Khoảng cách năm đầu Hung Thú ngày một gần lấy khoảng dặm xa, lúc này nó tựa như mới tăng tốc một dạng. Đám Hung Thú kia cùng một vị trí đi tới mà thôi, chúng gặp nhau liền có một cái trận chiến không thể tránh khỏi.
Rống rống!
Đám Hung Thú tựa như cảm ứng được lẩn nhau lúc này đều rống lên trông rất giận giữ, chúng sinh ra tựa như không ưa nhau cảm giác, gặp nhau liền có đánh giết, không làm vậy tựa như có chút khó chịu.
Đầu Hung Thú gần nhất là môt đầu Thái Thản Hùng Vương với thân thể to lớn cao gần m cùng bộ lông da xám đen bao phủ lấy như một tấm giáp lụa trông rất chắn, trên đỉnh đầu nó tựa như có chút xương nhô lên cao giống như một cái ngọc giác nhỏ, bên dưới cặp mắt màu đỏ tựa như huyết dịch nhìn chằm chằm lấy, ngay lúc tiếng rống nó phát ra lộ rõ lấy hàng răng cùng bộ cơ xung qanh hàm mặt trông rất mạnh mẻ, từng cái răng nanh to không quá dài nhưng cảm giác bị cắn một cái chắc chắn khó mà chịu lấy. Tiếp đến phía bên dưới thân thể lộ rõ từng múi cơ cuồn cuộn ngay dưới lớp da, thân thể nó có chút chồm người về phía trước chống đở lấy bằng hai chân trước to lớn cùng cơ bắp săn chắc tựa như một cái một đình đâu chỉ mỗi to lớn thôi đâu mà cự lực nó mạnh đâu phải Vương cấp Hung Thú dễ dàng chịu lấy, từng cái móng vuốt nó có chút nhỏ ngắn cảm giác không có quá nhiều sát thương tới. Thần thể dưới lớp lông da cùng múi cơ là một bộ khung xương phải gọi quá mức cứng rắn, đâu chỉ cứng hơn kim loại. Phía dưới hai chân sau có chút nhỏ ngắn nhưng cự đâu thể xem thường, cũng chỉ dùng để di chuyển mà thôi.
Thân thể nó quá mức to lớn cùng nặng nề tựa như tốc độ không quá mức nhanh lấy, đa số Hung Thú tại đây đều chưa có sản sinh ra linh tính nên khả năng chiến đấu coi như con số tròn trỉnh, chúng chỉ chiến đấu theo bản năng một dạng, đánh không được thì quay đầu bỏ chạy lấy.
Thực lực nó đâu chỉ mạnh mẻ, Vương cấp tứ giai nhưng lục giai trở xuống gặp phải nó cũng xem như có chút xui xẻo lấy, đâu chỉ hung hăng một cách bình thường, phải gọi là kinh tởm lấy, con mồi bị nó bắn lấy đâu phải nhanh chóng giết chết, nó dùng từng cái chân trước to lớn cự lực đánh gãy nát toàn thân con mồi xương, chúng tựa như bất động chờ chết, xong tới nó từng miệng lớn cắn một bộ phận lấy. Từng miếng thịt lớn cùng huyết dịch chảy ra như thác, cái cảm giác này mang lại khiến người ta phải rùng mình. Thường săn giết rất nhiều Hung Thú tựa như dự trử lấy, mỗi một đầu bị nó ăn lấy một phần bộ phận rồi để lại khi khác hướng tới.
Đầu nào bị nó bắt lấy phải gọi là quá mức xui xẻo, thực lực không đủ trước khi rơi vào tay nó thà chết lấy còn hơn, cái kia cảm giác đâu phải dễ dàng chịu lấy, trước sau gì cũng chết mà thôi.
Trước mắt nó đầu này Hung Thú quá mức hung hản, vừa mới gặp chưa kịp chào hỏi đã liên tục lao tới đánh, nó liên tiếp vung hai cái chân trước to bản đánh bừa tới, mỗi một kích đều đánh vào trong không khí hoàn toàn không đánh trúng. Nó tốc độ nhanh hơn đâu chỉ gấp nhiều lần. Nó tựa như đánh trả lấy, hai chân trước cùng móng vuốt sắc nhọn cắm sâu vào trong da thị kéo lấy một đường dài gần m cùng sâu đâu chỉ một gang tay để lại trên thân thể dấu vết cắt móng xuốt, huyết dịch từ trong đó tuôn ra như suối. Rất nhanh liền ổn định lấy. Đầu Thái Thản Hùng Vương thuộc tính nó hệ thổ đâu chỉ khả năng phòng ngự cùng khả năng hồi phục mạnh mẻ đó là điều mà nó tự hào nhất, chưa kể nó còn có cự lực đâu chỉ bình thường Hung Thú như vậy mạnh.
Rống rống!
Chịu lấy cái kia thương tích không quá nặng nhưng đủ khiến để nó rống giận lấy, bị một cái Hung Thú thân thể nhỏ bé đùa bởn lấy, là lần đầu tiên nó chịu đựng. Đâu thể nhẫn nhịn như vậy, lúc này nó tựa như điên tiết, hai chân trước liên tục đánh nhanh về phía trước, đại địa cùng cây lớn va chạm trúng rất dễ dàng bị rung chuyển lấy cùng biến dạng thành từng vết lồi lõm. Cũng giống như lần trước, nó hoàn toàn đánh vào khoảng không một dạng, thân thể to lớn cũng là điểm chí mạng của nó, quá mức dễ dàng bị đánh trúng cùng tốc độ quá chậm, tựa như không theo kịp lấy. Bù lại nó cũng chỉ được cái phòng ngự mạnh mẻ mà thôi.
Trái lại, đầu kia Hung Thú đâu thua kém gì nó, cảm giác nó như một cái sát thủ chuyên nghiệp một dạng. Mỗi lần nhẹ nhàng tránh né liền ban cho địch nhân một miệng vết thương lớn mang lại cảm giác đau đớn đâu phải dễ chịu. Nó dường như chán ngán với đầu Thái Thản Hùng Vương này, liên tục mang ra tốc độ nhanh nhất cùng cự lực toàn thân đánh tới thi triển từng vế cào xé cùng mang theo nó thuộc tính thẩm thấu đánh tới. Liên tiếp hơn miệng vết thương chỉ trong vài tức hô hấp, bước chân nó liên tục tiến tới đẩy đầu kia Hung Thú vào thế bí, hai chân sau chỉ có lùi lại cùng chùn xuống.
Không biết qua bao nhiêu cái công kích, nó lúc này tựa như có chút chậm lại lấy, hai chân sau có chút run rẩy cảm giác, thân thể nó tựa như chi chít vết cào rách từng miệng sâu dài vết thương, quá mức đau đớn. Bị cái kia Hung Thú đánh tới nó cũng chỉ biết cam chịu lấy mà thôi, chạy trốn chắc chắn điều không thể. Đánh không được mà thủ cũng chẳng xong, lúc này nó như hoàn toàn nằm trong thế bị động chờ chết.
Rống rống!
Không sai biệt lắm nó đâu thể chịu đựng quá lâu, huyết dịch chảy ra như suối như vắt cạn người, thậm chí có vết thương cắt đứt lấy từng sợi gân điều khiển lấy phế bỏ một chân trước, không có một cái chí mạng công kích nhưng hơn đầu vết thương có thể chịu đựng lấy sao. Thân thể to lớn chi chít từng miệng vết thương trông rất khủng khiếp, ngay phía trên cổ nó bị một vết cắt lớn sâu thậm chí gần chạm tới xương, may cho nó không trúng phải tơ máu chủ ở cổ nếu không rất nhanh chết do mất máu. Thân thể nó có chút khụy xuống tới, hai chân sau như muốn nằm hẳn trên nền đất cùng một cái chân trước giữ lấy cơ thể không cho nó ngả xuống, thân thể cao hơn m lúc này thu xuống khoảng chừng gần m cao như một cái bao cát chịu trận lấy, không thể phản kháng.
Thấy vậy đầu kia Hung Thú lao nhanh tới đứng tại phía trên lưng nó, tứ chi móng vuốt cắm sâu vào trong da thịt đâu thể dễ dàng tránh thoát. Đưa đầu luồn qua phía trước cổ cắn lấy một miệng lớn, liên tiếp từng miếng thịt lớn bị nó lấy ra một dạng, huyết dịch cũng từ đó mà tuôn ra lấy ngày một nhiều. Cảm giác quá mức đau đớn nó chịu đựng lấy chắc chắn chết, nó tựa như không còn sức lực để rống lên thanh âm to lớn, lúc này cũng chỉ be bé mà thôi.
Thân thể to lớn nó nằm gục trên nền đất không còn lấy một chút động tỉnh hoàn toàn mất đi sinh cơ. Kéo lấy thân thể nó lật ngửa lấy, hướng móng vuốt về tới phía dưới bụng rạch lấy một đường lớn sâu, cắt xuyên qua từng bộ phận bên trong, tới lúc chạm phải đầu kia Hồn Tinh liền dừng lại tới, rất nhanh chóng nó thu lấy được hai đầu Hồn Tinh cảm giác có chút vui vẻ lấy.
Phía xa bốn đầu Hung Thú tựa như những tên giang hồ thanh toán nhau một dạng, điên cuồng công kích tới mà không có một cái chủ đích. Nó cũng chả quan tâm lấy, thu lấy hai cái liền tốt, khoang miệng nó có chút chứa không đủ lấy. Cũng nhanh chóng quay trở lại. Bước chân nó nhanh nhạy chạy nhanh ra khỏi hướng về phía làng đám người đi tới.
Ngay lúc này phía trên đại địa, một đạo thân ảnh bao quát xung quanh ánh sáng che phủ lấy, thân thể từng miếng hóa thạch tựa như nứt ra, liên tiếp từng đầu vết nứt dài trên thân thể hiện rõ. Bao quát lấy màu đỏ hóa thạch đang dần rơi rớt xuống. Xung quanh từng đầu Hồn Tinh tựa như bị rút hết toàn bộ Hồn Lực nằm rải rác khắp nơi không còn có lợi ích.
Khí tức hắn lúc này tản mát xung quanh đang dần thu liểm lấy, cảm nhận lấy Hồn Hải bên trong tựa như có chút rộng cảm giác trượng lớn. Hắn hiện tại đang cưởng ép ngăn cản đột phá lấy, thực lực hắn hiện tại vẫn chỉ là Đấu Sư cảnh mà thôi.
Tựa như hắn đang muốn phá quan một dạng!