HUYỄN THẦN
Tác giả: Vân Thiên Không
Chương : Phương thức chiến đấu
Dịch: bantaylua
Biên dịch & biên tập: bantaylua
Nguồn: tangthuvien
Ta…….
chần chờ nhìn những nữ hài với vẻ mặt mang hi vọng vào mình, Du Du cắn răng, không quản nữa:
- Ta bảo lãnh các nàng một lần, nếu như các nàng tái kháng lệnh của ngươi, Du Du nguyện ý cùng các nàng tiếp nhận bất kì loại trừng phạt gì!
- Ngươi thật sự cho rằng ta không thể giết ngươi sao?
Hắn gắt gao nhìn Du Du, âm trầm nói.
Du Du kiên cường nhìn hắn tiếp tục nói:
- Du Du không dám, chỉ là……Du Du thật sự không thể nhìn các muội ấy chết đi, nếu như ngươi nhất quyết phải xử quyết các nàng, vậy thì hãy xử quyết Du Du luôn đi!
- Cheng!
Nghe Du Du nói xong, hắn trợn tròn mắt giận dữ, tay phải dụng lực, ngân kiếm xuất hơn nửa ra khỏi vỏ, cuốn theo động tác của hắn, một cỗ sát khí đáng sợ tràn ra.
- Không! Không nên thương tổn tỷ tỷ.
Đúng theo dự đoán của hắn, động tác của hắn khiến đám nữ hài muốn bảo vệ nàng, quả thật, hắn làm sao có thể trừng phạt Du Du chứ, không chỉ nàng hiện đang làm theo phân phó của hắn, cho dù không phải như vậy, hắn cũng không thể xuống tay với nàng a!
Hành động của hắn hôm nay chỉ là muốn bản thân đóng vai kẻ xấu, còn Du Du đóng vai người tốt, không nghĩ tới hiệu quả lại lớn như vậy!
Tất cả nữ hài rối rít lao đến phía trước, thân thể tạo thành bức tường che dấu Du Du lại, cầu khẩn nói:
- Thành chủ, muốn giết hãy giết chúng ta là được, không thể thương tổn tỷ tỷ được!
Nhìn đám nữ hài bất chấp bảo vệ Du Du, trong lòng hắn vô cùng vui mừng, chỉ bằng điểm này hắn có thể tha thứ cho sai lầm của các nàng hôm nay, càng huống chi các nàng cũng không phạm lỗi quá lớn. Bất quá, vui thì vui đấy nhưng việc phải làm thì vẫn làm.
- Hừ!
Hắn lạnh lùng trầm thấp nói:
- Tất cả tránh ra!
Đối mặt với mệnh lệnh của hắn, đám nữ hài phảng phất như bị điện giật, liền tản ra hai bên, mặc dù ngoài miệng vẫn ai oán van xin nhưng không ai đủ dũng khí đứng khoảng giữa hắn và Du Du.
Hắn lạnh lùng nhìn Du Du vài lần, lại nhìn đám nữ hài bên cạnh, nhẹ nhàng thu lại ngân kiếm vào trong vỏ, đồng thời đạm mạc nói:
- Thôi được, nếu các ngươi cầu xin cho nhau, ta sẽ cho các ngươi một cơ hội!
Nói tới đây, hắn dừng một chút, sau đó thanh âm càng nghiêm khắc:
- Bất quá, các ngươi nhớ kĩ cho ta, cơ hội chỉ có một lần, nếu như kẻ nào tái kháng lại mệnh lệnh của ta, chỉ cần một lần ta liền giết sạch toàn bộ các ngươi!
Hắn vừa nói vừa rời đi, đồng thời thanh âm từ xa truyền tới:
- Huấn luyện hôm nay tiếp tục tiến hành, các ngươi có thể lười biếng nhưng đừng để ta phát hiện, nếu không toàn bộ đều chết!
Nhìn thân ảnh khiến các nàng sợ hãi mờ dần, tất cả chỉ cảm thấy hai chân như nhũn ra, dù thế, không ai đủ dũng khí ngồi xuống, bởi vì họ nhớ kĩ, thành chủ từng nói, làm một chiến sĩ, dù chết cũng phải đứng mà chết, vĩnh viễn không được ngã xuống!
- Hư…
Du Du thở phào một hơi nhẹ nhàng nói:
- May quá, vừa rồi thành chủ bảo các ngươi tránh ra nếu các ngươi không tránh thì bây giờ chúng ta đều đã là thi hài rồi!
- Hấp………
Nghe Du Du nói, tất cả không khỏi hít vào một hơi lãnh khí, vừa rồi chỉ là làm theo bản năng, hiện tại nhớ đến, nếu như không nghe lời, vậy hậu quả là……….
Cẩn thận suy nghĩ một chút, có lẽ Thành chủ vì các nàng nghe theo lệnh nên mới bỏ qua tất cả, ỗi người một cơ hội, cũng là cơ hội duy nhất!
Nghĩ tới đây, đám nữ hài run lên, không nói hai lời, nắm chặt pháp trượng trong tay, bắt đầu công kích như thủy triều, các nàng nhớ rõ lời Thành chủ trước khi đi, họ có thể lười biếng, nhưng nếu để Thành chủ phát hiện thì hậu quả sẽ là………
Thời gian cứ như vậy trôi đi, mỗi ngày, đám nữ hài Thánh Vệ cả ngày khắc khổ huấn luyện, ban ngày không ngừng phóng ma pháp, ma lực tiêu hai hết lại minh tường nghỉ ngơi, khôi phục tốt chút lại tiếp tục chiến đấu, tới buổi tối, mỗi nữ hài cũng không cần phụ mẫu giám sát, tự giác minh tường, Thành chủ hạ lệnh, nếu ai rớt đội, vậy cũng không cần tiếp tục tồn tại trên thế giới này nữa, thế giới này không cần người như vậy!
truyện từ
Huấn luyện dần dần vào khuân khổ, để bù đắp chuyện gây ra cho các nàng lần trước, hắn đích thân vào thành mua pháp bào cùng pháp trượng. Lúc này hắn tìm những loại đắt nhất, tốt nhất, pháp bào cùng pháp trượng vốn chỉ cần vạn là đủ, nhưng lại dùng vạn, đủ thấy pháp bào cùng pháp trượng hoàn mĩ cỡ nào!
Nhìn hai cái dương nhỏ pháp bào cùng pháp trượng hắn không khỏi cảm khái thở dài, phải biết rằng, mặc dù là “hàng” tốt nhất nhưng chỉ là pháp bào cùng pháp trượng sơ cấp thôi, nếu như là pháp bào hoặc pháp trượng cao cấp, chỉ e mỗi cái giá đã là vạn rồi! Vô luận là địa cầu hay là thế giới ma huyễn này, buôn bán vũ khí đều kiếm tiền rất tốt a.
Xuất thần nhìn pháp bào cùng pháp trượng, hắn không khỏi âm thàm quyết định, việc mua bán sau này nhất định phải nắm trong tay, lợi nhuận trong đó rất khả quan, ở địa cầu, buôn bán vũ khí và ma túy lợi nhuận đều rất rất cao đó!
Đặt hai cái dương gỗ trên lưng Tiểu Cường, bọn hắn hướng sân huấn luyện sau núi đi đến. Một tháng trôi qua, Công việc sửa sang Huyễn Thạch thôn cũng dần hoàn thành, lúc này, tất cả thôn dân đang tích cực đem vật tư chất trên đường, lại lấy đá trên sân chuyển đến thôn chất đống, vậy nên nếu tiếp tục huấn luyện ở đây chắc chắn sẽ ngộ thương thôn dân mất!
Một mạch đi nhanh, rất nhanh, bọn hắn đi tới một cái tiểu cốc phía sau núi, nó là một cái sơn cốc giống như cái hồ lô, có cây xanh che khuất, trừ phi cực kì quen thuộc nơi này nếu không dù cố ý đi tìm cũng không ra.
Độc đạo tiến nhập sơn cốc ở phía sau thác nước, ngay cả người của Huyễn Thạch thôn biết được sơn cốc này cũng không quá năm người, bất quá hiện tại thì nhiều hơn, tính cả Thánh Vệ quân nữa thì khoảng gần người.
Xuyên qua thác nước, hắn cùng Tiểu Cường tiến nhập sơn cốc, nhìn cảnh sắc ưu mĩ trong cốc, hắn than thở không thôi, mặc dù đã tới nơi này nhiều lần nhưng mỗi lần đến là mỗi lần bị cảnh sắc nơi đây chấn nhiếp, chỗ này quá đẹp!
Một khe suối nhỏ trong thấy đáy róc rách chảy, hai bên dòng suối là bãi cỏ xanh mượt, ở đây mặc dù không có tiểu động vật nào nhưng hết thảy đều tươi mát giống như tiên cảnh vậy!
Sơn cốc bị hắn sửa thành…….Thánh Cốc, là chỗ chuyên dụng huấn luyện Thánh Vệ quân, đồng thời cũng là nơi huấn luyện huyễn thú của hắn. Hiện tại, trừ bỏ thời gian buổi tối ra, thời gian còn lại của bốn huyễn thú của hắn đều ngâm mình ở đây, giống Thánh Vệ quân cùng nhau huấn luyện, dù sao huyễn thú cũng cần kinh nghiệm chiến đấu mà!
Lúc hắn tới sơn cốc, tất cả nữ hài Thánh Vệ quân chia làm bốn tổ, mỗi tổ mười người, chia nhau đối diện với một khối yếm ma thạch không ngừng phóng ma pháp!
Trải qua một vòng huấn luyện, mọi người cùng nhau nghĩ ra phương pháp, vì Tiểu Cường tốc độ quá nhanh, ma pháp căn bản đuổi không kíp cho nên họ đúc rút kinh nghiệm nghĩ ra cách này.
Trước kia các nàng đồng thời công kích nhưng hiện tại thì khác, họ theo trình tự, cách khoảng , giây lại có một người phóng ra ma pháp, từ xa thoạt nhìn thì giống như cơ quan bắn ma pháp vậy, cứ mỗi giây lại có năm người phóng ma pháp, ma pháp công kích không chút nào gián đoạn!
Đại khái, để phóng ra một cái ma pháp cần , giây thời gian, cả mười nữ hài còn lại không ngừng súc tích phóng ra ma pháp, vì thời gian cách nhau , giây cho nên trước lúc ma lực của các nàng tiêu hao hết, công kích là liên tục, vĩnh viễn không ngừng nghỉ.
--------------------------------------------------------------------------------------------