Hướng Dẫn Mỹ Nhân Phế Vật Nghịch Tập

chương 57: lọ hoa ảnh đế (22)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Tại một trận cảm thán có thể nói kinh động toàn bộ weibo, người đi đường thuần túy bị tahn phận Diệp Dịch hấp dẫn lại đây bắt đầu giải ngọn nguồn chuyện này, sau đó bọn họ liền bị Tống Ngữ Trạch vô liêm sỉ chọc tức, chỉ trích che ngợp bầu trời trực tiếp làm cho đối phương đóng tin nhắn cùng bình luận.

Trừ này ra, bạn trên mạng cũng vì quan hệ Tiếu Thanh Sơn cùng Diệp Dịch cảm thấy kinh ngạc.

Có châm chọc khiêu khích, có không hiểu, có đơn thuần vây xem xem trò vui, khiến người chú ý nhất chính là fan CP rít gào CP.

"Đưa công ty, nhảy vào điện ảnh, tiểu case, Diệp tổng có tiền!!! Đưa đưa đưa!"

"Phương thức biểu đạt yêu đương của người có tiền thật sự quá thấp kém, khiến người trơ trẽn hơi tiền, cho nên mời tiếp tục, tôi vẫn chờ lần sau phê phán!"

"Mẹ, tôi gặm CP là thật!!! A a a a a!!! Tôi vui mừng nhảy, tôi xuống lầu chạy vòng, tôi hận không thể đối tất cả mọi người nói, bà cô làm được thật!!!"

"Vung tiền như rác vì nụ cười mỹ nhân, đúng là tình yêu tuyệt, tôi khóc, còn các bạn?"

"Trong blog thật nhiều đường, nguyên lai tưởng Loạn Mã hằng ngày thổi phồng Tiểu Tiêu, kết quả tất cả đều là thức ăn cho chó a trời ạ!!! Ngày hôm nay tôi ăn tết đây!!!"

Cơ hồ hết thảy truyền thông đều đẩy đưa tin tức bất ngờ này, weibo càng bị chen lấn tê liệt nửa giờ, nhân viên chương trình khẩn cấp tăng ca mới miễn cưỡng khôi phục bình thường.

Mà Lof cũng nghênh đón một nhóm đại quân vây xem, Diệp Dịch viết hai bài đồng nhân nhiệt độ bão táp, tim nhỏ cơ hồ muốn đem người nhấn chìm.

"Chiêm ngưỡng một chút hành văn của đại lão!"

"Ta đã tới chậm, xin hỏi là trực tiếp thổi nó không?"

"Cho nên sinh hoạt bình thường của họ là như thế sao, ngọt chết tôi nha nha."

Trong không khí vừa múa vừa hát, mọi người cũng bắt đầu suy đoán quá trình quen biết của Diệp Dịch cùng Tiếu Thanh Sơn, bọn họ là tại sao biết, là ai theo đuổi ai?

Bất quá một đêm, trong diễn đàn đã cao lầu san sát, thiếp mời xoát bình, tiểu luận văn cùng bay.

Mỗi người nói một kiểu, mà chân tướng chỉ có hai người trong cuộc mới biết.

Trang sách từng cái từng cái lật qua, trang mới xếp thành hình cung, thời điểm sắp lật trang mới, Tiếu Thanh Sơn dừng động tác lại. Một đôi tay đường cong bắp thịt mạnh mẽ từ phía sau lưng vòng qua, đặt ở bả vai của cậu, lồng ngực rộng rãi của người đàn ông dán vào phần lưng của cậu, cằm đặt trong hõm vai của cậu.

Diệp Dịch không nói gì, nhưng Tiếu Thanh Sơn lại cảm thấy tâm tình của hắn có chút trầm thấp.

"Làm sao vậy?" Tiếu Thanh Sơn nghiêng mặt, hỏi, "Không thoải mái sao?"

Diệp Dịch tiếng nói có chút khàn khàn: "Không có chuyện gì, mơ một cái giấc mơ kỳ quái mà thôi."

Tiếu Thanh Sơn tò mò: "Giấc mơ kỳ quái?"

Diệp Dịch phun ra một hơi: "Phải, tôi trước đây cũng thường thường mơ loại giấc mộng kia, bất quá mỗi lần tỉnh lại đều nhớ không rõ tình tiết, chỉ cảm thấy rất không thoải mái..."

Tiếu Thanh Sơn nặn nặn lòng bàn tay của hắn, lấy đó an ủi.

Diệp Dịch nhắm mắt lại, hoảng hốt mộng cảnh ở trước mắt chiếu lại, một thanh niên bạch y, tóc đen cao buộc vẫn luôn đeo kiếm mà đi, một người áo đen sót ở phía sau, mệt bở hơi tai, gọi y chờ mình một chút, mà người kia nói: "Hà tất u mê không tỉnh."

Diệp Dịch cũng muốn đối hắc y nhân trong mộng nói, đúng đấy, tôi đều ở trong mơ thấy ngươi hai ba mươi năm, ngươi đều không đuổi kịp, hà tất cố chấp như vậy?

Nhưng hắn theo bản năng mà biết rằng, người kia còn muốn tiếp tục tiếp tục đi, mãi đến tận ngôi sao dập tắt, thế giới điên đảo.

"Thôi không quản." Diệp Dịch nắm chặt tay cậu, cùng cậu mười ngón liên kết, "Đây là kịch bản mới sao?"

"Ừm." Tiếu Thanh Sơn trả lời, một cái tay khác nhàn rỗi đem kịch bản hơi hơi nhấc lên một chút, thuận tiện Diệp Dịch nhìn rõ ràng, "Tôi vẫn chưa từng viết quá loại hình này."

Lần này kịch bản gọi là ( Nguyệt quang mật mã).

Nhân vật chính là cảnh sát hình sự, mà thợ chụp ảnh người yêu hắn tại một buổi tối bị người giết hại, lưu xuống đầu mối duy nhất chính là vài bức ảnh mặt trăng bên trong camera.

Tiếu Thanh Sơn hứng thú ngẩng cao giảng thuật cố sự đặt ra cùng khởi nguồn linh cảm, trong mắt sáng long lanh, như là rơi ra một ngôi sao.

Diệp Dịch hỏi: "Em sẽ tham diễn sao?"

Tiếu Thanh Sơn sửng sốt một chút, lần này, cậu vì nam chủ đắp nặn trên dưới tâm huyết rất lớn, mà mấy lần cùng tổ, cậu cũng đối với diễn sản sinh hứng thú rất lớn, nếu là nói không muốn tham diễn, là đang nói dối.

Thế nhưng hệ thống...

Sắc mặt cậu không hề thay đổi, trong ngữ điệu nghe không ra vẻ gì tiếc nuối: "Sẽ không, mà tôi sẽ làm đạo diễn."

Diệp Dịch muốn nói lại thôi, suy nghĩ một phút chốc, âm sắc nặng nề vang vọng tại bên tai cậu: "Khanh Khanh, tôi luôn cảm thấy em đang lo lắng cái gì."

Tiếu Thanh Sơn như không có chuyện gì xảy ra nói: "Có anh ở đây, tôi không có gì phải lo lắng?"

Diệp Dịch nhấc lên mắt, từ dưới nhìn chăm chú con mắt của cậu. Thời điểm cậu nói dối, con ngươi sẽ hướng về phía dưới bên trái, đây là một đặc điểm nhỏ của cậu, đồng thời chỉ ở đối với Diệp Dịch mới xuất hiện —— nếu như đối mặt chính là những người khác, cậu sẽ biểu hiện cùng bình thường không có gì khác nhau.

Diệp Dịch nói: "Đúng, em phải tin tưởng, trên thế giới không có chuyện gì là người đàn ông của em không giải quyết được."

Tiếu Thanh Sơn cười rộ lên: "Người nào đó mặt thật lớn."

Diệp Dịch lạnh nhạt nói: "Ai? Ngược lại không phải tôi, tôi có khuôn mặt tỉ lệ đẹp nha."

Diệp Dịch ôm vai Tiếu Thanh Sơn, làm cho cậu xoay người, Tiếu Thanh Sơn phối hợp đem chân dưới mạn giường thu lên, đặt ở trên người Diệp Dịch, đối phương thuận thế ngã xuống.

Diệp Dịch mò mặt của cậu, da thịt dưới tay nhẵn nhụi, như là một khối sữa trắng yếu mềm.

Tiếu Thanh Sơn mặt dần dần hướng gần hắn, Diệp Dịch bỗng nhiên nói: "Em xuất hiện ở trên thế giới này, lại như giấc mộng của tôi. "

Tiếu Thanh Sơn cứng lại rồi, lông mi rung động, nhìn chăm chú cặp mắt trắng đen rõ ràng kia.

Diệp Dịch khóe môi câu lên: "Nếu như em có nhiệm vụ yêu cầu hoàn thành, vậy thì đi đi, đừng ngừng lại."

Tiếu Thanh Sơn đôi môi hé, tất cả lời nói đều chặn ở yết hầu. Cậu có nhiều lời nói muốn kể ra, nhưng cuối cùng nhổ ra chỉ có hai chữ: "Nhưng là..."

"Không sao, tôi rất nhanh liền có thể đuổi kịp em." Diệp Dịch êm ái đụng vào khuôn mặt làm cho hắn yêu thương, lập lại lần nữa, "Em phải tin tưởng tôi."

Tiếu Thanh Sơn tay bao trùm lên mu bàn tay của hắn, cảm giác nhiệt độ của hắn, ngơ ngác nhìn hắn rất lâu.

Cậu cuối cùng chỉ nói rằng: "Vậy anh phải chạy nhanh một chút."

Vòng truyền hình năm nay, là lần khiến mọi người phấn khích nhất trong bao năm qua.

Đại phiến trăm hoa đua nở, mỗi tháng, đều có điện ảnh ưu tú đăng ký rạp chiếu phim, mà ( Nguyệt quang mật mã) càng là đưa tới một vòng náo động mới.

Lúc được duyệt, nó liền hấp dẫn ánh mắt đông đảo bạn trên mạng.

Đây là sau khi từ ( Thành Nam Nguyệt), ba năm qua Tiếu Thanh Sơn, Không Miêu cùng Không Cẩu ba người lần thứ hai hợp tác, trừ bọn họ ở ngoài, còn lại diễn viên cùng nhân viên công tác cũng đều là nhân vật đại danh đỉnh đỉnh trong vòng, có thể nói là đội hình toàn bộ minh tinh.

Mà ở trong quá trình quay, đoàn phim canh phòng nghiêm ngặt tử thủ, không có truyền ra một tia tin tức, cho dù là phỏng vấn, diễn viên cũng từ chối tiết lộ bất luận cái chi tiết nhỏ nào torng kịch bản. Thái độ nghiêm túc như vậy, cũng làm cho mọi người đối bộ phim này dâng lên mong mỏi mãnh liệt. Mà kết quả cuối cùng cũng không có khiến khán giả thất vọng, một khi chiếu phim, ( Nguyệt quang mật mã) liền dẹp tan các đài truyền hình lớn, dẫn cao tới % trở lên, đem mấy bộ chất lượng điện ảnh cùng kỳ hảo thổi qua sấn đến lu mờ ảm đạm, hơn nữa phòng bán vé cũng một đường đi cao, xông thẳng trăm triệu, càng làm cho người ta vui mừng chính là, bất đồng cùng dĩ vãng điện ảnh trong nước chỉ có thể tóm lấy khán giả quốc nội khán giả, nó tại hải ngoại cũng đồng dạng lấy được thành tích làm người khiếp sợ, trong lúc chiếu phim, bất kể là weibo, hay là các trang khác, cơ hồ tất cả mọi người đều đang thảo luận bộ phim này, mà ( Nguyệt quang mật mã) càng là đại biểu điện ảnh của Hoa quốc, đưa đến giải nước ngoài Louane.

Louane tượng trưng đánh giá truyền hình nước ngoài trong ngành nghề có giá trị nghệ thuật nhất, không quản có thể đoạt giải hay không, có thể đi vào đưa danh sách đề cử, đã là một loại vinh hạnh lớn lao, mà đạo diễn Không Miêu tại phỏng vấn biểu lộ ra dã tâm hiển nhiên không chỉ như vậy, mặc dù thanh âm hắn trải qua xử lý, trong đó cuồng ngạo cũng không bị che lại: "Cậu hỏi ta tôi muốn giải thưởng gì? Tự nhiên là hết thảy giải thưởng."

Phóng viên cười nói: "Vậy nếu như đạt giải, ngài có muốn đưa cho khán giả lễ vật nhỏ không?"

"Tôi đạt giải chẳng lẽ không cần phải các người đưa tôi lễ vật sao?" Không Miêu hỏi ngược lại, "Tôi suy nghĩ, lộ cái mặt thì sao?"

Phóng viên: "Mọi người nghe thấy chưa, vẫn luôn che khăn bí ẩn Không Miêu đạo diễn nói hắn muốn ló mặt, thỉnh nhóm giám khảo nhất định phải nghiêm túc cân nhắc câu nói này, có thể vạch trần tướng mạo hắn hay không, liền dựa vào các ngài rồi!"

Lời vừa nói ra, nhóm bạn trên mạng nhóm lập tức ồn ào: "Muốn nhìn Miêu đạo diễn là cái dạng gì!"

"( Nguyệt quang mật mã), có thể nhìn thấy mặt Không miêu mặt hay không liền nhờ vào mi rồi!"

"Không Miêu tỏ rõ thái độ rồi, @ Không cẩu còn ngài?"

Đương nhiên cũng có người cảm thấy đại kinh tiểu quái(?): "Một cái đạo diễn mà thôi, dáng dấp ra sao cũng được, nói không chắc ẩn giấu ở phía sau đầu mèo là một cái đàn ông trung niên đầy mỡ?"

(?): Chuyện bé xé ra to.

"emmmm... Ta vẫn cảm thấy giấu giếm mặt tương đối tốt, cho tôi một cái ảo tưởng."

Lễ trao giải ngày đó, toàn thể tổ phim ( Nguyệt quang mật mã) tới nhà hát lớn Karna ở A quốc, mà bóng người của bọn họ cũng bị người qua đường PO đến internet.

Mọi người nhìn trái nhìn phải, muốn tìm được hai người thần bí đó, mà trong hình người, tất cả đều là bạn cũ bọn họ quen biết.

"Tại sao không có đầu mèo?"

"Người mập mạp kia là Không Miêu sao?"

"Người kia là chỉ đạo mỹ thuật..."

Có người lo lắng: "Không Miêu không phải là ngã bệnh đi?"

Có người trào phúng nói: "Nói muốn ló mặt đâu? Làm sao người đều không đến? Không phải là cảm thấy chính mình không được giải thưởng, sớm chuồn miễn cho mất mặt đi?"

Còn có người phê bình nói:" Giải thưởng quốc nội không xuất hiện liền không tính, tại loại tình cảnh này vắng chỗ, cũng thật không có lễ phép đi!"

Tiếng bàn luận trên internet vứt ở một bên, lễ trao giải Louane đúng hạn bắt đầu.

Giải thưởng đông đảo, này cũng làm cho trận điển lễ thập phần dài dằng dặc, mà bởi giải thưởng hàm kim lượng cực cao, được bất luận cái nào đều mang ý nghĩa cuộc đời sự nghiệp ngày sau thuận buồm xuôi gió, mỗi người đều một cách hết sắc chăm chú mà nghe người chủ trì đọc lên danh sách đạt giải.

( Nguyệt quang mật mã) đã đoạt được hiệu quả thị giác xuất sắc nhất, âm thanh cắt nối biên tập xuất sắc nhất, nhưng thời điểm đọc đến kịch bản xuất sắc nhất, lòng của mọi người nâng lên.

"Kịch bản xuất sắc nhất, thuộc về ( Nguyệt quang mật mã)!"

Kèm theo tiếng vỗ tay, Tiếu Thanh Sơn đứng lên, đi tới bục trao giải.

Phát sóng trực tiếp trong video, đạn mạc không ngừng bốc lên.

"Không Cẩu không có tới nha, có phải là bị các cô @ dọa, sợ sệt ló mặt."

"Người chủ trì biểu tình thật vi diệu, trước có tiền lệ sao?"

"Biết Không Cẩu rất ngạo khí, nhưng giải thưởng quốc tế vẫn phải có mặt đi, trên weibo cũng không uông một tiếng, đây là muốn gây sự?"

Trong hình, Tiếu Thanh Sơn cầm lấy micro, bắt đầu phát biểu ngôn luận đạt giải, tiếng anh trôi chảy tự nhiên, tiêu chuẩn đến như là phát thanh BBC.

Bạn trên mạng đầu tiên là theo bản năng mà khen tiếng anh của cậu êm tai, người thính lực tốt, bỗng nhiên phát giác không đúng.

"... Ế???"

"Uông uông uông???"

"Là thính lực của tôi có vấn đề sao? Cậu mới vừa nói cậu là ai?"

Thấy này một đống dấu chấm hỏi, có bạn trên mạng nói: "Các người không sub??? A, bắt nạt người tiếng anh không tốt, Tiêu Thanh mới vừa nói gì?"

Có người giải thích: "Cậu ấy nói cậu là Không Cẩu, cảm tạ đoàn kịch chống đỡ, cảm tạ Diệp Dịch chống đỡ..."

Qua trong chốc lát, một đám "???" Tràn đầy cái màn hình.

"???"

"Uông uông uông uông???

Bạn trên mạng vẫn không có từ tin tức khiến người khiếp sợ hồi thần, Tiếu Thanh Sơn đã kết thúc lên tiếng. Điển lễ tiếp tục ban phát mấy cái giải thưởng còn sót lại, thế nhưng khán giả Hoa quốc đã vô tâm tiếp tục quan sát, bất kể là phát sóng trực tiếp đạn mạc, hay là weibo chờ xã giao trên, mọi người cũng đang thảo luận quan hệ của Tiếu Thanh Sơn cùng Không Cẩu.

"Tiêu Thanh là Không Cẩu??? Các người tại đùa tôi??? Guna (?)!"

"Nhưng cậu cũng không thể nói dối đi, ở trên sự kiện này nói dối cũng quá không thưởng thức, hơn nữa Louane cũng sẽ xét duyệt hơi thở của người đạt giải..."

Gần tới phút sau, lại đến thời gian trao giải đạo diễn xuất sắc nhất.

Người chủ trì vạch trần tín hàm, khuếch đại nói: "Kết quả này có thể thật là khiến người ta có chút bất ngờ, toi là nói, từ thân phận thật sự của người được trao giải tới nói."Hắn đây là đang hạ mồi câu, thấy ánh mắt của mọi người đều nhảy vào bắn tới hắn, hắn tuyên bố:

"Người đoạt giải đạo diễn xuất sắc nhất, ( Nguyệt quang mật mã), Không Miêu!"

Cầm lấy giải thưởng thứ tư, mọi người nguyên vốn hẳn là nhảy cẫng hoan hô, mà trên internet phản ứng có chút vắng lặng.

"Tôi làm sao có loại dự cảm khó giải thích được."

"Không phải là cái tôi nghĩ đến nhỉ, không không không, như vậy cũng quá pia (?)."

"Không Cẩu không tới lễ trao giải, Không Cẩu là Tiêu Thanh, cho nên Không Miêu... Không thể tiếp tục suy nghĩ nữa!"

"Vừa mới bắt đầu xem phát sóng trực tiếp, các người tại sao là cái phản ứng này, ( Nguyệt quang mật mã) đạt giải?"

Trên đạn mạc, có người đúng lúc báo cáo động thái của Tiêu Thanh:

"Tiêu Thanh đứng dậy!"

"Tiêu Thanh lên rồi!"

"Tiêu Thanh bắt đầu nói chuyện!"

"Báo!!!! Tiêu Thanh thừa nhận cậu là Không Miêu!!! A a a a a a faheofh$%!!! Hưng phấn đến trở thành đánh tùm lum. "

Tối nay, nhất định là ban đêm khiến vòng giải trí Hoa quốc khó quên, sau khi Không Miêu cùng Không Cẩu lộ thân phận, bạn trên mạng toàn bộ đều là trạng thái ép tỉnh mộng, người không theo dõi phát sóng trực tiếp càng là rơi vào trong sương mù đầu óc mơ hồ: "Tiêu Thanh không phải diễn viên sao, làm sao cậu liền thành biên kịch? Sau đó cậu cầm giải biên kịch và đạo diễn??? Mọi người đến cùng đang nói cái gì, từng chữ tôi đều biết, làm sao tôi liền xem không hiểu chứ?!!!"

Mà sự tình càng làm cho bọn họ khiếp sợ còn ở phía sau, sau khi Tiếu Thanh Sơn hai lần lên bục trao giải, sau khi xuống bục trao giải lần, cậu lại lên rồi!

Lần này là diễn viên chính xuất sắc nhất.

Người chủ trì đã sớm biết thân phận của Tiếu Thanh Sơn, ngược lại cũng không cảm thấy rất kinh ngạc, chỉ là nhìn cậu từ trên xuống dưới cũng có chút buồn cười, trêu ghẹo nói: "Tôi cảm thấy phía chủ sự đối trình tự trao giải an bài rất không hợp lý, chúng ta cần phải đem ba giải thưởng đều cũng cùng nhau ban phát."

Tiếu Thanh Sơn cầm người tí hon màu vàng xuống, bất đắc dĩ nói: "Có thể là bọn họ nhìn ra toi chỉ có hai cái tay đi."

( Nguyệt quang mật mã) thắng lợi trở về, mà internet Hoa quốc càng bùng nổ, một người đến ba cái giải thưởng, trong vòng truyền hình nhưng là chuyện xưa nay chưa từng có!

"Không theo đuổi ngôi sao, tôi còn nhìn kỹ một chút cái tin tức này có phải là hành tây do xã phát không, làm sao con mẹ nó là thông báo chính thức chứ!!! Tiêu Thanh người này, khủng bố như vậy, tôi phục rồi!!!"

"Đã diễn viên còn biên kịch đạo diễn, Tiêu Thanh có ba đầu sáu tay sao, chuyện gì củng làm..."

"Tam kim!!! Nam thần trâu bò!!! Chuyển phát điều blog này, chữ kí của nam thần dành cho hai mươi người!!!"

"Diệp tổng rất hưởng phúc nha... Thôi tôi cái phế liệu đầy đầu màu vàng vẫn là ngậm miệng khụ khụ."

"Trước ghép Không Miêu x Không Cẩu tôi khóc ngất trong nhà vệ sinh, một giây biến thủy tiên."

Tất cả mọi người chú ý weibo Tiếu Thanh Sơn, muốn biết cậu đạt giải rồi có có phản ứng gì.

Nhưng cậu không nói gì, chỉ là phát một tấm ảnh mặt trăng —— sau khi tham diễn ( Nguyệt quang mật mã), mặt trăng liền thỉnh thoảng sẽ trở thành ít ỏi tranh ảnh trong weibo của cậu, bức ảnh, đều là chính cậu chụp, có khi là trăng khuyết, có khi là trăng tròn.

Phối hợp ( Nguyệt quang mật mã), bạn trên mạng đều cảm thấy đây là tế bào văn nghệ của cậu phát tác, đồng thời quảng cáo cho điện ảnh, mà hôm nay Diệp Dịch trả lời lại giấu diếm huyền cơ: "Tôi cũng giống vậy."

Hả?

Cái gì ta cũng giống vậy?

Đây không phải là một tấm ảnh bình thường sao, lẽ nào trong đó ẩn giấu mật mã gì?

Đem ảnh của Tiếu Thanh Sơn lần lượt sắp hàng theo thời gian, hiện ra trước mặt bạn trên mạng, vẫn cứ là một đám mặt trăng không có quy luật.

Có người cho rằng điều này chỉ là Diệp Dịch viết nhầm, nhưng có người khăng khăng cho rằng trong đó giấu giếm thứ gì.

Qua một ngày, điều bí mật này rốt cục bị người giải khai.

Tựu như tên điện ảnh, mặt trăng cũng là mật mã.

Dạng trăng bàn phím —— dùng mặt trăng âm tình tròn khuyết ứng kiểu chữ tiếng Anh.

Mà bức ảnh mặt trăng mấy tháng nay đứt quãng chụp, chắp vá thành câu là ——

I love you forever

Ta vĩnh viễn yêu ngươi, thẳng tới thời gian đều hóa thành một hạt bụi trong vũ trụ, ta cũng sẽ vĩnh viễn yêu ngươi.

Editor: Vậy là hoàn thế giới thứ hai nha, xem như trả nợ những ngày im hơi lặng tiếng của tui. Như lời đã nói trước đó, sau khi hoàn tui sẽ beta lại từ thế giới đầu liền, nên tuần sau hẳn là không có chương, t tuần sau gặp lại, cảm ơn mọi người.

Vậy là đã đi được / đoạn đường rùi.

Truyện Chữ Hay