Trans: Shiniyami. (1 trans mới nữa :D)
----------------------------------------------------------------------------------------------
Prologue - Phần mở đầu
Mùa xuân bắt đầu xuất hiện ngay vừa khi kết thúc dịp lễ Cầu nguyện Mùa xuân. Những cây non bắt đầu lớn dần qua từng ngày, sự yếu ớt của chúng lúc trước đã dần biến mất từ lâu. Buổi sáng thì trời tươi sáng, nhưng dần xuất hiện cơn mưa nhỏ vào buổi chiều; không nghi ngờ gì nữa đây là cơn mưa của những phước lành. Những người nông dân cảm ơn nữ thủy thần Flutrane đã tưới tiêu cho những cánh đồng và, sau bữa trưa, họ tận tâm với những công việc thủ công trong nhà của họ.
Một cỗ xe được chạm khắc đầy tao nhã đang lăn bánh trên con đường cắt qua những cánh đồng không lấy một bóng người nông dân nào. Trên cửa của cỗ xe được trang trí bởi gia huy, như thể hiện địa vị của người đang ngồi trong cỗ xe kia. Nhưng thật không may, do những cơn mưa quá ngắn ngủi đã làm cho con đường trở nên lầy lội vì bùn và làm cho tiến trình di chuyển của cỗ xe bị chậm lại, và điều này thật khó khăn cho một ai đó trong cỗ xe đang cố che giấu sự bực tức về việc họ đã chậm lại rất nhiều so với việc đi trên đường lát đá trong thành phố.
"... Ta thấy Flutrane có vẻ cảm thấy không được vui vào hôm nay"
Tại sao các ngươi cứ phải lập đàn cầu mưa vào ngày ta di chuyển ở bên ngoài vậy thế không biết? Bezewanst vừa càu nhàu hỏi Flutrane vừa chửi rủa sự rung lắc dữ dội của cỗ xe.
Ngay trước khi hồi chuông thứ năm điểm thì lão đã đến biệt thự mùa hè của Giebe Glaz, nơi toạ lạc gần rìa của quận trung tâm Ehrenfest.
"Chào mừng ngài tới nơi ở khiêm tốn của tôi, ngài Bezewanst" Glaz đón tiếp Bezewanst khi lão đang ra bước ra khỏi cỗ xe cùng với cái bụng béo phệ phạc đung đưa sang 2 bên theo từng bước chân.
Lão được đưa đến một phòng khác rộng lớn nơi đã có khoảng mười người quý tộc khác đã đến và đang nói chuyện. Mặc dù không có bất kì cỗ xe nào khác trong tầm mắt, có vẻ như lão là người khách duy nhất đã đến đây một mình. Những người khách còn lại là các quý tộc thực thụ đã đến đây bằng các con thú cấp cao của mình, chắc hẳn bởi họ muốn giữ kín cuộc gặp mặt này, ngay cả đối với những người hầu cận của họ.
Bezewanst có thể nhận thấy biểu hiện không thoải mái của của Glaz khi anh ta đã được yêu cầu trở thành người chủ trì buổi gặp mặt này trong chính dinh thự của mình bởi Giebe Gerlach. Đây là điều khá thường xuyên xảy ra khi các quý tộc cao cấp và quý tộc tầm trung ép các quý tộc cấp thấp tổ chức những buổi gặp mặt như vậy.
Cảm thấy không có gì đặc biệt về điều này, Bezewanst đi một mạch đến chỗ ngồi danh dự và đặt mông xuống như thể đây là một điều rất đỗi bình thường trước khi đón nhận những lời chào mừng từ các quý tộc còn lại. Trong khi còn đang chào hỏi nhau, ông ấy có thể thấy Glaz đang nói chuyện với một quý tộc mà lão ý không biết đến.
"Bá tước Bindewald, người đang ngồi ở kia là Bezewanst, Giám mục cấp cao của Ehrenfest"
"Oh, Trưởng Thần Điện, hừm...?"
Về mặt thực tế mà nói, Bezewanst đã được gửi đến ngôi đền và do vậy mà lão ta đã không còn được coi là một quý tộc. Trong những tình huống bình thường, những quý tộc tụ họp tại dinh thự sẽ không bao giờ dành ra một chiếc ghế danh dự cho một người xuất thân từ ngôi đền, nhưng cha mẹ của Bezewanst đều đang là ứng cử viên cho vị trí công tước cao cấp. Tức dòng máu thuần huyết của công tước cao cấp đang chảy trong huyết quản của lão.
Lý do duy nhất mà lão ý bị gửi đến ngôi đền là vì người đàn ông trước đó, Leisegang, đã ra lệnh như vậy. Bezewanst sở hữu trong mình một lượng ma thuật khá thấp cho gia đình của ông và mẹ của ông đã ra đi ngay khi ông được chào đời. Do đó, không có ai bảo vệ ông ta khi Leisegang, người xuất thân từ phía gia đình cha lão mà bây giờ là vợ chính, ra lệnh cha lão gửi lão đến cho điện thờ - một yêu cầu mà đã làm cho lão phải mang lên mình chiếc áo của điện thờ ngay từ khi mới lọt lòng. Từ lúc sinh ra lão ta đã được nuôi dạy không phải để trở thành một quý tộc mà trở thành một mục sư.
Tuy nhiên, người chị cùng mẹ của lão vẫn yêu quý lão ta như người cùng chung máu mủ duy nhất, và vì lý do đó mà những người quý tộc ở đây cũng không thể đối xử với lão ta một cách hời hợt; họ biết rất rõ rằng có được sự hợp tác từ lão ý là rất quan trọng trong việc tạo hưởng và đưa ra các lời đề nghị đến người chị gái.
"Ngài Bezewanst, đây là Bá tước Bindewald đến từ Ahrensbach. Ngài ý là một yếu tố then chốt trong việc đạt được mục đích của chúng ta"
Việc người đàn ông này được giới thiệu là một Bá tước đã cho Bezewanst thấy rằng ông ta là một quý tộc cao cấp trong chính vùng đất của ông ý. Bezewanst cũng biết rằng bản thân ông là một người khá là quá khổ, nhưng đến ngay cả ông cũng không thể không để ý rằng Bindewald cũng là một người sở hữu ngoại hình không hề khiêm tốn. Ông ấy có đôi mắt u ám và ông ý có cái nhìn của một người sẵn sàng làm một điều tàn ác mà không đắn đo.
Bezewanst, giả vờ không bận tâm đến việc Bindewald đang có một cái nhìn khinh bỉ hướng vào ông mặc dù ông là Giáo hoàng, gom hết sức lực để đưa ra một cái gật đầu điềm tĩnh. Vì ông đang ngồi ở vị trí khách danh dự nên những người khách mời còn lại sẽ phải gửi lời chào đến ông.
"Cho phép tôi được được hỏi là tôi có thể dâng lên một phước lành trong sự cảm kích của buổi gặp gỡ bất ngờ này, được phong chức bởi những con sông thuần khiết chảy từ nữ thủy thần Flutrane"
"Ngài được phép"
Một ánh sáng xanh lục mờ mờ hiện lên từ chiếc nhẫn trên ngón giữa của bàn tay trái của Bindewald. Đó là loại nhẫn mà bất kì người quý tộc nào cũng sở hữu, nó là chiếc mà cha mẹ tặng cho người con của họ sau nghi lễ rửa tội.
Một cơn bực tức không thể diễn tả đè nặng lên trái tim của Bezewanst khi ông nhìn vào chiếc nhẫn. Nếu như không phải vì Leisegangs, ông đã không bị gửi vào điện thờ; ông đã được nhận một chiếc nhẫn như vậy của riêng mình. Chiếc nhẫn mà ông đang đeo bây giờ được cho bởi người chị của ông, nhưng nó không hề thay đổi được việc ông đã không được rửa tội trong khu vực của quý tộc hay ông không được học tập tại Học viện Hoàng gia.
Bezewanst biết có một sự khác biệt rõ ràng giữa ông và Bindewald, và trong khi điều này làm cho ông bực tức, nhưng nó cũng cho ông một niềm vui đen tối khi nhìn thấy những quý tộc này quỳ gối trước ông - ngay cả khi họ chỉ muốn lợi dụng quyền lực của bà chị gái.
"Bá tước Bindewald cũng là một trong số những người đã vận chuyển những bức thư của quý bà Georgine"
Dựa trên những quý tộc hiện đang có mặt, Bindewald đã trở thành cầu nối liên hệ giữa Bezewanst và cháu gái của ông, người đã lấy công tước của xứ Ahrensbach, phía nam của Ehrenfest. Mặc cho người cháu gái đã nhiều lần yêu cầu đổ đầy vài chiếc ly thần bằng ma thuật, Bezewanst mới chỉ gặp đúng một lần duy nhất người phụ nữ của Ehrenfest với tư cách là người trung gian. Ông chưa bao giờ gặp mặt chính thức bất kì quý tộc Ahrensbach từ trước đến nay.
"Tôi cầu nguyện rằng nữ thần thời gian Dregarnuhr sẽ thắt chặt những sợi chỉ của số mệnh của chúng ta lại với nhau"
Mặc dù không ai trong số họ thực lòng có ý định dâng lên những con chiên cho các vị thần, bữa trưa của họ bắt đầu bằng những lời chúc phúc trong khi những chai rượu whisky hảo hạng được mang ra. Khi những dung dịch màu hổ phách đang được rót vào ly của từng người, mùi hương ngọt lịm lan toả khắp căn phòng.
Glaz là người nếm thử đầu tiên để chứng minh trong rượu không có độc. Bezewanst, nhìn thấy vậy, đưa lên miệng chiếc ly bạc nặng của riêng mình. Dòng dung dịch đặc chảy qua lưỡi, làm cho nó có chút cảm giác tê nhè nhẹ. Ông nếm thử và thưởng thức mùi vị của đồ uống trước khi nuốt nó. Ông cảm nhận được cảm giác bỏng rát của cồn trong cổ họng và thở dài một cách thoả mãn. Loại whisky này có chất lượng rất cao; Glaz không nghi ngờ gì về việc tiêu một khoản tiền lớn từ ví tiền của bản thân để làm hài lòng khẩu vị của các thực khách.
"Nhân tiện luôn, ngài Bezewanst. Ngôi đền có nữ tu sĩ thường dân là nằm ở đâu vậy?" Gerlach lên tiếng hỏi sau khi đợi mọi người đã nhấp ngụm rượu.
Bezewanst nhấp thêm một ngụm whisky, thấy rằng toàn bộ ánh mắt trong căn phòng đang đổ dồn về lão. Họ dã yêu cầu ông mang theo thường dân sở hữu ma thuật để họ có thể mua cô, nhưng lại không thấy bóng dáng cô trong căn phòng.
"Tôi không đưa con bé đó theo."
"V-vì sao lại vậy?"
Bezewanst khịt mũi với những người quý tộc đang trợn tròn mắt với vẻ ngạc nhiên. "Tại sao tôi lại phải chịu đựng ngồi chung xe với một thường dân như con bé đó? Tôi không có ý định thở chung bầu không khí với con bé đó, và tôi cùng không bao giờ có ý định chuẩn bị một cỗ xe chỉ riêng cho con bé đó cả."
"Tôi đã có thể tự mình chuẩn bị một cỗ xe như vậy, nếu như ngài yêu cầu..."
Các quý tộc than phiền về việc bỏ lỡ mất cơ hội, nhưng nó cũng rất khó cho Bezewanst đưa Myne đi xa mà không gây sự chú ý đến Trưởng Thần Quan. Lão đã định dùng Delia dụ cô ra ngoài, nhưng người hầu cận sắc sảo người từng phục vụ cho Trưởng Thần Quan không bao giờ để cho hai người họ ở riêng với nhau. Kế hoạch chắc chắn sẽ bị đổ bể, và việc đó sẽ chỉ làm cho Trưởng Thần Quan càng thêm cảnh giác.
... Tại sao mình, có dòng máu công tước cao cấp, phơi mình ra trước sự nguy hiểm chỉ vì sự lợi ích của bọn chúng cơ chứ? Bezewanst suy nghĩ như vậy trong khi ông đã chuẩn bị kĩ càng những lý do để đổ tất cả lỗi sai lên Giebe Gerlach.
"Bọn chúng giờ đây đã cảnh giác cao hơn sau lần thất bại trong dịp lễ Cầu nguyện Mùa xuân. Ngài nên cảm thấy biết ơn vì tôi đã giúp ngài tránh được tai hoạ đó."
"...À, điều đó thật đáng tiếc làm sao. Kế hoạch là dùng những người lính bị bệnh ăn mòn mượn từ Bá tước Bindewald tấn công cỗ xe chở cô ta, nhưng than ôi"
Kế hoạch bắt cóc Myne trong dịp lễ Cầu nguyện Mùa xuân đã cho thấy vô vọng. Bắt cóc một nữ tu tập sự có gốc gác là một thường dân đáng ra nên dễ dàng đối với những quý tộc sở hữu ma thuật; thực tế không nghi ngờ gì sự thất bại của họ do có sự xuất hiện của Trưởng Thần Quan, Ferdinand, đã đi cùng con bé. Hắn ta cũng là một quý tộc có thể sử dụng ma thuật.
"Chúng ta có thể đổ lỗi việc này do tên Trưởng Thần Quan nhiều chuyện đó"
"Quả thực là đáng tiếc làm sao. Tôi đã mong rằng có thể làm cho con bé thường dân đó chịu khổ, gây ra càng nhiều sự khổ đau nhất có thể cho cả con bé đó và ngài Ferdinand" được nhấn mạnh bởi nữ Tử tước Dahldolf, với một cơn tức giận dữ dội đang tuôn trào hướng đến Myne và Ferdinand. Đứa con trai yêu quý của bà đã phải chịu hình phạt sau khi được phân công bảo vệ Myne trong nhiệm vụ loại bỏ cây Trombe trong mùa thu vừa rồi.
Bezewanst, theo yêu cầu của bà ta, đã phàn nàn với Ferdinand và nhờ chị gái của lão giảm nhẹ hình phạt của Shika, nhưng thật lòng, lão thật sự không quan tâm điều gì sẽ xảy ra đến tên đó; Bezewanst đã luôn bực tức vì những điều may mắn của Shika khi có thể rời khỏi ngôi đền khi cuộc thanh trừng quyền lực gây ra sự thay đổi trong giới trính trị.
"Ngài Ferdinand có vẻ dường như là một kẻ thù ghê gớm hơn nhiều so với dự đoán của chúng ta. Chúng ta có thể đổ lỗi cho nhà Leisegang cho việc chúng ta đã có thể bắt cóc được con bé khi nó đang ở đó..." Gerlach lẩm bẩm, hướng ánh mắt đầy tiếc nuối đến Bezewanst.
Tên ngốc vô dụng, Bezewanst chửi rủa trong lòng. Nếu chúng đã thành công bắt cóc được Myne trong dịp lễ Cầu nguyện Mùa xuân, lão đã được thoát khỏi cái con bé thường dân đầy ngứa mắt mà không phải động tay đến, mà chỉ cần đổ tất cả lỗi lầm lên tên Trưởng Thần Quan. Bezewanst đã rất nóng lòng chờ đợi tin tức về rắc rối xảy đến từ ngôi đền phía xa đó, nhưng cuối cùng bọn chúng vẫn an toàn trở về bởi cỗ xe. Đây thực sự là một điều điên tiết.
"Chúng ta còn đã kích động người dân gần biên giới của các vùng mà sẽ tấn công chúng, nhưng không một ai quay trở về cả. Tất cả bọn chúng đều biến mất tăm trong cuộc tấn công, mặc dù nửa số người đó là công dân Ehrenfest."
Bindewald cho biết, điều đã làm cho Tử tước Seitzen - người đứng đầu tỉnh láng giềng giáp ranh với Garduhn - cau mày lo lắng.
"Nói là như vậy, Tử tước Graduhn đã không nói gì về những người dân đã biến mất hàng loạt. Có thể, ngài ý không hề nhận thấy cuộc tấn công do nó ở gần biên giới...?"
"Điều đó đúng là khá lạ..."
Có thể những cuộc tấn công của ông ta chỉ gây hại những người từ lãnh địa khác. Điều đó còn có thể không? Họ muốn biết chi tiết, nhưng Tử tước Garduhn có mối quan hệ than thiết với nhà Leisegang; ông ta hiện không có mặt và không tham gia cuộc đột kích dịp Cầu nguyện Mùa xuân. Và vì không có ai quay trở về, không thể nào biết được chuyện gì đã xảy ra ở đó.
"Không chỉ mỗi dân thường đã mất mạng ở đó. Tôi đã mất một nửa số kỹ sĩ mang bệnh Ăn mòn. Có vài tên trong đó có khả năng sử dụng dụng cụ ma thuật và điều khiển ma thuật ngang tầm với một quý tộc cấp thấp. Bọn chúng được dùng làm những công việc bẩn thỉu trong khi tôi giữ bàn tay trong sạch. Sự thất bại của chúng thật sự đáng tiếc. Tôi đã mong rằng mua được con bé vu nữ tập sự đó để bổ sung lại quân số." Bindewald nói trước khi bật ra một tiếng cười khan. Tiếng cười có âm thanh rất kinh khủng, giống y như tiếng ếch kêu. Bezewanst hơi nhăn mặt, một dấu hiệu lão sẽ không bán Myne cho người đàn ông này.
Các quý tộc đứng quanh Bindewald nhìn nhau, rồi tất cả cố gắng thuyết phục hắn ta bằng một nụ cười giả tạo.
"Thưa ngài Bezewanst, tôi sẽ rất cảm kích sự giúp đỡ của ngài với tư cách Giáo hoàng trong việc kí kết bản hợp đồng chuyển nhượng tu nữ thường dân kia. Thông tin và vị thế của ngài là vô giá." Một tên quý tộc cho hay.
"Chúng tôi có thể tưởng tượng rằng con bé thường dân mới xuất hiện kia là một kẻ khó ưa đối với ngài. Đây là một cuộc trao đổi có lợi đôi bên. Tôi nói không sai chứ?" Một kẻ khác lên tiếng.
Đúng rằng Myne vừa nguy hiểm vừa khó ưa. Bezewanst sẽ vui mừng khi thấy cô biến mất, cũng như chứng kiến khuôn mặt của Ferdinand, “thần hộ mệnh” của cô, biểu hiện ra sao khi cô bị đưa đi. Nhưng Bezewanst không phải là loại người tự đẩy mình vào chỗ nguy hiểm. Sẽ cần đến một sự may mắn khổng lồ và một chiến lược tài tình để tránh những nỗ lực không thể tránh khỏi từ Ferdinand nhằm trả thù lão vì đã kí kết hợp đồng chuyển nhượng nữ tu của ngôi đền.
“Chúng ta đang phải đối phó với một thường dân đấy. Con bé chẳng khác biệt gì hơn so với với những đứa mồ côi mặc áo xám cả. Các ngài không đồng tình sao?” Một quý tộc lên tiếng.
“Không, nhưng con bé không phải là tập sự áo xám. Con bé sở hữu lượng ma thuật tương đương một tu sĩ áo xanh. Một thường dân sẽ không thể nào sử dụng được sức mạnh của phép Nghiền nát.” (đây là đang ám chỉ về cái lần lão Bezewanst và Ferdinand không chấp nhận Myne trở thành nữ tu sĩ tập sự áo xanh rồi đòi giết 2 cha mẹ Myne rồi sau đó bị Myne bót cho suýt bay màu ý)
Là một người từng bị tấn công bởi phép Nghiền nát của Myne, Bezewanst biết rằng ma thuật của cô rất mạnh. Lão công nhận đã mất cảnh giác, nhưng cô không hề sở hữu một lượng ma thuật ít ỏi mà mọi người thường mong đợi từ
một đứa trẻ thường dân bị bệnh Ăn mòn ở độ tuổi đó. Bằng chứng là khi cô thực hiện nghi thức Cống hiến với Ferdinand – một nghi lễ không thể thực hiện trừ khi phải có hai người sở hữu lượng ma thuật khá lớn cùng nhau thực hiện.
“Con bé cực kì nổi loạn, và tôi không hề muốn đối mặt với phép Nghiền nát của con bé đó lần nào nữa. Tất cả các ngài đều sở hữu dụng cụ ma thuật để bảo vệ bản thân, nhưng tôi không hề có ý định chống lại phép Nghiền nát thêm lần nào nữa. Tại sao tôi lại đương đầu với sự nguy hiểm chỉ đề bán một nữ tu tập sự của ngôi đền?”
Bindewald, người đang vừa ngồi xoa cằm mập mạp vừa lắng nghe, nhìn xung quanh một vòng, lấy ra một vật được bọc vải bên ngoài từ túi bên hông của lão, từ từ mở nó ra bằng những ngón tay đuông dừa của lão.
“Đây là…?”
“Một viên đá quý bóng tối chuyên hấp thụ ma thuật. Phép Nghiền nát của một đứa tập sự tầm thường sẽ trở nên vô nghĩa nếu ông sở hữu thứ này. Tôi có thể tặng thứ này như một món quà kỉ niệm cho người quen của chúng ta?”
Môi của Bezewanst cong lên thành một nụ cười khi ông nhìn chằm chằm vào hòn đá quý đen thăm thẳm kia; chẳng một đứa trẻ dân đen nào sẽ còn đáng sợ nữa khi lão sở hữu thứ này. Lão có thể làm cô hối hận vì dám đứng lên chống lại người mang dòng máu Công tước Cao cấp.
Bindewald, nhìn thấy cách Bezewanst nhìn chằm chằm vào hòn đá, nở một nụ cười khi hắn lên tiếng. “Vậy chúng ta coi như cuộc thỏa thuận đã xong?” khi hắn hỏi, đôi mắt hắn ánh lên sau màn sương âm u. Điều này rõ ràng rằng hắn tự tin Bezewanst sẽ đồng ý bán Myne cho hắn.
Bezewanst cảm thấy khó chịu khi bị thao túng trong tay người khác , nhưng mỗi ngày hắn thấy bản thân ước rằng hắn có thể bán con nhãi Myne cho một Công tước và đày cha mẹ cô – những lũ ngốc nghèo hèn đã phớt lờ mệnh lệnh và phản kháng lại – sống trong sự tuyệt vọng. Chẳng có điều gì hắn mong muốn hơn việc có được viên đá đó từ tay Bindewald.
Bezewanst thay đổi suy nghĩ; đây sẽ không phải là lão trở thành con rối trong tay Bindewald, mà sẽ là lão làm việc vì lợi ích của chị gái lão. Ferdinand đã tuyên bố rằng Myne sẽ nằm dưới sụ bảo hộ của hắn trước mặt hầu hết các kị sĩ. Biết được tin con bé bị bắt cóc chắc chắn sẽ chẳng khác nào phi một lưỡi dao găm vào tim của Trưởng Thần Quan, và chẳng có chuyện gì sẽ làm hài lòng chị gái Bezewanst hơn việc chứng kiến sự khốn khổ của Ferdinand. Điều cũng sẽ làm dịu trái tim đang đau buồn của Tử tước Dahdolf.
… Thực tế thì, liên minh với Bá tước Bindewald sẽ làm hài lòng tất cả các quý tộc mà mình có mối quan hệ thân thiết.
Chẳng có lý do nào để lão không đưa ra một lý do phù hợp để lấy viên đá được chào mời cho lão. Bezewanst nở một nụ cười ghê tởm trong khi đang nhìn vào đôi mắt âm u của Bindewald.
“Tôi rất nóng lòng mời ngài đến tham quan ngôi đền bất cứ khi nào ngài có thời gian. Chị gái của tôi sẽ lo liệu cho chúng ta dù bất cứ chuyện gì sẽ xảy ra.”
Bezewanst đồng ý giúp đỡ đã khuấy động một sự vui mừng giữa cái quý tộc đang có mặt. Một số người lên tiếng thích thú về sự tiến triển này, và mặc dù sự hào hứng của họ không nghi ngờ gì chỉ hướng thẳng đến quyền lực của chị gái lão, lão không còn bận tâm đến điều đó nữa.
“A, tương lai sẽ có những điều như thế nào đây. Tôi không thể nào chờ đợi được nữa,” Bezewanst cho biết trong khi nâng ly. Đôi mắt của lão nhìn về phía chân trời và nhìn thấy cơn mưa như trút khắp thành phố Ehrenfest. Nhưng giờ, ngay cả thời tiết xấu cũng như một bản nhạc du dương bên tai hắn.