng cơ thể lên không trung một chút.

Ngay khi âm thanh của sự cộng hưởng mana lan ra, các giáo sư tỏ ra kinh ngạc và bật dậy khỏi ghế.

“Đó là… Hiện tượng Cộng hưởng!”

“Không thể nào… Hiện tượng Cộng hưởng chỉ xảy ra khi một pháp sư bậc 6 trở lên hoàn toàn đắm chìm trong Biển ý thức[note61982] mà!”

Eisel nhắm nghiền mắt, hai tay dang rộng. Cây trượng vẫn xoay tròn trước mặt cô để tập trung mana lại.

Luồng mana xanh đậm, lạnh lẽo và băng giá.

“Nhưng… Hiện tượng Cộng hưởng sẽ không thể thực hiện được trừ khi sự an toàn của người thi triển được đảm bảo.”

“Dù lũ ma vật chỉ là ảo ảnh, nhưng nếu bị tấn công, hiện tượng trào ngược mana sẽ xảy ra và biến cô gái đó thành người tàn phế!”

“Này, Lee Hanwol! Dừng buổi đánh giá năng lực này ngay lập tức! Nguy hiểm quá!”

Các giáo sư vô cùng hoảng loạn, nhưng Lee Hanwol không để ý tới họ. Nếu Eisel thực sự gặp nguy hiểm, ông sẽ tính đến việc can thiệp, nhưng ông không nghĩ chuyện đó sẽ xảy ra.

‘Bắt đầu rồi sao?’

Baek Yu-Seol ngưỡng mộ khung cảnh đang diễn ra trước mắt mình. Đúng như dự đoán, khả năng tập trung của cô ấy đáng kinh ngạc tới nỗi chỉ có thể dùng từ thiên tài để mô tả. Theo như trí nhớ của cậu, không có pháp sư bậc 3 nào có thể thực hiện Hiện tượng Cộng hưởng ngoại trừ Eisel.

‘Vậy thì, mình cũng phải làm tròn bổn phận chứ nhỉ.’

Eisel đã thực hiện phần việc của bản thân. Giờ đến lượt của Baek Yu-Seol.

[Tốc Biến]

Cậu hóa thành dư ảnh và đột ngột tiếp cận con ma vật trung cấp có tên ‘Liệt diễm long’, rồi đâm vào vùng bụng nó bằng thanh kiếm Argento.

"Aaaaargh!"

‘Liệt diễm long’ khi cảm thấy đau đớn sẽ phát ra ánh sáng màu đỏ từ trán của nó.

Một con ma vật khác đang chuẩn bị tiếp cận Eisel, chợt phản ứng khi Liệt diễm long phát ra ánh sáng màu đỏ trên trán.

‘Sa tông hắc ngưu’ khi nhìn thấy ánh sáng màu đỏ sẽ trở nên điên cuồng và lao về phía nguồn sáng trong khi khiến cát văng khắp nơi.

"Kru, kru, kru!"

Con ma vật với hình dáng của một con bò đực to lớn, cơ bắp cuồn cuộn lao thẳng về phía con rồng.

Không may, Eisel tình cờ nằm trên đường đi của con hắc ngưu điên cuồng này. Baek Yu-Seol tiếp tục sử dụng tốc biến để dịch chuyển đến bên cạnh con bò.

Sau đó, cậu dùng hết sức lực đánh vào cơ thể nó, khiến nó lao theo một hướng khác và sượt qua Eisel.

“Cái, cái gì vừa…”

Các pháp sư chứng kiến sự việc vừa xảy ra hoàn toàn sửng sốt. Không phải vì hành động của Baek Yu-Seol, mà bởi khả năng tập trung của Eisel mạnh mẽ đến mức khó có thể lý giải được.

Cô hẳn đã nghe thấy tiếng rống của con hắc ngưu cũng như tiếng bước chân của nó, chưa kể áp lực gió khi nó điên cuồng lao về phía mình, nhưng Eisel vẫn không dừng lại.

“Không thể tin nổi… Quyết tâm lớn tới mức nào chứ…”

“Không. Có lẽ vì cô bé tin tưởng người tiên phong kia sẽ bảo vệ mình một cách hoàn hảo.”

Kwoong!!

Khi hai ma vật trung cấp va chạm với nhau, một lượng cát lớn phóng ra từ cơ thể con hắc ngưu theo mọi hướng.

‘Thiểm quang ngư’, cảm nhận được những hạt cát văng vào cơ thể, và lo sợ lớp da sẽ bị khô đi, vì thế con cá tạo và phun ra lượng nước khổng lồ.

Con ma vật nhận thấy mối đe dọa đến tính mạng bản thân, liền dừng di chuyển và bắt đầu phun nước. Vì sân đấu được bao quanh bởi một rào chắn, lượng nước bắt đầu tích tụ.

‘Ám liệp thủ’ khi cảm nhận được độ ẩm, nó sẽ tạo ra tiếng thét có âm vực trên cả 7 quãng tám.

Kiyoohhh!!!

‘Quyền kích đường lang’ rất nhạy cảm với âm thanh, và khi phát hiện âm thanh cao hơn 7 quãng tám, nó sẽ phát điên và không ngừng tấn công kẻ địch.

Lần lượt từng con trong số 5 ma thú được triệu hồi bắt đầu tấn công lẫn nhau. Chỉ khi đó những khán giả đang theo dõi trận đấu mới nhận ra điều đặc biệt đằng sau sự kết hợp kỳ lạ này.

Ngay từ đầu, nhóm của Eisel đã hiểu rõ các đặc điểm cũng như tập tính của ma vật và nhắm đến những hiện tượng này ngay từ đầu.

“Không thể nào. Bọn họ biết hết tất cả đặc điểm của ma vật sao?”

“Thân là một học giả chuyên ngành ma vật học, tôi cũng chưa bao giờ nghĩ đến cách thức như này…”

“Thật quá liều lĩnh và thiếu suy nghĩ.”

“Nhưng…”

Thud, kukugung!!

Lũ ma vật quá bận tâm tấn công lẫn nhau đến nỗi không còn chú ý tới Eisel ở khu vực trung tâm.

Cát thì cuộn xoáy, nước trên sân đấu cứ tiếp tục dâng cao, và ánh sáng đỏ càng gay gắt hơn.

Giữa sự hỗn loạn đó, Baek Yu-Seol hoàn thành vai trò tiên phong của mình một cách hoàn hảo.

Đúng như tên gọi, những người đảm nhận vai trò này có trách nhiệm bảo vệ và chặn đứng kẻ thù cho đến khi pháp sư tầm xa chuẩn bị xong ma pháp.

Khi một con ma vật mù quáng lao về phía Eisel, Baek Yu-Seol lập tức tốc biến đến chỗ nó và sử dụng lưỡi kiếm để chém vào mắt cá chân, khiến nó ngã xuống.

Con ma vật vừa đứng dậy liền bị tấn công bởi những ma vật khác, thậm chí chẳng thể tỉnh táo để nổi giận trước đòn tấn công của Baek Yu-Seol.

Nếu một ma vật khác lao tới, Baek Yu-Seol sẽ chặn nó lại bằng cách đâm sầm cơ thể mình vào nó, và đồng thời, cậu sử dụng Tốc biến để ngăn chặn bất kỳ ma vật nào đến từ hướng khác.

“Wow, tuyệt thật. Ngầu quá.”

Baek Yu-Seol như đang nhảy múa giữa chiến trường.

Có lẽ do ánh sáng từ thanh Argento, dư ảnh của một vệt sáng lưu lại ở nơi cậu đã sử dụng [Tốc Biến].

Một, rồi hai,… vô số vệt sáng từ từ khắc vào khoảng không dần khiến mọi người không thể nào rời mắt.

Cậu Tốc biến về phía đông, rồi lại Tốc biến ra phía tây.

Không phải để trình diễn, những chuyển động của cậu hoàn hảo tuyệt đối, một mình bảo vệ Eisel từ mọi hướng khác nhau.

Trông Baek Yu-Seol lúc này… cậu là hình tượng lý tưởng nhất về những ‘Hiệp sĩ’.

Một Hiệp sĩ bảo vệ người cần hộ tống một cách hoàn hảo, không vết xước.

Khi trận chiến càng trở nên căng thẳng, lũ ma vật dần kiệt sức và bị thương khắp cơ thể.

Cuối cùng, đôi mắt xanh của Eisel mở ra và cô nắm lấy cây trượng.

Ngay lập tức, lượng nước tích tụ trên mặt đất liền hóa băng, và một bông hoa khổng lồ xuất hiện trên bầu trời.

Một bông hoa làm hoàn toàn từ băng, tỏa ra ánh sáng xanh mát lạnh từ những cánh hoa của nó.

“Đóa pha lê.[note61970]”

Bông hoa màu xanh nhạt rực rỡ, đẹp đến mức như thể hút hồn những người chứng kiến.

“Đẹp quá…”

“Chà…”

Liệu có tác phẩm nghệ thuật được chạm khắc tinh xảo nào còn có thể đẹp hơn thế không?

Các giáo sư không còn đánh giá ma pháp của một ‘học viên’ nữa. Ngay lúc này đây, họ chỉ đang trầm trồ, chiêm ngưỡng ma pháp của một pháp sư thực thụ.

Ma pháp của Eisel đơn giản là ở trình độ quá cao so với một học viên. Không pháp sư nào khác có thể trình diễn thứ ma pháp tuyệt đẹp như này.

Krrrr!

Lượng nước dâng lên tới mắt cá chân của lũ ma vật trung cấp trước đó đã hoàn toàn đóng băng, khiến chúng không thể di chuyển. Chúng cũng đã bị thương rất nặng và kiệt sức sau trận hỗn chiến.

Nhưng, nếu thời gian cứ trôi như này, chúng rồi cũng sẽ phá vỡ lớp băng và lao về phía Eisel - nguồn cơn của sự việc.

Trước khi điều đó xảy ra.

“Tan vỡ.”

Bông hoa rực rỡ và xinh đẹp kia vỡ tan thành từng mảnh, biến thành những vũ khí sắc nhọn và rơi xuống tứ phía.

Whoop! Whoop! Quadduk!

Kreuk! Kreuk!

Hàng chục, hàng trăm băng thương, chúng giống như những ngọn giáo khổng lồ đâm vào cơ thể lũ ma vật trung cấp.

Da của chúng liên tục bị xé toạc và đông cứng cùng lúc, gây ra hoại tử, và khi chúng cố gắng cử động, những vết thương hở miệng khiến chúng thét lên trong đau đớn.

Tuy nhiên, trận đấu vẫn chưa kết thúc.

Pssshhh...!

Hơi nước bắt đầu thoát ra từ cơ thể của ‘Ám liệp thủ’. Một trong những đặc tính ẩn của nó – khi cảm thấy lạnh và độ ẩm ở mức cao, nó sẽ tỏa ra nhiệt lượng khủng khiếp.

Vì thế, lớp băng xung quanh dần tan chảy.

“Ah…”

“Cuối cùng, bọn họ cũng không thể thành công.”

“Chiến lược đã được chuẩn bị tốt, và trận chiến diễn ra rất đẹp mắt, nhưng họ đã không tính đến đặc tính ẩn của ma vật như thế.”

“Thật đáng tiếc. Nhưng xét theo trình độ của học viên, họ vẫn có thể nhận được điểm số cao.”

Chiến lược này đã đi đến thất bại.

Ngay khi mọi người sắp đồng tình với nhận định này, Eisel đưa cánh tay còn lại lên không trung.

Mãi cho đến lúc này, không ai nhận ra rằng.

Vầng sáng màu xanh từng là cánh hoa của ‘Đóa pha lê’ kia… vẫn chưa biến mất.

Mọi người đều nghĩ đó là một phần của đóa hoa. Nó nở ra cùng với lõi băng và biến thành những chiếc lá.

Nhưng đó là một suy nghĩ sai lầm.

Sở trường của Eisel là ma pháp kết hợp cả băng là lôi hệ cùng một lúc.

Zzzt, Zzzt!

Khán giả há hốc miệng đầy kinh ngạc khi chứng kiến những tia lửa điện bay xuyên qua không khí.

Vì băng gần như là một chất cách điện hoàn hảo, nên điện sẽ không thể truyền dẫn qua một cách hiệu quả. Do đó mọi người cho rằng Eisel đã từ bỏ thế mạnh khác của mình – Lôi ma pháp, để thi triển ‘Đóa pha lê’.

Nhưng…

Dù được sinh ra với tài năng thiên bẩm về băng ma pháp, tình yêu của Eisel dành cho lôi ma pháp cũng không hề kém cạnh. Cô không hề muốn từ bỏ việc học nó.

Nên Baek Yu-Seol đã nghĩ ra một kế hoạch phi thường.

‘Tại sao cô không làm đông cứng nước rồi để nó tan chảy một lần nữa?’

Tóc! Tách!

Nhiệt độ trên bề mặt lớp băng tăng lên bởi con ‘Ám liệp thủ’. Và dạng lỏng của nước – chất dẫn điện tuyệt vời, dần nhỏ giọt xuống mặt sân.

“Hả…?”

“Đợi đã…?”

Khi mọi người muộn màng nhận ra chuyện gì sắp xảy đến, họ chỉ biết bàng hoàng và rùng mình trước viễn cảnh đang hiện lên trong đầu.

“Nhận lấy.”

Một chùm sáng lao thẳng xuống mặt đất.

Crack!

Âm thanh từ tiếng sấm đinh tai nhức óc vang vọng khắp Vòm Sao.

Cả thế giới nhuộm trong ánh sáng xanh, và đóa hoa lại một lần nữa nở rộ.

Lần này, nó không phải là Đóa pha lê hay những loài hoa nổi tiếng.

Mà là… Lam hoa[note61971].

Một bông hoa tỏa sáng rực rỡ và lộng lẫy hơn bất kỳ thứ gì khác trên thế giới này.

Liệu vẻ đẹp thuần khiết được tạo ra bởi ma pháp có được coi là nghệ thuật?

Nếu biết đồng cảm với tâm hồn của con người, tất cả những người có mặt ở đây đều không thể phủ nhận tuyệt tác tinh xảo và hoa mĩ đang hiện ra trước mắt.

Ma pháp của Eisel gần như là nghệ thuật. Nghệ thuật của sự hủy diệt, của sự chết chóc nhằm mục đích xóa sổ kẻ thù. Miễn là đòn tấn công của cô không đánh trúng Baek Yu-Seol, bất cứ ai cũng phải mê mẩn trước tác phẩm của người nghệ sĩ luôn cố gắng hết mình và không chùn bước trước nghịch cảnh kia.

‘Hah…’

Eisel ngây người nhìn cảnh tượng mà cô vừa tạo ra.

‘Đây là ma pháp của mình…’

Không thể tin được.

Ngay cả Hong Bi-Yeon – đối thủ đáng gờm của cô, cũng không thể trình diễn thứ ma pháp như này.

Một ma pháp chỉ mình Eisel mới có thể thực hiện.

‘Này, kế hoạch kỳ lạ gì vậy? Nó chắc chắn sẽ thành công, đúng không?’

‘Tất nhiên. Cỡ 1%, theo như tính toán của tôi?’

‘…Cậu nói gì cơ?’

Eisel nhớ lại khi lần đầu nghe thấy kế hoạch này từ Baek Yu-Seol, cô đã rất sốc.

‘99% còn lại là phụ thuộc vào cô. Nếu cô thất bại, tôi sẽ gặp rắc rối đấy.’

‘Tôi sao…?’

Eisel ngỡ rằng mình đã nghe lầm.

Baek Yu-Seol hoàn toàn tin tưởng, giao phó kế hoạch đánh bại 5 ma vật trung cấp cho một người như cô.

‘Cô có thể làm được mà.’

‘Nhưng…’

‘Không, cô buộc phải thành công. Điểm số của tôi phụ thuộc vào cô nữa đấy.’

Lúc đó Eisel thật sự đã nghĩ cậu ta bị điên rồi.

Nếu Baek Yu-Seol bày ra kế hoạch này để khiến cô cảm thấy tự tin hơn, thì nó đã phá sản hoàn toàn từ trong trứng nước.

Bất kể kế hoạch nào được đưa ra, nếu cậu ấy tin tưởng và dựa dẫm vào một người như cô, chúng chắc chắn sẽ thất bại.

Nhưng, Baek Yu-Seol dường như tin tưởng cô hơn bất kỳ ai khác, hơn cả niềm tin của cô dành cho chính bản thân. Cậu mỉm cười tự tin trong khi nói.

‘Tôi tin cô.’

‘Điều đó…’

‘Nên, hãy tin tôi lần này thôi, bởi tôi đặt trọn niềm tin vào Eisel đấy. Cô thực sự có thể làm được.’

Đó là lần đầu tiên cô thấy cậu ấy thực sự nghiêm túc.

Dù Baek Yu-Seol vẫn đang mỉm cười… nhưng bầu không khí nghiêm túc từ biểu cảm cũng như giọng điệu của cậu lại rất chân thật, khiến Eisel không thể coi đó chỉ là một trò đùa.

Cô cảm thấy một gánh nặng đè lên ngực mình. Tuy nhiên, cảm giác đó cũng không tệ như cô nghĩ.

‘Một lần nữa nhé. Cô có thể làm được không?’

Eisel miễn cưỡng gật đầu.

‘Ừm.’

Bằng cách nào đó, cô đã chọn tin tưởng chàng trai ấy.

Có lẽ bởi Eisel bị thuyết phục bởi những lời nói ngô nghê đó. Cô chẳng thể hiểu bản thân nữa.

Nếu có ai có thể khước từ yêu cầu chân thành này từ cậu, người đó hẳn không có trái tim.

Vì vậy… Eisel đã có thể làm một việc nguy hiểm như vậy, trong khi hoàn toàn tin tưởng vào Baek Yu-Seol.

“Ah…”

Để rồi...

“Đẹp quá.”

Cô không biết mình có thể thực hiện ma pháp này một cách hoàn hảo đến vậy.

Ngắm nhìn đóa Lam hoa vẫn lung linh bao phủ thế giới này một lần nữa, Eisel từ từ nhắm mắt lại.

Cả đời, cô chỉ sống trong khi bám víu lấy một tia hy vọng rất mong manh.

Ngay khi niềm hy vọng nhỏ nhoi đó dần lụi tàn.

Baek Yu-Seol là người đã đưa tay cứu lấy cô.

‘Mình… có thể làm được những điều như thế.’

Cho đến giờ, cô cảm giác như bản thân đang trôi dạt giữa đại dương vô tận.

Cho dù cô có cố gắng một mình băng qua sóng gió, đôi lúc cô vẫn lưỡng lự, tự hỏi ‘liệu mình có đang đi đúng hướng hay không?’.

Câu hỏi đó giờ đây không còn nữa.

Ở phía xa kia, Baek Yu-seol – người đã đi trước cô, để lại một tia sáng giữa đại dương bao la đó.

Tựa như những vì sao trên bầu trời đêm, dẫn lối cho những thủy thủ từ thời xưa, hay như ngọn hải đăng soi đường cho tàu thuyền khỏi nguy hiểm.

Eisel cảm thấy tia sáng đang thì thầm với mình.

Chặng đường cô phải đi còn bao xa?

Cô phải nỗ lực đến khi nào?

Vì thế, Eisel chọn đi theo ánh sáng ấy.

Cô sẽ không còn phải lang thang trong cô độc nữa.

Truyện Chữ Hay