Trong một đêm khuya thanh vắng, Phương Nhan bỗng đi tìm Giang Tê Ngô, sát thủ Bạch vẫn luôn theo dõi Phương Nhan cũng theo cô vào tiểu khu, nàng mang mặt nạ lên, nhân lúc Phương Nhan lên lầu, suy nghĩ xem nên gϊếŧ Giang Tê Ngô thế nào.
Khi đang nghĩ, Phương Nhan đã vội vã xuống lầu, nàng thấy thế lập tức lên lầu, chuẩn bị mang mặt nạ gương mặt của Phương Nhan vào gϊếŧ Giang Tê Ngô nhưng lại không ngờ gặp phải mẹ của Giang Tê Ngô.
Đó là người một phụ nữ xinh đẹp, phong tình, dù đã có tuổi nhưng vẫn không làm giảm đi sự sắc bén của bà, hai người đánh nhau ở phòng khách, sát thủ Bạch bỗng cảm thấy châm chọc khi nhận ra mình chỉ có thể đánh hòa với bà.
Không biết là vì đã lâu không gϊếŧ người hay là vì đối phương cũng là sát thủ chuyên nghiệp.
Tóm lại, càng đánh nàng càng thua, đành vờ từ bỏ mục tiêu Giang Tê Ngô này nhưng thật ra nàng đã dùng điện thoại thôi miên Giang Tê Ngô bằng giọng nói của Phương Nhan. Giang Tê Ngô quả nhiên bị lừa như cái xác vô hồn bước xuống lầu, sát thủ Bạch quyết định không động thủ gϊếŧ nàng vì nếu làm vậy, với khứu giác nhạy bén của Tần Hợp Hoan chắc chắn nhận ra sự khác thường, cho nên nàng lựa chọn phương pháp cũ kĩ chính là vu oan giá họa, nàng đổ máu của một người đàn ông ở trước mặt Tê Giang Ngô đang trong trạng thái hoảng hốt.
Tất cả đều diễn ra rất thuận lợi nhưng sát thủ Bạch vẫn cảm thấy không đủ, cuối cùng nàng quyết định sẽ thôi miên sâu Giang Tê Ngô để trò chơi càng thêm thú vị. Vì vậy, nàng đã nói những chuyện có liên quan đến quá khứ của Tần Hợp Hoan cho Giang Tê Ngô, chỉ cần có người nhắc đến ba chữ Tần Hợp Hoan, Giang Tê Ngô sẽ gặp ác mộng.
Sát thủ Bạch muốn Giang Tê Ngô cảm nhận nỗi đau của Tần Hợp Hoan, muốn nhân cơ hội này để nàng rời khỏi Phương Nhan.
Nhưng sát thủ Bạch đã lầm, nàng không ngờ rằng vì chuyện này mà tình cảm của Phương Nhan và Giang Tê Ngô càng tốt hơn. Sát thủ Bạch cảm thấy khó hiểu, nàng không biết ràng buộc giữa hai người kia là gì, nàng cảm thấy bản thân như ghen ghét muốn điên lên.
Vì khát khao một cuộc sống bình thường mà trong đầu nàng luôn xuất hiện hai giọng nói. Một người bảo nàng hãy gϊếŧ tất cả những người có liên quan, một người khác khuyên nàng hãy dừng tay lại, hãy cùng Tần Hợp Hoan trải qua cuộc sống bình thường.
Mà gần đây, hai giọng nói luôn xung đột gay gắt, sát thủ Bạch càng ghen ghét, nỗi tranh đấu càng mãnh liệt, nàng nghĩ bản thân nên dùng cách khủng bố để khiến Phương Nhan chia tay với Giang tê Ngô, vì thế, nàng đến trường của Giang Tê Ngô, giả làm nhà biểu diễn, biểu diễn cảnh lấy quả tim thật từ trong hộp quà chocolate.
Nhân lúc hiện trường hỗn loạn, nàng đi đến xe của Phương Nhan, động tay vào chiếc xe, đặt món quà mà mình muốn tặng Giang Tê Ngô vào xe. Cũng chính hôm tối ấy, cảnh sát Phương Nhan vì phanh xe không nhạy mà va vào xe khác dẫn đến tai nạn xe cộ.
Sát thủ Bạch bắt đầu thôi miên Tần Hợp Hoan đi gặp Phương Nhan, nhưng không ngờ Tần Hợp Hoan lại nổi giận.
Sát thủ Bạch ngây người, nàng nghĩ mãi không ra vì sao bản thân đã làm đến vậy mà Tần Hợp Hoan vẫn nổi giận với mình. Nhưng nàng chưa kịp hỏi, Tần Hợp Hoan đã kiêu ngạo đuổi nàng ra khỏi nhà.
Có lẽ vì đã suy nghĩ nguyên nhân cả một ngày nhưng vẫn không ra nên nàng đành lên phố hỏi người qua đường.
Nhưng ở khu đèn đỏ, chẳng ai sẽ nghiêm túc trả lời câu hỏi của một kẻ điên, còn có người nhìn sát thủ Bạch như bệnh thần kinh, muốn kéo nàng vào một hẻm tối cưỡиɠ ɠiαи nàng. Sát thủ Bạch không có hứng thú gϊếŧ tên đàn ông muốn xâm phạm mình, nàng chỉ cố chấp đá vào cự vật mà bản thân hận nhất để trút giận.
Nhưng người nọ vẫn bị nàng đá chết, nàng chết lặng ném xác hắn vào bãi rác, tiếp tục hỏi những người khác.
Tiểu thư ở phố đèn đỏ vẫn nhớ mặt của sát thủ Bạch, nàng bảo sát thủ Bạch có thể thử dùng mỹ nhân kế nhưng hoàn toàn không biết đối tượng của sát thủ Bạch cũng là nữ.
"Nhưng người ta không phát sinh quan hệ với tôi."
"Thì cô mặc đồ quyến rũ chút."
"Người nọ là người mù."
"Vậy........." Tiểu thư nhanh mồm dẻo miệng cũng nghẹn lời, nàng suy nghĩ một chút lấy một thứ từ trong ví đưa cho sát thủ Bạch.
"Đây là gì?" Sát thủ Bạch nhìn nước hoa trong tay mình, hoàn toàn không hiểu món đồ bình thường này có công dụng gì.
Tiểu thư nhìn sát thủ Bạch rồi cười: "Bé con, em thật đáng thương, đây là nước hoa do Bạch Trì sản xuất, em có thể dùng nó thử xem."
"Nước hoa thì có công dụng gì! Cũng chẳng thể làm người đó ham muốn!"
Tiểu thư bật cười, thần bí kề bên tai nàng nói: "Chẳng lẽ em không nghe nói sản phẩm của Bạch Trì đều có tác dụng thôi tình sao? Giống như thuốc kíƈɦ ŧɦíƈɦ đó."
Giọng nói của nàng khiến bên tai sát thủ Bạch tê tê, tim nàng đập mạnh như hiểu được ý của tiểu thư.
Nếu chỉ khi quan hệ mới khiến hai người thật lòng vậy không bằng lợi dụng hương nước hoa này hỏi những câu muốn hỏi. Sát thủ Bạch lập tức cười lên như đứa nhỏ mười ba tuổi, sau khi đưa mấy trăm đồng cho tiểu thư, nàng vui vẻ rời khỏi phố đèn đỏ.
Tiểu thư nhìn bóng nàng rời đi rồi nhìn tiền trong tay, gương mặt hớn hở mắng "đúng là đồ ngốc".
Sản phẩm Bạch Trì có tác dụng thôi tình cũng chỉ là thủ thuật marketing mà công ty muốn lừa gạt người mua, còn nó có thật sự có công dụng ấy không cũng chỉ là cái cớ cho hai người muốn phát sinh quan hệ, tiểu thư như thấy được kết cục của sát thủ Bạch, nàng không khỏi bật cười.
............................................
Nhưng sát thủ Bạch lại tin là thật, là một người sinh ra và lớn lên ở M quốc, nàng không rõ về văn hóa ở đây, càng không rõ những điều ấy chỉ là lừa gạt, khi nhìn thấy biểu cảm chân thành của tiểu thư, nàng đã tin là thật, đành bất đắc dĩ cầm hương nước hoa về nhà tìm Tần Hợp Hoan.
Vì cửa sổ đã bị khóa, nàng không thể trèo từ đó vào, đành mở lọ nước hoa đặt nó ở cạnh cửa sổ, sau đó chạy lên lầu, chờ đợi dược hiệu phát tác.
Trong đêm tối, sát thủ Bạch đứng bất động ở cửa, nghe động tĩnh bên trong cho đến khi nghe thấy tiếng rên, nàng mới rón rén cạy cửa, lặng lẽ bước vào.
Trong phòng không mở đèn vì Tần Hợp Hoan là người mù, sát thủ Bạch không muốn để lộ mùi hương trên người nên chỉ đứng ở chỗ xa nhất, nhìn người phụ nữ trên giường đá chăn, ngón tay mảnh khảnh vuốt ve ngực mình, một tay khác đang không ngừng hoạt động ở hạ thể.
Dưới ánh trăng, tiếng rên kiều mị và vòng eo đong đưa như tăng thêm vẻ đẹp trên người cô.
Cô chú tâm vào nỗi vui sướng của bản thân tựa như khi tắm vào tối hôm ấy, dù bị sát thủ Bạch nhìn chăm chú nhưng vẫn không bận tâm, hạ thể hướng về phía cửa.
Sát thủ Bạch cảm thấy nhiệt huyết sôi trào, không khỏi có phản ứng, các nàng đã chiến tranh lạnh một tháng, trong một tháng này, sát thủ Bạch chưa từng an ủi lấy một lần. Nàng đương nhiên không thể phản bội Tần Hợp Hoan mà quan hệ với người khác.
Hiện tại nhìn thấy Tần Hợp Hoan tự an ủi, nàng cảm thấy bản thân không kìm được.
Lúc này Tần Hợp Hoan như chán ghét với việc đùa giỡn bằng ngón tay hoặc như vì cô không thể khiến bản thân đạt kɦoáı ƈảʍ, cô khó khăn đứng lên, đặt chăn giữa hai chân, khẽ cọ nó với hạ thể, hai tay cùng lúc xoa nắn bầu ngực tròn trịa, xinh đẹp.
Bầu ngực run rẩy theo động tác của Tần Hợp Hoan mà hơi thở của cô cũng càng lúc càng dồn dập, nhưng chăn sao có thể thỏa mãn yêu cầu của một người bình thường, cô kẹp chặt như muốn chiếc chăn giúp mình cao trào.
Tuy hai người đã từng quan hệ rất nhiều lần nhưng đây là lần đầu tiên nàng nhìn Tần Hợp Hoan tự an ủi ở khoảng cách xa, nàng không kìm được, ngồi xuống đất, tay cho vào áo, vừa nhìn Tần Hợp Hoan vừa xoa ngực.