Huyền Thiên Hồn Tôn

chương 1702: hư không trận cầu (1)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Trong phút chốc, một con cự thú hình thể có tới hơn trăm trượng xuất hiện ở trong biển sâu, lớp vảy cứng rắn màu vàng óng, hai cánh dài đến hơn trăm thước, đề trảo trải rộng vảy giáp màu vàng, cùng với sừng nhọn khủng bố trên đầu.

Yêu uy tản mát ra, Kim Lân lạnh lùng nhìn Hư Không Pháp Vương, phảng phất như Hoang cổ cự thú từ viễn cổ đi ra, tỏa ra uy thế ngập trời.

Hống, hắn ngửa mặt lên trời gào thét, sóng âm khủng bố bao phủ, chấn động đến mức toàn bộ đáy biển ầm ầm nổ vang, sóng biển cuồn cuộn.

- Yêu tộc Yêu Đế, tên này dĩ nhiên là Yêu tộc Yêu Đế.

Hư Không Pháp Vương dại ra nhìn Kim Lân biến thân, trong lòng kinh nộ không ngớt, hắn vẫn cho là, xông vào Vô Tận Hải chính là cường giả thế lực nào đó của Nhân tộc, làm sao cũng không nghĩ tới, sẽ là Yêu tộc Yêu Đế.

Yêu tộc cùng Hắc Long cung không hề có một chút liên quan, cùng Hải tộc cũng không có bất kỳ tranh cãi, tại sao có thể có Yêu tộc Yêu Đế mạnh mẽ như vậy đột nhiên đến nơi này, hơn nữa còn nỗ lực phá tan Phong Giới đại trận?

Trong lòng Hư Không Pháp Vương triệt để bối rối.

Nói thật, chỉ là một Yêu tộc Yêu Đế, hắn căn bản không để ở trong lòng, nhưng hắn lưu ý, là ý nghĩa sau lưng Yêu tộc Yêu Đế xuất hiện ở Vô Tận Hải.

Là Yêu tộc cùng Hắc Long cung liên hợp?

Là Yêu tộc muốn khai chiến với Hải tộc?

Hay Yêu tộc nhìn thấu mưu kế của Thánh Thành, vì lẽ đó cố ý phá hoại kế hoạch của Chấp Pháp điện hắn?

Các loại ý nghĩ ở trong lòng Hư Không Pháp Vương lướt qua, để Hư Không Pháp Vương cực kỳ âm trầm.

- Tiểu tử, ăn một trảo của lão Kim ta!

Cấp tốc biến thành bản thể, hào quang màu vàng tỏa ra, cả người Kim Lân yêu uy ngập trời, kim quang chói mắt, phảng phất như một vầng mặt trời chói chang từ từ bốc lên, hắn gào thét, khí thế hùng hổ vọt tới.

Trong biển, Kim Lân giơ lên đề trảo, tròng mắt màu vàng óng mang theo dữ tợn cùng cuồng bạo, chỉ thấy trên chân hắn, một đạo kim quang mông lung hiện lên, hóa thành trận văn, xoay tròn đạp về phía Hư Không Pháp Vương.

Trước hắn vẫn bị Hư Không Pháp Vương ngược, trong lòng phiền muộn a, hiện tại khôi phục bản thể, hận không thể ngay lập tức báo thù trở về.

- Yêu tộc, không quan tâm các ngươi có mục đích gì, dám đến địa bàn của bản tọa, vậy thì phải có giác ngộ chết.

Tâm tư của Hư Không Pháp Vương trở lại hiện thực, hắn đã nghĩ rõ ràng, mặc kệ hai cường giả trước mặt này đến tột cùng là Yêu tộc hay Nhân tộc, mục đích của hắn chính là bảo vệ Phong Giới đại trận, chém giết hết thảy kẻ xâm nhập ngoại lai.

Hư Không Pháp Vương hắn, có tư cách cùng sức lực nói như vậy, cùng với lực lượng làm như thế.

Ầm ầm!

Lần này Hư Không Pháp Vương căn bản không lưu thủ nữa, trong tay hắn đột nhiên xuất hiện một cái la bàn, trên la bàn, ánh sáng vạn ngàn, một luồng khí thế đủ để hủy diệt tất cả từ trong cơ thể hắn bộc phát ra, điên cuồng nghiền ép về phía Kim Lân.

Hai cỗ lực lượng đáng sợ ở trong hư không va chạm, thân hình của Hư Không Pháp Vương vẫn không nhúc nhích, trái lại Kim Lân, oa oa bay ra ngoài, vảy giáp cả người nứt ra, lực xung kích đáng sợ lan tràn

Dù khôi phục bản thể, nhưng ở dưới tu vi chênh lệch, Kim Lân vẫn không phải đối thủ của Hư Không Pháp Vương.

Một chiêu đánh bay Kim Lân, bàn tay của Hư Không Pháp Vương nghiền ép xuống, một luồng lực lượng kinh khủng trong nháy mắt che đậy về phía Diệp Huyền.

Oanh ca!

Vòng không gian kia rốt cục không chịu được lực lượng đáng sợ của Hư Không Pháp Vương, trong nháy mắt phá nát, lực lượng đáng sợ phảng phất như một ngọn núi lớn, trấn áp về phía Diệp Huyền.

- Đáng chết.

Hai mắt Diệp Huyền đỏ như máu, vào lúc này, hắn căn bản không có cách nào chống đối, thời khắc mấu chốt, trên đỉnh đầu hắn lao ra một bóng người màu đen, chính là Thôn Phệ Võ Hồn.

Thôn Phệ Võ Hồn cầm hỏa diễm chiến đao, tỏa ra một luồng khí tức làm người ta sợ hãi, một đao chém ở trong hư không.

Lực lượng Võ Hồn tỏ khắp, trên hỏa diễm chiến đao của Thôn Phệ Võ Hồn, tựa hồ có một lực cắn nuốt đáng sợ đang điên cuồng xoay tròn, hút tất cả lực lượng không gian của Hư Không Pháp Vương vào, chặn lại Hư Không Pháp Vương công kích.

Ầm ầm!

Nhưng trong hư không xung quanh, vẫn có vô số lực lượng không gian hóa thành ánh đao, chém ở trên người Diệp Huyền.

- Long Ma Khải Giáp!

Lúc này Diệp Huyền cũng không kịp nhớ bại lộ hay không bại lộ, trực tiếp mặc vào Địa phẩm Long Ma Khải Giáp, chỉ nghe tiếng nổ leng keng keng không ngừng vang lên, rốt cục gian nan chặn lại Hư Không Pháp Vương công kích.

- Kim Lân, không cần biết ngươi dùng thủ đoạn gì, ngăn cản tên này cho ta.

Diệp Huyền giận dữ hét, lực lượng không gian của Hư Không Pháp Vương dù sao không phải lực lượng Võ Hồn cùng hồn niệm, bị Thôn Phệ Võ Hồn hút vào trong cơ thể, toàn bộ Thôn Phệ Võ Hồn lập tức có loại cảm giác cực kỳ không thoải mái.

Nếu như Hư Không Pháp Vương lại tới mấy cái nữa, Diệp Huyền dám khẳng định, mình căn bản không có cách chống đối, bởi vậy hắn đem hết thảy hi vọng, đều đặt ở trên người Kim Lân.

Mà chính hắn, thì toàn tâm tập trung chú ý ở trên Không Gian chi trụ, hai tay lướt ra phù văn trong nháy mắt càng thêm mãnh liệt, dường như một cái Thiên Hà, tràn vào không gian chi trụ.

- Huyền thú hồn niệm, quả nhiên là cường giả Yêu tộc, nhưng mà trên người hắn tại sao có thể có Địa phẩm Long Ma Khải Giáp của Chấp Pháp điện ta?

Hư Không Pháp Vương khó có thể tin nhìn Diệp Huyền, trong lòng kinh ngạc không ngớt.

Diệp Huyền sử dụng tới Thôn Phệ Võ Hồn, để Hư Không Pháp Vương Diệp Huyền triệt để nhận thành Huyền thú Yêu Đế, thế nhưng trên Địa phẩm Long Ma Khải Giáp người Diệp Huyền, lại để Hư Không Pháp Vương triệt để mơ hồ.

- Khí tức Địa phẩm Long Ma Khải Giáp này, không giống như Long Ma Khải Giáp trong danh sách Chấp Pháp điện, trái lại như là...

Hư Không Pháp Vương thầm nghĩ đến một khả năng, trong con ngươi càng lộ ra một tia chấn động:

- Lẽ nào...

Nhưng vào lúc này hắn đã không lo được chấn kinh, một đòn không có hiệu quả, Hư Không Pháp Vương lần thứ hai điểm ra một chỉ.

- Hư Không Đoạt Mệnh Chỉ!

Vèo!

Hư không phía trước trong nháy mắt xuất hiện một ngón tay to lớn màu đen, bóng ngón tay này dài đến trăm mét, ở trong hư không xẹt qua, chỗ đi qua, hư không nứt ra vết nứt, tỏa ra khí thế khủng bố hủy diệt.

Chỉ tay này, chưa rơi vào trên người Diệp Huyền, liền để cả người hắn lông tơ dựng đứng, trong lòng hốt hoảng, nếu như hắn không tiến hành chống đối, dưới chỉ tay này, coi như hắn phòng ngự mạnh hơn, cũng khó thoát trọng thương.

Truyện Chữ Hay