Hồng Nhan Say, Yêu Hậu Tóc Trắng Của Lãnh Hoàng

quyển 1 chương 9: động phòng hoa chúc

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Trải qua cả ngày vất vả, đại điển phong hậu cuối cùng kết thúc, Tuyết Ninh bị nha hoàn đỡ về Nguyệt Lạc điện, bên trong điện treo đầy lụa đỏ, đỏ đến chói mắt.

Tuyết Ninh thở dài, khiến tất cả cung nữ, thái giám tiết kiệm những lễ nghi phiền phức, tất cả đi xuống nghỉ ngơi, Châu nhi vội vàng nhắc nhở "Tiểu thư, hôm nay là đêm động phòng hoa chúc của người, hoàng thượng một hồi sẽ tới."

Tuyết Ninh nói "Hoàng thượng không tới đâu, ngươi cũng đi xuống nghỉ ngơi đi, ta mệt mỏi rồi."

Châu nhi nhìn Tuyết Ninh, mình là càng ngày càng không hiểu được iểu thư, trước kia tiểu thư ngây ngốc, cho tới bây giờ cũng không rời bỏ nàng, từ lần trước sau khi tiểu thư tỉnh lại, liền thay đổi, trên mặt luôn mang theo sự lạnh lẽo, không còn là một ngờ ngây ngô như trước, Châu nhi mang theo nghi ngờ thối lui ra khỏi ngoài điện.

Tuyết Ninh tự mình lấy mũ phượng nặng nề xuống, một người đứng ở cửa sổ. Đột nhiên cửa điện bị người đạp mở, Tuyết Ninh quay đầu lại, nhìn thấy Lãnh Nguyệt Hàn đứng ở ngoài cửa, trong cung điện dầy cộm nặng nề , cửa bị đạp đung đưa trái phải, nhìn dáng dấp dùng không ít sức lực, nhìn lại Lãnh Nguyệt Hàn hình như đã uống nhiều rượu, ánh mắt ác ngoan nhìn mình chằm chằm, tràn đầy thù hận.

Tuyết Ninh không hiểu mình khi nào đắc tội vị quân chủ cao cao tại thượng này, hai người hôm nay là lần đầu tiên gặp mặt, trừ ở phượng đài có đối thoại qua một vài câu, thì không hề có quen biết gì, tại sao lại dùng chính ánh mắt này nhìn mình, trầm tư suy nghĩ, thì Lãnh Nguyệt Hàn đã say lảo đảo đi tới.

Tuyết Ninh tính phản xạ khi thấy hắn muốn ngã xuống thì đỡ hắn, ai ngờ, lại bị Lãnh Nguyệt Hàn một thanh nắm mánh khoé, Tuyết Ninh cau mày tránh thoát, lại bị nam nhân này nắm chặt hơn, không hiểu đây là ý gì của Lãnh Nguyệt Hàn, mở miệng hỏi "Hoàng thượng, đây là gì?"

Lãnh Nguyệt hàn khinh thường cười khẽ "Ngươi cứ như vậy không kịp chờ đợi, muốn cùng trẫm vào động phòng, thế nhưng cầu xin Thái hậu để cho nàng phái người ở thật trong rượu hạ Hợp Hoan Tán, còn phải phái nhiều người như vậy đến xem chúng ta động phòng."

Tuyết Ninh lúc này mới phát hiện trên người Lãnh Nguyệt Hàn vô cùng nóng, trên mặt cũng có không đỏ ửng bình thường. Bên ngoài, cung nữ cận thân của Thái hậu là Linh Lung mang theo một đám cung nữ, thái giám giữ ở ngoài cửa. Nàng giờ mới hiểu được, đây là Thái hậu sợ mình không tuân thủ ước định, đang ép hoàng thượng ghét mình, để cho mình không thể không nghe sắp xếp của nàng.

Tuyết Ninh bình tĩnh nói "Hoàng thượng, ngươi trước ngồi xuống, ta sẽ phân phó người làm, đưa chậu nước lên, ngươi…."

Còn chưa có nói xong, liền bị Lãnh Nguyệt Hàn thô bạo cắt đứt "Nếu hoàng hậu như vậy không thể chờ đợi, Thái hậu lại nhiệt tâm như vậy, trẫm tại sao có thể cô phụ tâm ý của các ngươi chứ."

Tuyết Ninh còn chưa phản ứng kịp, liền bị Lãnh Nguyệt Hàn chặn ngang ôm lấy, không chút thương tiếc nào ném vào chiếc giường phượng to lớn, may nhờ trên giường phủ lên thật dầy chăn gấm, nếu không dù Tuyết Ninh là sát thủ có bản lĩnh nhanh nhẹn, cũng sẽ bị ngã đến bán sống bán chết.

Tuyết Ninh cúi người ở trên giường, lạnh lẽo nhìn Lãnh Nguyệt Hàn, quả đấm nắm chặt định phản kích, ai ngờ tốc độ của Lãnh Nguyệt Hàn nhanh hơn, đã giữ lại cổ của mình, năm ngón tay từ từ buộc chặt lên tiếng nói "Khương Tuyết Ninh, ngươi tốt nhất không cần cho trẫm đùa bỡn bất kỳ hoa chiêu, trẫm không cần biết ngươi là ai, nếu như ngươi có thể an phận, trẫm có thể để cho ngươi ở đây trong cung cô đơn tới già, nhưng là nếu như ngươi ra vẻ với trẫm, trẫm sẽ làm ngươi chết không nơi chôn thân."

Hô hấp Tuyết Ninh càng ngày càng trở nên không trôi chảy, nàng gian nan hô hấp, rõ ràng rất khổ sở, nhưng nàng lại cười, mang theo mị hoặc chí cực cười.

Lãnh Nguyệt Hàn không tự chủ bụng căng thẳng, vốn là uống hợp hoan rượu, trong thân thể dục vọng không ngừng sôi trào, ai ngờ khi thấy nụ cười của Tuyết Ninh, càng không bị khống chế, trái tim nóng lên.

Không hề báo động trước, hắn hôn lên đôi môi ướt át Khương Tuyết Ninh, đôi môi đỏ mọng tràn đầy dụ hoặc, rõ ràng ý thức được mình không thể đụng vào nữ nhân này, ai ngờ chỉ hôn một cái, lại không thể ngừng lại, bị sự ngọt ngào hấp dẫn, từ từ buông lỏng ra, bóp chặt Tuyết Ninh cổ tay, lấn người đem Khương Tuyết Ninh đè ở phía dưới, tiến một bước hôn sâu hơn, Tuyết Ninh liều mạng giãy giụa, nhưng không làm rung chuyển người nam nhân trên người mình chút nào, nàng không ngừng giãy giụa ngược lại khơi dậy dục vọng mãng liệt của Lãnh Nguyệt Hàn hơn.

Truyện Chữ Hay