Solo: Kamiya
Chương không dài nhưng eng dịch quá khó hiểu, nên thông cảm nhé ;)
--------------
[Này~ này~~ Đây đúng là nhà Tanaka-san mà ~ Nhà của Tanaka-san, con người nô lệ của công ty mà lương lại thấp kinh khủng đây mà~ Nhà của Tanaka-san, tên ấu dâm đang chơi đùa cùng một đứa bé~ Nếu anh cứ thế này, thì tôi sẽ cho cái cửa này bay luôn đó, đồ khốn~]
Nghe một đống thứ tồi tệ bên kia cách cửa, mặt tôi cau có khi phải tính xem nên mở cửa hay không.
[Tên ấu dâm ~ tên ấu dâm ~ Tanaka-chi lolicon ơi, làm ơn ~ ra ~ đây đi ~ Ah, Tanaka-chi, không lẽ anh...]
“Dừng lại ngay!!!”
Tôi vội chặn họng tên đó trước khi nó kịp phun ra mấy từ nguy hiểm, mà nó đang được phát ra từ bên kia cánh cửa. Dù có hét lên thật lớn mà không màng đến việc làm phiền hàng xóm, thì tôi cũng chưa hẳn đã nghĩ ra việc tiếp theo phải làm. Dù cho thế nào đi chăng nữa, tôi cũng chẳng muốn dính líu đến gã đó chút nào.
Khi bản thân tôi thì vẫn còn chặn ở cửa, Amaletta bước tới, người cô vương một mùi vani thoang thoảng đầy ngọt ngào.
“Umm, Tanaka-san? Ta có khách sao?”
“Không phải khách, mà chỉ là một gã đến nhầm địa chỉ thôi.”
[ Không phải vậy~ tôi đến báo cho anh tin quan trọng mà ~ chỉ cần anh nghe một chút thôi, rồi anh sẽ biết được mọi việc xảy ra trong đời mình đó ~]
“Nó có ý là thứ gì đó như một vết nhơ trong cuộc đời tôi à!”
Tôi mở của một cách vô thức khi cố vặn lại trò đùa nhảm nhí từ hắn. Tên tóc xanh, mắt đỏ vaglf mặc trên người bộ đồ chú hề đó nhìn tôi nở một nụ cười đúng chuẩn của một đân chuyên đốn tim shotacon. (Kamiya: cái thằng này là shota á @@ đùa à!)
“Heyaa~ Buổi tối tốt lành ~ Tôi là Listy, một thương buôn Flag~ Giờ thì, anh có thể cho tôi vào nhà anh được chứ~]
“ Dĩ nhên là không.”
Tuy nhiên, tôi lại chẳng phải một tên shotacon, nên chẳng ngần ngại từ chối với ám hiệu của ngón cái chỉ xuống.
“Này này, đừng vậy mà ~ chúng ta không phải bạn tốt sao~”
“Vớ vẩn, chúng ta mới vừa gặp nhau thôi... Vậy, có vấn đề gì?”
“Xem kìa, xem kìa, anh lạnh lùng quá đấy nếu mà không biết đùa một chút thì phụ nữ sẽ chạy hết đó. Rồi anh chẳng thể lấy được cô nàng nào đâu~ “
“Im đi! Tôi chẳng cần ai dạy mình làm gì cả!”
---Làm gì với tên này đây? Nó đó có đang nghiêm túc? Hay cứ báo hắn cho an ninh luôn nhỉ?
Khi tôi đang bận suy tính nên làm gì với thằng nhóc tự nhận là Listy kia, thì Amaletta ngó ra khỏi lưng tôi xem sự tình.
“Hm? Cái cảm giác này... Cậu đến từ thế giới Causal à?”
Nó là ở đâu? Khi tôi vẫn còn nhức đầu với mấy thứ như dị giới, thì thằng nhóc nhoẻn cười.
“Phải ~ Con mắt rất tinh tường~ Nữ-thần-từ-thiên-đàng-san~”
“Cá- thật thô lỗ mà!”
“ Đâu sai~ Do cô sử lí công việc quá chậm, nên chúng tôi mới phải hành động đây ~ Làm đúng, không là tôi sẽ tét vào mông cô đến khi nó to ra gấp đôi ấy ~”
Thằng nhóc nói những điều tàn ác đó với một nụ cười tinh nghịch, mặc dù nó lại khá hiệu quả, do Amaletta đang núp sau lưng tôi mà kêu lên đầy sợ hãi. Có vẻ cô ta đang nhớ lại việc bị phát vào mông đến trăm lần ngày trước.
Mà gạt nó qua một bên, thằng này biết rõ tình hình của tôi quá nhỉ. Vậy là nó có liên hệ với mấy người chuyển sinh?
“Nhóc là cái thứ gì trên trái đất này?”
Khi nhớ lại về việc bất lực với ai đó cứ tổ lái chủ đề quá nhanh, tôi thử hỏi danh tính thằng nhóc. Lúc ấy, Listy nhoẻn miệng cười thay cho khuôn mạt lạnh tanh của mình và trả lời.
“Tôi sẽ nói cho anh, nhưng trước đó, cho tôi vào trong đi ~”
Rõ ràng, chuyện này chẳng thể chỉ nói qua loa trong một hay hai phút được. Còn chút ngán ngẩm với Listy, thằng nhóc cứ khăng khăng muốn đòi vào trong nhà, tôi miễn cưỡng cho nó bước chân vào trong nhà mình.
“Được rồi....”
“Yayyy~ mình được vào nhà một thuật sĩ ~”
---Rồi có lúc mình sẽ chôn thằng nhóc đó.