Hồng Hoang Liệt Diễm Chi Thần

chương 94: huyền trân phát sinh kỳ biến

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Nàng còn đang không hiểu hắn định làm gì thì bỗng dưng đã thấy mình lần nữa xuất hiện tại một nơi lạ lẫm, chỉ thấy nơi này là một căn phòng lớn với đủ đồ trang trí bắt mắt. Nhưng nổi bật hơn cả vẫn là một chiếc giường lớn ở giữa phòng, chiếc giường không biết được làm từ gì chỉ thấy màu nó như gỗ nhưng lại lấp lánh quang mang. Mà bên trên chiếc giường lớn đủ cho cả trăm người kia là một tấm đệm da thú trắng như tuyết, sở dĩ có thể nhận ra nó là da thú vì bên trên là một lớp lông mao trắng chứ nếu không nhìn vào mào sắc của nó thì ai cũng sẽ nghĩ nó là vải bông.

Đương lúc nàng còn đang khinh ngạc trước cảnh vật trước mặt thì đã bị hắn một tay ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn ném lên trên giường, tuy bị ném lên nhưng cảm giác của nàng cứ như mình vừa bị đưa lên mây vậy, tấm da thú này quá ư là mềm mại hoàn toàn khiến nàng không cảm nhận được chút xíu nào cảm giác bị rơi xuống.

(Thôi pr cái giường nhiêu đó được rồi vào vấn đề thôi)

- Hắc hắc nàng sẽ phải hối hận vì đã khiêu khích ta.

Hắn ngắm nhìn nàng đang còn chìm trong cảm giác dễ chịu kia cười gian, sở dĩ nàng bỗng dưng bị vậy chủ yếu là do chiếc giường và cái tấm đệm kia. Chiếc giường này vốn được làm từ Thiên Tâm Thụ vốn có công năng ổn định tâm thần, trấn áp tâm ma, tạp nên, còn tấm đệm kia chính là da của Mộng Huyễn Thú Thượng Cổ. Loài này vốn có thiên phú về các loại ảo cảnh mê hoặc kẻ thù, ngoài ra da lông của nó cũng vô cũng mềm mại chỉ, lại còn có công dụng đặt biệt, nếu đem làm thành y phục thì khi mùa hạ mặt vào mát mẻ còn mùa đông thì mặt vào lại ấm áp vô cùng. Thường thì loài này cũng chỉ là mấy con Ma Thú cấp - nhưng do chúng thuần thục các thủ đoạn mê hoặc nên gần như không ai muốn săn bắt bọn nó cả nên da của chúng vô cùng hiếm, hơn nữa tuy là Ma Thú nhưng thân thể của Mộng Huyễn Thú lại khá khiêm tốn, chỉ to hơn con chó một chút thôi vì vậy muốn có được một bộ y phục làm từ da Mộng Huyễn Thú là chuyện không dễ chút nào.

Mà da của Mộng Huyễn Thú thông thường ngoài việc điều hoà nhiệt độ kia ra cũng không có gì dặt biệt nhưng tấm da hắn dùng lại không phải là của Mộng Huyễn Thú bình thường chỉ cấp - mà là một đầu Thần Thú Mộng Huyễn, tuy đã bị diệt nhưng những tia pháp tắc nhỏ vẫn còn lưu lại trên da khiến cho người chạm vào dễ sinh ảo giác. Mà đem da của Mộng Huyễn Thú này cùng với Thiên Tâm Thụ sẽ khiến người nằm trên đó thanh tỉnh đến cực điểm, tâm không một tia tạp niệm, tâm ma bị trấn áp, thậm chí nếu là người có thiên tư tốt còn có thể tiến vào trạng thái đốn ngộ.

Có thể nói hai thứ này một khi kết hợp lại chính là chí bảo của người tu luyện, nhưng nó cũng có một khuyết điểm đó chính là những người có tâm cảnh không vững hoặc đang trong trạng thái tinh thần không tỉnh táo mà nằm lên trên hai thứ này thì sẽ bị dính ảo cảnh, đắm chìm trong đó, còn sinh mệnh kẻ đó sẽ bị rút dần đi làm năng lượng cung cấp cho trận pháp. ( Hình như ta pr cho cái giường hơi nhiều thì phải)

Mà nàng hiện tại cũng đang dính vào tình cảnh như vậy, vì khi nàng vị hắn đưa vào đây thì nàng còn đang ngơ văn ngác. Nên nàng đã dính phải ảo cảnh kia không thể tự thoát ra được.

Mà hắn cũng nhìn ra điều đó nhưng hắn lại không có gọi nàng dậy nữa mà từng bước leo lên giường, sau đó đem toàn bộ quần áo trên người nàng và hắn lột sạch sẽ. Lúc này trước mặt hắn đã hiện ra một thân hình xinh đẹp hoàng mỹ, trước ngực là hai con thỏ dù không trắng muốt nhưng lại sở hữu một màu lúa mạch khoẻ mạnh, lại còn tinh nghịch nhảy lên theo từng đợt hô hấp của nàng nữa.

Tiếp xuống dưới là tiểu phúc trơn năn không ta vết và vòng eo nhỏ nhắn như rắn nước nằm vắt lên ngọc đồn tròn trịa cao ngất, nhưng hấp dẫn hơn cả vẫn là vùng đào nguyên mê người giữa hai chân nàng, nơi đây đang được một thảm cỏ xanh mơn mởn che lấp, bên dưới lại ẩn chứa một khe suối vô cùng xinh đẹp.

Cùng với đó là đôi chân trường túc thon dài miên man, tinh tế tỉ mỉ, đùi ngọc thon thả săn chắc, bắp chân cân xứng, từng ngón chân nhỏ nhỏ xinh xinh giống như được tạc ra từ dương chi bạch ngọc. Nhưng tổng thể một thân hình tuyệt vời như một kiệt tác của thượng đế như vậy nhưng lại gắn lên một khuôn mặt bình thường thế kia rõ ràng có chút không thích hợp lắm.

Hắn nhìn chăm chú cái khuôn mặt tầm thường kia của nàng một chút, bỗng nhiên hắn lại cong khoé miệng lẻn một cái. Bàn tay hắn hướng tới mặt nàng khẽ vuốt, một cỗ năng lượng nhu hoà từ tay hắn dần phủ lên khuôn mặt nàng, bỗng dưng lúc này quang mang trên mặt nàng đại thịnh.

Vút một tiếng từ trong người nàng một hư ảnh Tam Túc Kim Ô hiện ra nhu hoà ôm lấy thân thể đang trần trụi của nàng, mà lúc này nàng cũng đã rời khỏi ảo cảnh chưa kịp hiểu chuyện gì thì bỗng dưng một cỗ thông tin như nước vỡ đe không ngừng tràn vào não nàng.

Tuy là một lượng lớn tin tức nhưng nó lại vô cùng an ổn không có gây cho nàng chút thống khổ nào, mà chỉ làm cho nàng có vẻ khá mệt mỏi vì phải tiêu thụ hết mớ tin tức kia.

Sau gần một giờ đồng hồ cái hư ảnh Tam Túc Kim Ô mới biết mất, cũng vào lúc này nàng mới mở mắt ra, mà nàng cũng xảy ra không ít biến đổi. Vốn nàng có một làn da màu lúa mạch khoẻ mạnh nhưng giờ đã biến thành một màu trắng lung linh như ngọc. Còn khuôn mặt có chút bình thường kia giờ đã trở nên xinh đẹp không tì vết, khuôn mặt trái xoan yêu kiều, đôi mắt to tròn ngập nước nhưng lại sâu thẳm như mặt hồ, mày liễu cong vút, mũi cao phập phồng thở ra từng trận hương khí như lan, hai má phơn phớt hồng cùng với một đôi môi đỏ tươi chín mọng ướt át, nếu lúc đầu nàng có thể ngang hàng với nhan sắc của chúng nữ hoàn toàn là nhờ vào vóc dáng thì giờ dung nhan của nàng cũng không hề kém cạnh chúng nữ chút nào.

- Ngươi rốt cuộc là ai?

Huyền Trân mới nhìn Vô Thiên lạnh lùng hỏi, nàng cũng không hề che lại cảnh xuân trên người khiến tên nào đó đã biến thành cứng rắn như sắt.

-Ta là lão công của nàng.

Hắn càn rỡ trả lời sau đó vù một cái đã xuất hiện phía sau nàng, tay ôm lấy chiếc eo nhỏ nhắn của nàng và...

Và cái gì thì chap sau sẽ biết. Còn bây giờ thì ấn tim cho ta nào.

Truyện Chữ Hay