năm trước.
Ngày --.
Tại trường Đại Học Đông Kinh.
“Tiểu Vũ ngươi đờ đẩn như thế? Không lẽ nhắm được ai sao?”.
Một tiếng nói từ xa truyền tới mặc dù không lớn, cũng đủ để đám người nhìn lại. Tiểu Vũ sinh viên năm Đại Học Đông Kinh, khoa lịch sử, hoa khôi của trường, nàng là một người toàn diện, được tất cả đám nam nhân trong trường xem như mục tiêu hướng tới. Nam nhân là một chuyện, nàng luôn nhận được quan tâm của mọi người, nhà có gia thế, cổ võ thế gia một trong tại Đông Kinh, địa vị cực cao trong quân đội nhưng nàng không hề tự đại, luôn đối xử tốt với người xung quanh. Khi nàng bị đám nữ sinh ghen tị chặn lại, đe dọa, bị phía nhà trường can thiệp lúc đó nàng đứng ra nói giúp cho đám người từ đó nàng tựa như nữ thần, không một ai không xem trọng. Nam nhân theo đuổi cũng không làm gì quá đáng, hầu như đều theo chân nàng mà thay đổi.
“Ta không, ta chỉ có linh cảm sắp tới không còn yên ổn mà thôi”.
Tiểu Vũ quay đầu, lộ ra gương mặt xinh đẹp, ngủ quan cân đối, đôi mắt long lanh tựa như tiên nữ, mũi cao, sắc mặt trắng hồn. Thân thể tựa như được tạc, cơ thể cân đối, không quá to cũng không quá nhỏ, thân cao thước, làn da trắng mịn, khoác lên bộ váy trắng hồng tô điểm nàng đẹp vẹn điểm.
Nàng cùng Vân Thục Mai rất thân thuộc, là bạn chí cốt từ nhỏ. Hai người luôn đứng vị trí cao trong trường từ thành tích tới sắc đẹp.
Thục Mai tiến tới, cả hai trò chuyện rất vui vẻ bỏ qua mọi ánh nhìn xung quanh. Thục Mai luôn tin tưởng Tiểu Vũ, nàng tỏ ra hơi ngượng trên mặt vì biết Tiểu Vũ thương sinh như có giác quan thứ , có thể cảm nhận được sự thay đổi.
Rinh rinh!
Tiếng chuông kết thúc giờ học vang lên.
Tiểu Vũ ra khỏi trường lên một chiếc xe thể thao màu đen đắt tiền rời đi. Trên đường nàng như rất trầm trọng, cảm giác khó chịu ngày một tăng, sắc mặt nàng rất mệt mỏi.
“Tiểu thư, ngài cảm nhận được thứ gì sao?”.
Trong gia tộc hầu hết ai cũng nhận biết nàng trời sinh như nhận dạng được nguy hiểm tới gần, nàng vốn dĩ học khoa lịch sử vì nàng muốn tìm hiểu cổ vỏ, võ đạo, tu tiên. Từ nhỏ nàng tiếp xúng với rất nhiều thứ mà người bình thường không hay biết từ việc Thập đại thủ hộ Thần, gia gia nàng là một trong. Nàng từ nhỏ đã tu luyện mặc dù có tư chất nhưng linh khí quá thấp nàng tu vi khó mà tiến triển.
“Đúng a”
“Nhanh trở về, ta muốn nói chuyện này với gia gia”.
Xe thể thao phóng nhanh như tên, chưa tới phút đồng hồ nàng đã về tới, chạy nhanh vào phòng thay bộ y phục rồi chạy tới khu biệt viện trong sảnh lớn.
“Hài nử, có việc gì tìm ta sao? Có kẻ bắt nạt ngươi”.
Thanh âm trầm ấm, trong lời nói ẩn ẩn phong thái quân vương, khí tức cường thịnh tới cực điểm dù gần chạm tới tuổi cốt linh. Phong thái tựa như trung niên nhân, rất sung mãn.
“Gia gia”.
Gương mặt nàng trầm xuống, tiến tới đứng một bên nói.
“Ta có linh cảm không tốt”.
Ân!
Lão giả trên mặt tỏ ra ngưng trọng, hướng nhìn qua. Luôn tin tưởng Tiểu Vũ, lời nàng nói chắc chắn là đúng, trước giờ nàng chưa bao giờ đi sai lệch.
“Ta cảm nhận linh khí như đang dần tăng lên cho dù rất nhỏ, cảm giác áp lực đè lên dần một tăng lên. Ta trong mộng thường thấy được một thứ gì đó trong Hắc Ám, thân dài không thấy đầu đuôi, ánh mắt đỏ như máu nhìn chằm chằm ta tựa như muốn ăn thịt ta một dạng, nhìn vào nó tựa như gặp một thứ gì đó cực kinh khủng, tiếng thở nhẹ cũng có thể làm đại địa chuyển động, ta không thể kháng cự, lúc này ta mới bừng tỉnh.”
“Chưa hết, đêm qua ta còn thấy từ trong hư không đi ra sinh vật rất kinh khủng đủ mọi sinh vật rất đáng sợ”.
Lúc này lão giả trên tay đưa điện thoại bấm số.
Tút tút!
“Hắc hắc, Lão huynh đã lâu không gọi cho lão đệ, có chuyện gì muốn nói với ta sao?”.
“Gần đây quân đội phát hiện có gì thay đổi tựa như”.
“Hắc hắc, Lão huynh cũng có lúc quan tâm tới chính sự sao? Cũng không có gì lạ,chỉ là gần đây mới phát hiện một di tích bí ẩn dưới lòng đất không có gì quan ngại”.
“Cái gì!”.
Lão giả hét lớn, bật dựng lên. Gương mặt ngưng trọng tới cực điểm, thậm chí còn ẩn hiện khí tức tràn ra ngoài.
Đứng bên cạnh, Tiểu Vũ cảm nhận rất rõ ràng, nàng run rấy ngả xuống đất, lông tơ dựng đứng lên lạnh cả sống lưng.
“Lão huynh có gì từ từ nói, nói lớn như vậy làm ta muốn hỏng tai ta mất, chuyện không có gì quan trọng mới không nói với Lão huynh”.
“Hừ. Nhanh báo rút lui toàn bộ, tập hợp thủ hộ Thần tới biệt viện tìm ta, có chuyện đại sự”.
“Chẳng nhẻ Tiểu Vũ có linh tính được gì sao?”.
Tút tút!
Lảo bất tử này không thay đổi!
Tiếng điệt thoại kết thúc vang lên. Đầu giây bên kia một trong thủ hộ Thần cảm thán. Cấp tốc báo cho quân đội rút lui rồi đi tới.
Gần canh giờ sau.
Thập đại thủ hộ Thần đều đông đủ, trên mặt rất không thoải mái.
“Có chuyện gì quan trọng mà triệu tập toàn bộ bọn ta tới. Ta còn có việc chưa tiến hành”.
“Ta dự tính toàn bộ tiến tới di tích mới phát hiện, nếu Tiểu Vũ nhận định không sai thì chắc chắn sắp có đại nạn giáng xuống, thậm chí hủy diệt”.
Dứt lời, toàn bộ đều lấm tấm mồ hôi, cái gì gọi là Tiểu Vũ nhận định. Nàng được biết như là tiên đoán, nhìn thấy được một đoạn tương lai, trước đây nàng từng giúp quân đội phát hiện được nhiều thứ rất quan trọng.
“Ta dự tính toàn bộ tiến tới di tích mới phát hiện, nếu Tiểu Vũ nhận định không sai thì chắc chắn sắp có đại nạn giáng xuống, thậm chí hủy diệt”.
Dứt lời, toàn bộ đều lấm tấm mồ hôi, cái gì gọi là Tiểu Vũ nhận định. Nàng được biết như là tiên đoán, nhìn thấy được một đoạn tương lai, trước đây nàng từng giúp quân đội phát hiện được nhiều thứ rất quan trọng.
“Cái gì?”.
Đồng loạt thét lớn lên, bao phủ cả biệt viện đều có chút chấn động. Cóc chấn động gì đi nữa thì gia tộc không người nào hướng tới vì nhận được tin thập đại Thủ Hộ Thần tập hợp lại.
“Chắc các ngươi cũng biết Tiểu Vủ tương sinh có khả năng này sao?”.
Xung quanh đám người đều không lên tiếng, điều này đúng là như vậy, mặc dù chưa kết tinh ra vũ khí bản nguyên như nàng nhưng khả năng rất to lớn.
“Ta dự tính lúc này cùng tiến tới di tích, khả năng lớn có thể phát hiện được thứ gì đó hữu ích, thậm chí có khi còn lưu lại kiến thức thời tiền cổ, vận khí tốt hơn có thể tìm được một số đồ tốt giúp đột phá, thậm chí có Hồn Tinh phẩm chất cực giai”.
“Mang theo mấy tên khảo cổ tới giúp ích rất lớn”.
Nói xong toàn bộ tiến ra, lên xe riêng rồi rời đi, chiếc xe hạng sang tốc độ nhanh chóng lao đi, trên xe không khí không khỏi có ngược ngạo. Gần canh giờ tốc lực đi tới.
Bên ngoài di tích, một đám khoảng tên nhà khảo cổ, gần tên binh sĩ tạo thành vòng bảo vệ.
Xuống xe, Tiểu Vũ đi theo gia gia tiến vào, theo sao còn có người đi tới. Cổng di tích không lớn lắm, cao khoảng m rộng khoảng m chỉ đủ cho từng người tiến vào, trên thành có rất nhiều ký tự cổ ngay cả khoa học cũng không thể nhận định. Tiến vào chừng phút, nhóm người đi tới một phòng khá rộng dưới lòng đất, đầu tiên nhìn thấy chỉ là một phiến ngọc thạch trạm chổ chi chít ký hiệu, ngay cả nhà khảo cổ cũng không hiểu hết chỉ nhận định được số ít.
“Ta cho các ngươi thời gian tuần bằng mọi giá phải biết được ngọc phiến này ghi chép thứ gì? Không các ngươi biết hậu quả như thế nào”.
Quay người tiếp tục tiến tới gần cuối căn phòng, lúc này xung quanh bức tường khắc lên những hình tượng mà chỉ như trong truyền thuyết mới tồn tại, Long, Thần, Quỷ một dạng. Bao quát xung quanh một thứ gì đó không nhận rõ hình dáng, chỉ biết nó rất lớn, tựa như tất cả nhắm tới nó.
Tiếp tục tiến vào sâu, đi qua thông đạo gần phút, lúc này như bị thứ gì đó chặn lại.
“Cẩn thận cấm chế”.
Một tiếng thét lớn xuyên thấu tất cả, lúc này đám khảo cổ lùi lại, còn lại tiến tới gần cấm chế nghiên cứu tìm cách phá mở.
Phong ấn tồn tại quá lâu cùng mật độ linh khí ít ỏi làm giảm tới yếu cực điểm, cũng không khó khi thập đại Thủ Hộ Thần liên thủ phá mở.
Roạt roạt!
Chỉ nghe một thanh âm nhỏ phát ra, cấm chế phá mở. Đám người tiến vào, căn phòng rộng khoảng m. Xung quanh hầu hết văn tự thời cổ cũng không ít chỉ là dễ nhận biết hơn tựa như văn tự này có liên quan tới thời viễn cổ loài người. Chưa hết, hình tượng trên tường tựa như hoàn chỉnh, như huyễn ảo một dạng.
Tất cả như mơ hồ, hình ảnh tựa như dung nhập vào. Đám người trên mặt mặt trắng bệch không dám lên tiếng, khung cảnh quá nổi chân thật. Tiên nhân, Thiên Thần, Thần, Tứ đại Thần Thú, Hung Thú,… đều rất như in, một thế giới như trong thần thoại, người có thể phi hành, du lịch tinh không, sức mạnh áp đảo, xem lại tựa như mình nhỏ yếu như kiến một dạng.
Đây cũng chỉ một phần mà thôi. Lúc này đám người đều ngây ngẩn cả người chỉ riêng Tiểu Vũ cùng đám người khảo cổ như không biết gì. Ánh sáng vàng từ trung tâm gian phòng sáng lên, từ trong đó hiện ra một hình ảnh, đây rỏ ràng là nhân loại không khác gì người hiện đại chỉ khác trang phục là giáp khối, trên người vết tích rất nhiều thậm chí vết tích còn nhìn thấy xương cốt, máu chảy lênh láng tựa như một sợi sinh cơ cuối cùng.
“Nhân loại… phản bội Thần… hủy diệt kỷ nguyên Thái sơ Nhân Đế… mạt thế… hủy diệt… kỷ nguyên… tái sinh…”.
Thông điệp truyền từ hình ảnh mờ nhạt không rõ đầy đủ, rõ ràng đây là ngôn ngũ người hiện đại đang dùng, điều này khiến đám người lần nữa ngẩn người. Đây rõ ràng là lời cảnh báo. Đám người lúc này lông tơ dựng đứng cả lên, đám người khảo cổ như lâm đại địch ngất đi, Tiểu Vũ thì không biểu hiện chỉ trên gương mặt nàng từng hàng nước mắt chảy ra.
“Tiểu Vũ nhà ngươi làm sao?”.
“Gia gia, trong mộng ta thấy người này”.
“…”
Đám người tựa như chết đi một dạng, thật giả, tựa như chỉ là mộng ản, không biết nói gì.
Lấy lại nhận thức, đám người tiến tới. Đi qua thông đạo không gặp bất cứ ngăn cản nào, đi qua chỉ thấy căn phòng tối đen như mực bỗng nhiên bừng sáng lên. Ở giữa trung tâm chỉ lờ lửng một thứ tựa như chìa khóa.
Tiểu Vũ không biết do chủ động tới hay ý thức đưa tới không hay, trên tay nàng cầm chìa khóa như bị điều khiển, tiến tới gần cuối căn phòng, phía xa có một bệ thạch dựng thẳng lên. Tiến tới đặt chìa khóa vào rồi mở xa, lúc này tựa như cả đám người bừng tỉnh, chỉ thấy xung quanh như có một thông đạo hiện ra từ hư không hướng di tới sâu hơn. Cũng không chắc liệu có an toàn, cả đám người xông vào, tay nắm chặt thôi dẫn khí tức ra ngoài.
Xông qua thông đạo, trước mặt họ tựa như nhìn thấy vàng một dạng, một đống giấy vở được ghi bằng chữ hiện đại, xung quanh có rất nhiều thứ trân quý. Từng loại vũ khí, Hồn Tinh, giáp nặng,… đáng tiếc là không lưu giữ lại cuốn võ kỹ hay công pháp. Tiểu Vũ không nhìn xung quanh, tựa như bị hấp dẫn đi, có thứ tương liên với khả năng của nàng. Tiến tới chổ tối căn phòng, nhặt lên một tập sách được ghi rất rõ ràng.
Mở ra, cuốn sách ghi lại đầy đủ thông tin như dự đoán được tương lai.
“Gữi nhân tộc.
Ta kỷ nguyên Huyền Thiên Nhân Đế. Đúng ra thực sự cách các ngươi khoảng vạn năm không sai.
Thứ , ngày --. Các ngươi chắc chắn đón nhận sự hủy diện từ Thần giới.
Linh khí bùng nổ chỉ là một điểm nhỏ, tới lúc linh khí nồng đậm tới cực điểm có những thứ vượt xa nhân loại tiến tới, Địa Cầu biến đổi, diện tích lớn lên không biết bao nhiêu, từng loại sinh vật cực mạnh thậm chí mạnh hơn cả Nhân Đế đi tới. Ta cũng chỉ như các ngươi, nhân loại nhỏ yếu, trước kỷ nguyên ta còn không biết có bao nhiêu lần bị tận diệt. Thái Sơ Đại Đế mắc sai lầm phản bội lời thề với Thần phải chịu trừng phạt từ Thiên Đạo.
Linh khí bùng nổ, nhân loại dần thức tỉnh sức mạnh đặc biệt, cần thức tỉnh thứ được gọi Võ Hồn, tựa như ta và ngươi Võ Hồn Thời Gian Chi Nhãn có thể nhận biết được tương lai, thức tỉnh cũng sẽ mất đi, bù lại ngươi lại được Võ Hồn này rất hữu ích.
Cách thức tỉnh không khó chỉ cần có thứ xúc tác, ta gọi đá thức tỉnh, một tinh thạch có loại màu sách tượng trưng cho ngũ hành tương liên. Ta chỉ giữ lại viên cuối, ta biết có người nhận được, chỉ là đá thức tỉnh trung cấp cũng đủ cho các ngươi kéo dài được kha khá thời gian.
Thức tỉnh vẫn có thể tái thức tỉnh chỉ cần phẩm chất cao hơn chắc chắc được, phẩm giai càng cao khả năng nhận được năng lực càng lớn.
Ta từng thức tỉnh tới phẩm Truyền Kỳ, phía trên còn có phẩm Truyền Thuyết, cực khó kiếm, kỷ nguyên ta hầu như không tìm được.
Hấp thụ đá thức tỉnh, kết tinh vũ khí bản nguyên thành Võ Hồn, tới giai đoạn sẽ phải hấp thụ một Hồn Hoàn, tới mạt thế có nhiều sinh vập cấp thấp đi qua, các ngươi có thể giết để lấy Hồn Tinh, mở được Võ Hồn có thể nhận thức về Hồn Hoàn, thậm chí còn biết biến vũ khí bản nguyên thành Võ Hồn, nhận được Hồn Thú chúc phúc có thể nhận được Võ Hồn từ nó.
Các cấp độ:
Cửu giai (Mỗi giai cấp) - Vương cấp (Ngũ giai) - Thánh cấp (Ngũ giai) - Hoàng cấp (Ngũ giai) - Truyền kỳ cấp ( Tam giai) - Thần thoại cấp ( Tam giai) -....
Kỷ nguyên ta kết thúc, kỷ nguyên sau các ngươi chống chịu.
Tiểu Vũ nhận”.
Nàng đọc hết một lượt ngẩn cả người, nàng bất đọng gần một nén nhang mới quay người hướng tới gia gia nàng. Nàng kể hết mọi thứ đọc được nói ra, đám người lúc này như điên truy tìm vị trí viên đá thức tỉnh. Thể tích tương đối nhỏ tầm nắm tay trẻ em, đam người như soát tung toàn bộ, tiêu tốn gần canh giờ mới chỉ tìm được cái, còn thiếu cái, tiêu tốn thêm canh giờ mới soát được đầy đủ các viên còn lại.
Ngồi xuống đặt đá thức tỉnh phía trước người tiến vào hấp thụ, quá trình này tiêu tốn khá nhiều thời gian gần ngày, biến đổi vũ khĩ bản nguyên thành Võ Hồn tựa như không gặp nhiều khó khăn chỉ tại đan điền như có thứ gì đó tồn tại.