Ý tưởng đại chiến thông thiên của Hổ Tà lúc đầu làm cho tuyệt đại đa số người đều chỉ có thể xem náo nhiệt, đại chiến thông thiên kỳ thực chỉ còn danh nghĩa. Mà Dịch thuật sư tiếp theo Hổ Tà là Thanh Nhã thì không phải như vậy, nàng kế thừa quyết định đầu tiên là mở ra Thông Thiên chi lộ, nhưng khác biệt là cứ năm mươi năm một lần, mỗi người thú có tư cách vào Thông thiên cảnh đều có thể thử nghiệm.
Bất kể là Huyền Diệp hay là Arthur, Neberro, Phong Thác, mỗi người đều tràn ngập suy tính đối với Thông Thiên chi lộ. Dưới cục diện giằng co này, nếu như có thể nhận được bí mật lớn nhất của Thông thiên cảnh thì có lẽ chính là cơ hội.
*** *** ***
Đế đô.
Huyền Diệp cũng triệu tập các đại tướng dưới tay, hắn cũng sẽ tự thân xuất mã. Sau khi chiếm lĩnh đế đô, trong lòng Huyền Diệp chỉ còn hai vướng mắc. Hai vướng mắc này không phải cần lập tức đánh bại Arthur và Neberro, đối với hắn, chiếm lĩnh đế đô đã là một vinh quang có thể ghi vào sử sách. Hai thứ còn khó khăn hơn thống nhất, một là phát hiện bí mật sức mạnh của Giáo đình, nhưng tìm khắp cả thánh điện cũng không hề phát hiện được thứ gì có giá trị, một khác chính là Hỏa yêu vương Long Ma. Gã này như đã triệt để biến mất, không thể nào tìm được, điều này làm cho Huyền Diệp đứng ngồi không yên.
Thân là đế vương, sợ chết là điều tất nhiên. Đương nhiên hắn sẽ không thừa nhận, bởi vì hắn là thiên cổ nhất đế, còn sống mới có thể làm nên huy hoàng.
Nếu như có thể nhận được bí mật lớn nhất của Thông thiên cảnh hai vấn đề này đều sẽ được giải quyết. Có sức mạnh thì bí mật của Giáo đình cũng không còn giá trị, càng không cần sợ Hỏa yêu vương, thậm chí có thể đánh vỡ cục diện bế tắc bây giờ.
Huyền Diệp triệu tập một trăm người mạnh Hannibal, dựa vào sức mạnh bá đạo, hắn nhất định sẽ chiếm được ưu thế trên Thông Thiên chi lộ.
*** *** ***
Thành Thánh Thương.
Neberro cũng đã triệu tập tất cả cao thủ chuẩn bị tập trung tiến vào Thông thiên cảnh. Neberro là người nhận được truyền thừa của Giáo đình, hắn cực có khả năng giành được bí bảo của Thông thiên cảnh.
"Lần này là một cơ hội, nếu như nhận được bí bảo thì chắc chắn chúng ta có thể thu hút nhiều cao thủ hơn!" Gregg xoa xoa tay, hắn cũng phải đi thử vận may.
"Ha ha, nói hay lắm. Cục diện hiện nay hoàn toàn diễn ra theo xu thế ngày càng cân bằng, lúc này một số sức mạnh bình thường không đáng nhắc tới lại trở nên đặc biệt quan trọng".
Neberro nói, hắn cũng đang đợi, không nghĩ tới Hổ Tà lại thay đổi như vậy. Thanh Nhã, một phụ nữ thú vị, nếu như thật sự phải liều mạng với mười thánh thông thiên thì sẽ tiêu hao không ít sức mạnh, Neberro thật sự không muốn như vậy. Cho dù hắn có sức mạnh không sợ bất kì ai nhưng cái giá phải trả lại quá cao, Neberro cũng mới chỉ sử dụng có một lần.
Không thể không nói, Neberro một người tương đối có khả năng kiềm chế.
"Đúng vậy, trừ bốn đại đế quốc vẫn còn các công quốc khác, mặc dù cao thủ của họ phân tán nhưng nếu tập hợp lại thì số lượng lại không hề ít. Nếu như người nào có thể đi hết Thông Thiên chi lộ thì chắc chắn uy danh của người đó sẽ đại chấn, rất có lợi đối với thu hút nhân tài!"
Neberro cũng nghĩ như vậy, hắn đang tích cực liên lạc các công quốc, một mặt hi vọng đạt thành đồng minh với các công quốc, nếu như không thể kết minh thì ít nhất được cao thủ của họ ủng hộ cũng là chuyện tốt. Có điều không chỉ có hắn có ý nghĩ như vậy, trừ Hannibal các nước khác đều đang làm như vậy, các công quốc bình thường vẫn bị xem thường lúc này lại trở thành quả cân cuối cùng quyết định cán cân sẽ nghiêng về bên nào.
"Tên nhóc Arthur này có quan hệ rất tốt với Augustus và Sô Câu, nếu như để hắn nhận được sự ủng hộ của họ thì sẽ là một tấn công đối với chúng ta, có cần..."
"Đừng làm chuyện thừa thãi, thông thiên chi chiến chắc chắn sẽ tập trung tất cả mọi thế lực, bất cứ hành động nào cũng là cơ hội để cho người khác ngư ông đắc lợi".
Trong lòng Neberro trước sau vẫn cho rằng hắn mạnh hơn Arthur.Gregg nhếch miệng, kỳ thực hắn cũng chỉ thuận mồm nói ra mà thôi. Arthur chính là một trong số những cao thủ đỉnh cấp của thiên hạ hiện nay, căn bản không phải muốn động đến mà được.
*** *** ***
Hứng thú của Phong Thác đối với Thông Thiên chi lộ còn lớn hơn, là nửa yêu, hắn tràn ngập tò mò đối với bản chất sức mạnh lớn nhất của người thú. Nếu như có thể nhận được sức mạnh này thì trên thế giới này còn có cái gì có thể ngăn cản hắn?
*** *** ***
Thành Doran.
"Lão Đại, đây chính là cơ hội, chúng ta nhất định phải thử xem!" Âm thanh của Montmar vẫn luôn ầm ầm như gào thét. Bỉ mông vàng sáng trung cấp, quân đoàn Bỉ mông đầu tiên của Mông Gia đã được thành lập, Montmar là vua Bỉ mông mới, hắn cũng vô cùng kiêu ngạo, là một viên mãnh tướng dưới trướng Trâu Lượng.
Sức mạnh của quân đoàn Rực Lửa tăng lên rất nhanh, trong nửa năm chiến đấu vai trò xúc tác của chiến ca đã thể hiện rất rõ, quân đoàn Rực Lửa dần dần trở thành một đội quân danh chấn đại lục, không thể dùng liều mạng để hình dung phong cách tác chiến của bọn họ.
Lỗ mãng sợ ngang tàng, ngang tàng sợ chán sống, chán sống còn sợ bệnh thần kinh, mà quân đoàn Rực Lửa có tín ngưỡng cuồng nhiệt còn đáng sợ hơn bệnh thần kinh.
Ngươi có thể đánh bại thân thể một tín đồ nhưng lại không thể phá hủy ý chí của hắn.
Mặc dù là Hannibal cũng có chiến sĩ đầu hàng, nhưng quân đoàn Rực Lửa lại không có. Trận chiến nào cũng chiến đấu đến người cuối cùng, loại trạng thái này khiến ngay cả kẻ thù cũng thấy đau đầu.
Chiến tranh là chất xúc tác làm cho chiến sĩ trưởng thành nhanh nhất, đám người Murphy, Peloponnisos, Olivia, Joyner, Montmar, Faure, Quark, Buenaven, Lam Linh, Ernest, Tân Đạt, Riera và Sofi đều nhanh chóng trưởng thành, bọn họ đã trở thành sức mạnh chủ yếu của Doran. Bởi vì cùng lớn mạnh với các chiến sĩ, khả năng lãnh đạo và sức thống trị đều không phải mức các quân đoàn bình thường có thể so sánh.
Nói là thân như anh em cũng không khoa trương chút nào, đối với quân đội giai đoạn khó nhất chính là thời kỳ trưởng thành, một khi tiến vào thời kỳ phát triển tốc độ cao thì xu thế này thật sự rất khó ngăn cản.
"Montmar, ngươi hạ thấp âm thanh một chút, cứ thế này mấy lúc mà sụp cái phòng này. Một Bỉ mông vàng sáng trung cấp tầm thường kiêu ngạo cái gì, nói thẳng nhé, ngươi chẳng có vẹo gì đâu!" Người chống đối Montmar là Faure.
Đều là quân tiên phong, hai người cạnh tranh cũng là điều khó tránh khỏi.
"Faure, ngươi cũng bất quá vừa tiến vào vàng sáng trung cấp mà dám đối nghịch với ta. Lát lữa ra ngoài luyện tập!"
Montmar cười nói.
"Đừng ầm ĩ nữa, lát ta cùng tập luyện với các ngươi!"
Trâu Lượng cũng cười nói.
Sắc mặt Montmar và Faure lập tức thay đổi, "Khụ khụ, lão Đại, cái này... Ta còn phải giữ lại chút sức mạnh về nhà giúp đỡ bà xã, đánh nhau với gã này cùng lắm chỉ bị thương chút xíu thôi".
Faure lập tức từ chối, mọi người cùng cười to.
"Faure, sợ hắn làm gì, Arthur chính là một con hổ giấy!"
Gina cười nói, bây giờ Gina càng trở nên nảy nở hơn, vẻ đẹp thành thục làm mọi người không thể không suy nghĩ linh tinh. Trong đám tướng lĩnh trẻ tuổi Gina có sức hút vô cùng cao, chỉ có điều ai cũng không thể nhận được trái tim nàng. Đương nhiên cũng có tin đồn nàng có quan hệ mập mờ với người nào đó, có điều ai cũng không có chứng cớ, mà Gina tựa hồ cũng không hề nể mặt người nào đó. Đương nhiên đồn đại không phải chỉ có vậy, nghe nói tựa hồ Lolita em họ Gina cũng có mập mờ, đây cũng là đề tài thảo luận hấp dẫn của dân chúng. Hai chị em, một là đầu lĩnh tình báo, một người quản lý lương thảo, rất giống với vai trò quản gia của Giáo hoàng. Đương nhiên mọi người cũng cảm thấy bình thường, Giáo hoàng mới trẻ tuổi đẹp trai, có dũng có mưu, cô gái nào không yêu mới lạ.
Trâu Lượng sờ sờ mũi cười khổ không nói.
"Kiếp sau ta cũng chuyển thế làm phụ nữ", Faure xua tay, "Đối phó lão Đại chỉ có thể sử dụng chiêu này".
"Thôi đi, ngươi như vậy mà biến thành phụ nữ thì thế giới này cũng phải hủy diệt!"
Quark cười nói.
Olivia lẳng lặng đứng bên người Trâu Lượng, bình thường trong những trường hợp này Olivia đều cùng xuất hiện với Trâu Lượng. Mặc dù Tuyết nữ không còn xuất hiện nữa nhưng Emma không hề thích náo nhiệt, chỉ thỉnh thoảng trò chuyện vài câu với Trâu Lượng, Olivia và Lộ Dao, không để ý tới những người khác. Nhưng địa vị của nàng lại không hề dao động, tất cả tướng lĩnh đều rất kính sợ nàng, không chỉ vì nàng là vợ Trâu Lượng mà còn bởi vì sự mạnh mẽ của Emma. Trong giai đoạn đầu của chiến tranh, khi đại quân Hannibal đến tấn công Trâu Lượng dẫn theo quân đoàn chỉ có thể thủ được một mặt, mà một mặt bên kia thì chỉ có một mình Emma ngăn cản.
Kỳ thực lúc riêng tư mọi người đều gọi Emma là nữ thần tuyết. Nàng là người vợ Thần thú ban cho Giáo hoàng cho nên mới có sức mạnh như vậy, tính tình nữ thần băng tuyết lạnh lùng một chút mới là hợp lí.
Uy vọng và sức hiệu triệu của thành Doran càng ngày càng mạnh, ngoài vai trò cực lớn của Trâu Lượng, Emma và Lộ Dao thì danh vọng của nữ thần chữa trị và nữ thần tuyết cũng đóng vai trò rất lớn đối với Mông Gia trong thời kỳ loạn lạc hiện nay.
Tầm ảnh hưởng này cũng đang từ từ mạnh lên.
Đương nhiên Lộ Dao có rất nhiều cơ hội lộ diện, còn Emma thì hầu như chưa có bao nhiêu người được gặp, một ngoài một trong, phối hợp với nhau là vừa đẹp. Truyện được copy tại Truyện FULL
Olivia cũng đã tiến vào vàng sáng trung cấp, cùng Gina phụ trách tình báo. Trong trách nhiệm làm vợ, Olivia tận lực nhiều hơn để đền bù khuyết điểm không thích đông người của Emma.
Đương nhiên họ vẫn còn chưa cử hành lễ cưới, lễ cưới phải được tiến hành tại đế đô sau khi giành lại được đế đô, đây là hứa hẹn của Trâu Lượng, hứa hẹn đối với Giáo hoàng, đối với rất nhiều người. Hắn không thể chỉ nghĩ đến chính mình.
"Arthur, lần này chắc chắn sẽ rất náo nhiệt, cũng là cơ hội giành cho chúng ta!"
Danh tiếng sư tử vàng đã không còn là cao thủ thế hệ trẻ năm đó nữa mà là quân đoàn trưởng quân đoàn sư tử vàng hàng thật giá thật, một tướng lĩnh thật sự mạnh mẽ. Chín chắn vẫn là đặc điểm của Murphy, bây giờ hắn càng trở nên chín chắn hơn.
"Nói không chừng sẽ có một trận ác chiến", trong ánh mắt lạnh như băng của Peloponnisos tràn ngập chờ mong. Quân đoàn Băng Gào Thét đã rạng danh trong tay Peloponnisos. Vinh quang của gia tộc Montaeris không hề yếu bớt, giàu bất quá ba đời, nhưng điều này không có giá trị đối với dòng họ Montaeris. Truyền nhân mỗi một đời của bọn họ đều có thể đóng vai trò lương đống.
"Khụ khụ, mọi người đều đã nói nhiều đến chỗ lợi như vậy rồi, vậy nên ta sẽ nói qua về chỗ hại", lúc này còn có thể nói như vậy thì chắc chắn là Buenaven.
"Cáo, ngươi có cao kiến gì?" Murphy cười nói.
Gia tộc Feller cũng chia làm hai, một bộ phận ủng hộ Arthur, một bộ phận ủng hộ Neberro. Đương nhiên quá trình này không hề phức tạp. Đối với gia tộc Feller, mặc dù đi hai con đường nhưng cuối cùng Arthur hay là Neberro chiến thắng thì gia tộc Feller cũng sẽ không biến mất.
"Hiện nay Arthur là Giáo hoàng, mà Thông thiên cảnh luôn luôn có vô số quan hệ với Giáo đình. Nếu như có một người có thể thành công thì chỉ có thể là Giáo hoàng, nếu như là những người khác thì thiên hạ sẽ dị nghị về địa vị của Giáo hoàng!"
Buenaven nói.
Lập tức mọi người cũng sững sờ một chút, danh tiếng là rất quan trọng, muốn để cho người khác tới nương nhờ, đặc biệt là muốn nhận được sự ủng hộ của thừa nhận của các công quốc thì phải thể hiện ra sức mạnh.
Trâu Lượng cười cười, "Năm đó vì sao Giáo đình lại suy yếu? Chính là bởi vì bế quan toả cảng, bao gồm từ bỏ Thông thiên cảnh. Vì sao? Thách thức, sợ mất mặt, sợ không bằng người khác. Nhưng càng như vậy lại càng không bằng người khác. Chúng ta có gì phải sợ, cứ làm hết sức là được, hơn nữa ta có lòng tin, chẳng lẽ các ngươi không có?"
"Ha ha, đúng vậy, chúng ta sợ gì chứ?"
Mọi người đồng thanh.
Mặc dù đối ngoại thì Trâu Lượng đã là Giáo hoàng nhưng bên trong Trâu Lượng không hề làm cho mọi người xưng hô hắn như vậy. Chưa giành lại Mông Gia thì vị trí Giáo hoàng này danh không chính ngôn không thuận, hơn nữa sẽ làm chính mình lơ là.
Buenaven vỗ vỗ đầu, "Cũng phải, một đám người điên các ngươi tràn vào Thông Thiên chi lộ thì còn có cái gì phải lo lắng".
Lam Linh kéo Buenaven, người đàn ông của mình đúng là lời gì cũng dám nói.
"Cứ coi như là một cơ hội mở mang kiến thức. Mười thánh thông thiên chắc chắn sẽ tham gia toàn bộ, xem xem sức mạnh đỉnh cấp của Đại lục Thần thú chúng ta là như thế nào, mọi người cứ suy nghĩ như vậy".
Trâu Lượng rất hăng hái, lòng tin càng ngày càng mạnh dần cùng với quá trình chiến đấu.
"Ballot, Atilius, các ngươi như thế nào?"
"Tiểu sư phụ, ngươi biết đấy, ta thích nhất là gây rối, chắc chắn phải thử xem!"
"Hê hê, Atilius, đương nhiên phải đi chứ. Bỉ mông chúng ta làm sao có thể vắng mặt được".
Montmar, Atilius và Quark là ba thủ lĩnh của quân đoàn Bỉ mông. Montmar là vàng sáng trung cấp, Atilius mạnh hơn, là vàng sáng thượng đỉnh, Quark cũng là vàng sáng sơ cấp. Ba người là thương hiệu để thu hút Bỉ mông đến từ các nơi trên đại lục. Trâu Lượng đã có quân đoàn Bỉ mông, hắn hi vọng tái hiện mặt trận vô địch Benedict tám xây dựng năm đó, cho dù là một bản thu nhỏ.
Ballot cười cười, "Các ngươi đi đi, thế giới là của người tuổi trẻ các ngươi, ta sẽ phất cờ hò reo cổ vũ cho các ngươi".
Ballot thuộc về loại người rất lý trí, ông đã tận mắt chứng kiến sự phát triển nhanh chóng của những người trẻ tuổi này, chỉ có thể cảm thán thời đại đang thay đổi. Đến tuổi tác và cấp bậc này của ông thì cũng không thể nâng cao thêm nữa, hơn nữa cũng không có ý nghĩa. Ông ta thích Doran, thích những thanh niên bừng bừng sinh cơ này, có thể cùng chiến đấu với bọn họ Ballot đã rất thỏa mãn.
Ông cũng đang sử dụng quan hệ để lôi kéo thêm mấy ông bạn già tới, chỉ có điều tầm ảnh hưởng của ông không hề lớn như vậy nên chỉ có thêm năm người tới đây, nhưng đối với Trâu Lượng thì đây đã là sự trợ giúp rất lớn rồi.
Sự tồn tại của những người mạnh này có vai trò trợ giúp rất lớn đối với sự trưởng thành của đám thanh niên. Vai trò này còn quan trọng hơn nhiều so với sức mạnh của họ.