Dương gia bên này không ngừng phân bố phạm vi tìm kiếm Vũ Thuần Tử, còn hän bây giờ đã rời khỏi khu rừng rậm, tiến về phía đông thành An Trị.
Một đường đi tới phía đông, cách thành An Trị hai mươi dặm có một ngôi làng nhỏ, nơi này dành cho những người nông dân sinh hoạt, ngôi làng tổng cộng chỉ có mười mấy cái ngôi nhà, khác biệt xa với bên trong thành. Vũ Thuần Tử đến một ngôi nhà cũng coi là tương đối tốt một ít, nhẹ nhàng đẩy cánh cửa tiến vào bên trong,
Hắn nghỉ hoặc nhìn chung quanh nghĩ.
"Phụ thân lại đi đâu rồi?"
Tìm kiếm quanh nhà một hồi, không thấy thân ảnh Vũ Thái Lãng, hắn liền đoán chắc người phụ thân này đã tiêu dao. đâu đó rồi, mỗi lần làm xong nhiệm vụ trở về, đều không thấy lão ở nhà đợi mình.
"Đành ngồi luyện công một chút đợi phụ thân về!"
Vũ Thuần Tử thầm nghĩ, đem Bí Mật Chi Thư nhét vào.trong giới chỉ, tìm kiếm một chỗ nào trống trải liền đặt mông ngồi xuống, hai chân khoanh lại, bät đầu tiến vào nhập định.
Hiện tại hän không có lo ngại Dương gia tìm đến, bởi vì lúc rời đi, ngoại trừ chỉ cảm nhận được khí tức thì không có nhìn
rõ được thân ảnh, với tốc độ Thiên Hành Phù không phải chỉ vài ba tu sĩ ở nơi này thấy rõ ràng, chí ít phải trên Phá Đan cảnh mới thấy rõ được dung nhan Vũ Thuần Tử. Chưa nói dọc. đường đi, Vũ Thuần Tử dùng tạm một lọ dung dịch để khử mùi, cho dù dốc toàn bộ cao thủ Dương gia đến đứng trước mặt, thì cũng không có ai nhận ra.
Cho nên mới không sợ hãi, bọn hắn khó mà nghĩ tới, người làm ra chuyện này chỉ là một tiểu tử chín mười tuổi, nếu chuyện này đồn ra ngoài, e là mặt mũi Dương gia sẽ bị mất sạch.
Vũ Thuần Tử nhảm chặt hai mắt, mắt nhìn tâm, bảt đầu cảm nhận linh khí ba động bên trong đan điền, hiện tại dung tích bên trong dường như đã đạt đến giới hạn, tùy thời có thể bạo phát, đột phá cảnh giới mới. Nhưng mà hắn vẫn như cũ đem nó áp chế xuống, đây chính là do phụ thân hẳn chỉ dạy, phải càng chậm càng chắc, nhanh sẽ không có kết quả tốt.
Bên trong đan điền tràn đầy linh khí, từng đợt sóng kích không ngừng va chạm với nhau, làm cho đan điền có chút căng phồng, khuôn mặt của Vũ Thuần Tử hiện lên đỏ bừng, đôi môi nhợt nhạt, đây rõ ràng là gượng ép áp chế cảnh giới quá đà, nếu không xử lý tốt, đột phá chưa thấy thì đan điền đã nổ tung, như vậy coi như xong.
Tuy vậy, hắn vẫn cố gắng gượng xuống, bởi vì vẫn chưa đạt tới cảnh giới mà phụ thân nói, đạt tới Thông Linh chưa phải là hoàn toàn hiểu hết Linh khí trong thiên hạ, muốn hoàn toàn thấu hiểu cảnh giới Thông Linh, trước tiên đem linh khí tìm hiểu toàn bộ.
Trong thiên địa, tổng cộng có ngũ hành tứ linh, ngũ hành lấy Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ, tứ linh lấy Quang Minh, Hắc Ám, Phong và Lôi.
Tu sĩ Thông Linh cảnh, thông thường chỉ ngộ ra một trong chín loại linh khí đó, hiếm thấy chỉ ngộ đến hai hoặc ba, về phần tứ hoặc ngũ thì rất khó.
Nghe nói vào hai trắm vạn năm trước, có một vị tu sĩ phá vỡ kỷ lục, tu thành ngũ hành linh khí, sau khi đạt tới đỉnh cao, liền có thể nắm giữ thời không pháp tắc, vượt qua ranh giới cả của Tiên.
Vũ Thái Lãng từng nói qua, vượt qua Tiên, sẽ chạm đế cửa. ngưỡng cửa "Không"!
Vậy "Không" là gì? Cánh cửa này tất nhiên không có ai biết, chỉ biết nó có tồn tại, người biết đến sự thật của nó vốn không còn ở Vũ Trụ này, có lẽ đi đến một nơi rất xa hoặc đã vẫn lạc.
Những thứ này không phải ai cũng biết đến, Vũ Thái Lãng chính là từ cổ sách bên trong gia tộc tìm hiểu tới. Cũng vì đó mà hẳn mới hiểu thêm về Thông Linh cảnh, cho nên ép buộc. con trai mình tu luyện sang ngã rẽ khác.
Điều kỳ lạ là, toàn bộ gia tộc đó cũng biết tới nó, nhưng không có lấy một ai dám thử, bởi vì những người trước kia sau khi tu luyện đều trở thành cái xác không hồn, nhẹ thì tu vi bị rút sạch, lục phủ ngũ tạng vỡ toái, nặng hơn nữa sẽ dẫn đến tử vong.
Cho nên dù biết được cũng không ai dám mang tánh mạng của mình ra làm trò đùa, chí ít tu luyện thông thường. vẫn có thể đứng lên đ ỉnh cao.
Vũ Thuần Tử khác biệt, vừa mới sinh ra đã là Không Thuần Thể, nghĩa là không có thể chất nào, trăm phần trăm phế vật. Lý do vì sao hắn lại tu luyện được, là bởi vì Vũ Thái Lãng trong một lần đánh bậy đánh bạ, đem công pháp từ bên trong tàn quyển Cổ Sách, đưa cho Vũ Thuần Tử tu luyện, kết quả sau hai năm cố gắng, liền trở nên mạnh mẽ hơn.
Điều này cũng khiến Vũ Thái Lãng kinh hồn bạt vía, nhưng nhiều hơn là kinh hỉ, con mình tu luyện được như thế nào lại không vui? Tàn quyển này gọi là Phục Thiên Quyết, bên trong chỉ có ba trang đầu, đều là chỉ ra những cách tu luyện cơ bản nhất. Những môn pháp quyết khác chủ yếu lấy ngoại dẫn nội, đem linh khí thu vào bên trong đan điền, sau đó điều dưỡng cải tạo thành linh khí thuần khiết, bồi bổ thân thể ngũ tạng, đem bản thân trở nên mạnh mẽ rắn chắc hơn.
Riêng về Phục Thiên Quyết cơ bản bất đồng với các công pháp khác, Phục Thiên Quyết dùng nội lực sau đó thu ngoại, đầu tiên tu luyện cường độ bên trong kinh mạch, làm cho nó trở nên cứng cáp hơn, dần dần bắt đầu tái tạo đan điền. Như vậy về sau, khi bản thân tiếp thu linh khí từ bên ngoài, sẽ không bao giờ sợ cạn kiệt linh khí.