Sau khi xử lí xong mọi chuyện , tôi liền trở về Hàn Lâm Viên , lúc ấy cũng đã giờ tối . Cả ngày nay ngồi xử lí chuyện ở bang hội , thật mệt chết tôi mà . Bây giờ tôi mới biết nỗi khổ của Kỳ khi phải lao lực đến như thế , cũng may là tôi là một đứa con gái lí trí , tôi quyết sẽ không khiến hắn phải mệt mỏi thêm nữa . Nhanh chóng vào trong , biết được hắn cũng đã về , hơn nữa còn đang lao đầu vào xử lí công việc , tôi lại thấy xót xa . Thấy chưa ? Một cái tập đoàn lớn đã quản lí không nổi rồi mà cứ tham . Tôi nhanh chóng lên trên nhà , giúp hắn nếu hắn cần . Mở cửa phòng , nhẹ nhàng bước vào , tôi lén lút đến sau lưng hắn , vòng tay ôm lấy cổ hắn . Tôi giật mình ngước lên , thấy tôi , liền mỉm cười rồi kéo tay tôi ra , nhắc nhở để cho hắn làm việc . Tôi không nói gì chỉ đưa tay lên trán day day thái dương của hắn một chút để hắn đỡ mệt mỏi thôi . Chờ sau khi hắn làm xong , tôi liền kéo hắn xuống ăn cơm . Trên bàn ăn , tôi kể lại chuyện ngày hôm nay cho hắn nghe , rồi hỏi :
- Anh thấy em làm thế thế nào ?
- Rất tốt , anh không ngờ em lại có thể làm tốt đến như vậy . Mấy kẻ đó anh không có thời gian quản lí hết , thường giao cho Nam và Vũ , hai kẻ đó cũng chỉ là biết điều hành các hoạt động của bang chứ không thể loại bỏ mấy kẻ đó được .
- Vậy khen thưởng cho em đi .
- Muốn cái gì ? _ Ngữ điệu có phần cao hứng .
- Em vẫn chưa biết , chỉ là vừa mới nghĩ ra thôi . Chờ khi nào nghĩ được sẽ nói . _ Tôi hướng tới hắn , cười cười nói . Câu vừa nãy cũng chỉ là buột miệng nói ra chư thực ra tôi chả cần gì cả , giúp được cho hắn là tôi thấy hạnh phúc lắm rồi . Cứ như vậy , tôi trở thành thủ lĩnh tạm thời của Thiên Điểu , mọi việc lớn nhỏ đều do tôi quản lí .
Rồi cũng đến lúc ổn định được bang hội , tôi liền tìm cơ hội hợp tác với Hắc Điểu . Lúc tôi dẫn người tìm đến cửa , rất nhiều người của bọn họ ra " nghênh đón " chúng tôi , chỉ là làm bị thương vài người . Nhưng bọn họ vẫn cho tôi vào , một phần là do Thiên đã ra mặt . Trong phòng họp của Hắc Điểu , vẫn cái bóng dáng lạnh lùng , cao ngạo , cờ lơ phất phơ bất cần đời đó , Thiên ngang nhiên cầm ly rượu trên tay lắc qua lắc lại , ưu nhã lên tiếng phá vỡ bầu không khí im lặng :
- Hôm nay cơn gió nào đưa em tới đây gặp tôi vậy ?
- Không phải cơn gió , mà là chiếc xe Lamborghini hàng hiệu ngoài kia . _ Tôi nhẹ nhàng trả lời .
- Nói đi , đến đây tìm tôi có mục đích gì , sao còn dẫn theo nhiều người như vậy ?
- Rất trực tiếp ! Dù gì thì trước sau đều phải nói , tôi sẽ không lòng vòng nữa . Tôi chính là muốn cùng bang anh hợp tác . _ Thấy hắn rất thẳng thắn , tôi liền không vòng vo tam quốc nữa , trực tiếp nói ra ý đồ , đi thẳng vào vấn đề .
- Bang tôi ? Em là đang cố ý muốn chúng ta đánh nhau tới thừa sống thiếu chết hay sao ? Hay là em cố tình muốn chỉnh tôi vậy ? Từ trước đến nay , Hắc Điểu và Thiên Điểu vốn không đụng trời chung , nay em lại muốn bang hắn hớp tác với bang tôi , em không sợ tôi sẽ hại ông chồng yêu quý của em sao ?
- Nếu như tôi nói là bang của tôi thì anh có muốn hợp tác không ?
- Bang của em ? Em đang đùa gì vậy ? Em còn nhỏ tuổi như vậy ? _ Thiên có vẻ rất ngỡ ngàng . Biểu hiện của hắn thật nằm trong dự kiến của tôi
- Nhỏ tuổi thì sao ? Nhỏ tuổi thì không được có bang hội à ? Huống hồ gì tôi chỉ ít hơn các anh hai tuổi , hà cớ gì không được có bang hội ? _ Tôi bình tĩnh giải thích . Đúng a , tôi dù gì cũng chỉ là một đứa trẻ con , nhưng đâu có thua kém gì bọn con trai mấy người chứ ? Quá đáng , rất là quá đáng , chả nhẽ nhỏ tuổi và là con gái thì không được phép lập bang hội hay sao ?
- Bang của em , tôi chấp nhận hợp tác , nhưng sẽ không hợp tác với Thiên Điểu .
- Nếu như Thiên Điểu giờ trở thành bang của tôi , vậy thì sao ? Anh đồng ý chứ ? _ Vừa nghe tôi nói thể , mặt Thiên ngẩn ra trông ngu lạ thường .
- Hắn thật sự là đưa nó cho em sao ? _ Thiên hỏi lại , vẻ mặt rất tò mò muốn biết đáp án .
- Đúng vậy , giờ nó do tôi quản lí . Anh thấy sao ? Chuyện hợp tác lần này , anh cứ suy nghĩ đi, tôi cho anh hai ngày . Hai ngày sau tôi đến tìm anh . _ Tôi nói , xong đứng dậy dẫn thuộc hạ về .
Việc hợp tác lần này , tôi có chút lo lắng , hai bang có chung một mối thắt , là tôi . Tôi hiện tại là vợ của Kỳ , nhưng tôi biết Thiên là thật lòng thích tôi , không phải tôi nhìn không ra , chỉ là không cách nào chấp nhận được . Tôi không muốn lợi dụng tình cảm của hắn , nhưng trong trường hợp này bắt buộc rồi , hơn nữa tự lấy mình làm quân cờ để đẩy bước tiến cũng là mất mát lớn lắm chứ . Nào có ai như tôi , đành phải từ mình vừa lợi dụng người vừa lợi dụng mình bao giờ ? Tuy nhiên tôi mong Thiên sẽ cho tôi một đáp án mà tôi mong muốn . Tôi hít một hơi , yên tâm quay trở về . Quả nhiên không làm tôi thất vọng , hai ngày sau , Thiên thực sự đã đồng ý nhưng thương nhân làm ăn sẽ không nói đến lợi nhuận , hắn vẫn là đòi tôi đáp ứng một điều kiện , chỉ là điều kiện này là làm khó cho tôi quá . Hắn là muốn tôi cho hắn một cơ hội đó . Lúc tôi cho hắn thời gian suy nghĩ , tôi cũng đã đoán được một chút điều kiện hắn đưa ra , chỉ là điều kiện này lại khiến tôi rối rắm . Nếu tôi đồng ý , việc hợp tác sẽ thành công , hơn nữa sẽ đưa bang tới một tầm cao mới , nhưng sẽ biến tôi thành kẻ ' bắt cá hai tay ' , đến lúc đó chắc chắn Kỳ sẽ không bỏ qua cho tôi đâu . Nhưng mà nếu không đồng ý thì cũng không còn điều kiện nào khác cả , đối với Thiên Điểu đều là bất lợi , tôi nên làm sao đây ? Tôi trong lòng suy đi tính lại vẫn không có nước nào vẹn cả đôi đường , đến cuối cùng thì làm sao được ? A a a , phiền não chết mất ! Thôi thì tôi đưa ra điều kiện rằng tôi không thể vượt qua giới hạn bạn bè , mặc dù sẽ cố gắng mở rộng lòng mình , cho hắn một cơ hội . Tuy nhiên trong lòng tôi đều biết , muốn có ngày đó , quả thực hắn sẽ phải chờ rất lâu nha , có khi là cả đời cũng không thể có được trái tim của tôi , bởi vì nó đã được người khác nắm giữ mất rồi .
( Xong chap )