Nhìn đống rác rưởi chảy ra toàn nước bẩn cùng vô số ruồi bọ bay múa ở trên. Còn có vài đứa trẻ ăn mặc rách nát đang tìm kiếm gì đó trong đống rác ấy, cách đó không xa có vài top năm top ba đám thanh niên ăn hại. Gellert mặt vô cảm mà nhìn tất cả, ánh mắt Severus lại có chút lưu luyến.
Y cũng không biết bản thân lưu luyến điều gì, là do sự tự tôn hèn mọn vẫn vượt qua khó khăn? Hoặc có lẽ là tại hiện tại đã mất đi nhiệt huyết thiếu niên của mình. Thân phận hiện tại, khiến y đã không còn tiếp tục ôm tâm tư trốn thoát khỏi Gellert khi mới đến Nurmengard, y đã mất hy vọng, chấp nhận. Cho dù số phận chưa bao giờ chiếu cố y, ít nhất y từ trong sự bất công số phận đã an bài tự tìm ra được một động lực để thoải mái sống hết cuộc đời này.
Bất luận là khi bé phải giãy dụa gian nan để sống sót, hay là Slytherin đã khiến y trở thành một người chân chính để sống.
Trong khi Severus chìm trong kí ức chính mình thì đám người đó đã theo dõi bọn họ. Đó cũng không thể tránh được, đây là nơi bẩn thỉu loạn lạc lại đột nhiên xuất hiện hai người ăn mặc sang trọng không khỏi cảm thấy hai kẻ này kì quái. Nhưng đám đàn ông cũng không có lập tức tới gần, sở dĩ là lo sợ bọn họ có hộ vệ đi phía sau thôi. Sau khi quan sát không còn ai xa lạ ở đi theo, đám người đó liền thay đổi sắc mặt, chậm rãi đến vây quanh bọn họ.
Tất nhiên Gellert cũng đã sớm chú ý đến đám người đó, hắn ban đầu chỉ lành lùng liếc chúng rồi không để tâm đến nữa. Với hắn mà nói thì đám người đó cũng chỉ là đám kiến nhỏ vô dụng, sở dĩ không thể làm khó hắn, tất nhiên cũng không nằm trong mắt hắn. Quan trọng nhất là hắn không muốn chúng quấy rầy đến Severus. Tuy không biết Severus đang nghĩ gì, nhưng Gellert mơ hồ thấy điều này với mình hẳn là có lợi.
Severus cũng phát hiện đám người này không ngừng tiến gần, Severus đã từng sinh sống ở nơi giống như nơi này nhiều năm, y cũng đối với chuyện này quá quen thuộc nên cũng không coi thường. Thở dài một hơi, Severus tự mình ngã vào lòng Gellert, cuối cùng nhìn ngã tư bẩn thỉu, loạn lạc âm u một cái rồi thấp giọng nói: " Chúng ta đi thôi."
Tất cả đều đã qua rồi, y cũng phải sống thật tốt, không phải vì người khác chỉ vì những gian nan đã qua. Những thời điểm đen tối khó khăn y đều vượt qua rồi, hiện giờ tội gì phải đưa mình vào tình thế khó xử, có lẽ ban đầu y thật sự không chấp nhận được việc ngoan ngoãn nằm dưới thân Gellert, thời gian đã qua cũng không thể từ từ bình tĩnh lại sao? Dù sao mấy năm ở Slytherin có chuyện gì y chưa từng thấy quá, nói chi đến việc nam cùng nam kết hôn cũng là chuyện thường tại Ma Pháp Giới.
Còn về tình yêu, có Slytherin nào sẽ ngu ngốc theo đuổi tình yêu trong hôn nhân? Nếu có thì lâu ngày sinh tình, đó xem như là may mắn. Nếu như không thể, thì cứ xem như khách mà cho qua. Y bây giờ là em trai Voldemort, cho dù là Gellert cũng không thể dễ dàng động vào y, thì y còn cái gì không thỏa mãn nữa?
Ném cho đám người đó một cái Obliviate! Gellert ôm Severus lần nữa dùng ảo ảnh di chuyển rời khỏi khu hẻm ảm đạm. Lần này bọn họ dừng chân dưới chân núi Alps, nếu đã đến thành phố này, núi Alps cũng là một địa điểm không thể bỏ qua. Tuy rằng thời tiết hiện tại không nói là lạnh nhưng tại tại ranh giới tuyết trên đỉnh Alps vẫn có thể nhìn thấy tuyết.
Hai người không lựa chọn đi theo đường lên núi, cũng không tính ngồi xe lên. Gellert lại mạng Severus đi hướng hẻo lánh.
Thật ra Gellert đối với nơi này không quá quen thuộc, núi Alps, trước kia khi hắn chưa bị cầm tù cũng không có đến nơi này thoải mãi hưởng thụ, nhưng hắn không muốn những du khách leo núi quấy rầy đến hắn cũng Severus ở bên nhau. Hơn nữa không phải nói nơi càng hẻo lánh, phong cảnh càng đẹp sao?
Được rồi, Gellert cũng không biết, câu nói kia phải là " Nơi nào càng hiểm ác, phong cảnh nơi đó càng đẹp." Bất quá thật sự nói như thế cũng được, bởi vì nơi hiểm ác cũng giống như nơi hẻo lánh. Severus không nói gì, chỉ lẳng lặng đi sau Gellert, để cho người kia kéo y theo hướng con đường nhỏ. Càng đi lên cáo, nhiệt đọ không khí càng nặng hơn rõ ràng, Severus dần dần có chút lạnh. Cơ bản hôm nay đi cũng không mặc quần áo quá dày, cũng không thích hợp đi cao lên núi. Nhưng Gellert quả thật phản ứng rất nhanh, ngay khi Severus vừa chuẩn bị ra tay, hắn liền giành trước mà phủ cho hai người bùa tăng giữ ấm.
Severus yên lặng hạ tay xuống, âm thầm tăng thêm cho Gellert điểm " Cẩn thận, chăm sóc" ở trong lòng. Y hiện tại đang tự mình tìm lý do để thuyết phục chính mình có thể cùng Gellert sống chung, y cần một cái cớ để thỏa hiệp, một lý do mà đến chính mình cũng không thể chối bỏ.
Hai người cứ đi không nghỉ, nhưng đi lâu như vậy cũng đã để bọn họ cách xa đám người khác.
Thể lực Severus không thể nói là quá kém, nhưng đi xa như vậy dù là đi xuống dưới, vẫn là có chỗ rất cao đi. Y bắt đầu có chút mệt mỏi. Liếc mắt nhìn nhìn khu rừng nhỏ phía xa, Severus không khỏi cảm thấy hai chân bắt đầu đau nhức.
Gellert nhạy bén chú ý đến động tác của Severus, lập tức liền hiểu rằng y đã mệt.
Gellert dừng bước, nhìn nhìn tứ phía, " Đi lâu như vậy rồi, chúng ta tìm một chỗ nghĩ ngơi một chút, ăn bữa trưa thôi." Nói xong, Gellert kéo Severus đi theo hướng một lối rẽ.
Tuy rằng Gellert trước kia cũng không phải quen thuộc nơi này, nhưng dựa vào kinh nghiệm phong phú đi đã ngoại lúc trẻ thăm dò. Hắn vẫn rất nhanh nhìn theo địa hình xung quanh, đoán được con đường nhỏ này rất có thể thông với một bờ hồ bằng phẳng. Bọn họ chính là đang cần nơi như vậy để nghỉ ngơi và giữ sức. Hắn trước kia thường xuyên rèn luyện, am hiểu nhiều loại hình vật lộn quyết liệt. Tuy rằng mấy năm nay nhốt mình trong Nurmengard dẫn đến thân thể giảm chút ít. Nhưng sau khi thức tỉnh tinh linh hắc ám, thân thể hắn không chỉ hồi phục trạng thái ban đầu mà thậm chí còn so với trước kia càng mạnh mẽ hơn.
Con đường nhỏ này căn bản đối với Gellert không là gì, nhưng mà Severus lại không dễ dàng như vậy, Y từ bé cũng bởi vì thiếu dinh dưỡng dẫn đến thân thể không tốt, sau này tuy có luyện tập các loại vật lộn quyết liệt, thì vẫn không thể chú ý đến thân thể.
Hai người cứ đi xuyên qua cánh rừng, đi hết một vòng dừng lại ở một nơi có ánh đèn sáng. Nhìn căn phòng nhỏ thấp thoáng phía sau cây cối, bọn họ có chút kinh ngạc. Không phải vì là ở nơi hoang vắng như thế sẽ có căn phòng hoàn thiện như vậy, mà là bởi vì rõ ràng căn phòng nhìn như bỏ hoang nhưng lại có dấu vết sinh hoạt. Hơn nữa nhìn sơ có vẻ sắp có người đến đây. Ánh mắt Gellert bắt đầu cẩn thận.
" Trước tiên nắm chặt đũa phép trong tay, chuẩn bị tốt câu thần chú." Gellert nhẹ giọng nhắc nhở Severus. Tuy rằng Severus từng nằm trong Tử Thần Thực Tử, nhưng là vẫn luôn phụ trách mảng nghiên cứu cùng chế tác độc dược. Vốn không trực tiếp tham gia các cuộc chiến giữa Tử Thần Thực Tử và Hội Phượng Hoàng, có thể nói thì một chút kinh nghiệm chiến đấu cũng không có. Còn Phần khi ở Hogwarts, Severus cùng nhóm Đạo Tặc đánh nhau ở đấy là khác, tuy Gellert đau lòng về nhưng gì Severus đã gặp, lại hoàn toàn không đem những cái đó trở thành chiến đấu chân chính được.
Severus tuy có chút bất mãn Gellert coi thường y, nhưng cũng biết hiện tại y không thể làm mình làm mẩy được, chỉ cau mày khi nghe lời hắn nói mà tay giữ đũa phép lên. Một bên suy nghĩ đến tình huống có thể gặp phải, nên dùng loại bùa chú nào cho tình huống nào, một bên cẩn thận chậm rãi đi sau Gellert đến gần căn phòng nhỏ. May mắn y cũng không cảm giác thấy có ma lực dao động xung quanh căn phòng, nhưng ngay cả Gellert vẫn còn cẩn thận như vậy, y cũng không dám thả lỏng cảnh giác.
Khoảng cách căn phòng ngày càng gần, Gellert rất nhanh tự phủ cho mình thêm bùa tiêu trừ tiếng bước chân cùng với bùa ẩn thân, Severus thấy thế cũng vội làm theo. Hai người bước gần đến bên cửa sổ để nhìn vào trong, lại thấy được vài đứa trẻ cùng một thiếu nữ bị trói trong phòng, Gellert sững sốt một chút. Loại tình huống này mà ngay cả hắn cũng hơi bất ngờ. Hắn cũng Severus chỉ là tùy tiện ra ngoài chơi lại gặp được bắt cóc hoặc là buôn bán người???
Hiện tại nước Đức vẫn chưa hoàn toàn thống nhất, phía Tây nước Đức tình hình tuy rằng tương đối ổn, những phía Đông nước Đức lại hỗn loạn không chịu được, rất nhiều người phía Đông chạy trốn qua phía Tây nước Đức. Bởi vì không có thân phận hợp pháp, cũng không tìm được công việc đàng hoàn, dần dần dẫn đến bí quá làm liều. Vì vậy nên hoàn cảnh xã hội phía Tây cũng không ổn hơn, lừa người, loại tội phạm buôn người cùng các án kiện cũng nổi ra ùn ùn.
Chỉ là phía Tây nước Đức cũng không loạn đến nổi tùy tiện đi ra ngoài liền gặp đám buôn người. Vẫn phải nói vận khí của bọn họ thật sự quá "tốt"!! Gellert cười khổ, này đúng thật là buổi hẹn hò lãng mạn, trước là đi xem không khí khu dân nghèo, rồi đến núi Alps lại đụng phải nạn nhân của đám buôn người.
Giải trừ bùa ẩn thân, Gellert nhẹ giọng hỏi ý kiến Severus, " Sev, những người bên trong, ngươi muốn cứu chúng sao?" Gellert không phải nhà từ thiện, không hề có tấm lòng thanh thản vì việc nghĩa mà hăng hái giúp đâu.
Những người bên trong vận mệnh ra sao thì Gellert đã giao toàn quyền quyết định cho Severus, nếu y muốn cứu chúng, hắn liền đi cứu bọn chúng rồi để chúng làm người hầu cho Severus cũng tốt. Nếu y không muốn cứu người, vậy bọn họ liền rời khỏi nơi thị phi này, lại đi tìm một nơi khác để nghỉ ngơi. Mặc kệ Severus lựa chọn ra sao đều không tốn nhiều sức lực, về phần đám người bên trong cảm thấy thế nào, Gellert tỏ vẻ hắn là Chúa Tể Hắc Ám chứ không phải Dumbledore.
Severus kì lạ liếc nhìn Gellert, cứu người?? Y tại sao không biết Chúa Tể Hắc Ám vì sao bây giờ còn kiêm luôn chức nhà từ thiện, "Nếu ta nói phải cứu thì sao, ngươi tính xử lý đám người này như thế nào?"
Tuy lời nói lên như hoài nghi thành ý cứu người của Gellert, bất quá Gellert biết Severus thật sự là đang hỏi hắn sẽ đem những người này sắp xếp như thế nào. Nhưng Severus không muốn cứu người, Gellert cũng không sao cả, " Sev. nếu ngươi muốn cứu họ, cứ để họ làm người hầu cho ngươi đi."