Hồng Mông Linh Bảo

chương 460

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Chương Ngư nhân thiên kiếp

Hàn Tinh du hành trên biển rộng, thần thức trải rộng trăm ngàn dặm phát hiện một vài nơi có thuyền đánh cá, thuyền vận thương, thuyền du khách vv... Chàng cũng dò xét dưới đáy biển, Bạch Thiên thành hiện tại đã rời vị trí, lúc mới đến Bạch Thiên thành chìm xuống đáy biển sâu chừng ba vạn thước nay đã nổi lên năm sáu ngàn thước, chuyển sang vị trí khác. Chàng ngạc nhiên không ngờ sau khi tu bổ được nửa tháng, Bạch Thiên Thành đã khởi sắc tự nổi lên như vậy trong vòng nửa năm tám tháng Bạch Thiên Thành có thể nổi lên trên mặt biển, hy vọng lúc đó mình có thể thu lại chuyển đến nơi như ý.

Mặt biển thỉnh thoảng lại có đàn cá chim vọt lên khỏi mặt nước rồi lại lặn, cũng có đàn cá lớn ngoi lên phun nước thành cột khổng lồ. Trong khi chờ hoàng hôn, thần thức chàng dò xét bên dưới đáy biển, cảnh động vật sinh hoạt, kiếm ăn tranh đấu hấp dẫn hơn nhiều so với trên mặt biển yên tĩnh độc điệu. Chàng thầm tiếc không cách nào hiểu các loài yêu thú dưới biển trao đổi, nếu không thú vị hơn tìm hiểu mấy loài chim nhiều.

Chiều đến chàng hưởng thụ ngắm cảnh hoàng hôn, trời tối dần chàng đinh ninh rằng chẳng còn gì để xem. Không ngờ lúc này chàng cảm nhận dưới biển dấy động, chàng vội dùng thần thức thăm dò liền ngạc nhiên phát hiện một đàn Bạch Tuộc cả ngàn con lớn nhỏ, các con lớn nhìn như một trái núi, con nhỏ trái lại chỉ bằng hai nắm tay. Đàn bạch tuộc trong chốc lát bơi qua, chàng vội ẩn mình theo sau xem chúng đi đâu, định làm gì. Theo dõi chừng hai giờ cuối cùng chúng dừng lại, nơi đây một tảng đá ngầm rộng chừng mười mẫu bằng phẳng, chỉ ở dưới mặt biển chừng năm bảy mét..

Trên tảng đá chàng vừa nhìn liền ngạc nhiên hô thầm:

- Ngư nhân tộc!

Gần ngàn con cá vàng rồng một sừng to lớn trong số đó hơn trăm con có hình dáng thân người đuôi cá đang hội tụ nơi đó, chính giữa có ba người bơi, thân thể chúng đã biến hóa giống người hoàn toàn, khí tức uy áp tương đương thần tướng đỉnh phong chứng tỏ đã tu luyện thời gian rất dài. Ba người hai nam nữ một nam ăn vận y phục bó sát người, không thấm nước, nam sau lưng đeo đại đao, nữ đeo bảo kiếm. Phong thái dáng điệu hiệp sĩ, hiệp nữ như trong phim kiếm hiệp khiến Hàn Tinh ngạc nhiên lạ lùng, tưởng mình đang ở thời điểm cổ đại.

- Không tệ! Lần này Kim Giác Long ngư tộc không ngờ lại có ba tiểu bối tiếp Hoá Hình thiên kiếp.

- Chúc mừng! Mong mọi sự tiến triển tốt đẹp.

Mọi người nghe âm thanh giọng nói hướng về phía đông nhìn, ba nam tử, thân cao lớn lạ thường lướt gió mà đến. Thân đều vận y phục vàng lợt, da họ trắng như tuyết, tóc đen pha lẫn chút màu xanh dương, đôi mắt đỏ nhợt trông rất dữ dằn. Người thường yếu viá nhìn vào họ không khỏi khiếp sợ, hơi thở uy khí áp ra không gian tương tự ba ngư nhân tộc thần tướng kia.

- Thì ra Bạch Chương ngư tộc ba vị đạo hữu.

- Bách Thọ, Bách Phúc và Bách Hành kính chào ba vị tiền bối.

- Khách sáo làm gì, chúng ta hơn vài tuổi nhưng tu vi cảnh giới cũng như ba vị vậy cứ ngang hàng mà xưng hô đối xử.

- Tuân lệnh! Lần này gia trưởng và các vị trưởng lão cho chúng tôi dẫn một số tiểu bối đến tham dự lễ hoá hình mong họ không quấy nhiễu làm hỏng việc. Xin quý tộc rộng lượng đáp ứng.

- Một ngàn tên quả có hơi đông, không ngờ Bạch Chương đại gia tộc các vị phát triển nhanh chóng.

- Bọn chúng tuy đông nhưng toàn là thứ ăn hại, phung phí nhiều tu luyện tài liệu nhưng vô dụng, chẳng khác gì những bị thịt không có lực lượng đáng kể.

- Nói đùa, ba tên Bách Tịnh, Bách Thâm và Bách Nhược Lam lần trước hoá hình thành công chẳng lẽ cũng là bị thịt. Hôm nay sao không thấy chúng đến?

- Bọn chúng đang đi công tác, Thiên Lâu hội đã phát thẻ mời các vị biết rồi sao lại quên?

Thiên Long hội mới thành lập, chủ yếu để đối phó bọn ma đạo đang hoành hành, ngăn chặn lại dã tâm của chúng. Đứng đầu gồm bốn thượng tông Thiên Lôi tông, Thiên Hỏa Tông, Thiên Phong tông và Thiên Thủy Tông yêu tộc gồm Bạch Chương tộc, Kim Giác Ngư tộc, Kim Quy tộc, Cự Kình ngư tộc, Hoàng Xà thủy tộc... Thủ lãnh Hội chủ hiện nay là Khuất Kim Cang thần vương cực đỉnh trưởng lão Thiên Lôi Tông. Thiên Lâu hội tụ tập gần hai ngàn thần vương cao thủ, một vạn thần tướng, trăm vạn thần quân. Thần quân tu vi trở xuống không được chiêu mời.

Hàn Tinh nghe bọn ngư nhân bàn tán mới biết, thần giới tầng nhất không ngờ còn nhiều tông phái bí ẩn, ngay cả bốn thượng tông lấy chữ Thiên làm đầu này chàng chưa từng nghe ai đề cập đến bao giờ, bọn này có thể cùng nhau lập hội đối phó ma đạo.

Cả nửa ngày sau bầu trời mới có dấu hiệu lôi vân tụ tập kéo về ngư tộc bán hình nhân nam tử đón thiên kiếp, chịu được hai đạo lôi phạt bị thương nặng vội dùng đan dược chữa trị cho mau. Đạo thiên lôi thứ ba đánh xuống trong khi thương thế chưa hồi phục hoàn toàn nhưng hắn vẫn hiên ngang không tỏ chút gì lo sợ, tâm chí vẫn kiên định.

Hàn Tinh ở phía xa quan sát nhận định tên này khó lòng chịu nổi được đạo thiên lôi kế tiếp, chàng không ngờ thần giới thiên phạt cường mãnh hơn hạ giới rất nhiều, lôi điện ẩn chứa năng lượng tinh thuần, cô đọng gấp trăm lần. Chàng nhớ lại lần trước luyện chế Bá Vương Thương tuy lúc đó ở Đại Thủy giới nhưng cũng cảm được thiên kiếp cường mạnh hơn bình thường. Chàng đánh giá tên Ngư nhân không chịu nổi nhưng vẫn chờ mong hắn đem hết thủ đoạn ra thi triển, hai đạo đầu hai kiện thần khí thượng phẩm đại đao, bảo giáp bị đánh thành hai đống tro, nếu hắn còn bảo vật may ra có thể đón đỡ được.

Đạo thiên lôi thứ ba mạnh mẽ đánh xuống, so với hai đạo trước êm dịu hơn nhưng bán ngư nhân bị đánh thành hư không, mất tăm tích.. Mọi người kinh hô, buồn bã, một số thở dài, bầu khí trở nên nặng nề khó thở.

Hàn Tinh cảm ứng năng lượng lôi điện phiêu lãng phân tán nên tuy đồng tình chàng hấp nạp năng lượng đó vào Cổ Loa vòng xoáy đem vào Hồng Mông Linh Châu. Lây nay Hồng Mông Linh Châu hấp thụ rất ít không hiểu vì sao, chàng mong Hồng Mông Linh Châu giới tăng trưởng biết đâu có ngày cung cấp thần khí, điều này Hồng Mông Linh Châu giới cần hoàn thành một tầng thứ ba.

Hàn Tinh vừa hấp thụ lôi điện năng lượng vào Hồng Mông Linh Châu, trong Hồng Mông Linh Châu tầng dưới một thằng bé mười ba tuổi đang chăn dê, tay cầm gậy nhìn dê ăn, bỗng một vật thể lạ từ trên trời rơi ngay trước mắt, nó ngạc nhiên đến gần xem thì ra một quả trứng màu vàng to bằng cái đầu, không ngớt phát ra tinh quang mầu vàng... Thằng bé thấy chuyện lạ nhìn kỹ quả trứng khổng lồ biết ngay là báu vật nên vội nhìn chung quanh xem có ai không, rồi nhanh nhẹn kiếm lá cây gói trứng lại, bên ngoài còn bện dây làm một cái túi lưới đơn sơ bỏ trứng vào.

Thằng bé chờ đàn dê ăn no rồi nhanh nhẹn trở về sớm hơn mọi hôm ba giờ.

Mẹ nó đã ở nhà bắt đầu lo nấu cơm chiều co gia đình thấy nó về ngạc nhiên:

- Thằng Mùi! Sao hôm nay về sớm vậy, có chuyện gì mà thất thần thế kia.

- Mẹ! Hôm nay con gặp chuyện lạ, nhặt được bảo rồi..

- Bảo vật gì?

Thằng Mùi đưa tay lên miệng Suỵt một tiếng, ra dấu đừng nói lớn sợ hàng xóm nghe được.

Bà Trần Huyến thấy thằng con làm vẻ thần bí vừa ngạc nhiên vừa tò mò mắng:

- Cái thằng này, mày mắc bệnh à?

Thằng Mùi kéo mẹ vào phòng kín đóng cửa kỹ rồi mới đem quả trứng ra cho mẹ xem.

- Ủa! Trứng gì mà to đến thế kia..

- Lúc đầu nó còn phát kim quang rực rỡ đó, khi rờ vào thì thấy mát mẻ cả người thoải mái.

- Mày vào buồng lấy cái búa ra đây?

- Làm gì vậy mẹ?

- Thì đập ra ăn chứ làm gì.

- Đừng mẹ ơi, trứng này để bên người cảm thấy rất dễ chịu, ăn vào uổng phí..

- Bố mày! Trứng là để ăn chứ chẳng lẽ để cúng à..

- Lấy búa tiện tay lấy luôn cái nồi đến.

Thằng Mùi không dám cãi lời đi lấy..

Bà Huyến ra tay đập một búa, thấy tay tê rần cảm giác như đập một khối sắt. Thằng Mùi đứng bên thấy mẹ đập một búa nhá kim quang, trứng vẫn không hề hấn gì thì thở phào nhẹ nhõm. Lúc nó lấy búa cho mẹ trong lòng tiếc của không thôi...

- Nhìn cái gì, mày đập thử xem.

Thằng Mùi không nỡ nhưng vẫn nghe lời đập một nhát thật mạnh, kim quang loé lên, một tia lôi điện truyền qua búa lên cánh tay, khiến hắn tê dại rơi cả búa, đồng thời một luồng khí mát lạnh truyền qua cánh tay, trong chốt lát lan ra cả người. Thằng bé sửng sốt một hồi bỗng cả người nóng ran như phát sốt, mặt đỏ lên như vừa nhắp rượu mạnh..

Bà Huyến thấy mặt con lúc xanh lúc vàng lúc đỏ thì giật mình hỏi:

- Mày bị sao vậy..

- Không sao, đừng đập nữa mẹ ạ, đây là bảo vật nên giữ kỹ. Mẹ đừng nói cho ai để con đem đem giấu đi.

Đại Hải ngư nhân độ kiếp, Hàn Tinh không phát hiện chuyện hai mẹ con Bà Huyến. Chàng ngồi phía xa theo dõi ngư tộc hai giờ nữa, nghe còn hai bán ngư nhân nữa đón thiên kiếp. Lần này lại là một nam bán ngư nhân, dáng vóc nhỏ hơn tên lúc trước. Tên này cũng theo bước tên trước, đón đỡ được hai đạo thiên lôi đã bị thương thảm sầu nhưng trên mặt vẫn biểu hiện bình tĩnh. Hàn Tinh nhắm hắn cũng không qua nổi đạo thiên lôi thứ ba nên quyết định hỗ trợ một tay.

Hàn Tinh vận sẵn Cổ Loa Quyết, vòng xoáy mười tám tầng bố trí nhanh chóng, chờ đạo thiên lôi đánh xuống chàng đồng thời ra tay, rồi động niệm „Thu.“ Mọi người thấy bán nhân ngư biến mất lại nhiều tiếng thở dài..

Còn Hàn Tinh đem tên kia vào Hồng Mông Linh Châu trong lúc hắn bị một phần thiên lôi điện đánh trúng nhưng còn chịu được, chỉ cảm thấy trời đất trước mắt đảo lộn sau đó cảnh lạ xuất hiện trước mắt, khiến hắn không tin vào mắt mình. Đây là đâu, đạo thiên lôi cuối cùng đưa mình đi đâu?

Hắn đang còn ngạc nhiên bỗng bị một sức lôi kéo vô hình mất cả tự chủ, trời đất một lần nữa quay cuồng rồi cả người rơi xuống nước bỏm một tiếng. Rồi có ngươi lôi hắn lên hỏi:

- Chuyện gì vậy? Không sao chứ!

Ngươi kia nhận ra hắn không khỏi kinh hô:

- Ngươi! Ngươi vừa rồi không bị phách thành không khí hay sao.

- Ai nói ta bị phách thành không khí!

Nói xong hắn cảm thấy hạ thể trở xuống lạ lẫm nhìn xuống liền phát hiện mình đã hoá hình thành công nên mừng như điên hô to:

- Thành công rồi! Ta hoá hình thành công rồi.

Mọi người nghe vậy ánh mắt nhìn lại rồi ngẩn người, bầu khí đang nặng nề bỗng trở lên vui mừng ồn ào.

Lại nói Hàn Tinh giúp tên ngư nhân một lần, không ngờ tai nghe một âm giọng lạ uy nghiêm lạnh lùng:

- Thằng nhóc lắm chuyện, dám giở trò tay chân vào chuyện thiên lôi phạt của ta. Chuyện đã lỡ, vậy mày cũng lãnh một đạo, ta cảnh cáo trước đạo thiên lôi này đặc biệt cường mãnh, lực lượng gấp mười mấy đạo vừa rồi.. Mày qua được ta không chấp chuyện vừa rồi nữa, còn không qua được thì số của mày đã tận đừng trách ta.

Hàn Tinh nghe hơi động dung „lộ tẩy rồi, không biết là ai vừa nói chuyện“ chàng gật đầu tỏ ra đồng ý miệng không nói gì.

Thiên uy bỗng chốc áp xuống càng lúc càng nặng, lạ một điều lôi vân chẳng có và phía xa bên kia ngư tộc hội tụ cũng chẳng cảm giác..

Hàn Tinh ngưng trọng cẩn thận, Bá Vương Thương cầm sẵn, Cổ Loa Quyết vòng xoáy cũng vận đến cực.

- Oành!

Một tiếng lôi oanh rung động trời đất đánh xuống đầu Hàn Tinh, Bá Vương Thương vọt ra khỏi Cổ Loa vòng xoáy, trên đầu Hàn Tinh một cây đại đao bị điện quang xà dao động bao bọc một lớp dầy đặc.

Sau tiếng nổ rung trời, ẩn thân thuật bị phá. Ngư nhân tộc cảm thấy oanh động áp lực dư kình đánh cho nhiều ngã nhào, kẻ bị đánh bay đi, kẻ thì chân tay run rẩy nhưng ánh mắt, thần thức hướng về nơi vừa phát nổ nhìn. Một nhân ảnh lăng không đứng thẳng trên bầu trời, ánh mắt tinh quang chói lọi, trên đầu một cây đại đao phát quang, chung quanh bao bọc một cơn lốc quang điện, phía trên còn có một cây thương cũng phát quang như cây đại đao.

Thì ra trong lúc Hàn Tinh cảm giác năng lượng dư thừa, e mình tiếp không kịp nên nhớ đến cây đao Quang Nhật của Hồng Linh nên đem ra cho nó thu lôi điện năng lượng. Hàn Tinh tiếp thiên lôi thấy vô sự mới đem tất cả năng lượng chuyển vào Hồng Mông Linh Châu. Chàng cảm thấy toàn thân da thịt xương cốt bị tôi luyện mệt mỏi chẳng khác gì vừa hoạt động quá sức khiến lực lượng thân thể tiêu hao đến cực hạn.

Truyện Chữ Hay