Hotgirls Siêu Quậy

chương 229

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

- Hự… - Tên vệ sĩ cuối cùng trong phòng điều khiển chỉ kịp kêu lên một tiếng trước khi bị ngất đi mà chẳng kịp phản kháng lại.

Một cô gái với mái tóc đen dài duỗi thẳng hất mặt đầy kiêu ngạo, tay phủi phủi sau khi xử lý xong đám cận vệ dở hơi này.

Đi đến bên hệ thống an ninh, ngón tay thon dài được bao bọc trong chiếc găng tay da màu đen nhấn nhẹ vào một cái nút to màu đỏ ở đó. Ngay lậ...p tức, trên màn hình hiện ra một dòng chữ: “Hệ thống bẫy đã được vô hiệu hoá.”

Mỉm cười nhẹ nhàng, cô gái lạnh lùng quay người bước ra khỏi căn phòng đó, trước khi đi miệng vu vơ nói một câu khó hiểu và sặc mùi nguy hiểm:

- Sống hai mặt phiền thật!

“Cạch…ầm…ầm…”

Bức tường lửa trước mặt tụi nó đang di chuyển, kéo sang một bên để lộ ra những tia sáng phía sau nó. Lớp không khí mát lạnh do điều hoà bắt đầu thổi vào giúp tụi nó sảng khoái đến lạ.

- Đúng lúc lắm. – Nó cười nhẹ, lẩm nhẩm một mình.

- Chuyện gì đã xảy ra vậy? Sao bức tường đó đột ngột đi chuyển? – Vanessa thắc mắc.

- Không có gì đâu. Mày đừng quên, tao luôn có cách của tao. – Nó lắc nhẹ đầu.

- Không nói thì thôi. – Vanessa nhún vai.

- Vậy giờ đi tiếp kìa, chị thấy hình như có người muốn chào đón chúng ta. – Jersey hất mặt về phía trước, sau bức tường lửa là một hàng rào vệ sĩ dày đặc.

Trước mặt tụi nó là một đám vệ sĩ to con. Đứng chắn trước đám đó là tên con trai khí chất hơn hẳn. Chắc chắn, bọn đó là cầm đầu lũ này.

- Tránh ra đi. Bọn này làm việc xong sẽ đi ngay. Chúng tôi không muốn hại người vô tội. – Vanessa hơi cau mày, đấu với tên bên ngoài, thêm việc bị đung đưa giữa không trung ban nãy khiến tụi nó mất sức. Nếu cứ tiếp tục thêm đám người này nữa thì sẽ không thể nào đấu lại với tên kia được.

- Lên đi. – Một tên trong số sáu người kia hất mặt rồi cả tên lẩn ra đứng đằng sau quan sát trận chiến.

- Bọn này! – Vanessa nghiến răng. Được, muốn chiến thì chiến!

- Lo được chứ? – Nó đứng khoanh tay, gương mặt bình thản đến lạ.

- Đi trước đi, toàn là tép riu. Mà có phải là chỉ có hai người chọi đâu nhỉ? – Jersey mỉm cười trấn an nó.

- Được, vậy thì cẩn thận đừng đề bị thương. – Nó gật đầu rồi tiến thẳng tới phía trước.

Sau lưng của đám vệ sĩ ấy là một cánh cửa lớn, nơi thư phòng của lão già Kayushi! Nó bước từng bước tới thẳng cánh cửa đó. Tất nhiên là bất cứ tên vệ sĩ nào nhào vô đều bị nó cho một cước rồi nằm lăn quay ra.

- Dừng lại đi. Bọn này không muốn động thủ với cô đâu. – Một trong tên mạnh nhất khinh khỉnh nói với nó.

- Vậy thì tránh ra đi. Không có bản lĩnh đánh nhau thì không xứng làm sát thủ. – Nó phất tay.

- Cô biết bọn tôi là sát thủ? – Một tên tỏ vẻ bất ngờ.

- Hừ…ai thuê các anh? Kayushi sao? – Nó khoanh tay trước ngực.

- Cô không cần biết.

- Vậy ông ta có nói với các anh rằng người các anh sắp phải đối đầu nguy hiểm thế nào không? – Nó nhếch mép.

- Cô… - Một tên trừng mắt.

- Hừ…hạng như các anh, gán cái mác sát thủ nhục mặt lắm! – Nó mỉa mai.

- Thế cô có thể làm gì được tụi này mà nói mạnh miệng thế? Không phải là đánh nhau không lại nên dùng chiêu khích tướng đấy chứ? – Tên im lặng nhất trong đám đó bắt đầu lên tiếng.

- Không, tôi chỉ nghĩ rằng…lén lút như thế thì không hay mấy nhỉ? – Nó lắc nhẹ đầu rồi ngước lên trần nhà cao hơn m nhìn, nơi có cô gái đang ngồi vắt vẻo trên thanh xà ngang.

- Khá đấy! – Một anh chàng cười nhẹ.

- Cảm ơn…giờ thì xuống đây đi! – Nó đáp lại nụ cười đó.

“Cộp”

Từ trên cao, bốn cáo bóng đen nhỏ nhắn nhẹ nhàng đáp xuống nền gạch. Tiếng gót nhọt của giầy cao gót va chạm vào mặt đất giúp nó phần nào khẳng định người kia là nữ.

- Giờ thì sao chọi à? Nổi không? – Một tên khoái chí.

- Thì sao? – Nó vấn nhún vai tỏ vẻ bình thường.

- Cô không sợ à? – Một tên lạnh lùng.

- Sợ? Vốn…Bắc ma nữ không phải là hư danh! – Nó hơi nhíu mày nhưng rồi bật cười.

- Bắc ma nữ? – tên con trai đồng thanh.

- Vậy hoá ra mấy người không biết à? Người nhận vụ này, giết chết thân chủ mấy người là Tứ ma nữ.

- Tứ ma nữ sao? Hình như tôi thấy chỉ có ba? – Một cô gái mỉm cười mỉa mai.

- Ba thì sao? Vẫn đủ sức hạ hết các người. Vả lại tôi có nói là chỉ mỗi mình Tứ ma nữ thôi à? – Nó búng tay cái “tách”

“Đoàng…đoàng…”

Truyện Chữ Hay