Đến nửa đêm, Đậu nhỏ đang ngủ bỗng nhiên thức giấc. Nó bò về phía Lăng Hạo, đánh vào mặt anh vài cái rồi rồi cười sặc sụa. Thấy anh không có động tĩnh, Đậu nhỏ liền chuyển mục tiêu sang cô. Bò về phía cô, nó hôn liên thực vào mặt khiến cô thức giấc.
" Bảo bối, tránh ra cho mẹ nuôi ngủ nào." An Hạ mệt mỏi nói. Nghe cô nói vậy Đậu nhỏ không những không tránh ra mà còn hôn nhiều hơn nữa khiến cô ngồi dậy bò qua chỗ anh mà ngủ. Cô đi đâu thì Đậu nhỏ liền đi theo mà phá rối khiến cô phát cáu. Nảy ra một ý tưởng cô dính sát vào người Lăng Hạo, ôm chặt anh như khỉ bu cây khiến Đậu nhỏ không thể phá nữa.
Đậu nhỏ thấy vậy tưởng mẹ nuôi hắt hủi mình liền tủi thân khóc. Nghe thấy tiếng khóc, Lăng Hạo mở mắt thì thấy cô ôm mình rất chặt.
" Cô đang làm gì vậy hả.? Cosplay khỉ à." Anh chau mày nói.
" Lăng Hạo, anh trông Đậu nhỏ giúp tôi, nó phá tôi nãy giờ." An Hạ trả lời trong khi mắt vẫn nhắm nghiền. Nghe cô nói vậy anh liền đi đến bế Đậu nhỏ ra ngoài.
" Đậu nhỏ à, nín đi cho mẹ nuôi của con ngủ, cậu đưa con đi uống sữa. Được không nào?" Nghe thấy anh nói vậy thì Đậu nhỏ cũng nín khóc.
Vì hôm nay là chủ nhật không phải đi làm nên cô vô tư ngủ nướng. An Hạ liền ngủ một giấc đến : mới dậy. Bước xuống giường vệ sinh cá nhân rồi đi ra ngoài. Cô uể oải mặc trên người bộ pijama hình gấu, trên đầu đeo băng đô thỏ, để mặc mộc ngáp ngắn ngáp dài đi ra ngoài khiến anh ngạc nhiên.
" Lại làm sao nữa đấy." Lăng Hạo đang chiên trứng không thèm nhìn cô hỏi.
" Bảo bối đâu?" Phớt lờ câu hỏi của anh cô đáp.
" Đang ngủ trên sofa ấy, để nó ngủ thêm chút nữa đi."
Nghe anh nói vậy cô liền ngồi phịch xuống ghế rồi nằm trườn lên bàn.
" Ngồi dậy ăn sáng." Anh vừa bưng thức ăn vừa nghiêm giọng nói.
" Làm thấy ghê." Tuy nói vậy nhưng cô cũng lao đầu vào ăn, ăn như bị bỏ đói. Một chân để lên ghế, một chân để dưới đất, tướng ngồi như bà bán cá làm anh mém tí nữa là sặc cà phê.
" Ngồi lại đàng hoàng, ăn uống từ tốn. Sao hôm nay cô nhếch nhác vậy?" Anh chau mày nói.
" Kệ tôi, hôm qua đến giờ tôi đã ăn gì đâu." Cô vừa ăn vừa nói.
" Cạch "
" Lăng Hạo, tôi và Thiên Nguyệt tới..." Mộ Kim Đông đang nói giữa chừng thì thấy cô ngồi đó khiến anh nghẹn họng.
" Ặc" Cô vừa vỗ ngực vừa gấp gáp nói.
" Lăng Hạo, n...ước, n..ước."
Anh hốt hoảng đưa cốc nước cho cô rồi nhẹ nhàng đi ra đằng sau vỗ lưng cho cô.
" Ôi suýt nữa thì mất mạng." Như trút được gánh nặng, cô thở phào nhẹ nhõm.
" A, Mộ thiếu đến chơi hả. Xin lỗi anh, vì hôm nay không đi làm nên tôi có hơi không giống với thường ngày."
" Kh..ông sao đâu." Mộ Kim Đông ấp úng nói. Quả thật hôm nay cô khiến anh rất ngạc nhiên khi hành động như vậy.
" Ha... À Thiên Nguyệt đâu?" Cô đánh trống lãng qua chuyện khác.
" À, cô ấy đi mua chút đồ rồi."
" Vậy, tôi đi thay đồ đây, anh cứ tự nhiên."Cô vừa dứt lời thì Đậu nhỏ khóc nức lên làm cô hết hồn.
" Lăng Hạo à, bảo bối của tôi dậy rồi, anh dỗ nó giúp tôi với, tôi bận thay đồ rồi." Cô vừa dứt lời thì chạy cái vèo vào phòng. Anh nghe cô nói vậy liền đi vào phòng khách bế Đậu nhỏ vào phòng tắm để lại Mộ Kim Đông bơ vơ trong phòng khách.
- -----------------------------------
Lúc này ở trong phòng.
" Trời má, lúc nãy xấu hổ chết mất." Cô vỗ vỗ mặt rồi bắt đầu thay đồ, trang điểm. Dặm chút phấn, đánh tí son rồi chọn cho mình một chiếc áo phông form rộng và chiếc quần short ngắn khiến cô trở nên trẻ trung hơn.Gật đầu hài lòng cô đi ra phòng khách.
" Tiểu Hạ, qua đây ngồi với mình." Cô vừa đi ra đã nghe giọng Thiên Nguyệt.
" Bảo bối, còn anh thì sao." Thiên Nguyệt vừa dứt lời thì Mộ Kim Đông liền giận dỗi nói.
" Hai người...." Anh và cô đầy ngạc nhiên nhìn hai người trước mặt.
" À, chuyện là vậy nè..." Thiên Nguyệt vừaăn hoa quả vừa nói.
- ----------------Hồi tưởng------------------
Sau khi ra khỏi phòng thì Mộ Kim Đông ra phòng khách ngủ. Sáng hôm sau khi tỉnh dậy thì thấy Thiên Nguyệt ngồi trước mặt mình.
" Cô làm cái quái gì vậy." Anh giật mình nói.
" Thì...muốn cảm ơn anh về chuyện hôm qua. Mà hôm qua tôi có nói nhảm gì không vậy." Thiên Nguyệt ngại ngùng.
" À, cô có gọi tên người nào tên Gia Huy gì đấy thì phải. Mà Gia Huy là ai thế.?" Mộ Kim Đông nổi tính tò mò.
" À người yêu cũ, anh ta đá tôi nên tôi còn lưu luyến." Thiên Nguyệt thản nhiên nói.
" Trùng hợp vậy, tôi cũng vừa bị đá. Chúng ta giống nhau thiệt đó, nếu thành một cặp cũng là ý hay." Anh nói đùa.
" Nghe được đấy, tôi đồng ý." Cô thản nhiên.
" Được thôi." Lúc đầu hơi bất ngờ nhưng anh cũng đồng ý.
- ---------------- Kết thúc hồi tưởng---------
" Chuyện là vậy đấy." Thiên Nguyệt cười.
Lăng Hạo và An Hạ nhìn nhau rồi đồng thanh.
" Nhạt nhẽo."
" Hứ, mà này tiểu Hạ, Đậu nhỏ ở đây vậy thì Y Y đâu?" Thiên Nguyệt tò mò.
" Y Y bận đi hưởng tuần trăng mật với chồng nên đã vứt Đậu nhỏ cho mình và Lăng Hạo."
An Hạ vừa đùa giỡn với Đậu nhỏ vừa nói.
Mọi người đang nói chuyện vui vẻ thì chuông cửa reo lên.
" Để tôi đi mở cửa." Mộ Kim Đông hớn hở xung phong.