Hai người khuya sớm, mấy trăm năm
Nhật dương soi sáng, ánh trăng rằm
Nhưng nay chấm dứt, đành ly biệt
Vạn bước độc hành, người biệt tăm?
...
Câu hỏi đầu tiên: Nếu chiến thắng ngươi sẽ lấy gì?
"Ta sẽ lấy Lôi Giới chi tâm."- Lạc Tinh suy nghĩ rồi nói.
Dù sao mình còn bảy lần thiên kiếp đang chờ.
Nếu có Lôi Giới chi tâm thì sẽ khác nào giảm phân nữa khó khăn.
Mà Tử Hà Linh Trang của bản thân là Bí Bảo dạng phòng ngự thiên kiếp nhưng cũng không phải vạn năng.
Ai biết nó kháng cự được bao nhiêu phần.
"Ta chọn Hỏa Giới chi tâm."- Phượng Vũ Loan cũng trả lời dứt phát.
"Tốt.
Vậy câu thứ hai.
Đạo là gì.
Cho các ngươi suy nghĩ rồi truyền âm cho ta để tránh sao chép ý nghĩ." - Lão thần khí hỏi xong.
Cả hai đều chầm ngâm.
Lạc Tinh lúc này nhớ lại một thời xa xưa nào đó ở thế giới cũ.
Nhớ một câu nói cửa miệng của tiền nhân :"Đạo Khả đạo phi thường đạo.
Danh khả danh phi thường danh."- Không ngờ mấy vạn năm sau, lại có kẻ hỏi mình vấn đề đó.
Một lúc sau.
Phượng Vũ Loan bắt đầu bước lên truyền âm trước:
"Đạo là một tôn chỉ đúng đắn, là con đường công chính, bất biến.
Bất kì ai tin hay không tin, thần thông mạnh hay yếu, đều không thể vượt qua khỏi đạo.
Chạm tới đạo là chạm đến đỉnh phong của vạn vật, đạt được trường tồn mãi mãi."
"Tốt.
Suy nghĩ của tiểu nha đầu ngươi không sai.
Còn tiểu tử ngươi." - Khuôn mặt nhấp nháy trên bức đồ họa lớn nhìn Lạc Tinh.
"Đạo là thế giới quan xung quanh ta, mà ta phải dùng chân tâm để có thể thấu hiểu và cải tạo thế giới quan đó.
Biến nó thành năng lực của bản thân.
Lúc đó ta là đạo, mà đạo là ta.
Đạo bất diệt và ta cũng bất diệt."
"Ài.
khá mới mẻ, hơi có xu hướng quá mức coi trọng bản thân.
Nhưng cũng có lý." - Lão Thần Khí cười nói: "Câu hỏi cuối cùng: Ai là thần khí đẹp trai nhất thế gian."
"Hả." Cả hai đồng thanh hỏi.
"Trả lời nhanh."
"Là đỉnh đỉnh đại danh khí linh của Thăng Tiên Đài đây."- Lạc Tinh không tim không phổi đáp.
Phượng Vũ Loan muốn mắng to "Vô sỉ." Nhưng cố nén lại.
Sau đó cố gắng nhoẻn miệng cười nói:
"Tiểu nữ chỉ mới gặp mặt một thần khí duy nhất là Ngài nên đương nhiên Ngài là thần khí đẹp trai nhất mà tiểu nữ gặp ạ."
"Ha ha.
cả hai đều đáp án đúng.
Nên ta phá lệ cho cả hai đạt giải nhất."- Chư Thiên Bát Quái Lạc Hà Đồ cười lớn, tiếp đó ném ra hai quả cầu về phía hai người, không hề có sức kháng cự, hai viên cầu đã vào thức hải cả hai.
Tiếp đó, trong chớp mắt hai người bị truyền tống đi ra khỏi bí cảnh.
Hắn thân vừa là thần khí vừa cai quản Thăng Tiên Đài nên cũng vô cùng bận rộn.
Nhất là mấy trăm năm nay có vài động tĩnh kỳ lạ.
Phải quay về thần giới để báo cáo với chủ nhân của mình.
Phượng Vũ Loan lúc này xuất hiện ở một địa phương hẻo lánh.
Ánh mắt nhìn xung quanh, rồi cất giọng nói thầm.
"Xem như tiểu tử ngươi may mắn."- Tiếp đó nàng khẽ thở dài rồi bay đi.
Đối với nàng, Lạc Tinh vừa là đối thủ, vừa là tri kỷ, mấy trăm năm trò chuyện cùng nhau, dù phu thê cũng chỉ thế mà thôi.
Vì đâu phải lúc nào cũng chỉ có hai người đối mặt nhau.
"Tiên giới rộng lớn, kiếp này chưa chắc gặp lại a."
Cách đó mấy trăm vạn dặm.
Lạc Tinh ngẫu nhiên được truyền tống một hòn đảo lớn.
Tuy nhiên hắn chưa kịp vui mừng thì đã kiêu khổ.
"Tiêu rồi.
Lôi Kiếp đến rồi..."
Lần này Lôi Kiếp lần thứ tư xuất hiện cực nhanh.
Do tiên lực Lạc Tinh vốn đạt % rất lâu.
Trải qua nén ép, cô động không biết bao nhiêu lần, nên đã hoàn toàn không cưỡng chế được.
Khu vực sáu ngàn dặm hiện tại toàn là kiếp vân.
"Hừ...! Ta tự tin vượt được." - Trải qua mấy trăm năm, ngày cũng như đêm duy trì tiên lực hộ thể.
Cũng không phải không tác dụng gì.
Lực Lượng hắn gấp hai mươi lần lúc chưa vào Thăng Tiên Đài rồi.
Lạc Tinh lập tức ngồi xuống, vận dụng Vạn Mộc Âm Dương Trường Sinh Quyết vừa tu luyện vừa hấp thu kiếp Lôi lực, tẩy rửa toàn bộ cơ thể lẫn linh hồn.
Do cơ thể này không phải thực thể nhưng lại tinh thuần không tạp chất, Vô cùng dễ cho lôi linh lực của thiên kiếp tẩy lể.
Tầng Thiên kiếp thứ hai.
Tầng Thiên kiếp thứ ba.
Tầng Thiên Kiếp Thứ tư.
Lúc này cơ thể đã không đủ sức ngạnh kháng.
Lạc Tinh vội vàng triệu tập Thiên Lôi Tử Trúc hình thành nên Thanh Liên Kiếm Trận, vừa bảo vệ vừa cho linh mộc bản mệnh của mình hấp thụ một phần Lôi Kiếp chi Lực.
Tầng Thiên Kiếp thứ năm, lôi kiếp đã hóa hình thành mười sáu con lôi long bay xuống.
"Thanh Liên Kiếm Trận tầng hai." - vạn phi Kiếm lập tức ngạnh kháng đám lôi kiếp.
Tầng Lôi Kiếp thứ sáu.
"Thanh Liên Kiếm Quyết Tầng ba." - Sáu mươi vạn phi kiếm.
Hình thành mười tám con rồng có màu tím pha vàng xông lên trời xanh đối kháng tám con lôi long màu lục sắc, khí thế bất phân thắng bại.
Tầng Lôi Kiếp thứ bảy, lần này độ tinh thuần cũng như độ lớn kiếp lôi gấp đôi khi nãy, hình thành bốn con lôi long màu Lam xông nhanh xuống.
"Thanh Liên Kiếm Trận tầng thứ tư."- Chín mươi vạn phi kiếm hình thành tám con rồng lớn, chống cự bốn con lôi long kia.
Tạo thành viễn cảnh loạn long tranh đấu.
Không gian xung quanh như bị phá nát, có xu hướng xuất hiện vô số vết rách không gian.
Tuy Lạc Tinh hơi thất thế, nhưng cũng thành công triệt tiêu kiếp lôi buông xuống.
Tầng Thiên Kiếp thứ tám.
Vẫn là hai con Lam Long thiên kiếp, nhưng lại to lớn gấp sáu lần khi nãy, chiều dài mỗi con hơn sáu dặm, Mỗi con Lam Long này lại có tới ba đầu.
Khí thế không gì không phá.
Biết dùng công đối công là không thể.
Lạc Tinh hay tay bắt quyết:
"Thanh Liên Kiếm Trận.
Vạn Liên Hộ Tâm."-
Trăm vạn phi kiếm xuất hiến xoáy thành vạn vòng tròn, nhìn giống như búp măng đang từ từ vươn lên, lại giống như hình một ngọn tháp cao tầng, phân tán ra làm tám mươi mốt vòng phòng hộ.
"Tạch Tạch." - Lôi Long tràn đến như chẻ tre.
Không gì không phá, từng tầng tháp bị những cú táp cực mạnh của nó phá hủy.
Vô số phi kiếm mất đi linh lực, biến lại thành lá thiên lôi tử trúc, rồi bị thêu cháy giữa không trung.
Cả bầu trời như chuyển thành một màu xanh lam huyền ảo.
"Hừ.
Lên.
" - Lạc Tinh cắn chặt răng.
Hư ảnh ngàn cây Thiên Lôi Tử trúc phía sau lưng vươn lên, như một rừng măng nhọn.
Hình thành thêm một vòng tròn hình nón, bảo vệ Lạc Tinh ở giữa.
Hai con Lam Long lúc này cũng dùng hết sức lực còn lại xông xuống.
"Ầm.
Ầm" - Đám Thiên Lôi tử trúc tiêu tán một phần ba, cũng may lượt lôi kiếp này cũng mất hết năng lượng, nên hư ảnh Lam Long từ từ tan biến.
Vòng xoáy trên không bắt đầu thu nhỏ lại.
Tiếp đó trái với xuy nghĩ Lạc Tinh.
Không phải chỉ một con Tử Long Thiên Kiếp xuất hiện, mà là ba con.
Nó không vội bay xuống, mà há miệng ra nuốt tất cả kiếp vân vào miệng.
Khiến cơ thể mỗi con lớn hơn cả ba mươi dặm.
Nhìn từ xa, giống như ba con Lôi Long thực thụ bằng xương bằng thịt.
Lôi linh lực trên người nó tỏa ra đã tiếp cận Lôi Kỳ Linh năm xưa.
"Hả...!Vậy cũng được?" - Lạc Tinh biết phen này mình sẽ vô cùng thê thảm.