Tựa hồ nghĩ tới cảnh tượng gì nghĩ lại mà kinh, khí tức trên người Ma Huyết Hồn Đế nhất thời trở nên không ổn định, một luồng lực lượng khủng bố từ trong cơ thể hắn giống như núi lửa phun trào, trong nháy mắt bao phủ ra.
Ầm!
Cả hoang đảo ở dưới lực lượng khủng bố này, trong nháy mắt nổ tung, hóa thành bột mịn, đồng thời xung quanh ngàn dặm, vô số Hải tộc sợ hãi run rẩy, cả người chảy máu ra, từng cái từng cái nổi lên mặt biển.
- Trước về Thánh vực đi, Vô Tận Hải xuất hiện cường giả Yêu tộc, còn có cường giả Nhân loại bí ẩn, trên người bọn họ thậm chí nắm giữ Thiên phẩm Long Ma Khải Giáp, ta hoài nghi đã có người nhìn chằm chằm chúng ta, chuyện này, chúng ta nhất định phải mau chóng bẩm báo đại nhân.
Loạch xoạch!
Lạnh lẽo dứt tiếng, Ma Huyết Hồn Đế cùng Vô Song Vũ Đế trong nháy mắt bước vào hư không biến mất không còn tăm hơi, chỉ còn lại mặt biển trống vắng, cùng với trôi nổi vô số thi thể Hải tộc.
Sau một ngày, Diệp Huyền một thân một mình trở lại Hắc Long cung.
- Đại sư, ngươi trở về.
Diệp Huyền sắp tới, liền gặp phải đám người Hắc Long cung chủ nghênh tiếp.
- Đại sư, ngươi một mình đi truy sát Hải tộc U Minh Vũ Đế, lâu như vậy cũng không trở về, thật là làm cho chúng ta lo lắng, dọc theo con đường này, không xảy ra chuyện gì chứ?
Ánh mắt Tử Diên Vũ Đế lo lắng hỏi.
Đám người Dạ Vũ Vũ Đế, vẻ mặt cũng giống như vậy, trong con ngươi đều mang theo một tia sầu lo, cũng không giống giả bộ, mà là chân tâm lo lắng đám người Diệp Huyền tao ngộ, dù sao Diệp Huyền đi thờì gian quá dài.
Nói thật, bọn họ đối với Diệp Huyền truy sát U Minh Vũ Đế, là quá hiểu rõ.
U Minh Vũ Đế sớm đã thành nô bộc của Diệp đại sư, nhưng Diệp Huyền truy sát U Minh Vũ Đế, trong tâm bọn họ đều rất rõ ràng, mục đích chính là vì hấp dẫn Chấp Pháp điện Thiên Nhãn Pháp Vương đi theo.
Hơn nữa đám người Tử Diên Vũ Đế cũng rất rõ ràng, Dao Nguyệt Vũ Đế cùng đám người Kim Lân cũng sẽ ở hải vực phía trước tiến hành trợ giúp.
Ở Tử Diên Vũ Đế các nàng nghĩ, lấy thực lực của đám người Diệp Huyền, đánh giết Thiên Nhãn Pháp Vương, lại chạy về, không thể chậm hơn mình truy sát Hải tộc Hải Mã Vũ Đế.
Nhưng kết quả khiến tất cả mọi người giật nảy cả mình, Diệp Huyền truy sát U Minh Vũ Đế, dĩ nhiên một đi không trở lại, mà Thiên Nhãn Pháp Vương, cũng không có nửa điểm tin tức
Điều này làm cho trong lòng mọi người thấp thỏm bất an, suy đoán Diệp Huyền có gặp phải phiền toái gì hay không.
Bây giờ Diệp Huyền trở về, tuy tảng đá trong lòng bọn họ để xuống, nhưng trong lòng vẫn hơi có chút lo lắng, không phải vì Diệp Huyền, mà là vì đám người Dao Nguyệt Vũ Đế.
- Đa tạ chư vị quan tâm, Hải tộc U Minh Vũ Đế kia quá mức giảo hoạt, ta một đường lần theo đến biển sâu, mới gian nan chém giết, suýt chút nữa còn kinh động cường giả Hải tộc, vì lẽ đó về chậm một chút. May mắn chính là, kế hoạch như thường, tất cả mạnh khỏe, để chư vị lo lắng.
Diệp Huyền giải thích nói.
Đám người Tử Diên Vũ Đế liếc mắt nhìn nhau, lo lắng trong mắt dồn dập bình tĩnh lại.
Diệp Huyền ý tứ kế hoạch như thường, hiển nhiên chính là nói Thiên Nhãn Pháp Vương đã vẫn lạc, mà tất cả mạnh khỏe, liền nói rõ đám người Dao Nguyệt Vũ Đế cũng bình yên vô sự.
- Các hạ rốt cục trở về, thật là làm cho chúng ta chờ lâu a.
Lúc này một thanh âm lành lạnh đột nhiên vang lên, tùy theo truyền đến, là một luồng uy thế Vũ Đế, một tên nam tử trung niên trên người mặc vũ bào Luật Chính Ty, trong nháy mắt đi tới trước mặt Diệp Huyền, chính là một trong hai tên Vũ Đế nhị trọng đỉnh phong của Luật Chính Ty lần này đến đây điều tra sự kiện Thiên Hải Thành.
Ánh mắt của hắn u lạnh, quét nhìn Diệp Huyền, ngờ vực đánh giá khuôn mặt mang theo mặt nạ kia, ngữ khí mang theo một tia hỏi dò, có một mùi vị cao cao tại thượng.
- Đại sư, người này là Luật Chính Ty Vệ Thương Vũ Đế, tạm thời ở Hắc Long cung ta, điều tra chuyện năm đó Thương Minh cấu kết Hải tộc tiến công Hắc Long cung.
Tử Diên Vũ Đế ở một bên giới thiệu.
- Vị đặc sứ này, có gì chỉ giáo?
Diệp Huyền nhìn về phía đối phương, ngữ khí bình thản, kể từ khi biết nguyên nhân kiếp trước mình vẫn lạc cùng Thánh Thành có quan hệ, Diệp Huyền đối với người Thánh Thành ấn tượng liền không phải tốt.
Trong con ngươi Vệ Thương Vũ Đế mang theo một tia không thích, hắn đến từ Thánh Thành Luật Chính Ty, đại biểu uy nghiêm của Thánh Thành, ở hạ vực luôn cao cao tại thượng, bất luận người nào cũng phải cho hắn một mặt mũi, nhưng cử động của Diệp Huyền, lại tựa hồ như căn bản không để hắn ở trong mắt.
Có điều ngày ấy Hải tộc công thành, Vệ Thương Vũ Đế cũng từng thấy Diệp Huyền ra tay, cấp độ tu vi kia, hầu như có thể so với Vũ Đế tam trọng, vì lẽ đó hắn vẫn cố nén không thích nói:
- Chỉ bảo không dám, chỉ là muốn hỏi các hạ, không biết ngươi có nhìn thấy tung tích của Thánh Thành Chấp Pháp điện Thiên Nhãn Pháp Vương hay không?
- Thiên Nhãn Pháp Vương, chưa từng thấy.
Diệp Huyền lắc đầu.
- Ngươi chưa từng thấy?
Vệ Thương Vũ Đế hơi nhướng mày:
- Ta nghe nói ngày đó các ngươi lần theo mấy đại Vũ Đế Hải tộc, lẫn nhau mỗi người đi một ngả, trừ ngươi cùng Thiên Nhãn Pháp Vương ra, những người khác đều rất nhanh trở lại Thiên Hải Thành, ngươi thật chưa từng thấy Thiên Nhãn Pháp Vương?
Trong giọng nói của Vệ Thương Vũ Đế, rõ ràng mang theo một tia không tin, mơ hồ có loại khẩu khí chất vấn.
Điều này làm cho trong lòng Diệp Huyền khá khó chịu, hắn không khỏi cười nhạo nói.
- Thiên Nhãn Pháp Vương, chính là cường giả đỉnh phong của Chấp Pháp điện, cự phách tam trọng, các hạ sẽ không cho rằng Thiên Nhãn Pháp Vương không về cùng ta có quan hệ gì chứ? Nói không chắc là hắn cảm thấy biển sâu chơi vui, ở bên trong chơi lạc đường, lại nói không chắc thủ hạ của hắn vẫn lạc hết, cảm thấy không mặt mũi cùng các ngươi hội hợp, trước về Huyền Vực, ngươi hỏi ta, ta làm sao biết?
Ngữ khí của Diệp Huyền mang theo trào phúng nồng đậm, để đám người Tử Diên Vũ Đế ở một bên vẻ mặt ngạc nhiên.
- Ngươi...
Vệ Thương Vũ Đế giận tím mặt, híp mắt nói:
- Được, coi như Thiên Nhãn Pháp Vương mất tích cùng ngươi không có quan hệ gì, hiện tại Luật Chính Ty ta đang điều tra năm đó Thương Minh cấu kết Hải tộc, các hạ ngươi ở Vô Tận Hải, vì lẽ đó cũng phải tiếp thu chúng ta điều tra, ngươi lấy mặt nạ xuống, Luật Chính Ty ta muốn nghiệm chứng thân phận của ngươi
Sắc mặt của Vệ Thương Vũ Đế trầm xuống, lạnh lùng nhìn chăm chú Diệp Huyền.