Solo:Kamiya
Và chương tiếp theo đã có, vì chuẩn bị ôn thi nên đăng trước :)) ôn thi đây, bye. Nhấp nháp chương vui vẻ nhá
------
Nhìn về phía nữ thiên thần xinh đẹp đang tỏa ra những vầng hào quang sáng chói mà có cảm giác bản thân từng thấy nó đâu đó trước kia, thì một đốm lửa mờ nhạt hiện lên trước mặt cô.
Chẳng khác nào ma trơi, nó chầm chậm hóa thân thành dáng người. Khi người phụ nữ đó đưa tay ra, ngọn lửa vươn tới như để đáp lại.
Cái khung cảnh này, khác gì việc dẫn lối cho linh hồn ở nơi nào đó.
Không thể thốt lên lời, tôi chỉ nhìn chằm chằm vào cảnh tượng đang diễn ra, rồi đột nhiên, người phụ nữ xinh đẹp kia chú ý tới chúng tôi.
[Ah,nếu không nhầm thì chẳng phải Amaletta đó sao?]
Rõ ràng, cô gái kia là người quen của kẻ ăn bám trong nhà tôi. Trong không gian im lặng như tờ, giọng cô nàng kia vang vọng bên tai. Amaletta đáp lại trong tiếng thở dài.
“Bởi vì chuyển sinh Tanaka-san thất bại, nên tôi mới bị trói buộc cùng thế giới này đây.”
[Ôi trời, sao nó có thể xảy ra được cơ chứ? Cô biết sẽ ra sao nếu không tái sinh được anh ta mà, thế giới đó cũng như thế giới này sẽ gặp nhiều rắc rối đó.]
“ Tôi biết chứ, nhưng người này không chịu chết dù cho tôi đã cố dùng mọi thủ đoạn, cứ như anh ta có thể tự thoát biến cố ấy.”
“Không, tôi thì lại nghĩ là do cô quá hậu đậu thôi.”
Nghe họ nói với nhau quá tự nhiên về nhiều thứ kì lạ dù cho là do hội chứng ảo tưởng tuổi vị thành niên gây ra đi chăng nữa, tôi cắt ngang cuộc hội thoại theo phản xạ. Mà ý cô là sao khi nói về thoát khỏi biến cố?
“Tôi không có hậu đậu! Chỉ là hơi hay bất cẩn một chút thôi.”
“Nó chẳng khác gì nhau cả.”
Nhìn Amaletta sau khi bản thân phản bác lại, tôi quay qua nhìn người phụ nữ xinh đẹp đang chú tới mình.
Khác Amaletta, khi người phụ nữ kia hướng ánh mắt như soi mói về phía mình, tôi bắt đầu cảnh giác. Người phụ nữ đó lại đảo mắt lại về phía Amaletta rồi thở dài.
[Trong mọi trường hợp, tôi không có nhiều thời gian. Không thể giúp cô một tay được vì còn phải dẫn lối cho linh hồn này, nhưng nếu cần, đừng ngại dùng khả năng của mình.]
Người phụ nữ xinh đẹp đó phun ra những từ đầy nguy hiểm với một khuôn mặt thẳng thắn. Quay mặt hướng tới ngọn lửa mang dáng người, cô nàng nở một nụ cười như có thể chữa mọi tổn thương chỉ cần thoáng thấy nó.
[Vậy thì, chúng ta cùng khởi hành nào.]
Nghe được lời người phụ nữ xinh đẹp nói, ngọn lửa mang dáng người gật đầu, rồi hào quang chói lòa bao bọc lấy họ. Ngay sau đó, vầng hào quang biến thành những hạt sáng rồi tan vào hư vô.
Trong khi suy nghĩ xem đây có phải mình đang mơ hay không, ánh sáng trắng biến mất. Không gian trở về khung cảnh một buổi chiều náo nhiệt ban đầu.
Mọi người quanh tôi, chỉ nháo nhác về vụ tai nạn mà như chẳng hề thấy việc kì lạ vừa diễn ra vậy.
Như thể nó cố khẳng định mọi thứ Amaletta nói về vụ chuyển sinh là thật. Một cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng tôi.
Đừng nói... Cô ấy đã nói sự thật, rằng cô chính là một nữ thần luân hồi, và tôi bắt buộc phải tái sinh nha?
Sự việc diễn ra quá độ nhận thức của tôi, một ý tưởng ngớ ngẩn chợt lóe lên. Nhưng, nếu tất cả là sự thật thì tôi đang gặp rắc rối.
[Nó đi kèm với khả năng ban cheat cho chính mình!]
[Nếu cần, đừng ngại dùng khả năng của mình.]
Nhớ lại đoạn trò chuyện giữa hai nữ thần chuyển sinh, một giọt mồ hôi lạnh chảy ra... Điều đó... Nó thực sự nguy hiểm phải không?
“Tôi cũng thế, hahh~… tôi cũng phải dẫn dắt cho Tanaka-san nữa,tôi tự hỏi sao mình lại rơi vào tình cảnh này chứ ~”
Trong đám đông vẫn còn ồn ào về ai đó đã lao vào đầu tàu, Amaletta lẩm bẩm điều gì đó khi nhìn về một nơi rất xa xăm.
“…Nghiêm túc?”
Đến đây, tôi cuối cùng cũng hiểu được cái tình huống cực kì nguy hiểm mình đang vướng vào.