Trương Tử Hàm sửng sốt, mặc kệ xấu hổ, trực tiếp ôm lấy Dương Thiên Lôi, thân hình nhoáng cái liền biến mất khỏi lôi đài.
Trong nhã gian.
- Thập tam, gọi Phó thái y, nhanh!
Dương Hồng Toàn còn chưa nói xong, thân hình liền biến mất trong nhã gian. Sau đó, Dương lão cũng biến mất trong nhã gian.
Trong đoàn người.
- Tên Dương Thiên Lôi này có đúng là tên đệ nhất ngu ngốc thật không vậy? Tên này... Thật là trâu! Không ngờ có thể ngạnh kháng với tinh thần lực của một Tinh giả ba loại thuộc tính như Mộc Tử Vi! Hơn nữa còn đứng thẳng!
- Không phải hắn mới trở thành Tinh Giả chưa lâu sao? Sao mà lợi hại thế? Hình như hắn còn biết cả Lôi Vân Thân Pháp của Lôi gia nữa!
- Lợi hại cái rắm! Chiêu thức hắn dùng chỉ là Võ Đồ thôi, hơn nữa lại là chiêu thức vô sỉ nhất! Nhưng... Tiểu tử này đích thực lợi hại... Mẹ nó, loại đấu pháp tự mình hại mình thế kia đến ta cũng không dám dùng! Giết địch một ngàn tự tổn tám trăm, đây không phải ngu ngốc thì là gì?
Đủ loại bàn luận tràn lan trong đoàn người, nhất là sự ngoan cường không cần mạng của Dương Thiên Lôi đã để lại sự sợ hãi trong lòng mọi người.
...
Trương Tử Hàm ôm Dương Thiên Lôi chạy nhanh về phía trước, trong đầu nàng chỉ nghĩ về cái ánh mắt kiên định và câu nói ngắn gọn của Dương Thiên Lôi: "Đừng làm gì hết... Ôm ta trở về!"
Dương Thiên Lôi vẫn đang nhắm mắt, khuôn mặt hắn khi thì thống khổ, khi thì giãn ra, hai tay ôm chặt Trương Tử Hàm, bởi vì nàng đang ôm hắn nên nàng thấy rất rõ trong cơ thể hắn có ba đạo tinh thần lực đang tàn phá cơ thể chính là kim, mộc, thổ! Chính là tinh thần lực của Mộc Tử Vi để lại! Nàng biết, Dương Thiên Lôi lần này trọng thương rất nặng! Lúc này nàng cũng không dám rót tinh thần lực thủy hệ của nàng vào!
Thế nhưng, nàng đang chạy chưa được bao lâu thì Trương Tử Hàm lại kinh ngạc phát hiện, khuôn mặt tái nhợt đang nhăn nhó thống khổ của Dương Thiên Lôi bỗng nhiên dần hồng trở lại, ba đạo tinh thần lực trong cơ thể cũng yếu đi rất nhiều, đã bị môt lực lượng vô hình nào đó ngăn trở, bất đầu cắn nuốt ngược lại!
- Nhất định là nhờ thể chất đặc biệt của Dương Thiên Lôi!
Nghĩ đến đây, Trương Tử Hàm còn đang do dự không biết có nên đưa Dương Thiên Lôi đến y quán hay về ký túc xá thì nàng liền quyết định làm theo lời của Dương Thiên Lôi đưa về ký túc xá.Trở lại ký túc xá!
- Tiểu Trương lão sư!
Đúng lúc này thì một giọng nói tràng đầy uy nghiêm và lo lắng truyền đến tai Trương Tử Hàm.
Thân ảnh Dương Hồng Toàn như điện xẹt, lấy tốc độ kinh người đuổi theo Trương Tử Hàm.
- Dương... Dương... gia gia!
Trương Tử Hàm không ngờ Dương Hồng Toàn lại đuổi đến đây nên nhất thời nàng cũng quên mất phải xưng hô thế nào, tất nhiên là cũng giống như Dương Thiên Lôi gọi là gia gia.
- Để ta xem Tiểu Lôi như thế nào!
Dương Hồng Toàn muốn nhận Dương Thiên Lôi từ tay Trương Tử Hàm. Thế nhưng lúc này, trong đầu Trương Tử Hàm bỗng hiện ra câu nói của Dương Thiên Lôi, « Bí mật của ta, ngoài nàng ra, ta không nói cho bất kỳ một ai! »
- Dương gia gia!
Trương Tử Hàm bỗng nhiên lui về sau một bước, nói:
- Tiểu Lôi không có vấn đề gì đâu, gia gia yên tâm!
Dương Hồng Toàn hơi sửng sốt, bất quá cũng ngừng lại, nhìn Trương Tử Hàm nói:
- Ngươi chắc chắn chứ?
- Ta... Truyện Tiên Hiệp
Trương Tử Hàm do dự, vạn nhất Dương Thiên Lôi có việc gì thì sao? Nàng có chịu trách nhiệm được không?
- Cháu không sao.
Đúng lúc này, Dương Thiên Lôi đột nhiên mở mắt, nhẹ giọng nói.
Trương Tử Hàm và Dương Hồng Toàn cùng nhìn về phía Dương Thiên Lôi.
Dương Thiên Lôi hơi mỉm cười nói:
- Gia gia, cháu thực không sao mà, Trương lão sư vừa bức tinh thần lực trong cơ thể cháu ra, hiện tại cũng ổn rồi, chỉ cần nghỉ ngơi một chút sẽ không thành vấn đề.
- Bức tinh thần lực ra ngoài?
Dương Hồng Toàn hơi nghi hoặc hỏi:
- Trương Tử Hàm, theo ta nhớ ngươi mới Tinh Giả cấp sáu đúng không?
Thực lực của Mộc Tử Vi, Dương Hồng Toàn biết rất rõ, ba đạo tinh thần lực cấp năm đánh vào trong cơ thể Dương Thiên Lôi, đừng nói Trương Tử Hàm có tu vi cấp sáu, dù có tu vi thất cấp đi nữa vẫn khó có thể bức được tinh thần lực ra ngoài, việc này cần phải có cỗ niệm lực cường đại cực mạnh chống đỡ mới điều khiển được tinh thần lực của người khác, hơn nữa lại tồn tại trong thân thể.
- Ta...
Khuôn mặt Trương Tử Hàm hơi ửng đó:
- Ta dùng... Bí pháp gia truyền!
- Bí pháp gia truyền? Thì ra vậy! Cảm ơn ngươi, Tiểu Hàm. Lát nữa Phó thái y tới, để hắn nhìn qua một chút, nhìn Tiểu Lôi bị thương cũng không nhẹ, phải mau chóng điều trị, bằng không ảnh hướng đến tu luyện sau này của nó!
Đúng lúc này, thân ảnh Dương lão cũng xuất hiện trước mặt bọn họ, không nói gì, đôi mắt già nua của Dương lão bỗng nhiên hiện hai đạo tinh quang nhiếp người nhìn về phía Dương Thiên Lôi.
Sau khi nhìn sơ qua, ánh mắt lão nhìn thoáng qua vẻ mặt hơi đỏ của Trương Tử Hàm, bỗng nhiên lộ ra nụ cười mỉm, quay đầu nhìn về Dương Hồng Toàn, nói:
- Hồng Toàn, Tiểu Lôi cũng không có gì đáng ngại, chỉ cần tĩnh dưỡng một chút là tốt rồi, không ảnh hưởng tới cuộc đấu ngày mai đâu. Đến đây, Tiểu Hàm, tý nữa về phòng, nhớ cho Tiểu Lôi ăn cái này.
Dương lão nói xong từ trong lòng lấy ra một viên dược hoàn màu xanh, to chỉ gần bằng hạt đậu nhưng xung quanh nó lại có ánh sáng màu xanh lá tỏa xung quanh, từ nó tỏa ra mùi thơm thấm đậm lòng người.
Thấy dược hoàn này, Dương Hồng Toàn nhất thời cả kinh, vội vàng nói:
- Dương lão... Cái này...
- Không sao, ta thích hài tử này. Cũng rất mong chờ biểu hiện sau này của nó.
Dương lão vừa cười vừa nói.
- Đa tạ Dương lão!
Dương Hồng Toàn khom người thật sâu trước Dương lão, trầm giọng nói.
- Cảm tạ Dương lão!
Trương Tử Hàm cũng nhẹ giọng nói, không chút khách khí nhận lấy viên dược hoàn từ tay Dương lão.
Trương Tử Hàm căn bản không biết viên dược hoàn này là gì, nhưng nàng chỉ cần ngửi mùi và nhìn bề ngoài của nó là biết nó là thứ tốt, nhất định có sự trợ giúp với Dương Thiên Lôi. Bởi vậy nàng không chút do dự nhận lấy.
Thế nhưng, với kiến thức rộng rãi của Dương Hồng Toàn thì lại hiểu rất rõ về giá trị kinh người của viên dược hoàn này!
Bách Thảo Đan, là thánh dược chữa thương trong thế giới Tinh Giả! Ngàn vàng khó mua được một viên! Linh đan diệu dược khả ngộ không thể cầu, có hiệu quả khởi tử hồi sinh! Chỉ có nhân vật trong truyền thuyết kia mới sở hữu nó! Năm đó, Dương lão dùng năm vạn thân binh, tử thủ biên quan, đánh tan ba mươi vạn đại quan trong ngoài đế quốc, giải cứu Cát Ương đế quốc khỏi nguy nan năm ấy, lấy được quân công hiển hách, được hoàng đế đế quốc thưởng cho một viên Bách Thảo Đan!
Thế nhưng không ngờ Dương lão lại vì Dương bị thương không nặng mà tặng viên Bách Thảo Đan! Dương Hồng Toàn bảo sao không bị khiếp sợ?