Ở phía xa, Hong Bi-Yeon đang nhìn chằm chằm vào cô.
Không phải là ảo giác.
Chắc chắn đó là ánh mắt hướng thẳng đến Eisel.
‘…Hả?’
Lúc trước, Hong Bi-Yeon thậm chí còn không để ý tới Eisel, mà giờ đây đột nhiên lại trừng mắt nhìn cô dữ dội như thế.
Vì lý do nào đó, Eisel cảm thấy khá nặng nề trước hành động của đối phương, nên cô tránh nhìn thẳng vào mắt của Hong Bi-Yeon, nhưng cô Công chúa kia là người đã tiếp cận trước.
Eisel do dự, gần như vấp ngã về phía sau, nhưng với khả năng thăng bằng phi thường của mình, cô ổn định lại đôi chân, cắn chặt môi và cứng nhắc ngẩng đầu lên.
“Cô.”
“Có chuyện gì sao?”
Sau khi thốt ra một từ duy nhất, Hong Bi-Yeon đột nhiên im lặng và không nói gì thêm.
Đôi mắt tựa hồng ngọc ấy hơi cụp xuống, như thể cô xấu hổ vì đã tự mình đến trước mặt Eisel.
‘Đến đây để kiểm soát mình sao?’
Khóe miệng Eisel khẽ nhếch lên.
Đúng vậy. Cuối cùng Hong Bi-Yeon vẫn coi cô là đối thủ, vẫn có ý định muốn chèn ép, hạn chế cô. Eisel càng tự tin hơn và hét lên để đáp lại.
“Ha, cô đột nhiên đến đây để dằn mặt tôi sao? Thật lố bịch. Mà, chắc hẳn cô đang lo sợ trước tôi…”
“…Cô nói nhảm cái gì thế?”
Vẻ mặt của Hong Bi-Yeon đột nhiên nhăn lại, như thể cô thực sự thấy khó chịu.
“Đừng hiểu nhầm. Cô nên cư xử cho đúng mực.”
“Tôi đã làm gì…”
“Cô có biết câu thành ngữ ‘đàn gảy tai trâu’ không?”
“Tất nhiên…”
“Tôi đang ám chỉ cô đấy. Cô đang được ‘nghe đàn’ đấy, dù cô không xứng với nó.”
Nghe những lời đó, trái tim Eisel như thắt lại.
Lý do tại sao Hong Bi-Yeon đột nhiên tiếp cận cô… Không phải vì cô cảm thấy lo lắng trước tiềm năng của cô gái tên Eisel Morph này.
Đây chỉ đơn giản… là một hành động xuất phát từ việc Baek Yu-Seol bị ‘cướp mất’.
Sau khi nhận ra sự thật này, Eisel thẫn thờ rồi vô thức bật cười một cách cay đắng.
Chỉ vậy thôi sao?
Người phụ nữ trước mặt hoàn toàn không quan tâm tới cô. Trong khi Eisel vẫn luôn ngước nhìn, vẫn luôn cố gắng hết sức để có thể bắt kịp.
Trong mắt người phụ nữ kia, cô gái Eisel Morph không hề tồn tại.
‘Hiểu rồi…’.
Hong Bi-Yeon cau mày khi thấy Eisel ngày càng trầm tư.
‘Mình đã nói cái gì vậy…?’
Cô trở nên quá kích động đến mức thốt ra những lời nói ngu ngốc. Một cô Công chúa Adolveit sẽ không ứng xử như thế, và nó lại càng không phù hợp với tính cách của Hong Bi-Yeon.
Sao cô có thể tỏ ra ghen tỵ với người khác như vậy. Thật khó coi.
Tuy nhiên.
‘…Mình cảm thấy khá dễ chịu.’
Vẫn như thường lệ, cô gái tên Eisel này rất đáng để lưu tâm. Giống như Hong Bi-Yeon mang trong mình hỏa nguyên tố từ khi sinh ra, Eisel cũng được ban phước với băng nguyên tố.
Nội tâm cô bùng cháy khi nghĩ đến việc Eisel sẽ lập đội với Baek Yu-Seol - người có lẽ là tiên phong xuất sắc nhất trong học viện.
Cô cảm thấy như bản thân đang bị tụt lại phía sau.
Nên cô đã vô thức có hành động như vừa nãy.
‘Có lẽ bây giờ cô ta đã hiểu ý mình rồi.’
Hong Bi-Yeon trở lại vị trí cũ, bỏ lại sau lưng Eisel đang có vẻ mặt u ám.
Tất nhiên, Hong Bi-Yeon không phải hoàn toàn vô lo nghĩ. Ảo tưởng điên rồ rằng cô sẽ bị Eisel vượt mặt nếu mọi chuyện tiếp diễn như này vẫn lởn vởn trong đầu cô.
‘…Mình không thể cứ ngồi yên và không làm gì cả.’
Nếu huy động phe cánh của mình, cô có thể dễ dàng chà đạp kẻ thất bại từ gia tộc Morph kia.
Nhưng lòng tự trọng của cô không cho phép điều đó.
Cô muốn dành chiến thắng trước Eisel Morph đang có sự giúp sức của Baek Yu Seol, bằng chính thực lực của bản thân.
‘Một kẻ thua cuộc và một thường dân hợp sức với nhau sao.’
Hong Bi-Yeon nghĩ tới các thành viên trong phe của mình. Chắc chắc là có rất nhiều tiên phong tài năng trong đó. Có lẽ họ vẫn đang chờ để được Hong Bi-Yeon chọn vào nhóm.
Tuy nhiên, như thế thôi là chưa đủ.
Ngay cả những tiên phong ở trình độ đó vẫn chưa thể sánh được với Baek Yu-Seol, người cùng nhóm với Eisel.
Ít nhất, người đó phải cỡ như Mayuseong - người được mệnh danh là ‘Đệ nhất’.
Chỉ khi đó, lực lượng hai bên mới cân bằng.
Đã tính toán đến mức này, cô không muốn do dự thêm giây phút nào nữa. Hong Bi-Yeonphớt lờ mọi lời đề nghị để tiến tới chỗ Mayuseong, người đang phân tích bản đồ một mình.
“Mayuseong.”
“Xin chào Công chúa. Có chuyện gì không?”
“Cậu đã lập đội chưa?”
“Chưa. Tôi sẽ làm một mình.”
‘Một mình sao?’ Hong Bi-Yeon có hơi ngạc nhiên, nhưng cô bình tĩnh tiếp tục nói.
“Hay là cậu lập nhóm với tôi đi?”
“…Hmm?”
Mayuseong hơi nhếch khóe miệng với vẻ tinh tế. Đây rõ ràng là lời từ chối. Nhưng, nếu bỏ cuộc ngay lúc này thì từ đầu cô đã không có ý định tiếp cận cậu ta rồi.
Hong Bi-Yeon khiêu khích Mayuseong.
“Eisel và Baek Yu-Seol đã lập đội với nhau. Cậu biết rằng số lượng thành viên nhóm càng ít, điểm thưởng sẽ càng nhiều, đúng không? Có vẻ như họ lên kế hoạch nhắm vào những ma vật trung cấp đặc biệt thay vì những ma vật trung cấp thông thường.”
“… Cậu thấy đó, tôi có một tinh thần tranh đua mạnh mẽ, nên tôi không muốn thua cuộc.”
Nếu là Mayuseong, cậu ta có thể tự mình đánh bại những con ma vật trung cấp bậc 3. Và, cậu ta sẽ nhận được lượng điểm thưởng rất lớn nếu không lập nhóm với ai cả.
Tuy nhiên, việc nhóm của Baek Yu-Seol chọn mục tiêu là những con ma vật trung cấp ‘đặc biệt’ thì sao?
Khác với ma vật thông thường, những cá thể có thuộc tính và có thể sử dụng những kỹ năng đặc biệt được gọi là ma vật trung cấp đặc biệt.
Nếu thành công đánh bại một con ma vật với độ khó cao như thế, điểm số mà học viên đó nhận được sẽ rất lớn.
Dù chỉ là tổ đội hai người, họ sẽ dễ dàng vượt qua thành tích của Mayuseong.
Tất nhiên, Hong Bi-Yeon không chắc chắn liệu họ có đang nhắm vào những con ma vật đặc biệt hay không.
Những lời này chỉ nhằm mục đích kích thích tinh thần chiến đấu của Mayuseong mà thôi.
“Đúng vậy nhỉ…”
Mayuseong trầm ngâm một hồi với đôi mắt lấp lánh, rồi mỉm cười gật đầu.
“Nghe vui đấy. Tôi đã luôn muốn so tài với Baek Yu-Seol.”
Hong Bi-yeon cười thầm trong lòng, khóe môi khẽ nhếch lên.
‘Lần này, tôi sẽ là người chiến thắng.’