Hư Vô

chương 14

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Ngồi chờ đến hết giờ làm, GODs đưa Lạc Vi Vi ra khỏi công ty, kiếm một cửa hàng bán quần áo trẻ em và mua vài bộ cho cô bé, cũng may GODs đã tắm sơ qua cho cô bé chứ không thì nhân viên không cho vào vì sợ làm dơ quần áo trong cửa hang, tuy vậy, khi hai người bước vào đã nhận lấy không ít ánh mắt kỳ quái lẫn khinh thường. Nhưng GODs là kẻ sống không biết bao nhiêu năm hắn coi như chả có việc gì, còn Lạc Vi Vi thì chắc cô bé đã trải qua trường hợp tương tự trước đây nên không phản ứng gì quá lớn, lần nữa để GODs cảm khái.

Trải qua p đi vòng các quầy hàng, GODs cũng chọn được bộ hợp với Lạc Vi Vi. Cả ba đều áo thun quần dài ba màu theo thứ tự: trắng, xám và lam nhạt.

Dắt Lạc Vi Vi đi trên đường, GODs mày nhăn mày nhíu vì ví tiền chỉ còn lại vài trăm đồng trong khi phải còn lâu mới có lương. Ghé vào một quán ven đường, gọi cho Lạc Vi Vi dĩa cơm, hắn chống cằm thở dài, sau này biết lấy cái gì nuôi hai người đây. Không ngờ một người như hắn lại có ngày vắt óc vì miếng cơm manh áo.

Với số tiền ngàn “bồi thường” từ Hùng ca hôm đó thì cũng đủ để GODs chi tiêu đến hết tháng, nhưng khổ nỗi hắn nào biết dè xẻn là gì, hễ rãnh rỗi là vô ngay nhà hang gọi một đống món ăn mà quất nên số tiền đó vơi đi nhanh chóng.

- Anh…có chuyện gì buồn sao ạ ?

GODs ngẩng đầu lên, đôi mắt to tròn của Lạc Vi Vi đang nhìn hắn tự hỏi tại sao hắn không vui. GODs mỉm cười xoa xoa đầu cô bé nói:

- Không có gì đâu. Anh đang suy nghĩ vài chuyện, em ăn đi.

GODs lắc đầu. Lạc Vi Vi nhìn nhìn hắn, mở miệng muốn nói rồi lại thôi. GODs thấy vậy hỏi:

- Vi Vi có gì muốn nói với anh hả?

- Dạ. – Lạc Vi Vi gật đầu – Nếu anh gặp khó khăn về tiền Vi Vi có thể giúp anh.

- Hả? – GODS ngạc nhiên – Em giúp anh?

Lạc Vi Vi gật đầu lần nữa. GODs cảm thấy khó hiểu, một đứa trẻ mới tuổi thì có thể giúp hắn được cái gì. Không khỏi tò mò, hắn hỏi:

- Em định giúp anh như thế nào?

Lạc Vi Vi bước lại gần GODs, ghé vào lỗ tai hắn thì thầm. Nghe xong mắt hắn sáng lên, nhìn thẳng vào khuôn mặt non nớt của đứa trẻ, hắn thở dài.

Hóa ra trước khi cha của Lạc Vi Vi qua đời thường hay cho cô bé tiền dành dụm, mỗi lần không nhiều nhưng sau vài năm cũng tích lũy được kha khá. Mà từ sau khi mất cha, cô bé cũng giấu luôn số tài sản ấy mặc dù gia đình đang gặp khó khan nhưng cô bé vẫn không đưa ra vì chỉ khi nhìn vào số tài sản này cô bé như được gặp lại cha mình. Bây giờ Lạc Vi Vi gặp được GODs trong thân xác Linh Lân có ngoại hình giống với cha cô bé nên cô bé không cần đến số tài sản ấy nữa, tiện thể giúp được GODs trong hoàn cảnh này.

Trả tiền dĩa cơm. GODs dắt Lạc Vi Vi lấy số tài sản kia.

Quay trở lại căn nhà hai mẹ con Lạc Vi Vi từng ở, căn nhà cũ kỹ đổ vỡ vài chỗ. Trong này chỉ có một chiếc tủ và vài cái ghế. Lạc Vi Vi dẫn GODs vào căn phòng ngủ của hai mẹ con, lôi từ dưới giường ra một chiếc hộp gỗ có khóa. Lạc Vi Vi đưa chiếc hộp cho hắn, nói:

- Đây nè anh.

Nhận chiếc hộp và mở ra. Bên trong toàn là tiền. Tổng cộng số tài sản này là vạn nhân dân tệ, một con số khá lớn.

Nếu có số tiền này chắc mẹ của Lạc Vi Vi đã được chữa trị khỏi bệnh. Nhưng nếu vậy thì bây giờ hắn không sở hữu số tài sản này. GODs không biết nên vui hay nên buồn nữa.

Thở dài, tự nhủ tất cả là số mệnh a.

Gác chuyện đó qua một bên. Đưa Lạc Vi Vi rời khỏi nơi này. Bây giờ không cần lo về tài chính nữa.

Trước hết gửi vạn vào ngân hàng, đâu thể nào cứ mang theo bên mình số tiền lớn như thế được. Sau đó GODs dẫn Lạc Vi Vi về ktx, cũng may phòng chỉ có một mình hắn ở nên không lo không đủ chỗ, còn về quy định không cho người lạ ở ktx thì hắn không quan tâm.

Trước khi về hắn cũng đã mua đầy đủ vật dụng hằng ngày cho cô bé. Tắm rửa xong xuôi, hắn chỉ vào chiếc giường phía trên giường của hắn:

- Sau này em ngủ trên này. Còn căn phòng này sẽ tạm thời là nhà của chúng ta.

- Vâng.

Lạc Vi Vi gật đầu đồng ý, với cô bé được gặp lại cha là điều vui nhất nên không có gì bất mãn cả mặc dù không được gọi là cha nhưng điều đó không sao cả.

Để Lạc Vi Vi lên giương ngủ trước, hắn mới ngồi lên giường của mình nói với Linh Lân:

- Tu luyện thôi thằng nhóc.

- Vâng.

Tất cả mọi chuyện GODs đều tự làm mà không hỏi qua ý kiến của cậu nhưng cậu không thấy bất mãn mà còn lấy làm vui vì GODs đã làm vậy nên cả ngày hôm nay cậu đứng một bên im lặng quan sát.

Vậy là hết một ngày nữa.

h sáng.

Lạc Vi Vi không biết từ lúc nào đã thức dậy và ngồi chống cằm chăm chú quan sát GODs, GODs hết sức ngạc nhiên, hắn mở mắt nói:

- Em nhìn gì vậy Vi Vi.

Lạc Vi Vi giật mình khi anh trai bất thình lình mở mắt, nghe câu hỏi mới bình tĩnh lại, nói:

- Tại sao anh lại ngồi như thế này cả đêm? Anh không mỏi sao?

- Hả? Sao em biết anh ngồi cả đêm? – GODs ngạc nhiên

- Em thấy anh ngồi cả đêm. – Lạc Vi Vi ngây thơ đáp

- Em không ngủ.

- Em không ngủ được.

Lạc Vi Vi cúi đầu như làm sai chuyện gì. GODs thở dài:

- Sao không nói với anh. Vậy là em ngồi nhìn anh cả đêm à!

- Vâng. Em sợ làm anh thức giấc. Mà ngồi cạnh anh em không thấy mệt mỏi, em thấy mình rất thoải mái.

“Không thoải mái mới lạ.” GODs nói thầm. Xung quanh cơ thể hắn luôn luôn có thiên địa linh khí chui vào cho Linh Lân tu luyện, mặc dù Lạc Vi Vi không tu luyện được nhưng cũng hưởng được chút ít nên cô bé mới cảm thấy thoải mái.

GODs bảo Lạc Vi Vi đi đánh răng còn mình sắp xếp lại chiếc giường. Hắn nói với Linh Lân:

- Xem ra con nhóc này mắc chứng bệnh mất ngủ rồi, sau khi ngươi vận động xong thì mang con bé về đây để ta chữa trị cho con bé.

- Vâng.

Linh Lân đồng ý.

Xong Linh Lân cũng vệ sinh buổi sáng và dần theo Lạc Vi Vi ra công viên trường tiếp tục việc luyện thể của mình. Tới nơi, cậu nói:

- Em ở đây chơi đợi anh tập thể dục xong hai anh em mình đi ăn.

- Dạ.

Lạc Vi Vi gật đầu.

Tính tới hôm nay Linh Lân đã luyện được động tác trong bộ thứ , cậu đang nỗ lực thực hiện động tác cuối cùng. Phải nói khi Linh Lân thực hiện xong động tác thứ thì cậu rất giật mình với sức mạnh nó đem lại, cánh tay đâm hết vào thân cây mà cậu vẫn còn cảm thấy lực còn dư rất nhiều, nếu không phải chiều dài cánh tay ngắn thì cậu nghĩ nắm đấm sẽ đi qua luôn bên kia thân cây, thế mới biết sức mạnh của Linh Lân bây giờ lớn tới mức nào. Ngay cả lực sĩ khỏe nhất thế giới cũng không làm được như vậy a.

GODs đã nói với Linh Lân khi thực hiện đủ động tác thì sẽ có một bất ngờ dành cho cậu. Cậu tò mò không biết bất ngờ GODs nói đến là gì mặc dù khi nói tới đây GODs đều cười âm hiểm khiến cậu lạnh cả người.

Bỏ mọi chuyện ra khỏi đầu Linh Lân bắt dầu thực hiện động tác thứ , , ,…. Mọi chuyện rất suôn sẻ đến khi Linh Lân chuẩn bị thực hiện động tác thì GODs lên tiếng:

- Ta nghĩ ngươi nên đi ra sau thân cây kia trước khi ngươi làm động tác cuối cùng.

- Hả? Tại sao?

- Hắc hắc, cứ nghe ta đi.

GODs không nói rõ mà chỉ cười cười. Linh Lân cũng không gượng hỏi mà làm theo lời của hắn, đi ra phía sau thân cây to kia.

Làm tư thế động tác rồi từ từ chuyển sang động tác . Theo lời của GODs thì thực hiện tuần tự từ động tác đầu tiên đến động tác cuối cùng thì tác dụng sẽ lớn nhất nhưng khi tập sang động tác mới thì nên tập riêng lẻ mới tốt sau đó sẽ kết hợp lại sau. Chính vì thế Linh Lân mới thực hiện động tác cuối cùng này riêng.

Phải công nhận động tác có độ khó khác hẳn những động tác còn lại, Linh Lân thực hiện trong p mà chẳng làm được, trái lại mồ hôi rơi như mưa, thân thể mệt mỏi, căng hết mức. Dừng lại nghỉ ngơi p Linh Lân tiếp tục, cậu quyết tâm hôm nay phải thực hiên bằng được động tác cuối cùng này.

HÂY.

Một lần, lại một lần Linh Lân vẫn đang thực hiện động tác nhưng chưa được. Hồi lâu cậu nóng này liều mình.

Cạch.

Tiếng khớp xương va vào nhau làm Linh Lân đau đến điếng người nhưng may mắn không bị gì và đồng thời cậu cũng thực hiện động tác . Chưa kịp vui mừng thì…

RẸT …… ĐÙNG

Một tia sét từ trên trời đánh vào Linh Lân làm cậu tê liệt choáng váng ngã ra đất bất tỉnh. Lúc sau Linh Lân từ từ tỉnh lại trong tiếng cười của GODs:

- Hắc hắc hắc. Thế nào thằng nhóc, mùi vị bị sét đánh như thế nào hả? Hắc hắc.

Đầu đau như búa bổ, thân thể không hề có cảm giác, yếu ớt mở miệng:

- Đau quá.

- Khặc. Sét đánh mà không đau thì thế nào nữa. Hắc hắc

Nằm một lúc cảm thấy khá hơn một chút, Linh Lân ngồi dậy:

- Có chuyện gì xảy ra ?

- Sét đánh.

GODs đáp.

- Sét đánh?

- Đúng, là sét đánh.

- Tại sao tôi bị sét đánh?

- Muốn biết lý do thực hay giả?

GODs đáp với giọng muốn ăn đòn.

- Thực.

- Ờ. – GODs trả lời – Trời phạt. Ngươi cũng biết trong quá trình thực hiện động tác luyện thể thì cơ thể ngươi cũng tự động hấp thu linh cải tạo cơ thể chứ.

Linh Lân gật đầu nhưng không ngắt lời.

- Mà khi thực hiện đầy đủ bộ thứ thì cơ thể của ngươi đã không thể so sánh với thường nhân. Nó thuộc về tầng lớp thiên địa không cho phép nên phải loại trừ. Giống như trong mấy tiểu thuyết ngươi hay đọc ấy, gọi là gì nhỉ…ừm..thiên kiếp, đúng, là thiên kiếp. Mà chuyện này cũng không không có lợi. Cái lợi ở đây là cơ thể ngươi sẽ được thiên kiếp cải tạo lại một lần nữa.

- Nói vậy là mỗi lần hoàn thành một bộ luyện thể thì sẽ dẫn đến thiên kiếp.

- Chính xác.

- Và đây là điều bất ngờ mà người nói đến ư.

Truyện Chữ Hay