{ Third-person POV }
Thời gian trôi qua, khoảng thời gian 4 ngày cho công đoạn chuẩn bị cũng nhanh chóng kết thúc.
Trong khi một số nhóm thậm chí chưa thể chọn được loại ma vật mà họ sẽ đối mặt, số khác đã chăm chỉ luyện tập từ những ngày đầu tiên.
Edna thuộc về vế sau.
Chương này không được miêu tả chi tiết trong cuốn tiểu thuyết gốc, nên Edna đã tự mình xem qua bách khoa toàn thư về ma vật từ trước để chọn ra những loại ma vật thích hợp với bản thân. Nhờ đó cô đã có thể luyện tập suôn sẻ mà không gặp trở ngại nào ngay từ ngày đầu tiên.
Những ma vật đặc biệt có những thuộc tính và kỹ năng riêng là cơ hội để nhận được lượng lớn điểm thưởng ‘khắc hệ’, nhưng Edna sử dụng những hệ ma pháp hiếm ai có thể kiểm soát được – chúng không có độ tương thích như những hệ ma pháp thông thường. Vì thế cô đành từ bỏ những điểm thưởng như thế.
Hơn nữa, không nhân vật nào có thể tiêu diệt được những ma vật trung cấp đặc biệt trong tiểu thuyết gốc, nên Edna cũng mạnh dạn từ bỏ lựa chọn này.
Thay vào đó, cô thử thách bản thân bằng việc tự săn những ma vật trung cấp một mình, giống như Mayuseong đã làm trong tiểu thuyết gốc.
Nếu thành công, cô sẽ đạt điểm số cao nhất mà không phải đau đầu lo lắng về những chi tiết như khắc hệ hay ma vật đặc biệt…
“Bốn ngày có thể là khoảng thời gian ngắn hoặc dài tùy từng nhóm, nhưng các em phải hiểu rằng đây là khoảng thời gian khá dư dả mà thầy đã cho. Mọi người có thể tùy ý lựa chọn loại ma vật mà mình muốn, thậm chí còn được luyện tập trước với chúng.”
Sau khi tập trung 100 học viên từ lớp A và 41 học viên từ lớp S Giáo sư Lee Hanwol bắt đầu buổi đánh giá năng lực.
Vòm Sao có rất nhiều chỗ ngồi dành cho những khán giả muốn quan sát, bao gồm cả các giáo sư, học viên cùng lớp và khóa trên.
‘Hmm, mình hy vọng Eisel có thể làm tốt…’
Trong chương này, Eisel sẽ bị nhấn chìm trong tuyệt vọng bởi Hong Bi-Yeon. Nên ban đầu, Edna đã cố gắng mời Eisel lập nhóm cùng mình.
Nhưng thật bất ngờ, Eisel giờ đang đồng hành cùng với Baek Yu-Seol.
‘Nếu là Baek Yu-Seol…Cậu ta sẽ giúp đỡ cô ấy ngay cả khi không có mình bên cạnh.’
Nếu Eisel đạt thành tích tốt trong bài đánh giá này, tương lai tăm tối của cô sẽ thay đổi đáng kể.
“Được rồi, bây giờ bài kiểm tra đánh giá năng lực sẽ bắt đầu. Nhóm 1, tiến lên phía trước và chuẩn bị.”
Theo lời Giáo sư Lee Hanwol, các thành viên của Nhóm 1 tiến lên và xếp thành đội hình. Một đội hình cơ bản với một tiên phong đứng ở phía trước và 3 pháp sư tầm xa ở đằng sau tạo thành hình tam giác.
Pháp sư tiên phong sẽ thu hút sự chú ý của con ma vật, một người ở tuyến sau sẽ đảm nhận việc khống chế nó và hai người còn lại sẽ thi triển những ma pháp có sức sát thương lớn.
Ngay khi đội hình của Nhóm 1 sẵn sàng, một luồng sáng rực rỡ chiếu rọi ngay trước mặt họ, và một con ma vật xuất hiện.
“Ồ….đó là ‘Rùa ma pháp’[note61960] nhỉ?”
“Đúng thế.”
‘Rùa ma pháp’ là một loại ma vật có hình dáng của một con rùa. Nó có lớp vỏ rất cứng, nhưng lại yếu ớt trước hỏa ma pháp, khiến nó trở thành một trong những loại ma vật trung cấp có thể bị đánh bại dễ dàng bởi các pháp sư.
Có vẻ như các thành viên nhóm này nhận thức được mình còn thiếu kinh nghiệm nên đã chọn một con ma vật tương đối đơn giản và không nguy hiểm để săn.
Nhóm 1 thành công ngăn chặn kỹ năng đáng sợ nhất của nó - ‘Xoáy Lốc’, rồi dồn lực tấn công để kết liễu con ma vật một cách hoàn hảo.
“Làm tốt lắm”
“Phew…”
Ngay cả khi nhóm không thể tiêu diệt được ma vật, các thành viên vẫn có thể được điểm. Đó là do giáo sư nhận xét dựa trên vai trò của mỗi người cũng như cách thức chiến đấu của cả nhóm.
Tuy nhiên, việc hoàn toàn tiêu diệt con ma vật vẫn là thành tích rất phi thường, các thành viên Nhóm 1 rời sân đấu với vẻ mặt hạnh phúc.
Tiếp theo là màn trình diễn của Nhóm 2.
Họ dường như không chuẩn bị trước và không thể triển khai đội hình một cách hợp lý. Và khi con ma vật xuất hiện, họ vội vã giao chiến.
Khi trong đội không có vị trí tiên phong, thường những pháp sư tầm xa sẽ tạo thành một tuyến phòng thủ, nhưng có lẽ vì không tin tưởng lẫn nhau, mỗi người tung ra ma pháp phòng thủ một cách rất rời rạc, hỗn loạn. Họ lần lượt nằm xuống như lá rụng trước cơn gió mùa thu. Sau cùng, nhóm 2 bị tiêu diệt hoàn toàn mà không gây ra sát thương đáng kể nào cho con ma vật.
Dù năng lực của họ hẳn không hề tệ khi là những học viên đến từ lớp A, nhưng có vẻ như đã xảy ra lục đục nội bộ giữa các thành viên trong nhóm.
“Họ đang làm cái gì vậy?”
“Haha, người ta nói rằng những tài năng trẻ đầy hứa hẹn đều tập trung ở khóa năm nhất, nhưng hóa ra chỉ là đám hề thôi à?.”
Một số học viên năm 2 và năm 3 lên tiếng chế giễu họ. Một cảnh tượng thật tội nghiệp khi nạn nhân không thể làm gì để đáp trả lại.
“…Tiếp theo, Nhóm 3.”
Bài đánh giá năng lực của các nhóm nhanh chóng trôi qua, và cuối cùng cũng đến lượt của Edna.
“Nhóm 17, xin mời tiến lên phía trước.”
{ Edna’s POV }
Sau khi xoa dịu lồng ngực và nhẹ nhàng chạm vào phía sau mái tóc được uốn xoăn thành hình quả táo của mình, tôi di chuyển đến khoảng đất ở trung tâm trong khi hít một hơi thật sâu.
‘Huh?’
Chân tôi bất ngờ vấp phải thứ gì đó và trọng lượng cơ thể nhanh chóng đổ về phía trước.
‘Ư?!’
Tôi nhắm chặt mắt, chuẩn bị cho tác động từ cú ngã. Nhưng ai đó từ phía sau đã túm lấy cổ áo tôi, ngăn tôi không ngã xuống sàn.
“Hở…?”
Cảnh tượng cô gái Edna với vóc dáng nhỏ nhắn bị treo lơ lửng trên tay người khác khiến tiếng cười đùa vang lên đây đó trên khán đài.
“Chuyện gì thế? Đáng yêu quá.”
“Học sinh sơ trung à? Trông còn thấp hơn cả em gái tôi.”
“Cậu nhóc giữ lấy cô từ đằng sau kia hẳn cũng trạc tuổi cô bé?”
Từ từ quay đầu lại, tôi nhận ra đó là Baek Yu-Seol đang giữ lấy cổ áo mình. Tôi thì thầm trong khi một giọt mồ hôi chảy dài trên má.
“…Thả tôi ra.”
“À, xin lỗi.”
“Không sao đâu. Cảm ơn cậu rất nhiều.”
Tôi chỉ vừa kịp lấy lại thăng bằng và thở phào nhẹ nhõm thì Baek Yu-Seol chỉ tay xuống dưới.
“Cô có thể buộc lại dây giày của mình không? Nó bị tuột ra rồi kìa.”
“…Hả?”
Nhìn xuống dưới chân, tôi nhận ra dây giày của một trong hai chiếc mà mình đang đi đã hoàn toàn bị rối. Nó vẫn hoàn toàn ổn trước đó khi Jecky buộc nó cho tôi.
{ Third-person POV }
Nếu Edna tiến hành bài kiểm tra trong tình trạng này, cô chắc chắn sẽ gặp rắc rối lớn.
“Để tôi buộc lại giúp cô nhé?”
“Không cần đâu.”
Edna nhanh chóng buộc lại dây giày của mình và tiến tới sân đấu.
Rồi, một câu hỏi khác phát ra từ phía khán đài.
“…Cô ấy chỉ có một mình à?”
“Có vẻ thế.”
“Không thể nào, tự mình chiến đấu sao?”
“Năm ngoái cũng có vài người như thế. Họ chẳng thể lập nhóm vì không có bạn bè.”
“Ah… Ừ nhỉ.”
Một vài học viên năm hai thì thầm với nhau và cùng gật đầu đồng ý.
“Luôn có những cá nhân như thế. Chỉ dựa dẫm vào vẻ bề ngoài và hành động như những kẻ ngốc, để rồi bị tẩy chay.”
“Thế mới thấy mối quan hệ giữa người với người quan trọng ra sao trong thế giới ma pháp…”
Dù những người ngoài cuộc có đang hiểu lầm hay không, bài thi đánh giá năng lực của Edna đã bắt đầu.
Ma vật trung cấp mà Edna lựa chọn có tên ‘Khổng lồ Mac’[note61961]. Đây là loại ma vật bình thường, không có bất kỳ thuộc tính đặc biệt nào. Nhưng chính điều này khiến nó là trở thành loại ma vật không được ưa chuộng trong kỳ đánh giá này bởi pháp sư không có chút lợi thế về mặt thuộc tính nào trước nó.
“Phew…”
Edna nắm chặt cây trượng dài hơn cả phần thân trên của mình bằng hai tay và hít một hơi thật sâu.
“Bắt đầu.”
Theo tín hiệu của Lee Hanwol, con Khổng lồ Mac bừng tỉnh, lao về phía Edna.
Trong khi đó, Edna vẫn bất động, không hề di chuyển một bước, rồi cô cắm cây trượng trên tay xuống mặt đất.
“Gió đưa lời thì thầm của những cánh hoa đi…”