Trận chiến giờ đây thật khó khăn
Muốn cho chiến sĩ vững tinh thần
Phân chia lực lượng ta phải hiểu
Một bước sẩy chân lắm nhọc nhằn.
...
Rất nhanh Tần Thái Mỹ lấy lại bình tĩnh.
Tiếp đó nhảy lên.
Xung quanh hắn lập tức hình thành năm màu sắc Xanh, đỏ, trắng,vàng, nâu đất.
Đây là Ngũ Hành Nhất Khí Công của dòng dõi hoàng gia họ Tần.
Ở Thiên Đình số người học được đếm trên đầu ngón tay.
Hắn ta hiểu với trọng lực gấp lần thì càng kéo dài sẽ càng mất sức.
Nên muốn đánh nhanh thắng nhanh.
"Thái Thanh Kiếm Thức, Ngũ Hành Liên Hoàn Trảm."
Theo giọng nói vang lên.
Cơ thể Lạc Tinh như bị cố định, trong nhất thời không thể thuấn di được.
Đây là hiệu quả cộng hưởng của kiếm ý và Ngũ Hành chi lực.
Lạc Tinh vốn tự hài khả năng điều khiển không gian.
Lại vẫn khó xoay sở hiện trạng.
Lúc này Thái Thanh Kiếm biến lớn hình thành năm luồn hào quang ngũ sắc bay đến.
"Hừ...!Chỉ là Kiếm, Ta cũng có."- Lạc Tinh hiểu mình cũng phải tung ra át chủ bài.
"Thanh Liên Kiếm Trận.
Bát Phương U Minh Kiếm." Theo lời nói.
Tám mươi vạn lá trúc hiện ra.
Biến thành từng phi kiếm bay rợp trời, tiếp đó tạo ra mô hình hoa sen tám cánh cực lớn.
"Keng.
Keng.
Keng...."
Âm thanh kiếm ý lẫn kiếm trúc vang lên như chuông kiêu lanh lãnh khắp bình đài.
Tuy Ngũ Hành Liên Hoàn Trảm, bá đạo, sắc bén, bao phủ rộng lớn, không ai né tránh được.
Nhưng Lạc Tinh không cần né tránh.
Tám cánh sen phi kiếm dâng đến, mỗi cánh sen kiếm trận phá tan một luồng kiếm ý của Tần Thái Mỹ.
Còn ba luồng kiếm trận hình lá sen, tiếp tục kết thành tam tài trận xông đến Tần Thái Mỹ.
"Thái Thanh Nhất Kiếm." - Trong tích tắc thanh kiếm cổ bảo của Tần Thái Mỹ tự động vận hành trảm đến, kịp thời phá tan ba luồng kiếm trận.
Lạc Tinh sao khi trói buộc không gian đã hết.
Cũng lập tức thuấn di đến, lấy công làm thủ.
" Long Hổ Phá Không Quyền."
"Ầm."- Trong sát na có tiếng đổ vỡ.
Là nội giáp của Tần Thái Mỹ, Hắn ta dùng tiên lực kích hoạt gấp rút bảo khí phòng ngự của bản thân, dù kịp bảo hộ chủ nhân nhưng nó cũng chính thức hư hỏng.
"Ta đầu hàng."- Hắn ta dứt lời, lập tức phun ra một ngụm máu.
Đây là do tiên lực hắn ta gần như bị rút sạch, nên trong nhất thời không đủ kháng cự trọng lực nơi này.
Một quầng sáng xuất hiện bao phủ, Tần Thái Mỹ biến mất.
"Ài...! May mà hôm trước ta kịp thời triệu hồi được Thiên Lôi Tử Trúc.
Không thì "- Sau một thời gian cho Linh Thức phong tỏa phong ấn của Lạc Thần Khiên.
Tiếp đó triệu hoán Thiên Lôi tử trúc, thành công thu nhỏ và kéo về tiên giới.
Nếu mang thứ khác ra là chuyện không thể.
Nhưng đây là linh mộc bản mệnh của mình, nên ngay cả Lạc Thần Khiên cũng không thể chống lại.
Lần này còn phải ở đây một tháng đối kháng với trọng lực lần.
Nhưng Lạc Tinh không sốt ruột.
Mà an tĩnh từ từ rút bớt tiên lực bảo vệ cơ thể.
Khiến cho tiên lực mình cô động hơn.
Nếu không, lên tầng bảy lỡ trọng lực là lần thì đừng nói đánh nhau.
Ngay cả đứng vững còn khó khăn.
Dù sao Lạc Tinh thực tế là tán tiên.
Cơ thể đã không còn mạnh mẽ như Đại Thừa Tu Sĩ, toàn bộ là tiên lực ngưng tụ thành.(Hiện tại chỉ còn % là linh lực nên xem như cơ thể Lạc Tinh là tiên lực.)
Đúng như Lạc Tinh nghĩ, qua hơn một tháng cố gắng.
Số tiên lực gia trì cơ thể đủ kháng cự trọng lực giảm xuống còn %.
"Tích." Vòng sáng biến mất, trên không Hai Bình Đài màu bạc lơ lửng hiện ra.
"Ta phải nhanh chóng lên đó để kịp thích ứng."
Lần này cũng là ngàn mét, nhưng Lạc Tinh bay lên tốn cả ba phút.
Bay ở trọng lực cao thật sự khó khăn.
"May mà ta quyết định lên nhanh." - Tuy nhiên không kịp vui thì đã đối mặt với sức hút siêu mạnh.
"Thật sự lần."
"Xoẹt." - Áp lực từ bốn phương tám hướng tràn đến.
Lần này phải dùng % tiên lực gia thân.
Lạc Tinh mới di chuyển nổi.
"Ha ha..."- Lúc này một kẻ thí luyện đã xông đến.
vòng sáng bình đài lóe lên.
Theo ánh mắt Lạc Tinh nhìn, đối thủ lần này là một người quen.
Đó là Mạc Tinh Kỳ.
"Tiểu tử, đầu hàng đi để khỏi làm bữa ăn tối cho bổn hoàng."
"Bổn đế chơi còn chưa đủ."- Lạc Tinh cũng tỏ vẻ khinh thường đối thủ.
Có Thiên Lôi Tử Trúc.
Thực lực Lạc Tinh xem như đạt trạng thái đỉnh phong.
Cần gì sợ hãi, không dài dòng, tiên hạ thủ vi cường.
Lúc này, sau lưng Lạc Tinh đóa sen tám cánh lại hiện ra.
Do trọng lực lớn, Số lượng phi kiếm rút xuống còn ba mươi vạn.
Thêm nữa là từng lá trúc mỏng như cánh ve, tại hình thành trận pháp, tương hỗ nhau, nhờ thế kiếm trận vẫn điều động khá linh hoạt.
Mạc Tinh Kỳ cũng không nói.
Hay tay đưa lên.
Tiên lực huy động.
Trên không xuất hiện chín lá trận kỳ màu đen, với những hoa văn màu vàng sặc sỡ.
"Ào.
Grao"- Trăm vạn hư ảnh đen kịt hiện ra.
Tiếp đó hình thành một đại trận kỳ ảo, khá nổi danh: 《Ma Hoàng Phá Thiên Kinh》.
Loại kỳ trận này chuyên điều khiển vong linh nên không bị ảnh hưởng trọng lực.
Luận số lượng lẫn khả năng linh hoạt đều mạnh hơn kiếm trận của Lạc Tinh.
Nên dù dùng tuyệt kỹ này khá tốn sức, nhưng hắn khá thoải mái huy động.
"Lên."
Lúc này cả bình đài to lớn nhưng hầu như là trong phạm vi công kích của cả hai.
Kiếm ảnh, ma ảnh tung hoành.
Lần lượt biến ảo thành vô số hình thù thiên kỳ bách quái đối kháng nhau.
Lạc Tinh cố sức, vẫn tỏ ra kém y một bật, không thể không liên tục lùi lại.
Không thể tấn công được nữa.
Một lúc sau, kiếm trận dần thu nhỏ lại thành một búp sen bảo vệ Lạc Tinh ở giữa.
"Làm bữa sáng của bổn hoàng nào."- Hắn ta cười lớn nhảy tới.
Cả thân biến hình thành một ác ma to lớn với cái mồm to rộng.
Xung quanh ma ảnh nhập lại hình thành một Siêu Ác Ma to lớn, với chiếc miệng rộng cả dặm.
Tưởng như chỉ trong một chút nữa sẽ có một bữa tối ngon lành.
" Hừ.
Mắc bẫy ta rồi."- Lạc Tinh cười lạnh.
Vận dụng tiên lực.
"Thanh Liên Kiếm Trận...!Phá Lôi Chi Lực."
"Xoẹt..."
Từ các phi kiếm hiện lên một ánh tím pha vàng.
Đây là sự kết hợp giữa lôi lực của lạc Tinh lẫn lôi kiếp lần trước Thiên Lôi tử trúc hấp thụ được.
Xưa nay lôi vốn phá vạn tà.
Thành ra trong phút chốc, lôi quang tràn ngập khắp nơi.
Thân hình của
Siêu Ác Ma lúc này, như một căn phòng tối bị một ánh đèn tỏa sáng.
Cảm giác cơ thể như vỡ vụn ra từng mảnh.
Tiên lực của y dần tan biến.
"A A A.
Ta..."- Mạc Tinh Kỳ hoảng hốt định cất giọng đầu hàng.
"Trễ." - Tử Thần Nhãn mở ra.
Lời nói hắn ta bị ngắt quãng.
Tiếp đó Lôi Điện tiếp tục tung hoành.
Tử Trúc phi kiếm như thêu hoa dệt vải, xóa tan cơ thể Mạc Tinh Kỳ.
Nguyên Thần hắn kịp trốn trong một Ma Châu, nhưng nhanh chóng bị Lạc Tinh chế ngự.
Tiếp đó là thu vào thức hải.
"Ha ha.
Game này dễ." - Lạc Tinh mỉm cười.
Lập tức ngồi xuống hủy bỏ kiếm trận.
Tuy trận đấu nhanh chóng, cảm giác không nguy hiểm gì chứ Tiên Lực bản thân Lạc Tinh chỉ còn %.
Miễn cưỡng kháng cự trọng lực xung quanh, chứ làm gì còn năng lực chiến đấu.