Đây là tiên vân do lục dục thiên ma hóa thân hình thành, về phần thân thể Tô Kính sau khi biến thành tinh bích hóa không có mất đi khống chế, Long Xà Cửu Biến cũng đạt được tiến hóa, hình thái của Tô Kính đã không câu nệ bởi long xà.
Biến hóa bất định, tùy thời có thể câu thông với bất cứ vũ trụ gì, cũng có thể triệt để phong bế thân thể của mình.
Lúc Tô Kính phong bế thân thể bản thân, cho dù là kiếp số gì cũng không thể hàng lâm, ý chí vũ trụ không có biện pháp gì với hắn. Mà hắn vẫn có thể thông qua tiên vân lục dục thiên ma tự do sinh tồn và chiến đấu trong thế giới khác nhau.
Tô Mộ biến hóa càng lớn.
Long châu của nàng biến mất không thấy, nó chui vào ngực nàng, sinh trưởng trong trái tim của nàng, làn da của nàng đã sớm tinh bích hóa, hôm nay chỉ được gia cố, hơn nữa loại tinh bích hóa này còn sâu tận xương.
Thế giới long châu có Lôi Long hóa thân cũng phát triển hoàn toàn, ba long trảo biến thành năm long trảo, hai chân của nàng biến hóa và hợp nhất tạo thành long vĩ.
Tô Mộ năm cánh tay lên, trong lòng bàn tay có hỗn độn thần hỏa bốc cháy, Thiên Tru thần nhãn chia ra làm bảy. Năm cái nằm trong hỗn độn thần hỏa, hai cái hóa thành hai mắt của nàng.
Trong bảy Thiên Tru thần nhãn đang trôi nổi bốn phía. Tổng cộng hai mươi tám mặt, mỗi mặt hóa thành ký hiệu lực lượng nàng nắm giữ.
Trên người Tô Kính không còn tiên giáp, nó bay vào không gian của Tô Mộ, hợp hai làm một với tiên giáp của Tô Mộ và hóa thành ngọc phù xinh xắn lung linh nằm trong tay Tô Mộ.
Tô Mộ nhìn ngọc phù, nàng nhổ một sợi tóc, tiện tay hóa thành một sợi dây nhỏ xuyên qua ngọc phù và đọng ở vị trí long châu.
Ngọc phù lớn như ngón tay cái, tiên vân bên trong vận chuyển và biến hóa ngàn vạn.
Tô Mộ thở dài một tiếng:
- Ai, bị ca ca vượt qua.
Nàng biết rõ năng lực chiến đấu của mình hiện tại có lẽ không kém gì Tô Kính nhưng trên thực tế cảnh giới của Tô Kính đã cao hơn nàng, tăng trưởng theo thời gian, nếu cảnh giới của nàng không tăng lên cũng sẽ bị Tô Kính bỏ xa.
Đây là phiền não của nàng, hai mươi tám mặt thần nhãn hình thành năm mặt ký hiệu.
Mỗi một mặt ký hiệu đều là đại đạo chí cao. Chỉ cần nhồi vào một nửa là Tô Mộ có thể đuổi theo.
Thái Sơ Lôi Trì, Lôi Long giác kích, thiên tru thần tiễn, tam giới yêu thần kỳ là đại đạo hiển hóa mà thành, tương đương với tiên thiên thần thông của nàng, ký hiệu thứ năm là hạt cát chín màu, đó là thời gian chi sa.
Tô Mộ không cách nào nghịch chuyển thời gian vũ trụ nhưng có thể nắm giữ biến hóa và tốc độ thời gian trôi. Năng lực này hỗ trợ với các thần thông khác của nàng liền cực kỳ đáng sợ.
Ví dụ như thiên tru thần tiễn, cho dù bắn ra với tốc độ áh sáng, mỗi giây cũng cũng chỉ đạt sáu mươi vạ dặm, một tiên xích tương đương đơn vị thiên văn là ba ức dặm, tấm bắn của thiên tru thần tiễn đã tiếp cận ba mươi tiên xích, chính là chín tỷ dặm.
Khoảng cách xa như thế, nếu như tập trung địch nhân, thiên tru thần tiễn cần hai trăm năm mươi phút mới bắn tới mục tiêu. Địch nhân đi tản bộ thì nàng cũng bắn không trung.
Công kích như thế phải tính toán kỹ càng. Còn phải có người ở tại chỗ kiềm chế địch nhân, nếu không Tô Mộ chẳng phải vô địch sao?
Hiện tại nàng có thời gian chi sa, tốc độ công kích của Tô Mộ nhanh hơn không biết bao nhiêu lần. Thời điểm Tô Mộ phân tích đến điểm này thì ẩn ẩn xuất hiện ký hiệu thứ sáu.
Tô Mộ còn không có biện pháp nắm chắc tiên thiên thần thông thứ sáu, nó đã thuộc phạm trù không gian, sau khi ký hiệu này hình thành, thiên tru thần tiễn của nàng mới là đại sát khí.
Vô Ưu công chúa bên kia trừ thân thể tinh bích hóa, cảnh giới đề thăng lên Tiên Đế, nhìn toàn thân nàng thần thanh khí sảng, cả thế giới tiên cảnh cũng bị nàng lây nhiễm.
Trong phạm vi giới vực của nàng, không cần nàng trả giá cái gì, quân đội mình và quân đội bạn sẽ phải chịu Vô Ưu giới vực gia trì. Trong phạm vi giới vực, nàng muốn trị liệu thế nào cũng có thể làm được. Bản thân nàng không phỉa mấu chốt trị liệu, mà là nàng khống chế sinh cơ trong phạm vi giới vực, kể cả sinh cơ địch nhân cũng như thế, tiên nhân cảnh giới dưới nàng đều phải bị rút sinh cơ.
Vô Ưu công chúa không phải ma đạo, nàng chỉ bảo trì giới vực cân đối và làm bị thương kẻ địch, pháp tắc trong giới vực tự động vận hành, sẽ dùng lực lượng địch nhân bổ khuyết chính mình.
Vô Ưu công chúa tu hành Vô Ưu giới vực đạt tới mức tận cùng, thậm chí có thể nói loại lực lượng giới vực của nàng đã tương đương với ý chí vũ trụ.
Hơn nữa Vô Ưu công chúa là người đầu tiên tấn chức Tiên Đế. Cảnh giới Tô Kính hiện tại có lẽ cao hơn Tiên Đế hoặc là tương đương, hắn hoàn toàn đi ra con đường của mình.
Tô Mộ là yêu, là một đầu long. Thần và tiên là khai khái niệm khác nhau, thân thể của nàng mơ hồ không rõ, long nguyên vốn thiện biến. Long Xà Cửu Biên của nàng cũng tiến hóa. Bởi vì nàng còn chưa phát triển tới trạng thái cao nhất nên không thể hình thành tiên thiên thần thông, hóa thành đại đạo.
Thời gian ngàn năm trôi qua nhanh chóng, Tô Kính cũng hoàn thành việc phát triển Long Xà Bát Cảnh Hồ và tu hành chấm dứt.
Ba người tương kiến, Tô Kính mở miệng hỏi:
- Nếu như hiện tại gặp được chủ thần, chúng ta có cơ hội thắng hay không?
Tô Mộ và Vô Ưu công chúa đối mặt nhau, liếc mắt nhìn trạng thái trên người đối phương, Vô Ưu công chúa chậm rãi lắc đầu, nói:
- Nếu hắn đột phá thì không nắm chắc, cảnh giới hiện tại chỉ có ba thành nắm chắc thắng hắn.
Chủ thần không tiến bộ cũng chỉ có ba thành khả năng nắm chắc chiến thắng, tỷ lệ quá thấp. Thấp đủ làm Tô Kính không cách nào tiếp nhận nhưng nhất trí với phán đoán của hắn, hắn mở miệng hỏi thăm cũng vì nghiệm chứng suy đoán của mình mà thôi.
Chỉ có một việc làm Tô Kính yên tâm lại, Vô Ưu công chúa đã là người đầu tiên trong vũ trụ tấn chức Tiên Đế. Trong ba người, sức chiến đấu của Vô Ưu công chúa thấp nhất nhưng được vũ trụ tán thành cao nhất, ưu thế sân nhà của nàng rõ ràng nhất.
Mà thuộc tính Vô Ưu lĩnh vực cũng không bị vũ trụ khác hạn chế.
Tô Kính cũng không xoắn xuýt ba thành tỷ lệ, dù sao tỷ lệ này cũng không đáng tin cậy, đó là tỷ lệ chủ thần không có tiến bộ suốt ngàn năm qua, tỷ lệ chỉ có thể tham khải.
Vạn nhất chủ thần tiến giai, ba thành này không còn.
Tô Kính liên lạc với các tiên nhân cường đại trong thế giới tiên cảnh, quả nhiên tiên nhân cảnh giới vô thượng trong ngàn năm qua tiến bộ không lớn.