EDITOR: Park Hoonwoo
BETA: Ellen
- oo-
Lucius đang tĩnh dưỡng trên giường, đột nhiên một gia tinh xuất hiện quấy rầy giấc ngủ của hắn "Chuyện gì?"
"Chủ nhân, khi nãy thiếu gia mang thiếu phu nhân về, sau đó lập tức rời khỏi bằng lò sưởi."
"..." Lucius có dự cảm không lành "Bọn họ đi đâu?"
"Thiếu gia mang thiếu phu nhân đến trang viên Cruise ở Đức."
"Merlin!" Lucius vội vã trèo xuống giường, Draco chắc chắn đã biết người kia là gia chủ gia tộc Vidal! "Lacy! Ta phải ra ngoài!"
————————(д)————————
Kể từ cái ngày nói chuyện kia cho Draco xong, Harry dạo rày chả thấy thằng bạn của mình đâu cả, Ron còn oán trách Draco quấy rầy cậu với Hermione yêu đương, sau đó Harry cuối cùng cũng biết cái nhân vật sắp bị Narcissa biến thành giày là ai.
Bữa tối kết thúc, Harry ngoan ngoãn dọn cửa sổ tầng áp chót của lâu đài, khá tốt chính là Snape chưa đến mức không cho y dùng phép thuật, cho nên Harry dùng bùa quét tước trên diện rộng.
Nói đến đây...Harry quay đầu, nhìn Snape khoanh tay đứng một bên cứ như giám sát công việc "Giáo sư, con sẽ ngoan ngoãn dọn dẹp, thầy...không cần phê luận văn sao ạ?"
Cứ đứng sau lưng y rồi dùng cái ánh mắt âm u nhìn y, y cũng biết hãi hùng chứ bộ!
"..." Snape không lên tiếng, chẳng qua mặt ngày càng đen hơn, nghĩ hắn tình nguyện đứng đây nhìn Potter dọn vệ sinh hả! Hắn còn chưa phê được hai chồng luận văn, trong đầu tự nhiên xuất hiện các chuyện bất trắc Potter có thể vướng phải cuối cùng đến khi hắn phản ứng lại, thì mình đã đứng sau lưng y rồi!
Cảm nhận được ánh mắt âm u của Snape sau lưng, Harry bắt đầu tìm chủ đề "Nói thật, con không ngờ người đó là Greyrat á, trong ấn tượng của con, Greyrat không phải loại người đó."
"Gã cũng ở trong đội ngũ của trò?" Chậc một tiếng theo thói quen, sau đó bắt đầu tư vấn tâm lý như thường lệ.
"Thật ra nếu không phải con có cái danh Cậu Bé Vàng, Greyrat chắc chắn sẽ ngồi lên cái ghế thủ lĩnh, dù sao khi ấy, Greyrat cũng hiểu rõ cách lãnh đạo người khác tìm đường sống hơn con." Nhớ đến thời điểm bỏ phiếu năm đó, Harry lại cười tự giễu "Thật ra con đang nghĩ, nếu như không phải lịch sử của gia tộc Vidal quá ngắn, mà Greyrat cũng không có huyết thống gì trong người, không chừng anh ấy có thể giết vũ xà lẹ hơn cả con, chứ không phải là bị kéo dài mấy chục năm vì mấy lí do nào đó, kết quả cuối cùng lại lấy mạng đổi mạng."
"Potter, nếu như trò thật sự nghĩ như vậy, vậy trò có thể đút cái linh hồn còn dư lại đó của mình cho Cruise được rồi." Tâm trạng của Snape hôm nay rất không tốt, hoàn toàn không muốn an ủi bất kì muộn phiền nào của Potter "Nếu trò cảm thấy mình vô dụng như thế, vậy thì tranh thủ tìm chỗ nào đẹp đẹp xây mộ đi, mỗi năm tôi sẽ tặng cho nó một lọ độc dược ăn mòn."
"..." Hai mắt Harry nhìn chằm chằm biểu cảm giễu cợt của Snape "Oh, cảm giác tốt hơn rồi đó, giáo sư thầy bữa giờ cứ an ủi các kiểu, khiến cho con hãi hùng ghê gớm." Harry tiếp tục dọn mấy cửa sổ vì hàng năm không ai ghé thăm cho nên bẩn quá thể đáng "Giáo sư, con biết con có vấn đề, con ghét đám đông, không thích tiếp xúc với người lại, thậm chí ghét nói chuyện với người khác, nhưng đây không phải vấn đề lớn lao gì, mấy thứ này xuất hiện từ lúc con tốt nghiệp rồi, nhưng con vẫn lãnh đạo bọn họ lâu như vậy đó thôi.
Giáo sư không cần lo con sẽ tâm thần phân liệt vì vấn đề tâm lí của mình, thật ra con có tính toán với tương lai của mình, sau khi giải quyết xong tất cả, tìm một người phụ nữ thích hợp để sinh con — con không có ý định kết hôn, chỉ muốn có con mà thôi – giao con cho chú Sirius, sau đó ngao du khắp chân trời bốn bể, mỗi năm về hai lần.
Nếu như có thể, thầy làm ba đỡ đầu của con của con nha? Nghe nói mẹ con ngày xưa muốn thầy làm ba đỡ đầu cho con, nhưng bị từ chối."
"..." Nghe kế hoạch tương đối khá, không tệ đến nỗi khiến Snape muốn bóp chết Harry đang dọn vệ sinh "Potter, trò biết tôi đang tư vấn tâm lí cho trò từ khi nào?" Nếu như ngay từ đầu, hắn nhất định sẽ tìm chỗ nào đó trong rừng Cấm rồi chôn thằng nhãi này xuống, sau đó tuyên bố ra ngoài là Harry bị bệnh tâm lý quá nghiêm trọng, quyết định đi khắp nơi trốn tránh gặp người khác.
"Đừng tức giận, giáo sư, chiều nay con mới biết." Harry cảm nhận được ác ý như bùn lầy sau lưng, vội vã giải thích "Con hôm nay tra vài thứ liên quan đến Ern Flat, mới đoán rằng ngày hôm ấy là do giáo sư nhờ Flat đến tìm con."
"..." Cảm nhận được Harry đang nói thật, Snape nhớ đến cái tên hành nghề của Lockhart mình nói với Lucius trong trang viên Malfoy, như vậy đây là do hắn...không, cái này phải trách Lockhart không biết đổi tên khác "Tôi không muốn dính dáng đến ba đời nhà trò, trò còn phiền hơn cả ba trò nữa, nhiêu đây thôi, cũng đủ biết thằng con trò nó phiền đến mức nào."
"Ha ha..." Harry cười khan hai tiếng "Con sẽ tranh thủ sinh một bé gái khôn khéo."
"Hừ, cái từ không khéo trong gien nhà Potter các trò vốn đã bị mang đi làm đế giày rồi."
Snape nói xong câu này cũng xoay người rời đi, Harry nhìn Snape di chuyển qua khúc quanh, sau đó mới ngồi xổm xuống thở dài một hơi.
Quả nhiên, giáo sư có thể cảm nhận được cảm xúc trong lòng y, dù sao cũng không phải chuyên gia tâm lý, chỉ cần ngụy trang kỹ chút, giáo sư quả nhiên tin cái kế hoạch tương lai không thể thực hiện kia của y.
Nhiều lần trước đây y cũng chắc chắn biểu hiện của mình vô cùng hoàn mỹ, tuyệt đối không thể nhìn ra được suy nghĩ trong lòng, nhưng lần nào cũng như lần nấy, giáo sư sau khi an ủi một câu xong lập tức chuyển chủ đề.
Cái truyền thừa không đầy đủ kia của y, khoảng bốn giờ chiều nay nói cho y biết, tác dụng phụ của hôn khế bị xem là khế ước ổn định linh hồn này.
Truyền thừa kia của y chắc chắn là một cái hố! Không thể nói cho y biết ngay từ đầu sao!
Nói thật, thật ra y không ngại chuyện giáo sư biết cảm xúc của mình, dẫu sao cứ nhịn mãi vẫn không bằng có người để chia sẻ, nhưng mà cái thứ....!"Nếu như giáo sư tỏ tình, vậy thì đồng ý cũng được." gần đâu chui từ đâu ra thế hả!....Thật là tệ hết sức mà! Bị giáo sư biết là end game luôn đó!
HẾT CHƯƠNG .