Huyền Huyễn Chi Diệt Thế Chí Tôn

chương 57

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Đám người đứng đợi một hồi lâu cảm giác có chút chán nản lấy, đầu kia Hung Thú quá mức chậm chạp hướng tới, tựa như nó đang tản bộ một dạng. Hai canh giờ đứng đợi lấy nhưng đầu vẩn chưa thấy đầu kia bóng dáng.

Ngoài kia gần dặm xa đầu Hung Thú đi tới chậm rải quan sát lấy xung quanh, nó cảm nhận lấy từng đầu khí tức như đang tìm kiếm con mồi một dạng. Nó ngẩng đầu lên cao quan sát lấy, khí tức nó phát ra không thu liểm lấy tựa như đang muốn thu hút lấy đầu khác Hung thú nhắm tới. Mỗi một bước chân phát ra thanh âm rất nhẹ nhàng, không kỷ nghe lấy chắc chắn không nhận biết.

Đi được gần dặm xa nó không cảm nhận lấy được một cái dị động, cảm giác có chút chán nản nhưng không từ bỏ lấy. Nơi này đâu chỉ rộng lớn hơn tầng nhiều lần nhưng kiếm lấy quá mức khó, quá khan hiếm. Như muốn tìm kiếm lấy, bước chân nó như muốn chuyển hướng. Bước chân đâu chỉ nhanh chóng, hướng phương xa trung tâm đi tới.

“Nó đang di chuyển ra ngoài xa”.

Đám người như cảm nhận thấy dị động, rốt cuộc nó cũng hướng tới phía xa trung tâm cách đám người ngày một xa, lúc này mới nhẹ nhàng thở dài lấy. Quá mức nhanh tốc độ, chỉ sợ chưa tới tức hô hấp liền vượt qua dặm xa khoảng cách giống như.

Tốc độ nó quá mức nhanh, dặm xa đối với nó quá mức dễ dàng rất nhanh liền có thể đi tới, liên tục trải ra khí tức điên cuồng hướng tới, từng cái cây lớn đều bị nó vượt qua nhanh chóng để lại một làn gió man mát phía sau.

Chạy tới thêm gần dặm, phía trước không xa nó có thể cảm nhận có một đầu Hung Thú dị động, sắc mặt nó tựa như vui mừng lấy một dạng, nhãn quang có chút thả lỏng lấy, tốc độ hướng tới lần này đâu chỉ so lần trước nhanh nhiều lần, từng cái cây đại thụ lớn chặn đứng bị nó trực tiếp đánh gảy tựa như củi khô một dạng. Phía xa kia đầu Hung Thú tựa như cảm nhận được lấy, hướng đầu về phía xa kia khí tức. Cảm giác cái này khí tức có chút khác lạ chưa bao giờ gặp tới, nó đứng tại rất muốn nhận biết lấy. Nhưng nó đâu biết tử thần đang đi tới!

Rống rống!

Chi chít!

dặm xa khoảng cách truyền tới một thanh âm rống lên vang vọng bao trùm lấy một khoảng cách xa, gần dặm phía xa đám người tựa như cảm nhận được lấy, quá rúng động.

Quá mức to lớn thanh âm đánh động trực tiếp lấy đầu kia Hung Thú, nó tựa như bị khiêu khích lấy đáp trả. Nó nhanh chóng lao tới phía xa động tỉnh. Tốc độ nó cũng được xem là có chút nhanh nhưng đâu thể so sách. Không sai biệt đầu này Hung Thú Tứ Nhản Chu Vương, một đầu Vương cấp tứ giai Hung Thú thực lực mạnh mẻ đâu chỉ so Cự Lang mạnh nhiều lần.

Thân thể nó tám cái chân thon dài di chuyển nhanh nhạy trên nền đất lộ rõ toàn thân bao phủ lấy một màu đỏ tím sắc cùng từng cái con mắt đỏ ngàu nhìn lấy. Thân thể to lớn dài gần m cùng tám cái chân dài đâu chỉ m hơn, cao gần hơn m bước chân đi tới. Phía trên phần bụng nó hiển hiện một lớp lân phiến hắc sắc bao phủ lấy trông rất chắc chắn cùng từng sợi lông dài nhọn màu tím xanh tựa như mang lấy nọc độc một dạng bao phủ xung quanh, phía trước đỉnh đầu nó có hai cái tựa như ngọc giác hướng ra ngoài cùng bốn con mắt to lớn phát ra hung quang quá mức nguy hiểm, phía dưới gần một cái miệng lớn chảy ra từng giọt nước dải màu xanh đậm nhỏ xuống làm biến mất một vùng đất cực độc cùng bốn cái răng to bản sắc nhọn như muốn cắn lấy.

Rất nhanh liền có thể gặp lấy.

Bành bành!

Thanh âm va chạm ngay lập tức vang lên, cả hai đầu Hung Thú đều lùi về một khoảng cách gần trượng mới ổn định lấy. Đầu Tứ Nhản Chu Vương tựa như yếu thế hơn một dạng lùi gần trượng mới ổn định lại, nó ngẩng đầu lên cao nhô ra từng cái răng nanh to bản dài đâu chỉ cái gang tay hướng tới, bước chạy nó nhanh nhạy lao tới, công kích nó không phải là hạng xoàng, lợi thế nó quá mức lớn đâu chỉ đánh tới từ nhiều hướng từ bốn cái chân trước cùng nọc độc từ miệng ra tới.

Tiếc thay ưu thế là một chuyện nhưng tấn công không trúng lấy cũng như không. Rất nhanh chóng đầu kia Hung Thú tránh né quá mức nhanh tựa như một cái bóng màu đen phát ra mà thôi, thoáng một cái liền xuất hiện cạnh bên.

Bành bành!

Chít chít!

Hai cái chi trước nó đưa lên cao cùng bước đà đẩy tới lộ rõ thân thể nó tựa như đứng thẳng lên một dạng cao gần m đánh tới. Từng cái móng vuốt sắc nhọn lộ rõ quét qua để lại trên thân thể nó từng cái vết rách trên miệng chảy ra một ít huyết dịch. Thân thể đầu Tứ Nhãn Chu Vương bị đẩy lùi gần bước chân mới dừng lại hẳn. Quá mức kinh khủng cự lực. Hai cái công kích tựa như nhẹ yếu lại chứa quá mức thực lực, nơi chịu tới cảm giác còn tê dại lấy rất đau nhức, chua kể từng miệng vết thương không quá sâu nhưng lại cảm giác khó mà chịu đựng lấy đau đớn thanh âm.

Ổn định lại thân thể nó quay người tới, thân thể nó tựa như đang cúi thấp xuống một dạng. Ngay lập tức nó nhảy mạnh lao tới, thân thể bắn mạnh về phía trước, ngay lập tức xuất hiện. Đầu kia Hung Thú có chút giật mình liên tục tránh né. Phải công nhận lấy đầu kia Hung Thú quá mức nhanh, hầu như hóa giải toàn bộ nó công kích. Chưa kể còn liên tục bị nó đánh trả lấy, thân thể liên tục run lên bay về sau đâu chỉ vài trượng, ước tính cũng gần miệng lớn vết thương cảm giác đau đớn đâu chỉ gấp nhiều lần.

Nhận thấy công kích không thành nó nhanh chóng chuyển hướng, tám cái chân nó sắc nhọn cùng mạnh mẻ cắm sâu vào một cái cây đại thụ bên cạnh leo lên cao tựa như muốn trốn chạy.

Đâu thể để nó dễ dàng trốn thoát!

Đầu kia Hung Thú như cảm nhận được lấy, thân thể lao nhanh về phía trước đánh gảy cái kia cây, chịu một cái mạnh mẻ cự lực thân cây yếu đuối một dạng gãy làm đôi. Trên kia cao Hung Thú như cảm nhận được lấy nhanh chóng nhảy qua cái kia bên cạnh cây liên tục chạy trốn. Phía dưới thấp Hung Thú tựa như say máu nó bật nhảy lên cao, lộ ra tứ chi móng vuốt sắc nhọn cùng to lớn cắm chắc vào trong thân cây, từng cái cự lực mạnh mẻ leo lên tới. Tốc độ nó không quá chậm thậm chí có chút nhanh, không quá lâu liền có thể đuổi tới. Cây đại thụ bị hai cái Hung Thú cự lực kéo lấy nặng nề như muốn gảy, liên tục run lấy.

Cả hai đều dốc hết sức lực đi tới, liên tục nhảy qua từng cái cây lớn. Nó như cảm giác được không thể thoát khỏi lấy liền đứng tại trên cao phun lấy một lớp mạng lớn cùng một chút màu xanh độc tê liệt rơi xuống tới. Cái này mạng nhện nó tựa như đan kết lấy để bắt tới con mồi, một ngày nó cũng chỉ sử dụng được năm lần mà thôi. Lúc trước nó săn giết lấy đầu khá Hung Thú dùng hết hai lần cũng chỉ còn lại ba cái mà thôi. Không thể ngăn chặn lấy liền chết không chối từ.

Tốc độ rơi tới không quá mức nhanh nhưng đầu Hung Thú lao tới đâu chậm, nó như cảm nhận lấy được nguy hiểm liền nhay chóng nhảy qua cái kia cây bên cạnh, tránh thoát lấy nó ánh mắt tựa như phẩn nộ lấy, tốc độ nó lúc này ngày một nhanh, liên tục móng vuốt bám mạnh vào thân cây cùng cự lực đẩy thân thể nó lao tới.

Tứ Nhãn Chu Vương nhận thấy không ổn liền liên tục nhảy tới ngày một nhanh nhưng không tránh thoát. Trước mặt nó một cái đại thụ lớn nó bám lấy liền dừng lại một lúc rồi nó nhanh chóng trở mình, đẩy mạnh thân thể lao tới đầu kia Hung Thú. Khoảng cách xa như vậy có thể tránh né nhưng ở khoảng cách gần đâu thể. Hai đầu lao tới phải gọi nhanh chóng, khoảng cách gần m xa nhưng không có dấu hiệu giảm lấy.

Ken két!

Khoảng cách m nó đưa lấy phần bụng hướng lên cao tới, lộ rõ một cái bụng màu trắng lổ là nơi phóng ra cái kia mạng nhện. Chỉ nghe thấy một thanh âm xoẹt qua tới nhanh chóng có một thứ gì đó bắn ra rất nhanh. Nó phát ra thanh âm nghe rất chói tai tựa như cười lấy, nó chắc chắn lấy lần này công kích không thể tránh né. Nhưng đâu phải như vậy.

Xoẹt!

Răng rắc!

Đầu kia Hung Thú tựa như nhận thấy được nguy hiểm liền có chút chững lại, rất nhanh nó liền phản ứng lấy. Cặp mắt nó phát ra tinh quang màu vàng trông rất lộng lẩy cùng bản mặt nó nhăn lên phía trên sống mũi từng đường sóng lớn lộ rõ hàm răng sắc bén cùng cái kia bốn cái răng nanh quá mức to lớn cùng sắc nhọn hướng tới. Hai chân sau nó đạp mạnh lấy đẩy thân thể như bay lao nhanh về phía trước, hai chân trước nó tựa như được bao phủ bởi một lớp màng mỏng hắc sắc khí tức. Đánh mạnh vào cái kia mạng nhện phát ra thanh âm xoẹt qua tới xé rách nó thành bốn bần hình chữ X phía trước đủ để thân thể nó xuyên qua. Tứ Nhản Chu Vương nhảy xuống tốc độ không giảm nên tránh khỏi đâu thể, trực tiếp bị hai cái chân trước đánh mạnh, phía trước nó hai cái răng nanh bị cự lực mạnh mẻ đánh gảy rơi rớt trên nền đất. Chưa kể, bốn con mắt nó khoảng cách không xa cũng bị đánh trúng chảy ra huyết dịch.

Rộp rộp!

Chít chít!

Bành bành!

Quá mức đau đớn nó phát ra thanh âm khó nghe vang vọng. Mất đi khả năng quan sát nó như một cái hình nhân rơi xuống. Khoảng cách đầu kia Hung Thú cũng chỉ m xa, há rộng miệng đâu chỉ to lớn, khoảng chừng hơn bốn cái gang tay cùng cặp răng nanh quá mức dọa người cắn lấy phía trên đại nảo của nó tránh bị độc chảy vào. Lực cắn nó quá mức kinh khủng, lớp lân phiến cùng lớp gai nhọn phía trên quá mức chắc chắn nhưng trông rất dễ dàng bị cắm xuyên qua phát ra thanh âm tựa như tiếng gảy xương. Miệng lớn nó cắn lấy đâu chỉ gãy nát lân phiến cùng đại não, Tứ Nhản Chu Vương thân thể đột nhiên yếu xìu xuống, thân thể cả hai rơi mạnh xuống đất từ hơn m cao phát ra thanh âm làm rung động. Đại địa như lỏm xuống một hố sâu.

Trong miệng nó giữ chặt lấy đầu kia Hung Thú thi thể vứt xuống tới, khóe miệng nó chảy ra một chút huyết dịch màu xanh, không sai biệt là huyết dịch cùng đại não pha trộn lấy. Nó liên tục đẩy lưởi ra cùng từng ngụm lớn tựa nhu đứa trẻ nhổ bỏ thức ăn tởm lợm một dạng.

Nó nhanh chóng hướng tới đầu kia Hung Thú thi thể phần bụng, đưa chân trước rạch lấy một miệng vết thương rất sâu, thân thể Tứ Nhản Chu Vương chết đi tựa như mềm yếu tới cực độ, rất dể bị cắt đứt lấy.

Keng!

Từ miệng vết thương cắt vào ngày một sâu phát ra thanh âm tựa như kim loại va chạm nó mới dừng lại. Kéo lấy cái kia miệng vết thương rộng lớn nó đưa miệng tiến vào ngậm lấy vật kia. Không sai là Hồn Tinh Hung Thú thi thể phát ra màu tím quang mang tản mát.

Rống rống!

Miệng nó ngậm lấy viên Hồn Tinh tựa như có chút vướng mắt nhưng nó vẩn có thể phát ra tiếng rông vang vọng xung quanh. Trên mặt toát ra vẻ thỏa mản.

Phía xa đám người nhận thấy dị động từ phương xa truyền tới, cảm giác giống như hai đầu Hung Thú đang giết nhau một dạng, ngay lúc tiếng rống vang lên đám người khẳng định đầu kia Hung Thú thắng lợi chắc chắn. Không biết đám người lúc này nên vui hay nên buồn cảm giác, khóe miệng có chút co giật lấy.

Truyện Chữ Hay