Hùng Ca Mạt Thế

chương 40

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Đoàn xe của Kha Hùng một đường “vượt chướng ngại vật”, mất gần hai giờ đồng hồ, đã nhìn thấy một mảnh xanh um ngút ngàn trước mắt. Kha Hùng thông qua bộ đàm, nhắn với Quách Ngữ đang ngồi trên chiếc xe thứ năm.

- Đã vào địa phận của Vu Lâm. Mọi người ngừng lại một lát. Quách Ngữ, Quách Vũ. Hai người lên phía trước kiểm tra. Thử xem, trong Vu Lâm có phát hiện thực vật biến dị hay không.

- Đã rõ.

Mọi người nhanh chóng đáp lời. Kha Hùng mở cửa xe, bước xuống. Hắn dùng Kim Nhãn, tìm kiếm những thứ trong phạm vi . ki lô mét. Quách Ngữ, Quách Vũ cũng theo sát phía sau.

- Hùng ca. Khu này an toàn.

- Được. Chúng ta tiếp tục đi.

Năm chiếc xe lần nữa nổ máy, lao nhanh. Có điều, gần ra khỏi phạm vi của Vu Lâm. Kha Hùng đột ngột lái chiếc Hummer tắp vào một bên. Đồng thời, ra lệnh cho Quách Vũ, Quách Ngữ cũng xuống xe; phân phó Trần Tiểu An cùng Chu Phong dẫn đường cho những người còn lại về căn cứ.

Quách Ngữ, Quách Vũ nhìn theo bóng dáng đoàn xe mất biến mất phía cuối con đường, không nén nổi tò mò, cả hai đồng thời lên tiếng:

- Hùng ca. Sao chúng ta phải chia ra?

- Anh định khảo sát về khả năng biến dị của thực vật?

- Đúng vậy. Ngoài ra, Anh còn muốn săn một ít con mồi. Hiện tại, chúng ta đều là dị năng giả. Cơm gạo bình thường chỉ có thể no bụng. Chỉ có động vật biến dị mới cung cấp cho chúng ta năng lượng và tăng cường sức mạnh dị năng.

Kha Hùng nghiêm túc nói. Hắn cũng rất muốn dẫn đám Tiểu An đi theo. Nhưng ngẫm lại, căn cứ cần có cô cùng Chu Phong sắp xếp. Cho nên sau cùng, cũng chỉ có hắn cùng hai anh em họ Quách tiến hành cuộc săn bắt tại Vu Lâm.

Ba người nhanh chóng men theo lối mòn từ bìa rừng, thâm nhập vào sâu bên trong. Quách Vũ nhìn thấy Kha Hùng mở Kim Nhãn, hoảng hồn thốt lên:

- Hùng ca. Mắt của anh?

- Không sao. Cậu cứ xem như không thấy.

- Vâng.

- Đi thôi. Anh dẫn mọi người đi bắt thỏ hoang.

Quách Ngữ, Quách Vũ vừa nghe bắt thỏ hoang, trong lòng liền vui vẻ, mong đợi. Nhưng, đến khi “thỏ hoang” trong miệng Kha ảnh đế thật sự xuất hiện, cả hai tròng mắt co rút, kinh ngạc há mồm.

- Fuck! Đây mà là thỏ sao?

- Hùng ca. Có phải anh nhầm rồi không? Nó rõ ràng một con bạch hổ mà?

Hắc hắc. Kha Hùng bật cười.

- Thỏ biến dị. Tốc độ không những khủng bố, móng vuốt cũng bén nhọn, chẳng thua gì hổ đâu. À, chúng còn có thể “ăn mặn” nữa đó.

Quách Vũ, Quách Ngữ: “…”

Đối với Thỏ biến dị, Kha Hùng tất nhiên không hề xa lạ. Kiếp trước, hắn từng gặp gỡ qua. Không nói tới bộ lông có thể dùng để làm trang phục vào mùa đông, thịt của nó cũng chính là siêu cấp mỹ vị. Chỉ cần có diễm phúc, nếm qua một lần, nhất định sẽ “nhớ mãi không quên”.

Ba người nhanh chóng triển khai thế trận hình tam giác, từ từ tiếp cận, bao vây con thỏ to lớn vào giữa. Kha Hùng có Kim tốc, không cần lo lắng Cái hắn muốn, chính là huấn luyện Quách Ngữ khống chế dị năng hệ mộc đã thăng tới cấp hai.

Con thỏ đang cuộn mình nằm trên đám lá cây. Hai lỗ tai khẽ rung rinh. Vừa nghe được tiếng chân người, lập tức động thân. Tấn công Quách Ngữ.

Tiểu cô nương ánh mắt tập trung vào thân ảnh màu trắng, hai tay giơ về phía trước, liền xuất hiện một đám dây leo chằng chịt, từ mặt đất xông ra.

Có điều, Con thỏ di chuyển quá nhanh. Nó dễ dàng tránh thoát công kích của mớ dây leo to bằng cổ tay. Chớp mắt, chỉ còn cách Quách Ngữ chưa đầy một mét. Hai móng vuốt đầy sắc bén lóe lên. Nếu bị chúng cào vào người, không chết, ắt cũng trọng thương.

Trong lúc Quách Ngữ sững sờ kinh ngạc, Kha Hùng đã vận dụng Kim tốc dưới chân, kéo cô nhóc tránh khỏi con đòn tấn công của “thỏ trắng”.

- Quách Ngữ. Muốn đối phó với những con vật có lợi thế về tốc độ thế này, tấn công trực diện không hề hữu hiệu. Đầu tiên, phải đánh lạc hướng của nó, liền sau đó mới là sát chiêu.

Kha Hùng tranh thủ “bày kế”. Quách Ngữ rất nghiêm túc tiếp thu, cố gắng vận dụng. Mười lăm phút sau. Con thỏ biến dị bị vây trong quả cầu mây của tiểu Ngữ, lại có Quách Vũ bồi thêm vài thanh đao băng. Thân xác của nó nhanh chóng bị Kha ảnh đế thu vào không gian Phật ngọc.

Cả nhóm lại tìm kiếm con mồi kế tiếp.

……………………………………………………………………………

Hai giờ sau.

Ba người Kha Hùng hiện tại nghỉ tạm cạnh gốc đa cổ thụ chính giữa trung tâm của Vu Lâm. Kha Hùng hướng dẫn cho Quách Vũ cách dùng băng tinh xây dựng cầu thang nâng bản thân lên không trung. Lúc một thanh đao vô tình cắm vào cái thân to lớn của cây đa. Quách Ngữ cảm nhận được một luồng năng lượng xung quanh đang dao động.

Cô nhóc tìm kiếm một hồi nhưng vẫn không rõ tung tích. Đợi đến khi Quách Vũ “lỡ tay” tập kích gốc đa lần thứ ba. Cô mới thập phần khẳng định. Nguồn năng lượng dao động chính là phát ra bởi chính cây đa.

- Hùng ca. Đây là cây đa biến dị.

- Quách Ngữ. Chắc chắn chứ?

- Vâng.

Kha Hùng nhíu mày. Nếu thực vật biến dị là cây đa này. Vậy thì phiền phức rồi. Chỉ cần nhìn bên ngoài cũng đủ biết, cây đa đã trên trăm tuổi. Bộ rễ của nó ăn sâu và trải rộng dưới mặt đất, không chừng, còn phủ hết cả Vu Lâm. Để cho nó biến dị và thăng cấp, khác nào tạo ra một con quái thú bất khả chiến bại tại nơi đây.

Bởi vậy, cách tốt nhất là giết nó đi. Nhưng nếu có thể thu nó làm thuộc hạ, sẽ càng đạt được ích lợi nhiều hơn.

- Quách Ngữ. Em có thể trao đổi với nó không?

- Không biết. Để em cố gắng thử.

Quách Ngữ e dè lên tiếng. Sau đó, cô nàng triển khai dị năng thuộc tính. Bắt đầu thử kết nối với cây đa.

Nửa tiếng đồng hồ trôi qua. Cô nhóc lắc đầu, chán nản:

- Không được rồi. Hoặc là năng lực của em có hạn, hoặc là cây đa này chưa sinh ra ý thức riêng. Em không thể nào cùng nó trao đổi.

Nghe được đáp án, Kha Hùng bất đắc dĩ thở dài.

- Nếu vậy, em thử tìm xem, có phát hiện được tâm của nó không?

- Dạ.

Dứt lời, Quách Ngữ phát động dị năng, bắt đầu dò tìm từ gốc tới ngọn cây. Tại vị trí ba nhánh cây đối xứng cách mặt đất khoảng chục mét, liền có thể cảm nhận được có một sự phi thường khác biệt.

- Hùng ca. Không tìm thấy tâm thực vật. Nhưng tại nơi đó, rất lạ!

Theo hướng chỉ của tiểu cô nương. Kha Hùng mở kim nhãn nhìn lên. Bên dưới lớp vỏ cây sần sùi, ở chính giữa thân cây, quả thật có một vùng hỗn độn. Đây chắc là dấu hiệu tâm thực vật sắp sửa hình thành.

Kha Hùng không cần suy nghĩ, lập tức leo lên. Hắn ngồi vắt vẻo trên cành cao. Không ngừng suy nghĩ, làm thế nào để khiến gốc đại thụ này “nhận chủ”.

Trầm ngâm một hồi lâu, trong đầu hắn liền nảy ra ý tưởng.

- Ta cần hai người hỗ trợ. Quách Vũ. Cậu phụ trách việc tưới nước. Quách Ngữ. Em dùng dị năng, theo dõi quá trình chuyển biến của gốc đa.

Kha Hùng vừa nói xong, phất tay một cái. Mặt đất cạnh bên Quách Ngữ xuất hiện một bồn tắm bằng gỗ cực lớn chứa đầy ấp nước suối trong Phật ngọc không gian.

Bởi vì vùng đất này thiếu nước từ lâu, nên cây cối ở đây, ngoài mặt thì có vẻ như phát triển bình thường. Nhưng thực tế, chúng đều bị “khát” nghiêm trọng.

Quách Vũ dùng một cái ca thật lớn để múc nước, từng ca từng ca, tưới vào bên dưới gốc đa. Bao nhiêu nước tưới ra, đều bị gốc đa hấp thu toàn bộ.

Thùng nước thứ nhất vừa cạn. Kha Hùng lại đổ đầy. Đến thùng thứ mười, hắn cũng nhìn thấy vùng hỗn độn bên trong thân cây bắt đầu biến đổi, đang dần thu hẹp lại. Đây chính là lúc mà tâm thực vật ra đời.

Kha Hùng dùng tất cả những thứ có thể đựng nước trong không gian để dự trữ nước suối cho Quách Vũ. Sau đó, hắn dùng đao, cắt đứt ngón tay giữa rồi khởi động Kim thủ, đâm vỡ phần vỏ cây bên ngoài, nhỏ máu của mình vào khu vực hỗn độn của cây đa.

- Quách Ngữ. Nếu muội cảm nhận được sự công kích của cây đa, liền báo động để anh với Quách Vũ dừng tay lại.

- Dạ.

Tiểu cô nương ngoan ngoãn đáp.

Cả ba người cùng cố gắng. Kha Hùng mặt mày càng lúc càng tái nhợt. Máu của hắn đổ xuống như muối hòa vào trong biển. Đáng mừng là, trong khu vực hỗn độ của thân cây. Một viên tinh hạch màu đỏ tươi đã hình thành, đang lớn dần lên.

Trong lòng Kha Hùng vừa khẩn trương lo lắng, lại có phần vui vẻ. Hắn dùng máu của mình để tạo thành tâm thực vật. Chỉ hi vọng cách làm này đúng đắn. Nếu không, ngay khi yêu thụ vừa tỉnh lại, hắn sẽ là con mồi đầu tiên của nó.

Đây chính là ván cược bằng cả sinh mệnh. Nguy hiểm vô cùng.

Đến lúc này, cả ba người đều cảm thấy thời gian trôi qua thật chậm. Quách Vũ nhìn thấy bộ dáng “không khỏe” của đại boss nhà mình, trong lòng rất sốt ruột.

Bỗng nhiên, Quách Ngữ kinh hỉ thốt lên.

- Hùng ca. Đã kết nối được rồi!

……………………………………………………………..

Truyện Chữ Hay