- Thánh Thành, lại là Nhân tộc Thánh Thành đáng chết, còn có Chấp Pháp điện chết tiệt.
Hải Hoàng híp mắt, trong con ngươi tỏa ra ánh sáng dữ tợn:
- Lúc trước Bổn hoàng liền không nên cùng những Nhân tộc này hợp tác a, từng cái từng cái tất cả đều là gia hỏa xảo trá.
Ánh mắt Hải Hoàng u lạnh, trong con ngươi đột nhiên lướt qua một tia trào phúng, hắn cấp tốc ngồi khoanh chân, trong tay lấy ra một huy chương cổ xưa, huy chương kia vừa xuất hiện ở trong nước biển, liền có một luồng lực lượng thần bí dập dờn ra.
- Hừ, những gia hỏa Thánh Thành này dám xông vào trong biển sâu, cho rằng Hải tộc ta muốn vào liền tiến vào, muốn ra liền ra sao? Bổn hoàng liền muốn nhìn một chút, đến tột cùng là gia hỏa nào, đi tới trong Hải tộc ta.
Hai tay hắn nắm chặt huy chương, một luồng lực lượng thần bí cấp tốc lan tràn ra, trong nháy mắt tràn ngập toàn bộ Hải tộc.
- Bằng vào ta hiệu lệnh, khống chế tứ hải, hải chi vạn vật, đều do ta khống!
Trong chớp mắt, toàn bộ Hải tộc đều rõ ràng chiếu rọi ở trong đầu Hải Hoàng.
Chỉ thấy khoảng cách Hải tộc cấm địa mấy trăm ngàn dặm, một lồng ánh sáng trong suốt bao vây hai tên cường giả khí tức hồn hậu, đang nhanh chóng xuyên toa hư không.
Mà cách hai người gần mười vạn dặm, Hải Long Tôn Hội đang nhanh chóng lần theo, không ngừng nhận biết vị trí của đối phương.
- Tôn Hội, cường giả xông vào Hải tộc cấm địa ta, ở bên trái đằng trước ngươi ngàn hải lý, là hai tên cường giả Nhân tộc, tu vi đều ở tam trọng đỉnh phong.
Thanh âm của Hải Hoàng ở trong đầu Tôn Hội trong nháy mắt vang lên.
- Hải Hoàng đại nhân!
Trong lòng Tôn Hội nhất thời kích động, tràn ngập thành kính.
- Tôn Hội, ngươi cẩn thận một ít, khí tức trên thân hai người kia khá mạnh mẽ, ta sẽ phái người đến giúp đỡ ngươi, cần phải lưu hai người này lại.
- Lực lượng Hải Thần, nghe ta mệnh lệnh, ban tặng nhữ thân.
Hải Hoàng khẽ quát một tiếng, một luồng lực lượng thần bí đột nhiên giáng lâm, dung nhập vào trong cơ thể Tôn Hội.
Tôn Hội chỉ cảm giác thân thể mình đột nhiên truyền đến một trận cảm giác ung dung, uy lực Huyền Nguyên trong cơ thể ở trong chớp mắt tăng lên gấp đôi, vèo, tốc độ của hắn lập tức tăng vọt, hăng hái lao về phía Ma Huyết Hồn Đế.
- Quy Tướng, ngươi lập tức thông báo Hải Ma Nữ, Hải Huyễn Thú còn có Hải Ma Nhân đi trợ giúp Hải Long Tôn Hội, cần phải bắt hai người kia về cho ta.
- Vâng.
Quy Tướng vội vàng khom người nói, lần này Hải Hoàng bệ hạ vì bắt hai người kia, dĩ nhiên phái tứ đại Hải Thần Tướng ra ngoài, có thể thấy được bệ hạ quyết tâm như thế nào.
- Còn có, lập tức thông báo Thâm Hải cự thú, tiến công đại lục bình phong nơi khác của Hắc Long cung.
Đột nhiên, ánh mắt của Hải Hoàng lóe lên một cái lại nói.
Quy Tướng nguyên bản khom người thối lui, thân hình nhất thời đình trệ, cái gì, Hải Hoàng bệ hạ lại muốn tiến công đại lục bình phong? Hai mắt nó bỗng dưng trừng tròn xoe, lẽ nào bệ hạ là chuẩn bị mở ra Nhân tộc và Hải tộc đại chiến sao?
Đại lục bình phong, là một đạo bình phong thần bí giữa Thiên Huyền đại lục cùng Vô Tận Hải, ba vạn năm trước, Phách Thiên Hùng Chủ đột nhiên xuất hiện, đẩy Hải tộc lùi về mấy trăm triệu dặm, ở thời điểm Phách Thiên Hùng Chủ thống trị, Hải tộc không có bất luận một ai dám bước vào ngoại hải một bước.
Lúc đó vì triệt để giải trừ Hải tộc mầm họa, Phách Thiên Hùng Chủ càng ở toàn bộ ngoại hải của Vô Tận Hải bố trí một lớp bình phong, gọi là đại lục bình phong.
Lớp bình phong này, tiêu hao toàn bộ tinh lực của Hắc Long cung cùng Thánh Thành thời đó, các loại nhân lực vật tư, phảng phất như một đạo lạch trời, ngăn cản Hải tộc tiến vào đại lục.
Điều này cũng làm cho Hải tộc sau đó nếu muốn tiến công Nhân tộc Thiên Huyền đại lục, nhất định phải từ Hắc Long cung thông qua mới có thể.
Chỉ là Phách Thiên Hùng Chủ vẻn vẹn thống trị ở ngoại hải mấy ngàn năm, liền không còn tin tức, này hơn hai vạn năm qua, Hải tộc vẫn trong bóng tối làm hao mòn thực lực của đại lục bình phong, ở trong ngàn năm qua, bây giờ đại lục bình phong từ lâu vô cùng suy yếu, chỉ là một hình thức.
Bây giờ, Hải Hoàng bệ hạ dĩ nhiên mệnh lệnh Thâm Hải cự thú, tiến công đại lục bình phong, cái này chẳng lẽ nói Hải Hoàng bệ hạ là chuẩn bị tiến công Nhân tộc đại lục sao?
Quy Tướng chỉ cảm giác trái tim mình phốc phốc phốc nhảy lên, có một loại cảm giác huyết dịch nghịch lưu.
Ba vạn năm trước thời đại của Phách Thiên Hùng Chủ, đối với hết thảy Hải tộc mà nói chính là một sỉ nhục, hết thảy Hải tộc đều mơ có một ngày Hải tộc có thể giết tới đại lục Nhân tộc, trở thành chủ nhân của thiên hạ này, bây giờ Hải Hoàng đại nhân rốt cục muốn làm như thế sao?
- Ngươi lui xuống trước đi.
Hải Hoàng thấy vẻ mặt của Quy Tướng, biết trong lòng hắn suy nghĩ gì, lạnh nhạt nói:
- Nhân tộc thống trị đại lục thời gian đã quá dài, bây giờ Huyền Vực càng dám kiêu ngạo như thế, đến cấm địa Hải tộc ta ngang ngược, nếu Hải tộc ta không có một chút biểu hiện, chẳng phải là để những Nhân tộc này khinh thường?
Khóe miệng hắn tựa hồ nổi lên một nụ cười lạnh lùng, một luồng khí thế quân lâm thiên hạ từ trên người hắn tản ra, chấn động đến mức đáy biển hơi gợn sóng.
- Ta muốn cho Nhân tộc kia biết, đại lục bây giờ, đã không phải thời đại ba vạn năm trước, Hải tộc ta ở biển sâu nghỉ ngơi lấy sức ba vạn năm, cũng là thời điểm, trở thành chủ nhân của vùng trời này.
- Vâng.
Quy Tướng nghe Hải Hoàng nói, tâm huyết dâng trào, trên khuôn mặt già nua phảng phất như toả ra hào quang trước nay chưa từng có.
Hải tộc trở thành chủ nhân vùng trời này sao?
Nếu có khả năng này, hắn nguyện trả giá tất cả.
Ở sau khi Hải Hoàng ra lệnh không bao lâu.
Vèo vèo vèo!
Ba đạo lưu quang đột nhiên từ trong cung điện Hải tộc lao ra, giống như sao băng phá tan phía chân trời, trong nháy mắt đi vào hư không, biến mất không còn tăm hơi.
Lúc này, ở cách nơi đây mấy trăm ngàn hải lý.
Trong vực sâu đáy biển, mấy đạo nhân ảnh đột nhiên chậm rãi hiện ra.
- Điện hạ, cái khí tức thần bí kia đã biến mất rồi.
Kim Lân cẩn thận nhận biết một hồi, ngưng giọng nói.
- Cũng may U Minh biết năng lực của Hải Hoàng, bằng không vừa nãy mấy người chúng ta liền nguy hiểm, không nghĩ tới ở trong Vô Tận Hải, chỉ cần đồng ý, Hải Hoàng có thể biết được tất cả.
Diệp Huyền híp mắt:
- Có thể trong chớp mắt nhận biết toàn bộ tình huống của biển rộng, Hải Hoàng này thật không phải bình thường.