Ban đầu bà Jean chỉ muốn nuôi một đứa bé, nhưng không biết như thế nào lại mang về hai đứa, cũng may ông Jean không nói gì, dù sao hai đứa bé cũng rất khả ái, hơn nữa cũng rất thông minh, nhất là đứa tóc vàng, nói chuyện đặc biệt ngọt, baba mama gọi không ngừng.
Dù sao hai vợ chồng Jean cũng giàu có, nuôi hai đứa có là gì.
Năm năm sau.
"Sal, Gorril, đến giờ ăn rồi, mau xuống ăn" bà Jean hướng lên gác hô lớn.
"Vâng, mama" Godric đáp ứng chạy xuống, Salazar không nhanh không chậm theo sau.
Godric đi xuống thật nhanh, loay hoay bộ đồ ăn, Salazar thì ra cửa lấy báo, xoay người vào nhà, đưa cho cha đang ngồi trước bàn ăn: "Buổi sáng tốt lành, cha"
"Ngồi xuống trước đã." Joe Jean nhận lấy tờ báo, cũng không nhìn: "Mấy đứa, hôm nay cha có chuyện quan trọng muốn thông báo."
"Việc gì vậy, baba" Godric uống một ngụm nước chanh, tò mò nhìn Joe.
"Là như vậy, baba vì điều động công tác nên muốn dọn nhà" bà Jean ở bên cạnh công bố.
"Chuyển đến đâu, cách nơi này có xa không?" Godric hỏi.
"Có chút xa, số đường Privet Drive, ngày mai chúng ta sẽ đi." Joe nhìn Salazar một chút: "Sal, cùng với em dọn dẹp cho tốt."
"Dạ" Salazar gật đầu, không nói thêm điều gì, chuyên tâm ăn sáng.
"Con ăn no" Godric nhanh chóng vươn tay cầm lấy một miếng sandwich, một tay túm lấy Salazar: "Anh, chúng ta mau đi dọn đồ đi."
Nói xong, hai đứa bé liền lên lầu.
"Nhìn xem! Gorril luôn nôn nóng" bà Jean bất đắc dĩ cười cười.
Nhiều năm, trôi qua, vợ chồng Jean cũng thực thích hai đứa bé này.
Sal hiểu chuyện lễ phép, Gorril hoạt bát đáng yêu, không biết bao nhiêu hàng xóm hâm mộ bọn họ có hai đứa con xuất sắc như vậy, thân là cha mẹ của hai đứa bé này cũng là một loại kiêu ngạo.
————— Đây là ranh giới, ta ở tầng trên ——————
"Đường Privet Drive? Một chỗ không tệ, đúng không?" Salazar liếc mắt nhìn Godric một chút: "Tôi nhớ cậu thật lâu trước đây muốn làm hàng xóm của Chúa Cứu Thế."
"Tôi cũng chỉ nói một chút mà thôi, đây chỉ là trùng hợp, không phải do công tác của cha sao." Godric vừa dọn dẹp ngăn tủ vừa nói: "Tôi nói cậu đừng lo lắng, giúp tôi thu thập đi."
Trùng hợp? Salazar là ai, tin được mới là lạ, đã sớm biết con sư tử này có lòng hiếu kì rất lớn, đối với Chúa Cứu Thế kia lại càng hứng thú: "Tôi nhớ mấy ngày trước, cha dẫn cậu đến nơi làm việc?"
Salazar luôn ghét cách gọi baba mama, bất quá đối với người dưỡng dục anh nhiều năm như vậy, hơn nữa đối xử với anh khá tốt, không chỉ Cha mẹ – Salazar còn nguyện ý gọi hai người kia là phụ thân mẫu thân, đây là sự tôn trọng của anh.
"Cậu vẫn nhạy cảm như vậy" Trong lòng Godric như đưa đám, làm sao chuyện gì cũng không gạt được con rắn giảo hoạt này: "Tôi thấy ông chủ của baba liền dùng chút thủ đoạn nhỏ, cậu dám nói cậu không có hứng thú?"
"Đúng là không hứng thú" Salazar kéo cái ghế qua, ngồi xuống: "Nếu lần dọn nhà này là do cậu làm, vậy nhờ cậu dọn đồ cho tốt, một mình."
"A? Vậy còn cậu?"
"Tôi chịu trách nhiệm giám sát cậu"
Mặt Godric đầy hắc tuyến, cả đời này, từ nhỏ đến lớn anh sẽ không chiếm được chút tiện nghi nào, nói chính xác hơn là bị Salazar ức hiếp từ nhỏ đến lớn.
Thật đáng thương, việc lấy ức hiếp làm thú vui của anh trai giờ mình phải nhận lại, bi kịch a.
———————Đây là ranh giới, ta dọn nhà——————————
Bận rộn cả ngày, cuối cùng cả nhà Jean cũng dọn vào số đường Privet Drive.
"Tốt lắm, rốt cuộc cũng xong, hai đứa, mẹ hy vọng các con có thể thích ngôi nhà này" bà Jean lau một chút mồ hôi trên trán.
"Dĩ nhiên, mama, nơi này rất đẹp" Godric nhân cơ hội xin xỏ: "Mama, con cùng anh có thể ra ngoài chơi nhân tiện kết thêm bạn mới không, phải biết rằng bọn con ở đây không có lấy một người bạn."
"Dĩ nhiên có thể, nhưng đừng chạy quá xa, đi cùng anh trai con" bà Jean gật đầu, có Sal chững chạc bên cạnh, bà Jean đương nhiên an tâm.
"Vâng, tuân lệnh" Godric hướng Salazar làm mặt quỷ, sau đó lôi Salazar chạy ra ngoài.
"Số đường Privet Drive, só đường Privet Drive..." Godric vừa lẩm bẩm nói, vừa nhìn cột mốc bên đường: "Đúng chỗ này rồi!"
"Tôi thấy được, cậu không cần kích động như vậy" Salazar rất khinh thường.
"Tốt xấu gì chúng ta mới nghe được lời đồn, giờ vừa lúc gặp người thật.
Chỉ có chút hứng thú mà thôi" Godric phản bác: "Tôi mới không kích động."
"Không nên đi tiếp" Salazar kéo Godric, nhìn căn phòng cách đó không xa, hé mắt: "Một thần chú bảo hộ, còn có thần chú dò xét, chung quanh phòng ốc cũng có dấu vết của ma pháp".
"Thần chú bảo hộ? Là thần chú bảo hộ huyết thống?" Godric nhanh chóng phản ứng.
"Phán đoán bắt đầu giống tôi, liều mạng dùng ma thuật hắc ám, xem ra đứa bé này có một người mẹ không tệ" Salazar nhìn Godric, đùa cợt nói: "Rất đáng tiếc nó không có thể chất đặc thù gì, không có giá trị nghiên cứu."
Nếu như hỏi Godric Gryffindor hứng thú với cái gì....đó chính là ma dược cùng mạo hiểm hay nghiên cứu bất kì chuyện cổ quái nào, ngàn năm trước, có một lần Godric hiếu kì với nguyên nhân trúng lời nguyền không thể tha thứ mà người sói đã biến hình không chết, để tìm nguyên nhân anh còn bắt hẳn một con mang về giải phẫu.
Hiển nhiên, Godric thật tò mò nguyên nhân vì sao nhóc Harry không chết dưới lời nguyền không thể tha thứ, đây chính là nguyên nhân anh sinh ra hứng thú.
"Cậu sớm biết sao không nói cho tôi, biết rõ tôi đối với pháp thuật hắc ám...không hiểu gì." Godric oán giận nói, đi một chuyến không được chuyện gì.
Không đợi Salazar nói gì, từ cửa truyền đến một giọng nói, cửa theo đó mà mở ra, một cậu nhóc mập mạp giận đùng đùng bước ra.
"Đó là Chúa Cứu Thế?" Godric không tự chủ mà đổ mồ hôi, trong lòng suy đoán Dark Lord kia không phải bị Chúa Cứu Thế này đè chết chứ..