Nghe đến đó, Ngao An An có hơi nhướng mày, cái vị đại sư Liên này thế mà lại đi tốn tâm tư vào mấy chuyện nhàm chán như vậy sao?
Sau khi bước vào, phát hiện trong cửa tiệm vẫn còn rất nhiều người đang xếp hàng. Mà đại sư Liên cùng vị khách đến đoán mệnh nào đó ngồi bên trong, khoảng cách ước chừng xa hơn một chút, chỉ có thể nghe được vài âm thanh rất nhỏ.
Ngao An An suy nghĩ gì đó rồi tìm một vị trí để ngồi xuống.
Sau đó liền nghe được đại sư Liên lại tiếp tục phán đoán trên mặt chữ.
"Thần, trái là "bổng lộc", có thể xem sự nghiệp hoặc công việc; phải là "thân", cùng chữ "điền" xuất hiện trên dưới, "thân" là kim do chịu thời tiết và thời vụ mà sinh ra từ thổ, công việc này hẳn sẽ không tồi, cố lên."
(Thần 神, bên trái là một phần chữ y lộc 衣禄, bên phải là chữ thân 申 phần trên là chữ điền 田 – Đại sư Liên phân tích chữ rất... cao siêu)
"Lương, bắt đầu với "thủy", kết thúc bằng "mộc", sống tốt qua mùa đông này, mùa xuân tới đây sẽ gặp được đúng duyên của mình."
(Lương 梁, thủy 水, mộc 木)
"Hàn, bên trái là nửa chữ "triều", có thể ám chỉ quan trường, bên phải thêm tách "chi" ra khỏi "vi", xem ra có một số việc đi ngược lại ý muốn, kết hợp phồn thể, trên dưới đều có nửa chữ "sai", không nên quá coi trọng về việc thăng chức lần này, cụ thể cần phải đoán lại lần nữa, có nhu cầu thì hẹn trước với ta."
(Hàn 韩, triều 朝, chi 之 , vi 违, sai 舛)
"..."
Một người lại tiếp một người vào trắc toán, mỗi khách trắc toán xong đi về sẽ nhét một phong bao đỏ vào thùng công đức trong đại sảnh.
Xem ra, toàn bộ mấy cái này dường như đều là khuôn mẫu định sẵn.
Rất nhanh đã đến lượt của Ngao An An.
Vừa bước vào, Ngao An An đã thấy được đại sư Liên.
Mà lúc đại sư Liên nhận ra có người tiến vào, hơi ngẩng đầu nhìn thoáng qua, chính là một cái liếc mắt này, trong lòng đại sư Liên lập tức run sợ!
Tại sao người này lại đến đây?
Nhìn Ngao An An rồi nhìn đến đằng sau cô, quỷ Đao Lao cũng đã hiện nguyên hình trước mắt đại sư Liên, đang nhếch miệng cười với ông ta.
Sắc mặt đại sư Liên trắng đi vài phần, lập tức ân cần nói với Ngao An An: "Ngài tới đây có chuyện gì không ạ?"
Sao lại đột nhiên tìm tới cửa vậy trời? Đại sư Liên lo lắng thấp thỏm nghĩ trong lòng, thái độ càng lúc càng thêm kính cẩn.
Còn Ngao An An lúc này cũng đang đánh giá đại sư Liên.
Trước khi đối phương phát hiện ra cô, vị đại sư Liên này đang ngồi ở vị trí cũ, mặt mày hồng hào, ánh mắt sáng ngời có hồn, đồng thời thần sắc có vài phần bình tĩnh thoải mái, thoạt nhìn qua, quả thật khí chất phong độ của một cao nhân.
Nhưng sau khi phát hiện ra cô, thần thái bình thản lập tức mất đi.
Như thế chứng tỏ một điều, ông ta sợ cô là sự thật.
"Ông quên rằng ngày hôm qua ta đã nói sẽ bái ông làm sư phụ sao?" Ngao An An tùy tiện ngồi xuống trước mặt đại sư Liên, trực tiếp nói ra ý đồ của mình khi đến đây.
Vừa nghe Ngao An An nói vậy, đại sư Liên lập tức phản ứng lại, sự việc ngày hôm qua một lần nữa tái diễn trong đầu.
Ông ổn định tinh thần và tỏ ý: "Nhưng không phải ngài nói có hoạt động hay tụ họp lớn gì đó thì mới tìm ngài sao? Sắp tới không có hoạt động như vậy."
"Chỉ là ta cảm thấy đột nhiên đi theo ông đến các hoạt động tụ họp có chút không tốt lắm, ta vẫn nên đi theo bên cạnh ông học tập chăm chỉ, đồng thời để ông thích ứng với sự tồn tại của ta, có vẻ như trong giới của các ông không có sư phụ nào sợ đồ đệ đâu nhỉ?" Ngao An An đắc ý thuyết phục.
Đại sư Liên nghe xong, nhớ tới vừa nãy chân mình đúng là hơi run.
Sự bối rối của ông cũng là bình thường thôi. Ai gặp phải hoàn cảnh ngày hôm qua, bản năng đều sẽ có phần sợ hãi.
Lời Ngao An An nói thật ra cũng có lý. Nếu không ở chung quen thân, e là mỗi lần ông nhìn thấy Ngao An An đều sẽ sợ hãi, thế thì người ngoài chỉ cần liếc mắt qua đã nhìn thấu rồi.
Giữa lúc đại sư Liên đang cẩn thận suy nghĩ, Ngao An An lại tiếp tục: "Mặt khác, ta muốn hiểu rõ chút về tình hình giới huyền học của các ông, tiện kiếm chút tiền tiêu vặt."
Nghe lời này, đại sư Liên càng chẳng biết nói sao, ông cảm thấy Ngao An An giống như đang chế nhạo ông vậy.
Tuy nhiên, những lời này ông chỉ có thể nghĩ chứ không dám nói ra, còn ngoài mặt thì đã hùa theo: "Không thành vấn đề."
"Vậy ông cứ làm việc trước đi, đợi lát nữa chúng ta sẽ nói chuyện nghiêm túc, ta thấy ông bói chữ cũng rất bận."
"Được." Đại sư Liên nhanh nhẹn đáp lời.
Đồng ý xong, nghĩ đến câu hỏi sau của Ngao An An, ông lập tức tiếp tục giải thích: "Lão bói chữ chính là làm chút việc thiện, không lấy tiền, chỉ nhận bao lì xì, những phong bao đỏ kia sẽ được dùng để làm công ích, mỗi tuần lão đều dành một buổi sáng thực hiện chuyện này."
___________oo___________
Cập nhật ngày // tại Việt Nam Overnight
Editor: Donna Queen
Beta: kimnana