Bước chân tiến vào sâu trong hang động. Nơi này tuy phạm vi nhỏ nhưng có khá nhiều lối vào khác nhau. Mối một lối đi đưa tới một phần khác, lối đi này trông thế thôi nhưng nó rất lớn thậm chó cho được cả một chiếc xe tải lớn đi qua mà không gặp khó khăn. Đứng trước vị trí có ba lối đi riêng biệt, Phong Thần dừng lại một lúc, cảm nhận thấy nơi này không có nguy hiểm liền thản nhiên bước vào một lối đi gần nhất.
Ngay từ lúc bước vào liền nhận thấy không khí nơi này hoàn toàn khác biệt như hai tầng phân tách, bên ngoài cảm giác đã rất khó chịu nhưng tiến vào đây cảm nhận được nơi này không hề đơn giản là một cái hang động phía dưới đầm lầy. Rất có thể nó ẩn giấu một thứ gì đó khác biệt.
Không vội vàng đi nhanh, hắn vừa bước chân vừa quan sát xung quanh tìm kiếm một thứ gì đó. Nơi này đa số những tinh thạch hoàn toàn có một màu đen tuyền rất thần bí, bên trong ẩn chứa một lượng lớn tử khí rất nồng đậm, mặc dù không có chạm vào nhưng cảm quan của hắn rất đặc biệt nên nhận biết được một phần nào đó.
Rất có thể nơi này là nơi dành để đầu kia Hung Thú tu luyện cũng như nó thải ra lượng lớn tử khi như này, những loại tinh thạch ở gần lâu năm nên mới chuyển qua loại này tinh thạch. Cũng có thể loại này Hung Thú có cùng một loại thuộc tính Hắc ám nhưng cảm nhận được có chút mạnh hơn.
Trên vách tường lồi lỏm từng nhủ đá sắc nhọn có rất nhiều vết nứt ẩn chứa bên trong một số loại tinh thạch màu đỏ trông rất tinh khiết, không hề bị tử khí ở nơi này làm cho ảnh hưởng, ánh mắt hắn nhìn vào đó một hồi lâu mới quyết định tiến lại gần. Thân thể đứng vững trên không trung cách vết nứt không quá m. Từ trong kho đồ lấy ra một thah kiếm ngắn lien tục đục khoét bên trên.
Hai tay vận lực nhanh chóng tạo thành một lỗ lớn chừng một quả banh, lúc này hình dáng của nó mới lộ rõ. Lớn khoảng chừng hơn một nắm tay lớn, chiều dài hơn một gang tay với từng góc cạnh không quá sắc bén. Nhọn tại hai đầu, màu sắc màu đỏ tươi rất bắt mắt.
“Hệ thống, loại này là tinh thạch gì?”.
“Đang xử lý…”.
“Phân tích thành công,… Tử Tinh Thạch, thường được kết tinh từ xác chết của Hung Thú, hấp thụ máu thịt nể nuôi dưởng, ẩn chứa một lượng lớn Tinh Huyết, rất hữu ích cho việc luyện thể…”
Thuận tiện như vậy sao?
Chuyến đi này đối với hắn là một chuyện cực kỳ may mắn, không những thu được một phần thuộc tính, tinh thạch thậm chí còn ẩn chứa những thứ mà trong sách không hề có ghi chép.
Gương mặt vui vẻ lên thấy rõ, nơi này không quá rộng lớn nhưng chứa khá nhiều loại tinh thạch khác nhau, chờ đợi thu được toàn bộ nơi này chẳng phải nhặt được mốn quà trời ban hay sao. Tối ưu hóa thời gian, hắn không ngại ngần sử dùng Hồn Kỷ để gia tăng khả năng thu lấy.
Phân Thân!
Đệ tam Hồn Kỷ của hắn được thi triển tạo thành một cái nhân bản giống hắn y chang nhìn qua chắc chắn không thể phân biệt, thực lực thì có thể xem là một chín một mười, không hơn thua nhau là bao, nhưng thi triển trong thời gian dài dẫn tới Hồn Lực hao hụt một lượng rất lớn nên hắn muôn trong thời gian ngắn có thể thu được càng nhiều càng tốt.
Tốc độ cả hai phải gọi là nhanh chóng, vách tường cứng tới chừng nào nhưng rất nhanh đều bị xuyển thủng tạo la từng lỗ lớn trên bề mặt để có thể lấy được Tử Tinh Thạch ra bên ngoài. Lối di này mặc dù không quá xa chỉ khoảng m mà thôi.
canh giờ qua đi, lúc này trong tay hắn đã giữ lại khoảng chừng gần viên Tử Tinh Thạch, toàn bộ đều được ném vào trong kho đồ nhanh chóng. Quay đầu quan sát xung quanh lúc này mới nhận biết được không còn sót lại, toàn bộ đều bị hắn thu lấy.
Mặc dù trên mặt hiện rõ trông rất mệt mỏi do hao hụt quá nhiều Hồn Lực cùng khí lực nhưng vẫn nở ra một nụ cười vui mừng, chịu một chút mệt mỏi này có thể so sánh được sao? Không chậm trể một chút nào, bước chân hắn nhanh chóng rời đi, trên tay bóp nát một viên tinh thạch làm tản mát linh khí nồng đậm xung quanh thân thể, rất nhanh chóng đều bị hắn luyện hóa toàn bộ, bổ sung vào Hồn Lực hao hụt, thần sắc hắn lúc này ngày một được cải thiện.
Bước chân đi ra khỏi lối đi liền đi tới một nơi trông khá là nhỏ, phạm chi chưa tới m, nơi này hoàn toàn trống không, không có một thứ gì trân quý, vách tường hoàn toàn chỉ là đất đá mà thôi, không giống như bên ngoài. Dường như tinh thạch nơi này đã bị hấp thụ hết toàn bộ vậy.
Không suy nghĩ lâu liền quay người trở ra, tiến đến một đầu khác lối đi.
Nhanh chóng tiến vào, lối đi này không có quá nhiều thứ tốt, đa số chỉ là một số ít tinh thạch nằm rải rác mà thôi, trong tay hắn chí ít cũng gần viên nên không tốn thời gian thu lấy. Tiến vào, hắn cảm giác có chtus hụt hẩng, không khác nhau là bao, nơi này hoàn toàn không có một thứ gì giá trị, chỉ có rải rác một số Tinh Thạch nằm rải rác trên nền đất mà thôi, trông như một thời gian dài nơi này không có ai tìm đến. Cũng đúng mà thôi, hang động dưới lòng đất này có ai có thể tìm tới, chỉ có hắn phát hiện mà thôi.
Cái cuối cùng thông đạo là nơi có thể ẩn chứa thứ gì đó đặc biệt, trong thâm tâm hắn như chắc chắn lầy điều đó. Bước chân lúc này như nhanh nhạy hẳn lên, không quan tâm tới xung quanh mà chỉ một mạch đi qua. Bước chân vào một hang động khác.
Ngay vừa lúc tiến vào, trước mắt hắn một cái cảnh tượng không thể không kinh ngạc. Thân thể như chết lặng đứng đờ đẩn một lúc lâu, cảnh tượng này ai mà không kinh ngạc, thậm chí còn sợ hải là đằng khác. Phía trước không xa, một loại sinh vật cực kỳ to lớn, chỉ là một bộ khung xương nằm trải dài trên nền đất. Chỉ riêng cái đầu lâu đã cao hơn m cùng bộ răng dài gần m riêng bốn cái răng nanh thì khác biệt, chiều dài của nó chí ít cũng gần m, cực kỳ sắc nhọn.
Tiếp đến, phía dưới đầu lâu là một thân hình dài nằm trải dài trên nền đất, chiều dài của nó ước chừng phải hơn m thậm chí đạt tới m, từng cái xương sườn to dài nối liền xuống đất, một cái như thể đã to bằng cơ thể hắn. Đại não của hắn như chết lặng, thử hỏi loại Hung Thú như thế này tồn tại thì thực lực của nó phải kinh khủng tới mức nào. Nhìn qua có vẻ nó rất giống với thân thể của một con đại xà nhưng trên phần đầu của nó không giống lắm, trên cao có hai cái ngọc giác mọc dài ra sau cùng trên mỗi cái đốt sống có một phần xương nhú lên đều đặn như thân thể một con rồng nhưng không có chân mà là bốn cái vây lớn, khả năng cao là một con giao long nhưng thời đại này làm gì còn tồn tại loại sinh vật như vậy.
Kỷ nguyên mà loài rồng tồn tại chí ít phải ở kỷ nguyên đầu tiên nhưng dần về sau không còn tìm thấy dù chỉ một cá thể. Chắc chắn đầu này không phải là giao long mà là một loài hoàn toán khác biệt. Trong đầu hắn suy nghĩ muốn tìm ra tên của nó. Suy nghĩ một hồi lâu hắn mới có thể chắc chắn một chút. Trong ghi chép ở trong làng mà hắn từng xem qua, một cuốn không quá dày cùng bao bọc rất tỉ mỉ bởi lớp da thú bền chắc. Ghi chép trong đó là từng loại Hồn Thú, Hung Thú đỉnh cấp, được xem như trong thần thoại, cứ ngở như chỉ tồn tại trong tưởng tượng. Tên của nó là?
Thuồng Luồng?
Một loại sinh vật cực kỳ nguy hiểm, thường sinh sống tại những đầm lầy rộng lớn cùng những vùng nước lớn như biển rộng với nguồn nước dồi dảo, rất phù hợp với nó lẩn trốn cùng săn giết. Sức mạnh của nó thì không thể bàn cải, thử hỏi kỷ nguyên loài nào có thể mạnh hơn nó chỉ có thể nghĩ tới những loại Thần Thú, tứ đại Thần Thú, Thánh Thú, Giao Long, Long, Cự Long,... không tồn tại ở kỷ nguyên này mà là ở tại một vùng đất nào đó một thế giới tươi màu khác biệt. Thuồng Luồng đâu chỉ mạnh mẻ tới cực điểm, nó đạt Truyền Thuyết cấp độ là được xem như một mối hiểm họa hủy diệt, Hung Thú mạnh hơn một cảnh giới gặp phải nó cũng chỉ có thể làm miếng thịt lớn mà thôi. Nó là loài tiến hóa đỉnh cao nhất mà Hung Thú có thể đạt tới.
Giống như Hắc Viêm Ma Hổ tiến hóa chỉ mới tới Viêm, so sánh với Thuồng Luồng thì không khác gì con kiến cố gắng nâng đở một con voi khổng lồ, chênh lệch đâu chỉ hàng ngàn lần.
Đứng lặng người một hồi lâu, Phong Thần lúc này mới ổn định tâm thần trở lại. Thân thể hắn lần đầu tiên cảm giác được áp lực như vậy, may mắn là nó đã chết đi, nếu không thì hậu quả nó để lại rất khó mà đong đếm được. Tay trái đưa lên day day trán một hồi lâu mới giảm bớt rúng động.
Điều thu hút hắn nhất chính là phía trên đầu lâu nó có một thứ màu đen nhú ra, bị che lấp đi một phần lớn nên không thể nhận biết rõ ràng. Không chậm trể, hai chân phát lực một chút liền đẩy thân thể mạnh mẻ nhảy lên gần m trên không, bước chân nhanh chóng lại gần.
m khoảng cách, lúc này mới lộ rõ một một. Chính xác là một cái trường thương ghim chặt vào trong lớp xương sọ. Phong Thần rất ngạc nhiên, việc này chỉ có thể là do một người nào đó giết nó. Nhìn qua có thể chắc chắn, trên lớp xương có thể nhìn thấy từng đường dài lồi lỏm va chạm. Không biết thời gian nào nhưng nơi này đã từng xảy ra một trận chiến cực kỳ ác liệt.
Có thể chắc chắn một điều rằng, thời gian nơi này tồn tại không phải của kỷ nguyên này, chính xa là kỷ nguyên trước đây. Đó là điều chắc chắn.
Phong Thần bước chân dẩm đạp lên phía trên, tiến lại gần nơi trường thương đâm sâu vào trong xương sọ. Hai tay nắm lấy phía trên cán thương thương truyền vào một chút Hồn Lực cảm nhận lấy. Đúng như hắn dự đoán, nơi này cách đây mấy chục ngàn năm trước từng có một trận chiến giữa một vị nữ nhân cùng đầu Hung Thú này, hắn nhìn thấy rất rõ ràng, thân ảnh vị nử tử kia trông còn rất trẻ tuổi, ước chừng chỉ khoảng tuổi mà thôi, trông như còn rất trẻ nhưng tuổi thì hoàn toàn không nhỏ như vậy. Dường như nàng ta như có thâm thù với nó, trong trận chiến hắn nhìn thấy rất rõ ràng, nàng ta tấn công một cách điên cuồng mà không ngại tới thương tổn. Dường như suy nghĩ của nàng ta chính là giết chết được nó.
Trận chiến kia như được truyền thẳng vào trong đại nảo của hắn. Cảm giác rất sống động. Trường thương kia nhận được Hồn Lực của hắn truyền vào như đang dần thức tỉnh, trên thân thể nó tản mát ra một chút tinh quang sáng lạng, bên trên lớp bụi đất toàn bộ bị rửa trôi, lộ rõ ra một cây trường thương màu bạc sáng chói. Chiều dài rất tương đồng cùng Trọng Vấn Long Thương của hắn, từng họa tiết bên trên dần dần lộ rõ.
Hai tay phát lực mạnh mẻ kéo ra. Cảm giác nó có chút nặng, trọng lượng khoảng chừng gần cân, tinh quang sáng chói cùng phát ra từng thanh âm “Tê minh” phấn khích. Nớ ở đây đã lâu như vậy cùng Hồn Lực bên trong toàn bộ đề tiêu tán, lúc này nó chỉ là một cái vủ khí phế thải mà thôi. Nhưng được hắn truyền vào liền khác hoàn toàn, nó như có sức sống trở lại. Chủ nhân trước của nó đã chết sau trận chiến chỉ để lại nó một mình trên cỏi đời này chờ đợi một người nào đó có thể lấy nó ra khỏi.
Gương mặt hắn có chút đượm buồn xìu xuống. Cảm giác tiếc nuối cho vị nử tử kia, một đời oanh liệt lại chết như vậy. Ngắm nhìn trường thương một lúc lâu rồi thở dài ra một hơi. Vạn Khí Hồn Hải hắn thi triển ra nhanh chóng thu trường thương này vào trong Hồn Hải nhanh chóng luyện hóa lại, chuyển thành một cái Võ Hồn chuyển đổi của hắn. Luyện hóa chí ít cũng phải một thời gian dài mới có thể khôi phục nó được như ban đầu, thời gian nó tồn tại đã quá lâu cùng hao tổn quá nhiều, trên thân cùng lưỡi thương có chút nứt ra sắp gảy.
Không ủ rủ quá lâu, quan sát xung quanh một hồi, nhìn thấy phía xa trong góc có một bộ thi hài nguyên vẹn đang dựa lưng vào tường. Chắc chắn đó là phần còn lại của nàng ta, cảm giác xương như sắp mục nát, không chần chừ quá lâu, hai tay đưa lên phát lực mạnh mẻ cắm xuống nền đất tạo thành một hố lớn chừng hơn m. Nhanh chóng đưa tay nhẹ nhàng tuyền Hồn Lực bao quát toàn bộ thi hài nàng ta, hắn nhanh chóng tiến hành chôn cất. Từ trên thân thể rơi ra một vật trông như một cái nhẩn lăn lóc trên nền đất, ánh mắt hắn nhìn qua liền nhận biết đó không phải là nhẩn trử vật mà la một loại trang sức, rất có thể là nhẩn cưới của nàng, nhanh chóng tiến lại nhặt lên rồi đặt bên cạnh.
Chôn cất xong một lúc rồi mới quay người rời đi. Tiến lại gần đầu Hung Thú, hướng về phía xa gần dưới cùng. Nàng ta chết tại nơi này vì trả thù nó nên có lẽ Hồn Tinh của nó vẫn còn tồn tại, có thể lấy được chắc chắn rất hữu ích đối với hắn.
Đúng như dự đoán. Tiến lại gần phía cuối thân thề gần đan điền của nó. Trước mắt hắn có một vật trông rất giống Tinh Thạch nhưng có thể nhận ra đó là một cái Hồn Tình, mặc dù trải qua một thời gian dài nhưng nó vẫn còn giữ lại một phần thực lực lúc nó còn sống. Chỉ là hao hụt quá nhiều Hồn Lực mà thôi, đợi khi hắn hấp thu rồi nuôi dưởng, chắc chắn nó là một cái Hồn Hoàn mạnh mẻ mang theo Hắc ám thuộc tính.
Hồn Tinh tản mát ra màu đen quang mang đại biểu nó ẩn chứa một cái Hồn Hoàn trên vạn năm Tu Vi, rất phù hợp với Phong Thần, tới khi hắn đột phá Đấu Vương cảnh chắc chắn có thể hấp thu. Nó trải qua mấy vạn năm cùng hao tổn quá mức nên chắc chắn nó không phản kháng quá nhiều, với thực lực hiện tại hắn rất có tự tin.