*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Âm thanh vang vọng một lúc sau đó đột nhiên biến mất, Vũ Thái Lãng có chút kinh ngạc.
"Chạy trốn? Hừ!"
Quay trở lại nhìn đám người Nguyên Đình, lúc này bọn họ đã không còn nhận dạng được hình dáng, tất cả đều bị đè bẹp, nhão nhẹt như một đống thịt nát.
Giải quyết mối thù về sau, tâm trạng Vũ Thái Lãng trở nên khoan khoái, ngẩng đầu nhìn trời cao thầm nói.
"Phụ thân ta đã trả được mối thù cho người, hi vong người có thể yên ổn chuyển kiếp."
Nhìn về toàn bộ Linh Bảo Tông, Vũ Thái Lãng không có bao nhiêu cảm xúc, từ khi hắn rời đi một khắc này, Linh Bảo Tông đã không còn là nhà của hẳn.
Linh Bảo Tông dù gì cũng là nơi phụ thân gầy dựng, hắn cũng phải bảo toàn nó một hai.
Chỉ thấy Vũ Thái Lãng hai tay kết ấn, rất nhanh sau đó liền tạo thành một cái trận pháp hộ giới, bao phủ toàn bộ Linh Bảo Tông.
"Ta không chưởng quản, tất nhiên sẽ để nhi tử ta chấp chưởng a, hi vọng nó có thể đem Linh Bảo Tông phát dương quang đại."
Trong lòng Vũ Thái Lãng xuất hiện chủ ý, liền đem Linh Bảo Tông tạo thành kết giới, khi nào Vũ Thuần Tử trưởng thành, đem giao lại cho hän cũng không muộn. Hiện tại, tạm thời để cho Linh Bảo Tông ẩn nấp một thời gian. Xong xuôi mọi việc, Vũ Thái Lãng nhìn đám đệ tử lẫn tám vị trưởng lão ngoại môn, những trưởng lão này tu vi chỉ là Phá Đan cảnh. Những cao thủ Thành Anh, đã bị hẳn thanh lọc toàn bộ, Linh Bảo Tông cơ hồ giảm xuống hơn một nửa thực lực, chỉ còn lại đám Phá Đan cảnh yếu ớt.
Quét qua một hồi, Vũ Thái Lãng liền chọn một người, người này thân thể mập mạp, tuổi tầm năm mươi, trên người ngoại trừ đống mỡ thì không có chút nào lực lượng, đừng nhìn bề ngoài hắn chậm chạm, thực tế tu vi đã đạt tới Phá Đan cảnh bát trọng, là người có tu vi cao nhất bên trong.
"Ngươi lại đây."
Vũ Thái Lãng nhìn hắn ngoắc tay nói.
”T.. Ta?"
Mập mạp thân thể run cầm cập, kinh ngạc chỉ tay vào mình, trong lòng hẳn vô cùng sợ hãi, vốn nghĩ cho rằng mình sắp xong đời.
Nào ngờ Vũ Thái Lãng lại nói.
"Đúng! Ngươi tên gì?"
"Thuộc... Thuộc hạ tên Bàn Tử."
Bàn Tử dường như sắp khóc đến nơi, hai chân không tự chủ được ngã khụy xuống đất.
"Ta không có giết ngươi, ta chỉ muốn nhờ ngươi một chuyện."
Vũ Thái Lãng nhẹ nhàng mỉm cười.
"Chuyện... Bất kể chuyện gì, thuộc hạ sẽ không từ chối."
Bàn Tử nuốt một ngụm nước bọt trả lời.
"Ta chỉ muốn giao lại toàn bộ Linh Bảo Tông cho ngươi cai quản tạm thời, cho đến khi có người mang tấm lệnh bài này bước vào, thì giao lại cho người đó."
Hẳn vừa nói, vừa móc trong tay ra hai tấm lệnh bài, đây chính là lệnh bài mà phụ thân hắn năm xưa chế tạo, đem lệnh bài này gầy dựng lên Linh Bảo Tông, bên trên đó có khắc chữ
Vũ, ý nghĩ chính là chứng minh người của Vũ gia.
Một tấm đưa cho Bàn Tử cất giữ, tấm còn lại hắn đương nhiên sẽ giao cho Vũ Thuần Tử.
"Ta... Sợ là không có khả năng a."
Bàn Tử tiếp nhận lệnh bài trong tay, tựa như nhận một ngón núi lớn, khiến hắn có chút khó xử, dù sao thì trước giờ hẳn chưa nghĩ đến chuyện này.
"Yên tâm, ngươi chỉ cần xắp xếp lại Linh Bảo Tông gọn gàng, bảy người này sẽ thay ngươi phụ trách, nếu có gì bất mãn, sau khi ta trở về sẽ đem bọn họ trừng trị."
Vũ Thái Lãng ánh mắt lạnh dần, nhìn bảy người Phá Đan cảnh tu sĩ với ánh mắt bất thiện, làm bọn họ cực kỳ sợ hãi. Vội vã thay nhau nói.
"Đại nhân yên tâm, bọn ta sẽ không làm trái ý, sẽ hết sức. hỗ trợ Bàn Tử an bài."
"Đúng thế, đúng thế, xin đại nhân yên tâm” Lúc này Vũ Thái Lãng mới hòa hoãn một ít, nói.
"Hiện tại tông môn đóng cửa bế quan, không nhận nhiệm vụ hay bước ra khỏi sơn môn nửa nước, đến khi nào truyền nhân mới đến đảm nhiệm thì thôi."
"Bên trong Linh Bảo Tông sẽ an toàn, không gặp ai tiến đến gây sự, bởi vì toàn bộ Linh Bảo Tông ta đã bố trí trận pháp, cao thủ dưới Thiên Nguyên cảnh sẽ không dễ dàng phá
vỡ.
Bàn Tử cùng đám Phá Đan cảnh nghe vậy trong lòng tràn ngập hồ nghi, nhưng cũng không có nhiều lời, với cao thủ như Vũ Thái Lãng, có thể dùng một chiêu diệt sạch sáu đại cao thủ Thành Anh cảnh, lại đánh một cao thủ thần bí bỏ chạy, bọn hắn đều lựa chọn tin tưởng hơn là nghỉ hoặc.
"Tốt!"
Vũ Thái Lãng cười nói, sau đó nhìn đám đệ tử năm lê lết dưới mặt đất, cất giọng.
"Hiện tại Linh Bảo Tông đã đổi vị trí chưởng môn, Bàn Tử hắn sẽ là tông chủ kế tiếp của các ngươi, nếu ai trong số các ngươi không phục, liền có thể bước ra Linh Bảo Tông, riêng những ai không có ý kiến, từ nay về sau cùng Linh Bảo Tông cộng sinh cộng tử."