Huyền Huyễn Chi Diệt Thế Chí Tôn

chương 55: hung thú tiến vào

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

“Thời gian lâu như vậy mà người vẫn chưa trở về sao?”.

“Ta đột phá rồi a, lúc tới có thể chỉ dạy ta thêm lão sư”.

Thuấn Thiếu Thiên đứng trên tường thành vị trí cao nhất hướng ánh mắt về phía xa xa kia bên trong thiên khung sắc tời xanh thẳm. Ánh mắt hắn có chút sầu một dạng, thời gian này hắn tu luyện đâu kể ngày đêm, vào sinh ra tử không biết bao nhiều lần, lần trướ thiếu chút hắn bị giết bởi tay một đầu Vương cấp Hung Thú đỉnh phong thực lực, không có cha hắn cùng đám người chắc chắn lúc này đã là một cái nấm mồ. Quá mức tự tin vào khả năng, vừa đột phá Đấu Sư cảnh thực lực, căn cơ chưa ổn định đâu thể như vậy ngông cuồng.

“Đại trưởng lảo sắp về. Ta cảm giác như vậy”.

“Ngươi thực lực tăng nhanh nhưng đâu thể so sánh, chắm lo cho tốt rồi hẳng nói”.

Bên cạnh hắn ta Trúc Nhi lúc này cũng đả thiếu nử tuổi, thân thể vẫn y nguyên chưa có dấu hiệu phát triển lấy vẫn là màn hình phẳng LCD mà thôi. Ánh mắt nàng hướng qua tới, nhìn lấy thương thế hắn có chút không dễ chịu lấy, phía trước ngực nàng ta nhớ như in vết móng vuốt Hung Thú đánh lấy, sâu đâu chỉ thấu xương, phía trước có mấy cái xương gảy mấy khúc, nhìn thấy có chút rợn cả người.

Thời gian này nàng ta cũng đâu chỉ có như vậy dễ chịu, làng không chịu lấy Hung Thú tấn công được xem may mắn nhưng cái kia khí tức tựa như xua đuổi đi hâu hết Hung Thú, nguồn thịt cũng vì thế mà mất đi. Bắt buộc lấy phải tiến ra ngoài săn giết lấy, nàng thực lực yếu nhưng đâu thể không tham gia tựa như ma luyện bản thân, thời gian này tích lủy kinh nghiệm chiến đấu một trong. Trước giờ nàng chưa từng giết qua một đầu Hung Thú cùng khả năng chiến đấu hoàn toàn không có, đâu thể cứ để như vậy. Nàng tham gia lấy một cái đội ngủ cùng Thuấn Thiếu Thiên dẫn đầu, tháng thời gian săn giết nàng trong tay cũng chỉ có một đầu bát giai Hung Thú mà thôi, đối đầu cùng cửu giai Hung Thú có chút khó. Võ Hồn nàng không phải gì quá đặc biệt chỉ là một cái trường kiếm mà thôi, “Phi Thiên Kiếm” là nàng Võ Hồn. Không phải do nàng ta đặt lấy mà tựa như từ lúc kết tinh lấy liền nhận biết nó một bộ phận tên cùng một số khả năng. Cũng không khác đám người cùng Võ Hồn kết hợp với thủy thuộc tính nàng tựa như có chút mềm dẻo cùng sắc bén.

Trong làng nhiều nhất cũng chỉ có thuộc tính thủy, thổ, mộc mà thôi. Còn lại cái kia thuộc tính khác liền không có lấy. Có thể do di truyền đám người nhưng cái này thuộc tính đâu chỉ có sức lực mạnh mẻ cùng công kích sắc bén.

Tỷ như Thuấn Thiếu Thiên “Phá Nguyệt Đao” Võ Hồn cùng thổ thuộc tính hắn gia tăng đâu chỉ vài thành cự lực cùng khả năng phòng thủ mạnh mẻ, cũng vì thế mà hắn vừa mới đặt chân lấy Đấu Sư cấp có thể săn giết một vài đầu Vương cấp tam gian, tứ giai có chút khó mà thôi.

“Ta biết, thời gian này chắc chắn lão sư hắn mạnh lên không biết bao nhiều lần? Có thể đột phá lấy chắc chắn”.

Hắn thanh âm nhè nhẹ có chút rung động, một cái mục tiêu hướng tới mà ngày một xa đối với hắn mà nói là một cái rào cản lớn, đâu thể vì người khác thực lực mà áp đặt lấy. Chí ít phải tìm lấy lối đi riêng mới đúng. Hắn hướng tới cũng không hoàn toàn sai lầm thậm chó có cái tốt, ngưởng mộ là một chuyện mà thực lực là một cái khác, cốt yếu phải nhận biết được yếu điểm bản thân mà cải thiện lấy. Việc này hắn hiện tại thực hiện rất tốt.

“Quay về đi, ngươi lời nói còn không rõ, chỉ làm bản thân thêm khổ cực mà thôi”.

Tiếp lời lấy, nàng thanh âm tựa như nhè nhẹ nhưng đủ để hắn nghe lấy rõ ràng, lời nàng ta nói quả thật đúng, hắn hiện tại đi tới cũng phải có người dìu lấy, đâu thể như vậy duy trì. Ánh mắt nàng có chút thâm thúy lấy.

Ân!

Bên cạnh hắn ra hiệu gật đầu một cái, bên cạnh đi tới một cái thanh niên nhân ước chừng tuổi cốt linh tiến tới cạnh bên đở lấy. Quay người rời đi, từng cái bước chân có chút khó mà di chuyển lấy, từng thanh âm nặng nề đi tới.

Trên kia thành cao một mình Trúc Nhi đứng tại, cái này tựa như đã trở thành thói quen một dạng, hằng ngày đều đứng đây một hồi lâu mới rời đi. Đâu chỉ quan sát lấy xung quanh mà nàng ta tựa như có cảm ứng lấy một cái gì đó. Ánh mắt hướng tới trên cao, khóe mắt có chút rận rận nước mắt, thời gian này nàng đâu chỉ khổ cực một vài chuyện.

Đứng tại khoảng chừng một nén nhang, nàng quay người rời đi, từng bước chân nhẹ nhàng đưa tới phát ra thanh âm nhè nhẹ, xuống tới, hướng phía xa căn nhà đi tới. Trên đường, ánh mắt nàng quan sát lấy, cái này khung cảnh quả thật yên lắng, đám người đều rất vui vẻ lấy, nụ cười nở trên môi hằng ngày cùng những đứa trẻ nhỏ vui đùa chạy xung quanh, không quá lạ cái này khung cảnh nhưng nàng tựa như có thú vui nhìn lấy một dạng.

Ngoài kia rừng rậm, từng cái đội quân đế quốc tiến tới ngày một gần lấy, chí ít nửa tháng hơn liền có thể chạm mặt, quân số quá mức nhiều đâu chỉ vạn người ít. Tiếng bước chân mạnh mẻ tựa như làm rung chuyển lấy đại địa, trên đường đi tới từng đầu Hung Thú nhỏ lẻ đều bị mạt sát toàn bộ không để lại, chí ít thời gian này cũng phải gần ngàn đầu lớn bị săn giết lấy. Tại đây Hung Thú đâu chỉ ngàn có thể đo đếm, chí ít số lượng nhiều hơn thế. Một cái triều tịch chí ít cũng phải ngàn con mới được xem là lớn. Riêng Hung Thú sống theo bầy đàn số lượng đâu chỉ nhiều, một loài cũng phải có gần ngàn con. Chưa kể trong kia trung tâm rừng rậm lãnh địa Hung Thú số lượng đâu chỉ vạn con ít Vương cấp thực lực, chỉ cần nó ào ạt công kích tới, đám người đâu thể nhẹ nhàng mà xử lý, chí ít thương vong cũng phải thành chưa chắc có thể ngăn cản lấy.

Chưa kể tại đây Hung Thú tựa như cũng có dị động, đa số đều theo hướng trung tâm đi tới tựa như có thứ gì đó thu hút lấy. Ngay tại ngoài rìa đám người ở tại số lượng cũng vì thế mà ít đi. Nửa năm thời gian lượng lương thực hao hụt gần như toàn bộ, linh khí nuôi dưởng lấy thân thể cũng chỉ một phần nào đó mà thôi.

Ngoài kia cấm địa cũng có dị động lớn, liên tục từng đầu Hung Thú hung mạnh dần dần đột phá cùng thức tỉnh lấy, số lượng đâu phải ít. Lớp kia ngăn cách hai cái thế giới bền chắc tựa như có điểm mở lấy một dạng.

Ngoài kia tầng tựa như dị động mạnh mẻ nhất, liên tiếp từng đầu linh khí nồng đậm phát ra từ bên này thế giới tựa như thu hút lấy chùng, từng đầu liên tục di chuyển tới ngay trước vách ngăn đâu chỉ ngàn đầu ít, phương xa đi tới số lượng nhiều. Trong đám Hung Thú này khí tức cương ngạnh tới cực điểm, thậm chí có đầu còn mạnh hơn cả Báo Ảnh Vương thực lực thuộc đỉnh phong Hung Thú.

Cái này vách ngăn tựa như muốn mở lấy nhưng vẫn rất bền chắc muốn tiến vào đâu chỉ khó nhiều lần, công kích liên tục lấy cũng không hề có ảnh hưởng, ngàn đầu đi tới cũng chỉ có một vài đầu số lượng trên đầu ngón tay thông qua mà thôi, quá ít.

Bên trong đám người không hề hay biết lấy, kỳ thực tính tới thời gian này số lượng linh khí bùng nổ được xem gấp nhiều lần nhưng bị pháp tắc mỗi thế giới ngăn cách lấy. Cái này pháp tắc vách ngăn quả nhiên chặn lấy số lượng lớn, đi qua được cũng chỉ có đỉnh cấp thực lực hiện tại mà thôi, thực lực yếu chút đâu thể xe dịch lấy. Được pháp tắc vách ngăn cho phép mới có thể đi qua, đâu thể sử dụng được cách khác qua tới.

Ngay tại trung tâm rừng rậm, đám Hung Thú tựa như nhận thấy được dị tượng phương xa đưa tới, chúng hướng đầu cùng ánh mắt quan sát lấy, trong mắt chúng cũng chỉ có sát khí, thực lực yếu chút nhìn vào có thể bị hù dọa lấy một dạng. Cũng không có quá nhiều quan tâm lấy, chúng tại đây được xem như thực lực mạnh nhất, chỉ có cái này dị tượng nhỏ đâu thể đe dọa lấy, số lượng chúng hiện tại đâu chỉ gần vạn số lượng lớn chưa kể nơi này còn có rất nhiều chổ được xem là lãnh địa một trong số lượng cùng thực lực có thể mạnh mẻ hơn thế nhiều.

Đám Hung Thú tầng tiến vào khoảng chừng đầu lớn, mỗi đầu thực lực đâu chỉ mạnh mẻ thôi đâu, thân thể chúng có chút không quá to lớn khoảng chừng m cao mà thôi, trong đó thực lực mạnh nhất nhận thấy cũng phải Vương cấp ngũ giai thực lực một trong. Đi qua cái kia vách ngăn chúng tựa như không có tấn công lấy mà chia ra từng hướng riêng biệt đi tới, trong đó có một đầu Hung Thú tiến tới phương hướng làng đám người.

Khoảng cách nơi này xa đâu chỉ hơn dặm xa, nó bước chân đi tới rất nhẹ nhàng, không quá nhanh chóng tới, liên tục băng qua cái kia cây lớn, đầm lầy, hẻm núi địa hình đều không làm khó. Thân thể nó tựa như hòa quyện với bống tối một dạng, rất khó để phát hiện dị động. Liên tục di chuyển lấy không ngừng nghỉ, khoảng chừng vài ngày thời gian liền có thể đi tới, đúng ra dặm xa nó chí ít cũng chỉ một nén nhang liền có thể, tốc độ nó còn có thể hơn thế nhiều. Khung cảnh xung quanh nó nhìn lấy tựa như mê hoặc một dạng, nơi này tựa như sinh ra để cự nhân tộc sinh sống. Quá mức rộng lớn cùng to lớn cây cùng địa hình nơi này quá mức to lớn, nhận thấy thân thể quá mức nhỏ bé.

Tiến tới ngay cạnh ao nước lớn dừng lại, nó cúi đầu thấp xuống đánh từng ngụm nước lớn uống vào, nguồn nước này được linh khí nuôi dưởng thời gian dài khi uống lấy cảm giác khoan khoái, vừa mát mẻ cùng đậm sắc vị khác hoàn toàn. Cái ao lớn chừng gần m lớn, sâu đâu chỉ m, dưới kia đáy hồ có thể nhìn thấy phân biệt từng cái sinh vật nhỏ bên dưới, từng loại thực vật sinh sông bên dưới tựa như có sức sống uốn lượn theo dòng nước. Tại đây nguồn nước quá mức trong sạch như trong suốn lấy một dạng. Chỉ là một đầu nguồn nước chảy tới mà thôi. Ánh mắt hướng tới về phương xa dòng nước chảy tới tựa như không có điểm cuối. Quá mức xa, ánh mắt nó tối đa cũng chỉ quan sát tới dặm xa có thể mà thôi, quá mức hạn chế.

Thả mình ngâm xuống nước như muốn cảm nhận lấy lượng lớn linh khí bên dưới, cảm giác dòng nước này thẩm thấu qua lớp da cảm nhận man mát một cách kỳ lạ, không sai biệt lắm cái này ao hồ dần trở thành một đầu linh dịch lớn, chứa linh khí quá mức nồng đậm đâu thể so sánh linh khí bên ngoài kém thậm chí có chút cao hơn lấy. Thân thể to lớn nó như cảm nhận, lớp da bên ngoài hắc sắc tựa như có chút biết đổi, xung quanh thân thể nó tựa như phát tán ra một vòng tinh quang nhàn nhạt đang có dấu hiệu hòa lẩn lấy dòng nước.

Thả mình một lúc lâu nó mới đứng dậy đi tới, thân thể lúc này được làm sạch hoàn toàn, bụi bẩn cùng từng miệng vết thương rận máu được tẩy rửa cùng có dấu hiệu lành lại nhanh chóng. Rời khỏi cái này hồ nước ước chừng dặm xa trước mắt nó như xâm nhập vào một cái mê cung rừng rậm không phân biệt được phương hướng, mặt trời chiếu sáng có chút không chiếu rọi tới. Từng cái tán cây to bản che phủ lấy một vùng bán kính rộng lớn, chổ này tựa như không phân biệt được ngày đêm. Cây cao đâu chỉ m thậm chí cáo hơn thế nhiều, thân thể to lớn cùng lớp vỏ bên ngoài sần sùi che phủ lấy trông rất cứng cáp,từng cây đại thụ này không biết bao nhiêu lâu mới có thể phát triển tới cái này trình độ.

Không biết phải đi tới bao nhiêu dặm xa mới có thể ra khỏi, nó chỉ hướng theo một cái khí tức quen thuộc lần trước đi tới mà thôi, không cần đi băng qua mà chính diện đường thẳng đi tới, cùng lắm thì đánh giết một số đầu Hung Thú đi qua không thành vấn đề chưa kể tốc độ nó không phải bình thường Hung Thú có thể đuổi tới.

Truyện Chữ Hay