Hyouketsu Kyoukai no Eden

mở đầu

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Tên ta là Maha, Maha hoàng kim

Bắt đầu kích hoạt thần chú lục giác hoàng kim, và sẽ tiêu diệt hết tất cả những chứng nhân chứng kiến

Phương thức để vô hiệu hóa Shinryoku. Giai điệu của Uế ca địa đàng chi viên

Bài ca bị cấm – Giai điệu thực sự thứ bảy

Sao con nghĩ có tồn tại một phương thức hoàn toàn xóa bỏ được mateki?

Sự tự tin của con do giai điệu thiên đàng thứ bảy

Maha hoàng kim, cơ thể của ngài chính là kết giới mạnh nhất. Cho dù có bao nhiêu người đi nữa thì không một ai được phép vượt qua kết giới hoàng kim này.

Hãy để mình hỗ trợ bạn

Chắc chắn mình sẽ phân tích được thần chú hoàng kim

Bạn có thể làm được, đúng không?

Mở đầu: Còn lại 72 giờ – Maha.

Hắn là một kẻ kỳ lạ.

Trên một bình nguyên xanh phẳng lặng, cỏ dại mọc đầy thì hắn đang đứng trên một mô đất tương đối cao.

“…”

Một người đàn ông dong dỏng cao, mặc một bộ áo chùng màu vàng bẩn thỉu đã bạc màu.

Đôi mắt của hắn ẩn sâu sau chiếc mặt nạ. Chiếc áo chùng dài từ đầu đến chân, che phủ toàn bộ cơ thể hắn. Không một bộ phận nào của hắn lộ ra dưới ánh nắng mặt trời – ngay đến những ngón tay của hắn cũng ẩn dưới lớp áo chùng. Ngoài bộ trang phục kỳ lạ ra thì những chiếc vòng cơ khí siết chặt bộ đồ khiến hắn càng trở nên quái dị.

Nằm trên cổ, vai, cùi chỏ, khuỷu tay, hông, và hai đầu gối.

Đó là những chiếc máy ánh lên màu sáng kim loại sau một quãng thời gian nhất định, trông như những chiếc vòng tay hay thắt lưng cuộn quanh những phần khác nhau trên thân thể hắn. Những chiếc máy ấy siết chặt vào cơ thể khiến bờ vai rộng và bàn tay cơ bắp hiển lộ.

“…”

Không hề có gió.

Hắn đứng yên không cử động ở một chỗ, không khác gì những cọng cỏ dưới chân.

Không một cử động.

Không chỉ thế, hắn hoàn toàn đứng lặng tuyệt đối.

Nhịp tim, đôi vai dập dồn do hít thở, những cử động cơ bản nhất của một sinh vật sống – hoàn toàn không tồn tại.

Không biết thời gian trôi qua được bao lâu trong một khu vực ngập tràn sự im lặng này.

Bất thình lình sự thay đổi xuất hiện.

Một luồng gió mạnh thổi qua bình nguyên.

“Xin lỗi vì đã để ngài phải đợi. Ngài Maha”.

Mọi thứ xảy ra hầu như ngay tức khắc.

Một luồng gió mạnh thốc lên.

Cùng lúc đó tiếng nói vui vẻ của một người đàn ông vang khắp bình nguyên.

Người đàn ông mặc áo chùng vốn không cử động giờ đây quay người lại.

“… Igun – I”.

“Tôi vô cùng xin lỗi. Do tôi bắt gặp những khóm hoa anh thảo trên đường tới đây khiến tôi quên cả thời gian”.

Người đàn ông được gọi là “Igun – I” nói một cách kính cẩn.

Một chiếc áo khoác đen được điểm xuyết bằng những nút áo màu vàng, cùng với đôi giày đen, một chiếc mũ mềm màu đen. Đôi găng tay trắng của hắn là thứ duy nhất nổi bật trong bộ trang phục tuyền đen của hắn.

“À, nhắc đến hoa anh thảo”…

Một nụ cười nhẹ thoáng qua trên khóe môi Igun – I. Hắn chỉ về phía sau.

“Tôi tìm thấy một bụi dâu dại đằng kia. Màu đỏ mọng của chúng khiến chúng trông rất ngọt. Tôi định hái vài trái trước khi làm việc. Ngài thì sao?”

Vẻ đẹp của quỷ dữ.

Mái tóc vàng kim của hắn lộ ra khỏi chiếc mũ mềm đang che giấu đôi mắt hắn. Mũi và miệng của hắn có hình dáng rất cân đối. Và dù không thể thấy được đôi mắt thì những đường nét trên gương mặt hắn có thể tạo ra ngay một ấn tượng hắn rất đẹp trai.

Cùng với một chất giọng trầm ấm cũng như một thân thể đẹp đẽ thì người đàn ông này toát ra không chỉ vẻ đẹp – mà còn một sự quyến rũ khó tả của quỷ dữ.

“…”

“Ơ? Chuyện bụi dâu dại để sau, và bắt đầu làm việc trước…? Ngài thật thiếu kiên nhẫn, ngài Maha”.

Igun – I nhún vai đầy kiểu cách.

“Có lẽ chúng ta chẳng có sự lựa chọn nào rồi. Do thời gian đã điểm nên giờ ta bắt đầu nhé”.

*… Thụp*

Sau khi hắn nói xong thì một thùng nước lớn bất thình lình xuất hiện bên cạnh hắn.

Thùng nước hình trụ vừa đủ lớn để chứa cả chục người lớn cùng lúc. Hắn chuẩn bị thứ này từ lúc nào? Và quan trọng hơn, làm sao hắn đưa được thứ đó đến bình nguyên này? Thùng nước hiện hữu khi Igun – I đang nói – đó là cách duy nhất để mô tả hiện tượng xảy ra.

“…”

Tuy nhiên Maha không hề nhíu mày khi trông thấy cảnh tượng siêu nhiên kia. Tất cả những gì hắn làm chỉ là ngẩng đầu lên nhìn vào bên trong thùng nước.

Trong đó là một thứ chất lỏng màu xanh, cũng như vô vàn những bong bóng khí được tạo bởi một chiếc máy nằm dưới bồn nước. Và ở giữa chúng trôi nổi một thứ được bao quanh bởi làn sương màu tím.

“Đây là một Yuugenshu. Như ngài thấy đó, nó hiện bị buộc rơi vào trạng thái ngủ do kết giới shinryoku

Trong khi hắn vẫn nhìn con quái vật màu tím thì Igun – I vẫn tiếp tục bằng chất giọng bóng bẩy của mình.

“Nhắc mới nhớ, con này bị bắt chưa lâu, ngay thời điểm nữ hoàng và những nữ tư tế của bà ta chịu sự tấn công của lũ Yuugenshu khi kết giới băng kính bị vỡ và Thiên kết cung bị một lượng lớn Yuugenshu tấn công. Dĩ nhiên quá khó để bắt con thủ lĩnh, nhưng chúng tôi cũng xoay sở để tóm được vài con yếu hơn”.

“…”

“Ơ? Mấy con yếu ớt này chẳng có gì vui? Đừng có làm mọi thứ khó khăn hơn với tôi chứ. Nói về thần chú tạo kết giới bằng shinryoku thì tôi yếu nhất đấy. Và hơn thế nữa…”

Khóe môi hắn xuất hiện một nụ cười nhẹ.

“Yuugenshu yếu thì phù hợp hơn cho thí nghiệm hiện tại của chúng tôi. Đa số những Yuugenshu mạnh thì lại khó bảo. Vật thí nghiệm như thế sẽ nhanh chóng trở lại trạng thái bình thường nên chúng không thích hợp trong những thí nghiệm cần đảm bảo độ chính xác… Và dĩ nhiên nếu không kiểm soát được chúng thì đúng cả cả một sự phiền phức”.

*Keng* Maha gõ vào thùng nước.

“Vậy ngài có còn nhớ mục đích thí nghiệm không? Lý do ngài được điều đến đây là để cho không một ai, không quái vật nào hay thảm họa thiên nhiên nào gây hại đến thùng nước này trong vòng bảy mươi hai giờ thí nghiệm. Ngài có quyền loại bỏ bất cứ thứ gì đến gần nó”.

Igun – I đặt tay lên chiếc mũ.

Không rõ hành động này có phải để ngăn mũ của hắn không bị gió thổi bay, hay hắn không muốn hiển lộ gương mặt bị chiếc mũ che đi.

“Phải rồi, hay nói cách khác – cơ thể của ngài chính là kết giới mạnh nhất. Kết giới bảo vệ thùng nước này. Cho dù có bao nhiêu người đi nữa thì không một ai được phép vượt qua kết giới hoàng kim này”.

Những từ ấy được nói một cách chắc chắn.

Còn hơn cả sự tự tin thông thường. Những từ ngữ ấy chất chứa một niềm tin tưởng tuyệt đối.

“…”

Maha, vốn nãy giờ nhìn đăm đăm vào thùng nước bất thình lình quay người lại. Có vẻ như hắn muốn nói gì đó.

“À, dĩ nhiên. Ngài là người duy nhất thực thi nhiệm vụ này. Ý tôi là tôi chỉ là một con tép chuyên chân sai vặt mà thôi… Không phải ngài Maha quan tâm đến tôi đấy chứ, đúng không?”

“…”

“Fufu. Tôi sẽ đến đón ngài sau – được rồi, có người đến kìa”.

Hắn hất chiếc cằm thanh tú về phía phải.

Igun – I trong bộ đồ đen và Maha trong chiếc áo thụng vàng. Họ có thể thấy một đội năm người trong bộ lễ phục màu trắng ở một nơi cách xa mô đất mà họ đang đứng.

Dù họ cần phải nheo mắt lại để điều chỉnh tầm nhìn sao cho có thể thấy rõ toàn đội thì khoảng cách giữa hai bên đã thu ngắn lại.

Họ là lính của Thiên kết cung … Hẳn họ nhận nhiệm vụ đi tuần khu thiên nhiên đây mà. Nhưng thật tiếc là Sheltis chẳng có trong đội này. Nếu có mặt hắn thì tôi sẽ rất vui vẻ ở lại đây.

“…?”

“Chết, xin lỗi, chỉ là tôi đang lảm nhảm mà thôi”.

Hắn vẫn giữ thái độ khoa trương đó và đập tan sự tò mò của Maha bằng một nụ cười.

“Được rồi, trở lại vấn đề. Trận đánh xem ra đến sớm hơn dự kiến, nhưng sứ mệnh của ngài Maha đây rất rõ ràng: Loại bỏ những gì ngài gặp phải – không ngoại lệ”.

“Được. Vậy tôi sẽ bắt đầu”.

Khi hắn quay lại nhìn đồng sự vốn trả lời ngắn gọn thì Igun – I mỉm cười nhẹ.

“Vậy thì Maha “Hoàng kim”. Ta sẽ gặp lại nhau sau 72 giờ nữa”.

Câu nói đó vang vọng khắp bình nguyên.

Và ngay lúc đó, người mặc đồ đen hầu như chẳng còn thấy đâu nữa.

Truyện Chữ Hay