Huyền Thiên Hồn Tôn

chương 1761: đến cùng là ai (1)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Thần sắc người đội đấu bồng màu đen biến đổi, thần thức khủng bố phóng thích ra, đột nhiên đảo qua đám người Diệp Huyền, ở sau khi nhận biết được Long Ma Khải Giáp trên thân thể ba người, khí tức trên người hắn đột nhiên biến đổi.

- Khá lắm, dám lừa gạt lão phu.

Hắc y nhân tức giận hét lớn một tiếng, chợt vung tay lên, lồng trong suốt trói lại Tiểu Tử Điêu đột nhiên lay động, vèo một cái bao vây Tiểu Tử Điêu rơi vào lòng bàn tay của hắn.

- Chít chít.

Tiểu Tử Điêu ở trong lồng ánh sáng lộ ra vẻ mặt trào phúng, nhếch miệng nở nụ cười, bá một hồi, càng từ trong lồng xuyên thấu ra, trong nháy mắt rơi vào trên vai Diệp Huyền, trong tay nâng hạt châu màu xanh lam kia, khua tay múa chân.

Mất đi lồng trong suốt che đậy, hạt châu màu xanh lam tỏa ra một luồng lực lượng nhu hòa, tản mát ở trên người Diệp Huyền, Diệp Huyền cảm giác được cả người vô cùng thư thích, có một loại cảm giác chìm đắm ở trong nước ấm, tâm linh cũng cảm thấy cực kỳ óng ánh long lanh, không nhiễm một hạt bụi.

- Chủ nhân, đây là Hải Thần châu, là cội nguồn của Hải Thần chi tuyền.

Một bên U Minh Vũ Đế mở to hai mắt nói.

- Cái gì?

Hắc y nhân hiển nhiên không ngờ tới Tiểu Tử Điêu có thể từ trong Nhất Mạch Hỗn Nguyên Tráo của hắn trốn ra được, hắn vung tay lên, lần thứ hai ném Nhất Mạch Hỗn Nguyên Tráo ra ngoài, đồng thời hai tay cấp tốc nắn thủ quyết, một luồng thần thức khủng bố đến mức tận bỗng dưng bao phủ ra, gia trì ở trên Nhất Mạch Hỗn Nguyên Tráo.

Vù!

Chỉ thấy cái lồng to bằng bàn tay kia, lập tức biến thành đường kính ước chừng hơn trăm thước, chụp về phía đám người Diệp Huyền.

- Luyện Hồn Sư cửu giai đỉnh phong?

Sắc mặt Diệp Huyền nghiêm túc lên, trong con ngươi lộ ra một tia kinh sợ, Hắc y nhân này hồn lực mạnh, dĩ nhiên cao tới cửu giai đỉnh phong, tuyệt đối là Luyện Hồn đại sư cao cấp nhất trên đại lục, người này đến tột cùng là ai? Vì sao trước đây mình chưa từng nghe qua?

Trong lòng hắn kinh ngạc, ngay lập tức vứt Hạo Quang Đại Thiên Kính ra ngoài, hồn lực mạnh mẽ tùy theo đi vào trong đó, vù, một đạo ánh sáng mông lung từ trong Hạo Quang Đại Thiên Kính bức tán ra, cùng lồng trong suốt va chạm, chặn lại lồng trong suốt bao phủ.

Chỉ thấy giữa bầu trời, một lồng trong suốt, một gương đồng cổ điển, lẫn nhau giao chiến, lại có loại cảm giác thế lực ngang nhau.

Người đội đấu bồng hiển nhiên không ngờ sẽ là kết quả này, ánh mắt dưới đấu bồng hiển lộ ra một tia giật mình, chợt hắn hừ lạnh một tiếng, thần thức trong đầu lại lần nữa điên cuồng tuôn ra.

Thần thức cửu giai đỉnh phong, có thể nói đại lục đỉnh phong, như thác nước tràn vào Nhất Mạch Hỗn Nguyên Tráo, toàn bộ lồng ánh sáng tiếp tục bành trướng thêm một phần, phát sinh hào quang chói mắt, ép khí thế của Hạo Quang Đại Thiên Kính xuống.

Trong lòng Diệp Huyền hừ lạnh một tiếng, trong lòng nghi ngờ càng sâu, thần thức của đối phương chất phác thâm trầm, cực kỳ cô đọng, nhìn chung đại lục, nắm giữ tu vi thần thức bực này tuyệt đối sẽ không vượt qua năm ngón tay, nhưng mặc cho Diệp Huyền suy nghĩ như thế nào, cũng không nghĩ ra trên đại lục còn có một người như thế.

Mà ở thời điểm Diệp Huyền cùng người đội đấu bồng so đấu thần thức, đám người Dao Nguyệt Vũ Đế cũng ngay lập tức nhằm về phía người mang mặt nạ hoàng kim kia.

- Tự tiện xông vào cấm địa Hải tộc ta, chết!

U Minh Vũ Đế nộ quát một tiếng, tay phải rõ ràng bành trướng rất nhiều, U Minh khí quanh quẩn, một chưởng đập về phía người mang mặt nạ hoàng kim.

Người mang mặt nạ hoàng kim hừ lạnh một tiếng, trong hai con ngươi toát ra một tia xem thường, chỉ tay điểm ra, ầm một tiếng, trong nháy mắt điểm bạo U Minh Thủ của U Minh Vũ Đế, tiếp theo một đạo kình khí ác liệt phảng phất như một thanh kiếm sắc, bỗng dưng đâm vào trong thân thể U Minh Vũ Đế, đánh bay U Minh Vũ Đế ra ngoài.

Xì xì!

Phun ra một ngụm máu tươi, U Minh Vũ Đế trong nháy mắt hóa thân thành hắc vụ, lúc này mới miễn kết cục trọng thương, chỉ là trên gương mặt tràn đầy kinh sợ.

Ở cấm địa Hải tộc hoàng tộc, thực lực của Hải tộc bọn hắn có thể được gia trì nhất định, nhưng ở trước mặt người mang mặt nạ hoàng kim này, dĩ nhiên không phải một chiêu chi địch.

Ầm!

Sau khi U Minh Vũ Đế trọng thương bay ngược, Kim Lân cũng bị người mang mặt nạ hoàng kim một chưởng vỗ trúng, thổ huyết bay ra ngoài, trong miệng tức giận đến oa oa kêu to.

Tam trọng đỉnh phong, người mang mặt nạ hoàng kim này lại cũng là Vũ Đế tam trọng đỉnh phong, Dao Nguyệt Vũ Đế rùng mình, nhưng tay đã đánh ra ngoài, Ma khí trên Long Ma Khải Giáp bốc lên, cùng người mang mặt nạ hoàng kim kia va chạm.

Oành một tiếng nổ vang, người mang mặt nạ hoàng kim bạch bạch bạch lui vài bước, mà thân hình của Dao Nguyệt Vũ Đế chỉ hơi khẽ lung lay một cái mà thôi.

Cao thấp lập phán.

Nhưng sắc mặt của Dao Nguyệt Vũ Đế cũng không vui vẻ chút nào, mặc dù nàng che dấu thân phận, căn bản không có sử dụng tới toàn lực, nhưng nàng có thể cảm giác được, đối phương rõ ràng cũng để lại một tay, lúc nào trên đời này xuất hiện nhiều cường giả bí ẩn như vậy?

Dao Nguyệt Vũ Đế kinh ngạc, nhưng trong lòng người mang mặt nạ hoàng kim lại kinh hãi, nhiều năm khổ tu như vậy, hắn tự giác tu vi của mình đã đạt đến một trình độ cực kỳ kinh người, đột phá đến cảnh giới mình tha thiết ước mơ, nhưng Dao Nguyệt Vũ Đế xuất hiện, lại trong nháy mắt đánh vỡ ước mơ của hắn.

Lẽ nào hắn khổ luyện nhiều năm như vậy, vẫn không cách nào trở thành cường giả đỉnh phong của đại lục sao? Tại sao tùy tiện một người, cũng có thể đẩy lùi mình?

Hít một hơi thật sâu, trong con ngươi người mang mặt nạ hoàng kim lướt qua một tia ánh sáng lạnh lẽo, hai tay hắn hóa thành vạn ngàn chưởng ảnh, oanh kích về phía Dao Nguyệt Vũ Đế.

Rầm rầm rầm rầm!

Nước biển trong cung điện lập tức khuấy động lên, phảng phất như phát sinh địa chấn, không ngừng lay động, có loại cảm giác lảo đà lảo đảo.

Thân hình Dao Nguyệt Vũ Đế tung bay, phảng phất như một hồ điệp xuyên hoa, một chưởng một quyền hạ xuống, đều có chứa một loại khí tức phù hợp thiên địa, ép tới người mang mặt nạ hoàng kim kia không ngừng lùi lại.

Ầm!

Đồng thời, lĩnh vực của Dao Nguyệt Vũ Đế cũng cực kỳ mạnh mẽ, mang theo khí thế nghiền ép tất cả, vượt lên trên người mang mặt nạ hoàng kim kia.

- Đế sư, lấy tu vi Luyện Hồn của ngươi, lẽ nào ngay cả một Luyện Hồn Sư bình thường cũng giải quyết không được sao?

Trong lòng người mang mặt nạ màu hoàng kim kinh nộ, không ngừng lùi lại, đồng thời nhìn nam tử đội đấu bồng tức giận quát lên.

- Thật là một rác rưởi, bản tọa lập tức liền tốt.

Truyện Chữ Hay