Honzuki no Gekokujou

phần mở đầu (đăng lộn bản chưa edit)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

==========================================================

Phần mở đầu

Sau khi tiễn Gilvester quay lại Buổi Họp Mặt Của Các Lãnh Chúa. Karstead cùng với Ferdinand lấy những vật chứng phạm tội từ phòng của Trưởng Thần Điện nay đã bị bỏ trống, đóng cửa.

Sau đó, hai người thảo luận bối cảnh và câu chuyện liên quan tới Rosemyne. Nếu cứ giữ nguyên câu chuyện mà Gilvester đã tùy hứng tạo ra lúc nãy thì quả thật là có chút vô lý. Câu chuyện rằng:” Để bảo vệ con bé-từ khi sinh ra đã có ma lực nhiều giống mẹ, nên họ đã quyết định để con bé trở thành con gái nuôi của Ngài Đại Công Tước”, nhưng trở thành con gái nuôi, trở thành một thành viên trong gia tộc Đại Công Tước thì không đơn giản chỉ có ma lực. Họ muốn có một cái gì đấy thuyết phục hơn nữa.

Ferdinand vừa gõ nhẹ thái dương vừa “uhm…” suy nghĩ trầm tư. “Hay sử dụng chuyện công xưởng. Thương xót viện mồ côi, Rosemyne đã ban cho trẻ mồ côi thức ăn và công việc. Chúng ta hãy xem như điều ấy và những ý tưởng kinh doanh mới mẻ đã lọt vào mắt của lãnh chúa.” f

“Nghe về cảnh tượng thảm khốc ở viện mồ côi, ban cho chúng thức ăn và công việc, chẳng phải như là thánh nữ hay sao.” k

Ferdinand gật đầu có vẻ bằng lòng với lời thì thầm của Karstead.

“Thánh nữ à. Uhm. Nếu tạo nhiều giai thoại theo hướng đấy thì cho dù Rosemyne đảm nhận chức trưởng thần điện thì có vẻ cũng không vô lý lắm….. gì đây, Karstead. Đừng có làm cái vẻ mặt nghi ngờ như thế. Cũng không hẳn là nói dối đâu. Sự thật là Rosemyne mở công xưởng vì để cứu bọn trẻ mồ côi. Tuy mục đích lớn nhất của con bé là để bản thân có thể an tâm đọc sách nhưng việc bọn trẻ đã được cứu thì không hề thay đổi.” f

Karstead cũng nghe qua chuyện mở công xưởng cho trẻ mồ côi ở trong báo cáo từ Ferdinand. Nhưng nếu nhìn Rosemyne thì ông ấy không nghĩ con bé có thể làm được chuyện vĩ đại như thế.

“Như Ngài cũng đã biết, phúc lành lớn của con bé cũng là một sở trường, nếu chỉ cần con bé nghe và nói theo đúng kịch bản đã được sắp đặt từ trước, chắc chắn nhìn con bé chẳng khác gì thánh nữ là bao. Cứ khiến mọi chuyện trở nên giống như hôm thực hiện nghi lễ phục sinh đất trong cuộc chinh phạt trombe thì sẽ ổn thôi.”

Theo lời Ferdinand nói, Karstedt nhớ lại bữa nghi lễ phục sinh sau khi chinh phục trombe. Rozemyne đã chữa lành đất đai bằng một lượng ma lực áp đảo, những hiệp sĩ khi đấy đã phải chết lặng. Vì Shikza, người trước đó đã không thể chữa lành hết nên càng có thể thấy lượng ma lực đó lớn mạnh thế nào. Quả thật, Rozemyne còn quá trẻ để gọi là thánh nữ nhưng nếu bỏ qua vấn đề tuổi tác thì quả thực Rozemyne giống như thế. Mái tóc màu xanh ánh đêm được chải chuốt kỹ lưỡng, mượt mà đến độ ngay cả tiểu thư quý tộc thượng cấp cũng khó lòng mà sở hữu, vẻ đẹp của đôi mắt màu vàng ánh trăng mở to, như phản chiếu cánh cửa dẫn đến trái tim đầy áp cảm xúc của cô. Nét mặt đang dần hình thành, là một đứa trẻ đáng mong đợi ở tuổi trưởng thành.

Không biết có phải vì yếu ớt hay không mà mặc dẫu được nuôi dưỡng như dân thường nhưng cô bé sở hữu một làn da trắng nõn bất kể nắng mưa, đôi tay nhỏ hoàn toàn không thô ráp, mềm mại như không biết tới lao động. Vì được Ferdinand dạy dỗ nên có phẩm chất, tác phong không giống dân thường. Để làm quý tộc thượng cấp thì không đủ nhưng, tuỳ thuộc vào giáo dục mà có thể trở thành bất cứ ai.

Mà… cũng không phải là chuyện gì quá lắm. Để cho quý tộc chấp nhận thì cô bé cần cho họ thấy một lời cầu nguyện vĩ đại, dẫu bị gọi là thánh nữ cũng không đến nỗi tệ.

Khi Karstead đang dần chấp nhận, Ferdinand nhìn Karstead bằng khuôn mặt phức tạp. “Thành tích thì vậy cũng được, nhưng phải chăng là có chút vô lý về việc giấu con bé vào điện thờ là vì lo sợ sự trấn áp từ các vị phu nhân của ngài hay sao? Elvira không ngu ngốc đến thế đâu, một câu truyện nửa vời như thế, tôi không nghĩ cô ấy sẽ chịu hợp tác đâu.” f

“Nhưng, việc Elvira xa lánh Rosemary là sự thật.” k

Tam phu nhân Rosemary bị đại phu nhân Elvira và nhị phu nhân Tordelide xa lánh, ghẻ lạnh. Rosemary cơ thể vốn dĩ yếu đuối vì lao tâm đó mà đã gục ngã.

“Cái đấy là chuyện ngài chỉ nghe từ phía Rosemary thôi đúng không? Ngài đã xác minh lời biện minh từ hai phía chưa?”

Karstead thì cho dù thế nào cũng đứng về phía của Rosemary là người bị hại, nhưng, Ferdinand nhìn chằm chằm vào Karstead, truy hỏi đến cùng xem thật sự là có nhầm lẫn hay không.

“....Tôi có nghe được rằng gốc rễ là mâu thuẫn giữa Tordelide và nhà mẹ đẻ của Rosemary. Nhưng, việc Elvira, người có sức ảnh hưởng lớn nhất trong nhà đã nâng đỡ cho Tordelide, khiến cho Rosemary không còn chốn dung thân. Người cần phải bảo vệ là Rosemary cơ mà…” k

Khoảng thời gian Elvira trung lập vẫn tốt. Nhưng chính vì Elvira đứng về một phía nên tình hình đã thay đổi rất nhiều. Chuyện đó làm Karstead đứng ngồi không yên.

“Ngài không hỏi lý do Elvira đứng về phía Tordelide sao?”

f

“….. bà ấy nói là vì tôi che chở Rosemary. Nhưng nếu nhìn thấy con bé ấy bị khinh miệt như thế, che chở là bình thường đúng chứ? Tôi không hiểu sao Elvira lại đứng về phía Tordelide.” k

Ferdinand ngạc nhiên với lời giải thích của Karstead, xoa thái dương.

“Chính vì Karstead bảo vệ Rosemary, nếu Elvira theo phe của nhị phu nhân thì chẳng phải bà ấy đã duy trì được công bằng hay sao? Ta nghĩ tốt hơn nên giải thích với Elvira và nhờ bà ấy hợp lực. Vì tương lai, Rosemyne sẽ tồn tại như thế nào trong xã hội quý tộc thì đều phụ thuộc vào địa vị cả.” f

Bây giờ mẹ của ngài Đại Công Tước, người có địa vị cao nhất đã bị lật đổ, phe có quyền lực lớn thứ hai trong xã hội quý tộc nữ là phe của Elvira và vợ Ngài Đại Công Tước. Nếu Rosemyne có mong ước sống cuộc sống bình an thì tốt nhất là theo phe này. Xã hội phụ nữ là nơi ngay cả Gilvester cũng không thể dễ dàng bước vào. Cho dù hiểu điều đó nhưng Karstead dường như rất chán nản khi phải nhờ Elvira.

“ ….Ferdinand, ngài đi cùng tôi thuyết phục Elvira được không? Vì nếu không có ngài, cô ấy sẽ không thay đổi tâm tình đó.”

k

Ferdinand là em trai cùng cha khác mẹ của Đại Công Tước, chính vì quá ưu tú nên lớn lên trong cảnh bị mẹ của ngài Đại Công Tước Veronica ghẻ lạnh. Karstead đã cho ngài ấy gia nhập vào Hiệp sĩ đoàn, tôn kính xem ngài ấy như con của Vị Đại Công Tước đời trước, bảo vệ ngài ấy khỏi những ác ý bằng các mối quan hệ. Nhưng lãnh chúa đời trước đã ngã bệnh, từ lúc phải quyết định đời lãnh chúa tiếp theo, sự căm ghét từ Veronica ngày càng tăng lên, Ferdinand tuyên bố rằng không hứng thú với vị trí Đại Công Tước, quyết định vào điện thờ. Nhưng, cho đến tận bây giờ vẫn phụ giúp các công việc của Đại Công Tước, lấp đầy chỗ trống khi Hiệp sĩ đoàn thiếu người. Elvira thường hay tán dương rằng:” Nếu không có ngài Ferdinand thì Ehrenfest sẽ không đứng vững”. Cách tiếp nhận Elvira có thay đổi lớn giữa khi Karstead giải thích và khi Ferdinand giải thích.

“Vậy thì, hãy mời ta vào tối mai. Vì ta kín lịch đến buổi chiều.”

“Tôi hiểu rồi. Tôi cũng có lịch thẩm vấn ở Hiệp sĩ đoàn, nên khoảng thời gian đó cũng tiện cho tôi.”

Karstead rời điện thờ và trở lại Hiệp sĩ đoàn, Damuel với vẻ mặt đáng thương nghe sự tình từ thành viên trong đoàn. Cậu ta được đưa tới đây từ điện thờ trong trạng thái bất tỉnh, nhưng bây giờ đang ngồi và nói chuyện. Có vẻ như là Hiệp sĩ đoàn đã phái người sử dụng ma lực trị thương, trị thương cho rồi.

“Nghe xong chuyện của Damuel rồi thì hôm nay giải tán. Buổi thẩm vấn người đã bắt được để ngày mai.”

Trưởng đội quân Hiệp sĩ đoàn nói như thế, thì nhận lại câu trả lời rõ ràng “vâng”. Trong khi đó, Damuel vẫn với vẻ mặt đáng thương hỏi một cách lo lắng.

“Ngài Karstead, uh, còn Vu Nữ Tập Sự….”

“Con bé vô sự. Cậu đã bảo vệ rất tốt với sự chênh lệnh ma lực như thế.”

Có khoảng cách khá lớn giữa lượng ma lực của tầng lớp quý tộc thượng cấp kế thừa vị trí bá tước và Damuel tầng lớp quý tộc hạ cấp. Cậu ta đã bảo vệ rất tốt. Karstead cảm ơn nói Rosemyne vô sự, Damuel buông lỏng vai như thật sự nhẹ nhõm.

“.....Thật vinh dự.”

Kết thúc việc hỏi chuyện, trước mắt giải tán Hiệp sĩ đoàn, Karstead đi về phía phòng ký trú xá ở Hiệp sĩ đoàn để chợp mắt. Vốn dĩ quyết định đi đến trung tâm để tham gia hội nghị lãnh chúa, nếu đột nhiên quay về nhà sẽ rất là khó xử. Cũng không hẳn là mình không muốn gặp mặt nói chuyện với Elvira ở nơi không có Ferdinand đâu mà, Karstead vừa tự nói với bản thân như thế vừa phẩy nhẹ tay, lấy schtappe ra, gõ nhẹ vào ma thạch màu vàng.

“Ordonants” Ma thạch thay đổi hình dạng thành con chim màu trắng. Karstead truyền giọng nói: “Tôi sẽ mời ngài Ferdinand đến vào bữa tối ngày mai nên nhờ bà chuẩn bị giúp”, vừa niệm để nó tới chỗ Elvira vừa phẩy schtappe. Ordonants quay trở lại ngay lập tức, lặp đi lặp lại giọng nói ba lần “Ôi, ngài Ferdinand sẽ đến sao? Tôi phải chuẩn bị ngay mới được”, và quay trở về dạng ma thạch. Quả đúng thật là có vẻ như mời Ferdinand là quyết định đúng đắn.

Sáng hôm sau, Karstead hướng đến nơi thẩm vấn. Đầu tiên là Trưởng Thần Điện Bezewanst. Cho dù ông ta có phủ quyết chứng cớ đi nữa thì cũng có danh sách những hành vi bất chính do Ferdinand thu thập, vì vậy hành hình là không thể chỗi cãi. Karstead mệt mỏi với tính cách của Ferdinand, người luôn điều tra cạnh kẽ từ những chi li nhỏ nhặt nhiều tội trạng. Nhưng, ngạc nhiên nhất là sự tồn tại của Veronica, người luôn che dấu cho Bezewanst.

“Thật không ngờ rằng bà ấy đã bảo vệ cho ông suốt bấy lâu nay.” Tưởng rằng nếu đưa ra tội trạng thì ông ta sẽ tranh luận, náo loạn nhưng Bezewanst lại ủ rũ giống như không có sức lực. Karstead nghĩ rằng chắc hẳn là Silvester suy nghĩ rất nhiều về việc phải lên án chính mẹ của mình.

Khác với Bezewanst mất hết sức lực, nghe nói Bá Tước Bindebart luôn giữ im lặng. Thế này chỉ còn cách sử dụng dụng cụ ma thuật để tìm ký ức mà Silvester đã mang về từ cuộc họp các Đại Công Tước. Không biết ai dễ truyền ma lực nhất nhưng ông không muốn nhìn thấy ký ức của người đàn ông này. Karstead cầu mong màu ma lực của mình không giống với của Bá Tước Bindewald.

“Ôi, ngài Ferdinand. Trong lúc bận rộn ngài vẫn đến đây, hoan nghênh chào mừng ngài đến.”

Khi Karstead về nhà với Ferdinand thì Elvira với mái tóc màu xanh lá đậm búi phức tạp hơn ngày thường, chào đón với khuôn mặt khả ái gấp ba lần mọi khi. Sự chệnh lệnh của phản ứng này là bình thường, nhưng, ông không thể dấu được tiếng thở dài.

Sau bữa tối, Karstedt hạ lệnh cho các người hầu rằng: “Có chuyện quan trọng” , Karstead nhìn thẳng vào Elvira. Elvira yên lặng đợi những lời từ Karstead.

“Ờ...Elvira. Cái đó, mùa hè này sẽ quyết định tổ chức lễ rửa tội cho con gái của tôi.” k

“Ôi, là con gái của ai vậy ta.” Elvira nheo đôi mắt màu đen như không bỏ sót một biểu cảm của Karstead.

“Con của tôi với... Rosemary, lễ rửa tội của Rosemyne.” k

“Ấy chà chà chà, Rosemary chắc chắn không có con gái mà nhỉ. Nếu có con thì chắc chắn không có chuyện những người đó im lặng cho đến tận thời điểm này phải chứ? Ngài không nhớ sao, chuyện Rosemary trở nên kiêu ngạo vì kết duyên với quý tộc thượng cấp, hay chuyện cô ta là kẻ ngu ngốc bắt đầu đòi hỏi những yêu cầu hết sức vô lý. Thêm nữa, cũng có xảy ra mâu thuẫn giữa Tordelide với nhà mẹ đẻ của Rosemary đấy.” el

Elvira liếc nhìn Karstead, bắt đầu kể chuyện về họ hàng của cô ấy và nguyên nhân khiến cho Rosemary bị chèn ép. Cho dù Karstead tính phản biện “đó là....” nhưng Elvira tiếp tục nói như muốn chặn lời của ông ấy.

“Nếu con gái của Rosemary xuất hiện thì những ồn ào cất công tôi ổn định sẽ lại lần nữa trở nên ồn ào, đúng chứ? Tôi muốn nói......tôi ghét điều đó nhưng vì có ngài Ferdinand đang ở đây. Phải chăng là có sự tình gì ở đây, đúng không? Tôi sẽ hợp tác hay không phụ thuộc vào sự tình và hoàn cảnh.” el

“Elvira quả thật là phụ nữ thông minh. Ta cần sức lực của phu nhân. Hãy hợp tác với ta.” f

“Ôi, ngài Ferdinand thật là...” el

Ferdinand bắt đầu giải thích sự tình cho Elvira. Chuyện tổ chức lễ rửa tội cho đứa trẻ có năng lực tên là Rosemyne với tư cách là con gái của Karstead và chuyện tại lễ rửa tội con bé sẽ trở thành con gái nuôi của Đại Công Tước. Cả Đại Công Tước và em cùng cha khác mẹ của ngài đều mong con bé trở thành con gái nuôi, chính là coi trọng sự cống hiến to lớn cho tương lai của Ehrenfest.

“Nếu gia đình Rosemary biết được sự tồn tại của con bé thì sẽ lại có tranh chấp xảy ra. Chúng ta hãy tổ chức lễ rửa tội mà không công bố con bé là con gái của Rosemary. Con bé với tư cách là con gái của gia đình này, con gái của ngài, tôi không ngại với tư cách là mẹ xin được giáo dục con bé.” el

“Việc đó thực sự đã giúp ích cho chúng tôi rất nhiều. Giao cho Elvira thì chắc sẽ không có vấn đề gì.” f

Được Ferdinand khen, Elvira cười hạnh phúc.

Nằm trong dự đoán, lời nhờ vả từ Ferdinand có hiệu quả hơn từ người chồng là Karstead. Vẻ khó chịu biến mất hoàn toàn trên mặt của Elvira.

“Tôi đang chỉ dạy một số phần căn bản ở điện thờ, tôi nghĩ hành vi và cư xử cũng không khó coi đến mức đó, nhưng, tôi muốn nó hoàn thiện để cư xử phù hợp khi đến dinh thự của Đại Công Tước.” f

“Ôi trời, ngài Ferdinand đang chỉ dạy cho con bé sao?” el

Elvira tròn xoe mắt. Chắc bà ấy đang nghi ngờ Ferdinand một người được đánh giá là chỉ huy máu lửa nghiêm khắc trong Hiệp sĩ đoàn lại có thể hướng dẫn trẻ con. Cái tâm trạng đó Karstead hiểu rất rõ. Ngay cả bản thân Karstead khi lần đầu nghe cũng nghi ngờ lỗ tai của mình. Suy nghĩ từ tác phong thượng phẩm của Rosemyne và trình độ của Ferdinand thì chắc chắn con bé đã được Ferdinand chỉ dạy nghiêm khắc, nhưng con bé tin tưởng Ferdinand. Karstead lần đầu tiên thấy trẻ con theo sau Ferdinand. Ông ấy vẫn không quên được cú sốc khi nhìn thấy bóng dáng núp sau Ferdinand trong cuộc chinh phạt cây trombe.

“Vì tôi nghĩ con bé trở thành con gái nuôi của quý tộc là điều cần thiết”, Ferdinand vừa nói vừa bắt đầu giải thích về Rosemyne.

“Với tư cách trợ thủ giải quyết công việc giấy tờ thì rất tuyệt vời, ma lực thì dồi dào. Tư duy suy nghĩ đơn giản dễ sử dụng, khả năng sử dụng tốt. Tuy có nhiều mặt khác thường nhưng đầu óc cũng không tệ, đáng để dạy dỗ. Chứng Nuốt Chửng không phải là xấu nhưng tôi thì làm thế nào cũng không thể dạy nó sao ra giống con gái được.” f

“Vâng, hãy giao cho tôi. Tôi sẽ dạy dỗ đứa bé đó thật đàng hoàng.” el

Sau đó, họ thảo luận về kế hoạch. Karstead nhờ Elvira chuẩn bị cho đến lễ rửa tội. Chuẩn bị phòng cho Rosemyne và nhờ gia sư chỉ dạy các phép tắc xã giao, người cũng đã chỉ dạy cho con trai họ, dạy dỗ cho đến khi lễ rửa tội. Rosemyne sẽ chuyển tới thành phố quý tộc khi mọi thứ đã chuẩn bị xong.

“Chuẩn bị trang phục với phòng của con gái đúng không.” Ánh mắt Elvira lấp lánh vì thích thú, từ trước tới nay bà chỉ có con trai.

Karstead nghĩ giao cho bà ấy thì sẽ không có vấn đề gì, nỗi lo lắng trong lồng ngực ông cũng từ đó mà biến mất.

Sau đó, có liên lạc từ Ferdinand rằng tới chứng kiến chuẩn đoán sức khỏe của Rosemyne, Karstead rời khỏi buổi thẩm vấn và đi đến phòng của Trưởng Thần Quan ở điện thờ.

“Um, cái đó, p-phụ thân, người vẫn khỏe chứ ạ?” m

Karstead bất giác hạ lỏng má trước giọng trẻ con chào khó khăn với bộ dạng không quen. Karstead người chỉ có con trai cảm nhận được một chút kì lạ. Nếu thật sự con gái của Rosemary được sinh ra thì chắc cũng giống như vậy nhỉ.

“Rosemyne, nếu không gọi quen thêm một chút nữa thì sẽ bị người xung quanh nghi ngờ đấy." k

Theo sự hướng dẫn của Karstead, sau khi hít thở một hơi ngắn “uh”, Rosemyne bằng một khuôn mặt nghiêm túc, vừa thì thầm gọi mấy lần “phụ thân” vừa cố gắng luyện tập để dần dần quen. Khi nhìn xuống cơ thể nhỏ bé ấy bị ném vào xã hội quý tộc để bảo vệ gia đình mình, Karstead thở dài, sau khi cho người ra ngoài hết Ferdinand bắt đầu trải giấy vẽ vòng tròn ma thuật ra giữa phòng. Rosemyne vừa nghiêng đầu vẻ kì lạ, vừa rướn cổ nhìn vào vòng tròn ma thuật.

"Cái này là cái gì vậy ạ? Người đang định làm gì vậy?" m

"Để xác nhận dòng chảy ma lực của con. Chẳng phải trước đây con có nói là nếu không có một lượng ma lực cố định trong cơ thể thì không thể di chuyển hay sao." f

"... Một việc như thế mà cũng tồn tại ư?" k

Nếu vào Học Viện Hoàng Gia thì sẽ có schtappe cần thiết để làm đầy ma lực, được dạy về phương pháp tích trữ, ép ma lực trong cơ thể, nhưng cho đến khi đó thường thì sẽ cho chảy ma lực vào dụng cụ ma thuật mà cha mẹ tặng cho. Ma lực để lại trong cơ thể nên ít thì hơn vì di chuyển ma lực thì cũng phải sử dụng thể lực, và cũng không tốt cho cơ thể.

“Vì ma lực luôn đầy trong cơ thể, nên sự tăng trưởng của con bị chậm là không sai. Nhưng, ta chưa từng nghe cái chuyện cho dù ma lực nhiều hay ít cũng gây ra tình trạng cơ thể xấu." f

"Ể? Thế nó là điều bất thường ạ?" m

Rosemyne ngạc nhiên trước lời giải thích của Ferdinand, nhìn xuống cơ thể của mình.

"Ừ, không bình thường. Cũng để xác nhận điều đó ta mới điều tra dòng chảy ma lực của con." f

"Hể, có thể làm được điều đó nửa hả. Tuyệt quá." m

Rosemyne như là cảm động với điều đấy, nhìn vào vòng tròn ma thuật gật đầu mấy lần. Khác với vẻ ngây thơ của con bé, Karstead nhìn chằm chằm vào Ferdinand. Chắc chắn đây là vòng tròn ma thuật có thể nhìn thấy ma lực trong cơ thể mà không phải ai cũng có được.

"Vòng tròn ma thuật này chẳng phải là vật mà bác sĩ sử dụng hay sao. Tại sao ngài lại có được vậy."

"Đây là vòng tròn ma thuật ta tự làm ứng dụng một chút từ vòng tròn ma thuật thông thường được sử dụng khi chế tạo dụng cụ ma thuật. Ta không biết nó có giống với vòng tròn ma thuật mà bác sĩ có hay không, cũng là lần đầu ta sử dụng lên con người ngoại trừ bản thân."

Karstead không thể nói được lời nào trước sự ưu tú của Ferdinand, muốn thứ gì là chế tạo thứ đấy. Không quan tâm đến Karstead, Ferdinand trải rộng vòng tròn ma thuật, đặt đá ma thuật ở bốn góc, ngoảnh đầu về phía Rosemyne. "Rosemyne, cởi giày và trang phục ra rồi bước lên trên này." f

"Hả!?"

"Kho....khoan đã, Ferdinand!?" Karstead giật mình. Cho dù nói là trẻ con nhưng cũng không nên ra lệnh cho phụ nữ. Nhưng, Ferdinand không có chút gì dao động, với khuôn mặt như là điều đương nhiên chỉ vào vòng tròn ma thuật.

"Lễ rửa tội kết thúc, con trở thành con gái nuôi của Đại Công Tước thì ta sẽ không thể làm như thế này nữa. Ngay bây giờ. Nhanh lên."

Rosemyne vừa nhìn Ferdinand và Karstead, mặt đỏ lên như xấu hổ, vừa chầm chậm lùi xuống phía sau "Con không thích. Ngài không ngại sao?"

Khác với Karstead nghĩ con bé đáng thương biết bao, Ferdinand liếc Rosemyne bằng một khuôn mặt lạnh lùng, hừ một tiếng khinh thường.

"Với con thì cần gì xấu hổ? Bình thường tắm bồn thì bình thản vậy mà con đang nói cái gì vậy."

"Hả!? Tắm bồn!?" Karstead không tin được những lời nói đó phát ra từ miệng Ferdinand. ...Tắm bồn mà con bé chịu được sao? Không lẽ là cùng nhau tắm? Ferdinand và Rozemyne hai người họ!? “Ferdinand, rốt cuộc ngài đã làm gì đứa trẻ này vậy...” k

"Đ-đừng có hiểu lầm, Karstead! Đó là chuyện ví dụ khi ta nhìn kí ức của con bé bằng dụng cụ ma thuật thôi. Nó không có nghĩa là ta với nó tắm chung." f

Ferdinand trợn mắt, với bộ dạng hấp tấp nhìn chằm chằm Karstead. Karstead bình tĩnh phán đoán trong đầu có vẻ không phải là nói dối vì trạng thái vô cảm bình thường của ngài ấy đã sụp đổ, lộ rõ bản chất thật. Tuy nhiên, ông ấy nghĩ thông thường sẽ hiểu nhầm. Nếu người không biết về dụng cụ ma thuật đó nghe chuyện này thì sẽ nhận định ngài ấy có hứng thú với trẻ em. Nếu Sylvester mà ở đây, chắc chắn cậu ta sẽ vui sướng mà châm chọc ngài ấy.

"Rozemyne, lúc đó con hoàn toàn không giao động vậy mà, đến lúc này con đang nói cái gì vậy." f

"Tại vì, cái đó là tự nhiên nó hiện lên "muối tắm bồn" ,"dầu gội","dầu xả" mà đã bao lâu nay con không thấy, với lại con cũng không thấy bóng dáng của Trưởng Thần Quan nên có cảm giác giống như "gọi điện thoại", đó là trong mơ không phải là hiện thực.... Bỏ qua những chuyện đó đi, con không thể làm những chuyện như là cởi quần áo trước mặt ai đó được." m

Sự xuất hiện cảnh tượng trong bồn tắm khi xem kí ức là không sai, lúc đó Rozemyne cũng không dao động gì lớn lắm cũng là sự thật, chuyện đó cũng được truyền tới Karstedt.

“Chỉ khám nghiệm cơ thể thôi đấy. Chả lẽ việc này còn xấu hổ hơn cả việc tắm bồn ư.” f

“Con đã nói là có mà! Nếu ngài nói là khám sức khỏe thì hãy gọi bác sĩ đi.” m

“Chẳng phải chỉ cần nghĩ ta là bác sĩ là được hay sao. Dù gì việc sẽ làm cũng không thay đổi.” f

Vì sự ưu tú của mình, Ferdinand thật sự có thể sẽ bắt trước công việc của bác sĩ, với những thứ bận tâm thì nếu không tự mình điều tra thì không thoả mãn.

“Trong ba ngày đầu tiên trở thành Myne, con cũng đã bỏ cuộc sau ba ngày bị một người đàn ông xa lạ mà mình không coi là cha cởi bỏ trang phục hay sao? Con đã trở thành Rozemyne được hơn ba ngày rồi. Lần này cũng hãy từ bỏ đi.” f

“Không, không không, đã bảo là con không thể.”

Rozemyne vừa quơ tay vừa giữ khoảng cách với Ferdinand, vừa bắt đầu chạy vừa hét “Cứu, cứu con với, Ngài Karstead!”. Nhìn từ phía của Karstedt, đối diện Ferdinand là Rozemyne. Rozemyne định vòng một vòng lớn nhưng lại bị Ferdinand dễ dàng bắt lại.

“Kya—! Làm ơn dừng lại ! Uwa—-!”

“Ta phải nói bao nhiêu lần con mới hiểu gọi Karstead là ‘phụ thân’, con ngốc này. Còn nữa, từ nay về sau khi ở ngoài điện thờ gọi ta bằng tên không phải là Trưởng Thần Quan.”Ferdinand vừa phàn nàn như thế vừa cởi thắt lưng của Rosemyne đang khóc kháng cự lại, cởi bỏ bộ áo xanh của vu nữ. Không có một chút nào do dự. Nếu nhìn gần chỉ nhìn thấy người bảo hộ ngán ngẩm và đứa bé gái ích kỉ. Nhưng, dù nói là con nít đây không phải là hành động đối xử với nữ giới. Rosemyne với bộ trang phục màu cỏ non đã từng thấy trong lễ cầu nguyện, hướng về phía Karstead, tuyệt vọng đưa tay ra.

“Phụ thânnn! Trưởng Thần Quan có sở thích là trẻ em.” m

“Đừng có nói những điều khiến người khác hiểu lầm như thế. Con ngốc này.” Karstead nhìn Ferdinand đang túm lấy đầu của Rosemyne, dùng sức trên các ngón tay, và Rosemyne vừa cầu cứu vừa kêu “kya—kya”, vừa nghĩ xa rời hiện thực “Hai người chẳng phải rất thân thiết hay sao?”. Cũng từng có chuyện Silvester, người biết năng lực của Rosemyne mạnh như thế nào sau cuộc chinh phạt trombe, đùa giỡn hai người họ rằng: “Chẳng phải con bé rất thích hợp làm vợ của Ferdinand hay sao.”, nhưng cũng không phải là không thể.

Trong khi đang suy nghĩ như thế, hành động của Rosemyne chậm dần.

“Ferdinand, chẳng phải ngài làm hơi quá rồi sao? Rosemyne đang thở hổn hển rồi đó.”

Ferdinand nới lỏng tay như thể ngài ấy đang ngạc nhiên, nhân cơ hội đấy Rosemyne nhảy vào ngực Karstead. Cứ thế mà vòng ra phía sau lưng, vừa nắm vừa liếc Ferdinand từ sau chiếc áo choàng. Karstead bật cười trước sự việc vừa rồi bởi bóng dáng tựa như con vật nhỏ đang tuyệt vọng. Silvester nói đúng, Rosemyne giống như một con chim shumil. Ríu pooey, la lên nữa là hoàn hảo.

Bị đe doạ Ferdinand khoanh tay như bị chọc tức, nhìn chằm chằm vào Karstead và Rosemyne. Khuôn mặt đang tức giận với chuyện không được diễn ra như dự tính.

“Karstead, ngài nghĩ sao về sự yếu ớt của Rosemyne với tư cách là người cha.”

Karstead bị Ferdinand yêu cầu "nhanh chóng hợp tác", so sánh Rosemyne và Ferdinand. Cách làm cưỡng chế của Ferdinand hơi tệ, nhưng nếu con bé quá yếu và có sức khoẻ khiến cơ thể có thể sụp đổ bất kì lúc nào thì có lẽ nên nhờ ngài ấy thì hơn. Karstead bế Rosemyne lên và nhìn vào mắt cô bé.

“Rosemyne, liên quan đến ma lực Ferdinand rất giỏi. Chẳng phải sẽ tốt hơn khi con được chẩn đoán, nhờ chế tạo thuốc nếu như có thuốc hữu hiệu hay sao?” k

“Cái đó thì đúng là vậy nhưng mà…” m

Khi thử cố gắng thuyết phục, Rosemyne ngừng đe dọa và trở nên ngoan ngoãn. Mặc dù là một thế giới khác, nhưng con bé có trí nhớ của người lớn, vì vậy không giống như những đứa trẻ khác, không đột nhiên bật khóc hay làm ồn ào. Cứ thuyết phục như thế này là ổn. Nhưng, đã có người phá vỡ nó.

“Karstead, cứ giữ nó lại như vậy!" Cách nói giống như ra lệnh giống như trong Hiệp sĩ đoàn Karstead, theo phản xạ, kiềm chế Rosemyne. Ngay tức khắc, Ferdinand sải bước lớn tới gần, cử động ngón tay nhanh chóng lần lượt tháo từng chiếc cúc áo nhỏ trên lưng Rosemyne.

"Á —-! Trưởng Thần Quan "ecchi"! Hóa ra bao lâu nay ngài là “lolicon” đúng không!?" m

"Ta không hiểu con đang nói gì, nhưng ta không có nhiều thời gian đâu. Nhanh lên." f

Ferdinand tháo chiếc cúc áo dưới cùng, chỉ vào màn che trên giường của mình.

"Cởi tất của con trong đó. Ta chỉ nhìn từ lưng của con, vì vậy nếu con bán khỏa thân cũng không sao…. Cái gì, ánh mắt phản đối đó là sao? Con muốn bị lột hết đồ ở đây sao?" f

"Con đi! Con đi là được chứ gì!?" m

"Đúng vậy. Đừng làm phiền ta, hãy nhanh tay lên." f

Rosemyne với đôi mắt đẫm lệ vừa liếc nhìn Ferdinand vừa chạy vào rèm giường. Ferdinand có vẻ không có chút cảm xúc gì với bóng dáng của Rosemyne đang rươm rướm nước mắt. Nhưng Karstead thì đầu và ngực đều đau. Tại sao Ferdinand lại nghiêm khắc với một cô bé thơ ngây đến mức thế này chứ.

"Dù như thế nào thì cũng quá lạnh lùng với đứa con gái hay xấu hổ của tôi rồi. Ferdinand, ngày xưa tôi từng nói câu này rồi phải không? Ngài hãy đối xử với phụ nữ nhẹ nhàng hơn một chút được không?" k

"Phí thời gian".F

Ferdinand, người lớn lên bị mẹ của Đại Công Tước ghét bỏ và không được mẹ ruột của mình nuôi nấng bảo vệ, về cơ bản không tin tưởng phụ nữ. Karstedt không thể không thở dài trước Ferdinand rất nghiêm khắc trong những lúc cho rằng nên nhẹ nhàng sẽ hợp lý hơn.

"Cái tính nói bao nhiêu lần cũng không nghe vẫn không thay đổi, ngài giống hệt Silvester." k

"Đừng có đánh đồng tôi với hắn. "

Từ hướng đối diện Ferdinand hầm hầm nhìn Karstead, Rosemyne ngại ngùng che phía trước bằng trang phục mới cởi ra, đi chân trần chậm chạm bước tới.

"Đứng trên đó."

Vòng tròn ma thuật lan rộng dường như do Ferdinand tạo ra để kiểm tra xem sức mạnh ma thuật có lưu thông tốt khi chế tạo công cụ ma thuật hay không và liệu dòng chảy có gì bất thường hay không.

Với cảm giác lo sợ, những ngón chân của Rosemyne giẫm lên vòng tròn ma thuật và quay lưng về phía Ferdinand. Ferdinand quơ tay nhẹ và lấy ra schtappe, quỳ đầu gối của mình và gõ nhẹ vào vòng tròn ma thuật bằng schtappe để đổ ma lực vào.

Ngay tức khắc, vòng tròn ma thuật chứa đầy ma lực nổi lên với một luồng sáng đỏ. Vòng tròn ma thuật đi lên từ chân Rosemyne đến đầu, và luồng sức mạnh ma thuật bắt đầu xuất hiện màu đỏ rực trên cơ thể Rosemyne. Phần có đồ lót không thể nhìn thấy, nhưng có thể nhìn thấy những đường màu đỏ rõ ràng trên lưng và cánh tay của con bé.

“Woa!? Đây là cái gì?" m

"Ta đã nói là ta sẽ nhìn dòng ma lực. Rosemyne, tóc cản trở quá." F

Ferdinand nhìn chằm chằm vào tấm lưng nhỏ nhắn tóc được vén qua, với vẻ mặt phức tạp. Nếu chỉ nhìn thấy dòng ma lực thì Karstead và Rosemyne đều có thể. Tuy nhiên, chỉ có Ferdinand mới có thể nhìn thấy đường màu đỏ và chẩn đoán xem dòng chảy ở đây có gì không ổn.

Ferdinand nhìn chằm chằm vào bóng lưng của con bé một lúc, thở dài nặng nề và đứng lên. Ấn thái dương với vẻ mặt phức tạp và nhìn xuống Rosemyne.

"Ta biết con đã chết một lần. Có một lượng lớn ma lực bị đông lại ở giữa ngực của con."

Truyện Chữ Hay