[Hp] Tù Nhân Ngục Nurmengard

chương 25: 25: bánh bao là một đại sát khí

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Sau khi Ursula kiểm tra xong, xác định đứa bé đã hơn một tháng, tất cả đều tốt, vị giác lẫn khứu giác Severus bất thường cũng là phản ứng bình thường khi mang thai, Severus vẫn có chút không dám tin.

Y vuốt ve cái bụng phẳng như cũ của chính mình, một chút cũng không tưởng tượng được bên trong tự nhiên chứa đựng một tiểu sinh mệnh đang hình thành.

Gellert ôm lấy Severus hôn lên má của y, "Ta lập tức phái người đi báo tin cho Voldy cùng với gia đình Malfoy, có muốn báo cho phu nhân Potter?" Severus lấy lại bình tĩnh, suy nghĩa một chút vẫn lắc đầu, "Không cần, cô ấy sẽ không hứng thú." Y không muốn bởi vì thế khiến quan hệ ngột ngạt.

"Được thôi, ta đoán không chừng Voldy sau khi biết tin sẽ rất nhanh đến đây, em nên chuẩn bị một chút." Gellert dừng một chút tiếp tục nói, "Mặt khác, trong khoảng thời gian này em không cần tự mình ngao độc dược, cần gì cứ bảo Friedrich đi làm.

Những ma pháp hắc ám cũng không cần thực nghiệm, ta năm đó phá nát hơn nữa cái Dumstrang, ta cũng không muốn em tự đem mình phá đi."

"Ta biết, ngươi đi đi." Severus đẩy Gellert đi đi, tự mình gọi quản gia chuẩn bị trà bánh cùng bữa tối.

Tự thấy chính mình hiện tại vị giác không bình thường, cũng không có gì tồi tệ.

Bánh trà vẫn tốt, nhưng thực đơn bữa tối có chút kỳ lạ, Severus cố gắng kiềm chế xúc động khi thực đơn đều đổi thành món mình thích.

Voldemort nhận được thông tin khi đang cùng Lucius thương lượng công việc, trong khoảng thời gian này Gellert không ngừng dò xét lại Thánh Đồ, hắn cũng phải chỉnh đốn lại Tử Thần Thực Tử.

Lần trước cùng Gellert nói, hắn cũng phát hiện có một ít vấn đề bên trong Tử Thần Thực Tử, trong đó số ít các thành viên quá cuồng nhiệt đều cần thiết loại bỏ, bất luận là kẻ nào đều không có khả năng dựa vào mình để thống trị.

Này không còn chuyện chính, quan trọng nhất là hắn cũng đã thăm dò khi lấy ra Trường Sinh Linh Giá, từ chỗ Gellert biết được một âm mưu kinh người.

Bắt đầu từ bản sách ma pháp hắc ám kia, năm đó Gellert cũng đã xem qua, hơn nữa có cả Dumbledore, bọn họ cuối cùng lấy ra kết luận là chia cắt linh hồn chỉ khiến người mất đi lý trí, tự dẫn đến con đường tự hủy diệt.

Lý thuyết này, cuốn sách này năm đó Dumbledore và Gellert cùng đọc qua, vì sao lại xuất hiện ở khu cấm, hơn nữa còn để trực tiếp trước mặt hắn? Nếu hắn không rõ đây có phải âm mưu của Dumbledore không, vậy chuyện hắn là Chúa Tể Hắc Ám đã lộ trước.

Mấu chốt vấn đề là, hắn đã mặc cái bẫy của Dumbledore, chia cắt ra quyển nhật kí, mặt dây chuyền, vương miện Ravenclaw và cúp vàng Hufflepuff.

Chia cắt linh hồn thì dễ dàng, nhưng muốn lấy linh hồn chia cách hợp lại lần nữa thì không đơn giản như vậy.

Voldemort tìm đủ mọi cách trong tất cả sách ma pháp hắc ám hắn có vẫn không tìm được biện pháp, cuối cùng đành phải thẳng thắn nhờ Gellert về chuyện này, hy vọng trong trí nhớ truyền thừa tinh linh sẽ có chút ít thông tin.

Nhưng thực tế đáng tiếc, bởi vì ví dụ về chia cắt linh hồn quá ít, cho dù là tinh linh cũng không có nghiên cứu gì.

Cùng lắm Gellert cũng cho hắn một đề nghị không tồi, theo Gellert biết trước kia có một quyển bán lẻ nói về chuyện này, Salaza Slytherin hình như nghiên cứu về phương diện ma pháp này.

Nếu Voldemort có thể tìm được bản tư liệu nghiên cứu của Salaza năm đó, nói không chừng sẽ có manh mối.

Tuy không tìm được phương hướng chính xác, nhưng Voldemort cũng rất vui mừng.

Hắn dựa vào thân phận người kế thừa Slytherin, nhiều lần thần không biết quỷ không hay mà bí mật lẻn vào Hogwarts, muốn tìm được nghiên cứu của Salaza để lại, nhưng vẫn không thu hoạch được gì.

Voldemort lại lần nữa thất vọng, mọi chuyện lần thứ hai lâm vào bế tắc.

Lần này, Voldemort quyết định, tạm thời bỏ qua Hogwarts, ngược lại đi đến đầm lầy Anh Quốc xem một lần có thể tìm được manh mối của lâu đài Slytherin hay không.

Nhưng thật không ngờ trước khi xuất phát, hắn lại có thể nhận được tin tức Severus mang thai.

Cực kì vui mừng Voldemort không quan tâm đang hội nghị, liền mang Lucius dùng khóa cảng đến ngoại ô của Grindelwald tòa thành.

Không mời mà đến mặc dù có chút thất lễ, nhưng kích động với tin tức như vậy, Voldemort kích động chút cũng bình thường.

Gellert cũng sớm đã đoán được phản ứng của Voldemort, chờ ở trước cửa tòa thành để đón hai người vào.

Voldemort đi ở bên cạnh Gellert, một bên hỏi Severus cùng đứa bé ra sao.

Nụ cười trên mặt Gellert cũng rất nhiều, "Sev rất khỏe, chỉ là khẩu vị thay đổi khá nhiều, khứu giác có chút bất thường.

Bất quá tạm thời không thể làm độc dược, mặt khác cũng không có gì.

Như vậy cũng tốt, ta cũng yên tâm để em ấy đang mang thai là đụng vào những thứ nguy hiểm." Nhớ đến sự nghiệp to lớn thời niên thiếu, Gellert không khỏi có chút buồn cười.

Hai người trò chuyện suốt đường đến phòng khách, Severus đã đứng ở trước của phòng khách chờ sẵn, nhìn Voldemort tiến vào, cho hắn một gương mặt cười tươi rồi ôm chầm lấy, làm cho Voldemort có chút vừa mừng vừa lo.

"Anh trai, Lucius, mau ngồi xuống." Severus tiếp đón Lucius cùng Voldemort ngồi xuống, một bên gọi quản gia đưa bánh trà lên, trên mặt vẫn mang theo vẻ tươi cười sáng lạn.

Điều này khiến Voldemort và Lucius có chút ngạc nhiên, phải biết rằng Severus bình thường tuy rằng không hẳn không cười, nhưng trên mặt cơ bản đều mỉm cười theo tiêu chuẩn, so với hiện tại hoàn toàn khác.

Hai người kinh ngạc không tin nhìn Gellert, chẳng lẽ do mang thai nên tính cách thay đổi sao? Không hiểu được a.

Không khác Voldemort và Lucius đang kinh ngạc không tin, Gellert cũng đầy nghi hoặc khó hiểu, khi hắn rời phòng đi, phản ứng Severus rõ ràng còn rất bình thường, sao lại vừa đi một chút liền trở nên kì lạ như vậy.

Nhưng hắn cũng không thể hỏi Severus vì sao y lại đột nhiên cười vui đến thế, ngu ngốc, chẳng lẽ vui vẻ lại không tốt? Chẳng lẽ có con không nên vui sao??

Nếu là người bình thường như thế là rất bình thường, nhưng vấn đề là Severus một người hướng nội, y cho dù có cao hứng cũng không biểu hiện ra ngoài.

Hắn chưa từng thấy Severus cười vui vẻ đến vậy, nếu thật sự chỉ là muốn cười thì không có gì, hắn cũng thích nhìn y vui vẻ, nhưng hắn là đang lo lắng có phải có vấn đề gì không.

Bốn người cùng trò chuyện một hồi thì chia ra làm hai, Gellert và Voldemort vào thư phòng nói chuyện, Lucius thì cùng Severus ngồi ở phòng khách một chút, Lucius tỏ vẻ hắn có rất nhiều tri thức mang thai từ Malfoy gia truyền thừa muốn nói với Severus.

Mà Voldemort lại có một số việc muốn thương lượng với Gellert, sẵn tiện còn tìm Ursula hỏi một chút về Severus.

Về chuyện này, Lucius lại cảm thấy không có gì, dựng phu vốn dĩ cảm xúc khác biệt khá lớn, rất nhiều thời gian không khống chế được tâm trạng của mình.

Thời gian này Severus bất kể là chửi ầm lên hay cười trong mắt Lucius đều rất bình thường, phải cảm tạ các kiến thức lúc mang thai đã truyền rất lâu đời của gia tộc Malfoy.

dựng dục: đàn ông mang thai.

Bởi vì thời gian bữa tối cũng sắp đến, Lucius đối với việc hắn đã tụng đến Severus mệt mỏi muốn ngủ vẫn chưa hết ý nói: "Tạm thời cứ nói trước như vậy, bây giờ đến phòng ăn.

Nhưng phải nói, ngươi ở Đức quả thật có hơi tiếc, không thì có thể cùng Narcissa uống trà trò chuyện phiếm, các ngươi nhất định sẽ có nhiều đề tài chung."

Severus ngoài mặt cười nhưng trong thì không: "Thật là đáng tiếc." Hôm nay y lần đầu phát hiện, Lucius còn có tiềm chất làm lão bà, xem cậu ta nhắc đến những động lực, giống như ruồi bọ cứ bay, phiền chết đi được.

Lucius cũng nhìn thấy được Severus không quan tâm lắm, ngượng ngùng mà đi theo y nói: " Severus ngươi không thích sao, ta cũng là vì tốt cho ngươi a."

Severus liếc mắt xem thường, lười trả lời Lucius.

Merlin cũng biết người mang thai là y, vì sao Lucius lại như máu tiêm thuốc, so với y còn hưng phấn hơn.

Severus dừng bước, xoay người đánh giá Lucius từ trên xuống, kỳ thật y vẫn không tìm được bảo mẫu mà Malfoy cất giấu.

"Hử, ta làm sao hả?" Lucius bị y quái lạ xem xét, toàn thân sợ hãi, không được thoải mái là lùi về hai bước hỏi.

Severus cũng đánh giá xong rồi liếc hắn một cái, xoay người không quay đầu lại đi mất, "Không, ngươi vẫn tốt." Hừ, y mới không nó rõ ràng nguyên nhân đâu, để cho tên khổng tước này đoán đi, nếu hắn đoán được y liền đổi sang họ Malfoy.

Lucius đương nhiên không đoán được ý của Severus, không giải thích được gương mặt một vẻ ấy vẫn không phát hiện được gì, đành phải nhanh chân đuổi theo Severus.

Hắn tuyệt đối không có việc xin giúp đỡ với Severus, đơn gian là lo lắng để một dựng phu đi một mình, đứa bé mới hơn một tháng, còn không phải quá nguy hiểm sao.

Khi hai người đến phòng ăn, Gellert và Voldemort đã ngồi sẵn trên bàn, Merlin biết vì sao trên bàn lại có nhiều món lạ như vậy.

Quản gia đứng bên vách tường, làm bộ không thấy biểu tình của chủ nhân cùng khách nhân khác.

Ngược lại Lucius nhìn các món trên bàn, cảm giác vừa buồn bực lại hoài niệm.

"Severus, khẩu vị bây giờ của ngươi với Narcissa thật giống nhau, hiện tại nhà của bọn ta cũng đều ăn nhưng món này.

Merlin, vốn dĩ ta đến đây hy vọng có thể ăn được món bình thường." Lucius hành lễ với Voldemort và Gellert, nhìn bàn đầy món dành cho người mang thai, nhìn không được oán giận.

"Lucius Malfoy, cái gì là món ăn bình thường? Những món này có gì không bình thường sao? Hay là người cảm thấy ta và Narcissa không bình thường? Ta cảm thấy tối nay ta có nên gửi thư cho Narcissa, ngươi nói xem?" Severus nói tiếp, đi đến bên người Gellert ngồi xuống, nghe Lucius nói, ánh mắt lạnh buốt nhất thời bay thẳng đến trên Lucius.

"Không, các người đều rất bình thường, người không bình thường là ta." Dưới ánh mắt ứa ra vũ khí của Severus, Lucius nhất thời thu nhỏ lại càng thu nhỏ.

Cái miệng ngu ngốc này, không biết người mang thai là lớn nhất sao, lại còn ngu ngốc mà trêu chọc, xứng đáng bị chửi.

Lucius cảm thấy quả nhiên vẫn là Nữ Vương Narcissa vẫn là tốt nhất, ít ra đằng sau cũng không có hai người cười đến nắng sáng trên núi.

Nghe Severus cùng Lucius cãi nhau, tâm tình của Gellert và Voldemort tốt hơn nhiều.

Tuy rằng không ngờ Severus mang thại khẩu vị lại thay đổi nhiều đến vậy, nhưng nếu Severus thích, bọn họ cũng chỉ có thể liều mình chiều theo.

Huống chi, nhìn kỹ thì Severus vẫn chuẩn bị cho bọn hắn những món bình thường.

Về phần Lucius, chắc chắn là không được y cho rồi.

(Vừa lắm ( -_-")).

Truyện Chữ Hay