Khí tức của Tô Mộ trong cảm giác của Thái Huyền Vu Thần Thiên là biến ảo bất định, cho dù thế nào cũng không thể nắm lấy, cho dù thời điểm khí tức yếu nhất cũng làm nó có cảm giác mình sẽ vẫn lạc.
Hết lần này tới lần khác Thiên Thư không giúp nó, Tô Mộ muốn dùng nó mài đao, Thiên Thư muốn dùng Tô Mộ đề thăng sức chiến đấu của nó. Với tư cách một người nhát gan, loại huấn luyện này quả thật chẳng khác gì địa ngục.
Tô Mộ suy nghĩ nhược điểm của vũ trụ, nên công kích thế nào mới có thể một kích đánh tan vũ trụ. Đối với nàng mà nói đánh tan như vậy không có ý nghĩa, loại lực lượng trực tiếp hủy diệt vũ trụ mới là thứ nàng truy cầu.
Nếu có thể triệt để hủy diệt một vũ trụ, nàng cũng sẽ đạt được năng lực sáng tạo một vũ trụ.
Khác với Bàn Cổ, nàng sẽ trực tiếp sáng tạo từ trong hư vô..
Sáng tạo, hủy diệt, cường đại, nhỏ yếu, đủ loại pháp tắc thoáng hiện ra trong nội tâm Tô Mộ, Thái Huyền Vu Thần Thiên không ngừng biến hóa trong nội tâm Tô Mộ, dần dần cường đại.
Năm mươi năm đã qua đi, Thiên Thư lại đi ra khỏi Thái Huyền Vu Thần Thiên. Ánh mắt ba người nhìn lên người Thiên Thư liền có cảm giác buông lỏng.
Trong tay Thiên Thư có cột đá thu nhỏ lại, nó biến thành bộ dạng trường côn. Thái Sơ Hỗn Nguyên thiên vốn là một thanh vũ khí trường côn. Trong tay Thiên Thư có cảm giác cân dối, dường như vũ khí như vậy được tạo ra vì thiếu nữ mảnh mai như nàng.
- Còn có bốn năm, ngươi như thế nào?
Thiên Thư hỏi TôKính.
Tô Kính gật đầu, hắn đánh một trảo vào hư không, một mai rùa xuất hiện trong tay hắn, Thiên Thư tiếp nhận mai rùa, sau khi dò xét một chút liền thỏa mãn, nàng luyện hóa mai rùa tại chỗ, sau đó ném mai rùa cho Thái Huyền Vu Thần Thiên mặc lên mai ràu của mình.
Thái Huyền Vu Thần Thiên cũng không có chút biến hóa gì, áo giáp và mai rùa của nó kết nối không có gián đoạn, có thể triệt tiêu bao nhiêu lực va đập thì không rõ ràng, Tô Kính biết rõ thứ này không thể ngăn được một kích toàn lực của Nghịch Lân Mâu.
Đây cũng không phải là không có ý nghĩa, ngoại giáp của Thái Huyền Vu Thần Thiên có phương thức phòng ngự chính là phân tán lực lượng ra chung quanh để áo giáp có thể thừa nhận. Cho dù áo giáp nát bấy vẫn có thể phân tán lực lượng, phân tán vào trong không gian đứt gãy.
Loại phòng ngự này đơn sơ nhất, có thể nói có vô số biện pháp để đối phó.
Chẳng qua thời điểm không gian đứt gãy đủ rộng, bất luận cứ kỹ xảo gì cũng mất đi ý nghĩa. Áo giáp Thái Huyền Vu Thần Thiên có giá trị chế tạo xa xỉ, hơn nữa đối mặt với tiểu hành tinh va chạm tất nhiên nát bấy. Nếu không phải từ trong đó học được không ít pháp môn vu thuật huyền diệu, Thần Lâm nói cái gì cũng không đầu nhập giá trị lớn như vậy.
Lại nhìn phía trước áo giáp Thái Huyền Vu Thần, trên đầu đại ô quy chính là một khẩu ngũ lôi tiên cơ cố định tại đó.
Tại địa phương khác, ngũ lôi tiên cơ muốn đối phó vận mệnh thần thuật là chuyện hoang đường viển vông. Nhưng Thái Huyền Vu Thần Thiên lại là căn bản của Ngũ Đế tiên vực, ngũ lôi tiên cơ năng lực phóng đại tất cả thuộc tính.
Sau khi lắp đặt hoàn tất, ngũ lôi tiên cơ tụ lực, thời gian bốn năm sau chính là thời điểm song phương gặp nhau, ngũ lôi tiên cơ hội tiến hành công kích một lần, trong quá trình đó, ngũ lôi tiên cơ cũng được cường hóa vô hạn.
Tô Kính biết rõ, vận mệnh thần thuật không chỉ có va chạm đơn giản như vậy, nếu như không thể thừa nhận một kích va chạm đơn giản nhất, nghĩ nhiều thủ đoạn hơn nữa cũng uổng công.
Đồ vạt này đơn giản đến mức tận cùng, bởi vì có vũ khí phản kích đều không có ý nghĩa chút nào, dưới pháp tắc thời gian của Tô Mộ, bọn họ sẽ không lãng phí cơ hội này. Công kích như thế thậm chí không cách nào tạo thành bao nhiêu tổn thương lên địch nhân.
May mắn duy nhất chính là, từng ấy năm khế ước giả đã bị đánh lui.
Bên ngoài thời gian năm năm, minh quân của Tô Kính đã thanh lý đại quân khế ước giả, còn lại chưa đủ hai thành quân đội khế ước giả, bọn chúng chỉ có tập trung lực lượng tiêu hao lực lượng của Tô Kính..
Đại quân minh quân cũng tấn công vào trong tinh vực, bởi vì trong tinh vực có Tiên Đế cường đại đã vẫn lạc, các loại chống cự cũng không mang lại kết quả quyết định.
Thứ ngăn cản bơớc chân của minh quân duy nhất chính là chiều sâu trong tinh vực.
Tinh vực quá mức rộng lớn, càng tiến sâu vào bên trong, địch nhân có là một đám heo cũng học thông minh, tốc độ phi hành không thể quá nhanh.
Thế giới khoa học kỹ thuật cấp thấp muốn xuyên qua tinh vực như thế cần tốn thời gian mấy đời người.
Thái Huyền Vu Thần Thiên lúc này mở miệng nói với mọi người:
- Ngũ lôi tiên cơ này rất thích hợp với ta, ta có thể hình thành vu thuật của mình, chỉ cần ta không bị một kích đập chết, ta có thể dùng vu thuật tạm thời ngăn cách đối phương. Các vị cũng có thể chuẩn bị công kích mạnh nhất của mình.
Đám người Tô Kính vui mừng, sau khi bọn họ bị va chạm là không có cơ hội phản công. Đừng tưởng rằng loại va chạm này phi thường nguyên thủy, trên thực tế sau khi va chạm, mặc cho các ngươi là tiên nhân cường đại cỡ nào cũng không có biện pháp ngưng tụ tiên thuật.
Mà Thái Huyền Vu Thần Thiên nói có thể ngăn cách đối phương thời gian ngắn, thời gian ngắn cũng cực tốt.
Thần thông thời gian của Tô Mộ có thể vận vẹo một ít dấu vết của vặn mệnh, vận mệnh thần thuật có khả năng bị phá giải, tâm tình của Tô Kính tốt hơn rất nhiều.
Mặc kệ trong tốc độ thời gian chảy như thế nào, bên ngoài Ngũ Đế tiên vực thời gian không bị khống chế. Thái Huyền Vu Thần Thiên dứt khoát nhảy lên ngôi sau bên ngoài, cũng không quan tâm đám khế ước giả kia.
Trong đám khế ước giả còn lại, số lượng thần cấp không nhiều lắm, chỉ có ba mươi mấy chiến khu. Lực lượng minh quân phân tán tương ứng, sẽ không xuất hiện tình huống thất bại.
Buông tha đuổi giết đám khế ước giả, Thái Huyền Vu Thần Thiên bay đi xa xa, cũng không xé rách không gian, nó mới lĩnh ngộ thần hông và không ngừng gia tốc..
Mà quỹ tích của vận mệnh thần thuật không thể tránh né, trong một tinh vực xa xa, tiểu hành tinh kia đang bay qua, bốn tháng sau nó sẽ va chạm với Thái Huyền Vu Thần Thiên.
Quỹ tích vận mệnh, bản thân tiểu hành tinh được gia trì quá nhiều lực lượng, phi hành trong vũ trụ sáu năm và không ngừng tụ lực, lúc này không có tiên thuật nào có thể ảnh hưởng lên tiểu hành tinh này.
Bốn tháng, đám người Tô Kính không có khả năng nghiên cứu ra thần thông gì. Nhìn tiểu hành tinh kia bay tới, Tô Kính và Tô Mộ không hẹn mà suy nghĩ như thế.