Nhìn cửa hàng người ta tấp nập, cùng với rất nhiều võ giả lẫn nhau va chạm, đám người Hoàng Phủ Tú Minh há hốc mồm, làm sao cũng không nghĩ tới, Giải Độc đan của Diệp thiếu nóng nảy như vậy.
Đặc biệt những người trước mặt kia, tuyệt đại đa số tu vi đều ở Vũ Đế, tụ tập cùng nhau, khí tức có thể nói kinh thiên động địa.
Tuy Thiên Vẫn bí cảnh sản xuất Huyền Quả, nhưng bên trong cũng nguy cơ trùng trùng, cho dù là Vũ Đế đi vào cũng có xác suất vẫn lạc rất lớn, chỉ có đến cửu giai nhị trọng, tỷ lệ sinh tồn mới sẽ hơi cao hơn một chút, còn Vũ Đế tam trọng, ở bên trong tuy độ nguy hiểm nhỏ nhất, nhưng cũng không phải là không có khả năng vẫn lạc.
Cửu giai tam trọng cho dù là ở Huyền Vực lục trọng, cũng có thể xưng là một phương kiêu hùng, bọn họ hoàn toàn có năng lực từ một ít con đường khác mua được Huyền Quả, mà không cần liều lĩnh nguy hiểm đến tính mạng tiến vào Thiên Vẫn bí cảnh.
Vì lẽ đó, bình thường tán tu đến Thiên Vẫn bí cảnh rèn luyện, trong đó đại đa số đều là Vũ Đế nhất trọng hoặc nhất trọng đỉnh phong, thứ hai là Vũ Đế nhị trọng hoặc Vũ Hoàng đỉnh phong muốn thử vận may, còn Vũ Đế tam trọng, hầu như là ít ỏi, phóng tầm mắt nhìn tới một cái cũng không có.
Tuy Hoàng Phủ Tú Minh bị rất nhiều Vũ Đế làm cho chấn động một hồi, nhưng dù sao kinh nghiệm phong phú, rất nhanh liền yên ổn.
- Chư vị yên tĩnh, Giải Độc đan của Huyền Quang Các chúng ta một viên giá cả là ngàn Huyền Thạch thượng phẩm, còn xin mọi người xếp thành hàng, không nên chen chúc.
Dù thanh âm của Hoàng Phủ Tú Minh rất lớn, thế nhưng hiện trường vẫn hỗn loạn không thể tả, không biết có ai nói ra tin tức ngày hôm nay Huyền Quang Các chỉ tiêu thụ một trăm viên Giải Độc đan, làm cho rất nhiều cường giả ở đây không nhường chút nào.
Một trăm viên Giải Độc đan, nhìn như rất nhiều, kì thực căn bản không đủ phân, chỉ là cường giả xúm lại ở đây, số lượng cũng đã mấy trăm người, hơn nữa nơi này còn chỉ là một phần nhỏ cường giả của Thiên Vẫn bí cảnh.
Cho nên sau khi Hoàng Phủ Tú Minh bán ra mấy chục viên Giải Độc đan, hiện trường trở nên càng thêm hỗn loạn, rầm rầm rầm, mấy người thậm chí ra tay đánh nhau.
Lúc này Diệp Huyền đi ra, nhìn hiện trường hỗn loạn, vỗ vỗ bả vai của Hoàng Phủ Tú Minh.
- Các ngươi bán như vậy không được, để cho ta tới.
Hoàng Phủ Tú Minh có chút lúng túng lui sang một bên, hắn ở phương diện Luyện Hồn thiên phú coi như không tệ, nhưng ở phương diện buôn bán lại kém xa.
- Chư vị đều yên tĩnh.
Thanh âm của Diệp Huyền vang dội, ở trong cửa hàng truyền ra, thanh âm kia mang theo một loại hồn lực gợn sóng đặc biệt, trong nháy mắt rót vào đầu óc mỗi người ở đây, khiến cho người có một loại cảm giác mê man.
Tất cả mọi người đều lấy làm kinh hãi, nhìn về phía cửa hàng, liền nhìn thấy một nam tử đầu mang khăn che mặt, trên người mặc Luyện Dược Sư bào, đứng ở trước cửa hàng.
- Các vị bằng hữu, tại hạ là chủ nhân của Huyền Quang Các, sở dĩ Huyền Quang Các chúng ta khai trương ở quãng trường giao dịch của Thiên Vẫn bí cảnh, mục đích chính là vì tạo phúc cho hết thảy võ giả muốn đi vào Thiên Vẫn bí cảnh, mà không phải chỉ vì kiếm tiền, nếu không chúng ta cũng sẽ không bán ra Giải Độc đan, lại không cùng chư vị ký kết thỏa thuận thu mua Huyền Quả, vì lẽ đó hi vọng mọi người trước tiên yên tĩnh một chút, bằng không cho dù ngày hôm nay Huyền Quang Các chúng ta ngừng kinh doanh, cũng không sẽ bán ra Giải Độc đan.
ngàn Huyền Thạch thượng phẩm, kỳ thực giá hơi cao hơn Giải Độc đan của Vô Lượng Sơn, nhưng Diệp Huyền cũng không nghĩ tới, tình cảnh lại sẽ nóng nảy như vậy, có thể thấy được những tán tu này bình thường bị các thế lực lớn nghiền ép thảm bao nhiêu.
Nghe Diệp Huyền nói, đám người huyên nháo lập tức yên tĩnh lại, thậm chí những cường giả đang ra tay kia cũng dừng lại tranh đấu, từng cái từng cái nhìn qua.
Sở dĩ bọn họ kích động như thế, chính là vì mua Giải Độc đan của Huyền Quang Các, nếu như Huyền Quang Các trực tiếp đình chỉ buôn bán, vậy bọn họ còn đánh cái rắm.
Hoàng Phủ Tú Minh nhìn thấy hiện trường trong nháy mắt liền yên tĩnh lại, trong lòng không nhịn được khâm phục Diệp thiếu, sư tôn chính là sư tôn, quả thực quá lợi hại, chỉ một câu liền để tình cảnh bình tĩnh, mình hô nửa ngày hầu như chẳng có tác dụng gì.
Thấy mọi người đều yên tĩnh lại, Diệp Huyền tiếp tục nói:
- Đầu tiên ở đây ta muốn nói hai điểm, điểm thứ nhất, Huyền Quang Các chúng ta sẽ không chỉ bán Giải Độc đan một ngày, mỗi ngày đều sẽ bán ra một trăm viên, ngày hôm nay mua không được, ngày mai đến cũng giống như vậy. Có điều, thấy tình cảnh hôm nay nóng nảy như vậy, mọi người đều tranh vỡ đầu chảy máu, Huyền Quang Các chúng ta vì bảo đảm tính công bằng, ngày hôm nay Giải Độc đan còn lại chuẩn bị cải giá cả một chút, không còn là ngàn Huyền Thạch thượng phẩm một viên...
- Có phải là muốn tăng giá không?
- ngàn Huyền Thạch thượng phẩm đã rất đắt, Giải Độc đan của Vô Lượng Sơn mới ngàn một viên.
- Đúng a.
Không chờ Diệp Huyền nói hết lời, đoàn người lập tức lần thứ hai kích động, tuy bọn họ đối với Giải Độc đan vô cùng khát vọng, nhưng cũng không hy vọng Huyền Quang Các tăng giá, hơn nữa, vừa rồi có không ít người dùng năm vạn Huyền Thạch thượng phẩm mua được một viên, những người còn lại bị tăng giá, trong lòng mọi người ngay lập tức cảm thấy không công bằng.
- Đương nhiên không phải.
Lúc này Diệp Huyền khoát tay nói:
- Ta vừa nãy đã nói, Huyền Quang Các chúng ta khai trương, mục đích là vì tạo phúc cho mọi người, đương nhiên sẽ không dễ dàng tăng giá, thế nhưng cân nhắc hiện trường quá mức nóng nảy, nên chúng ta chuẩn bị dùng phương thức lấy vật đổi vật.
- Nói cách khác, sau đó mọi người muốn mua Giải Độc đan, không dùng Huyền Thạch ra giá nữa, mà là dùng các loại bảo vật linh dược khác đến hối đoái, ai ra giá cao, để chúng ta thoả mãn, chúng ta liền trước tiên bán Giải Độc đan cho hắn.
Diệp Huyền vừa dứt lời, hiện trường lập tức hỗn loạn.
- Này còn không phải tăng giá!
- Lấy vật đổi vật, đây là chuẩn bị bán đấu giá a.
- Vậy chúng ta so với người trước mua được Giải Độc đan, không phải thiệt thòi lớn sao.
Cường giả có thể ở Huyền Vực lục trọng kiếm sống, Huyền Thạch thượng phẩm trên người là tuyệt đối sẽ không thiếu, vì lẽ đó ngàn một viên tuyệt đại đa số người còn có thể tiếp thu, nhưng mà dùng bảo vật hối đoái, không ít người lập tức có chút do dự, cảm giác không công bằng.