Bệnh viện!
An Vy cầm lấy tay hắn lo lắng cúi đầu, tay vẫn run run nhớ lại đám cháy lúc trước. Linda bước tới vỗ vỗ vai nó trấn an. Rồi như sực nhớ ra điều gì, An Vy buông tay hắn ra quay sang nhìn Linda.
" Chị, em có việc phải đi trước " - An Vy nói rồi đứng dậy chạy vội ra bên ngoài.
" An Vy, Em đi đâu? " - Linda gọi với nhưng nó không nghe thấy, chạy vội ra bên ngoài.
Bắt vội chiếc xe taxi, An Vy nóng lòng bước lên xe, quan sát đồng hồ, nó sốt ruột gọi tài xế đi nhanh hơn.
Sân bay!
Dừng xe trước cổng sân bay, An Vy chạy tới về phía trước, nó đảo mắt nhìn xung quanh. Sân bay tấp nập người qua lại, đảo điên cả tâm trí nó bây giờ. Tiến sâu vào bên trong. Nó vẫn không ngừng hi vọng thấy được điều nó muốn.
Khựng lại một lúc, một bóng dáng quen thuộc lướt qua tầm nhìn của nó. An Vy thở hắt ra gọi lớn:
" Hải Minh, cậu đứng lại đó "
Cả một khoảng sân bay rộng lớn liệu rằng nó có thể nhìn thấy được hình bóng của cậu một lần nữa? Người đó dừng lại quay người về phía nó nhưng không phải là cậu! Cậu thực sự đã đi rồi? An Vy mệt mỏi quỵ xuống. Nụ cười ấy, ánh mắt ấy, tất cả đều đang hiển hiện trong đầu nó. Nước mắt nó lại rơi xuống không ngừng. Tim nó đập loạn xạ. Nó quỵ xuống dưới nền đất lạnh lẽo. Hình ảnh Hải Minh bước vào đám chạy và nhanh chóng đưa nó và hắn ra, tiếp đến lặng lẽ rời đi sau đó... Và đặc biệt là sợi dây chuyền cậu tặng cho nó trong lần đầu tiên cậu tỏ tình. Nó cứ ngỡ đã làm mất thì ra là cậu đã lặng lẽ dấu đi.
~~ Hồi tưởng
" Emily, Chiều nay Hải Minh sẽ rời đi. Đi đâu thì tôi cũng không biết nhưng có một điều tôi nghĩ cô đã hiểu nhầm rồi " - Tiffany nhìn nó, nó vẫn đang hoảng loạn sau cơn lửa vừa rồi. Tiffany đặt vào tay nó sợi dây chuyền, nó nhận ngay ra sợi dây chuyền cậu tặng cho cô.
" Hải Minh thực sự yêu cô. Cậu ấy hiểu rõ tình cảm của cậu như thế nào nên muốn nhờ tôi giả vờ là người theo đuổi anh ấy để cô sẽ không quá thận trọng với anh ấy. Thậm chí còn luôn làm cho cô cảm nhận rằng anh ấy mới thực sự có tình cảm với tôi. Tôi chỉ là vô tình cảm động bởi tình cảm chân thành anh ấy dành cho cô mà tự trói buộc mình vào cái thứ tình yêu khiến con người chấp mê bất ngộ. " - Tiffany cười nhẹ rồi nói tiếp - " Tấm chân tình cô dành cho Khánh Anh hay tấm chân tình Hải Minh dành cho cô, cả ba người sẽ thực sự đến đâu là tùy vào lựa chọn của cô. Hai giờ chiều nay chuyến bay sẽ cất cánh... " - Tiffany nói rồi quay người lại bước đi, nước mắt cô lại rơi. Rơi xuống không ngừng! Nó cũng vậy! Bây giờ mọi thứ đều nhòa đi trong nước mắt!
~~
An Vy gạt nước mắt đứng dậy, nó ngẩng đầu lên nhìn xung quanh rồi gọi cho ai đó:
" Chuẩn bị giấy tờ, giúp tôi đặt một chiếc vé gần nhất qua Pháp "
Nói xong nó tắt máy rồi thất thểu đi về phía dãy ghế ngồi xuống! Khẽ nhắm mắt lại, nó cảm nhận hết sự mệt mỏi trong con người nó và sự bất lực tột cùng! Ba tháng sau!
" Tiểu Bảo, cẩn thận " - Khánh Anh bước nhanh về trước giữ lấy tay Tiểu Bảo khi nhìn thấy cậu bé suýt chút nữa ngã xuống khỏi bậc đá rộng bằng một gang tay.
" Daddy, Tiểu Bảo không sao " - Tiểu Bảo ngước đầu lên nhìn hắn cười nhẹ rồi quay nhìn ra phía xa - " Daddy, nhìn kìa. " - Tiểu Bảo chỉ về phía xa xa kia - " Tiểu Bảo có thể tới đó chơi cùng các bạn được không? "
Khánh Anh chỉ gật nhẹ đầu cười với cậu bé. Nhận được tín hiệu, Tiểu Bảo nhanh chóng chạy về phía những đứa trẻ đang chơi banh, chạy vội quá mà vấp phải hòn đá ngã nhào xuống:
" Tiểu Bảo, con phải cẩn thận chứ " - Bích Thảo nhíu mày đỡ Tiểu Bảo dậy rồi phủi phửi bụi trên quần áo cậu bé.
" Vâng ạ " - Tiểu Bảo cười tươi rồi chạy về phía các bạn.
Khánh Anh lúc này mới bước tới, Bích Thảo đứng dậy nhìn hắn cười, hắn cũng cười nhẹ đáp lại cô.
" Cảm ơn anh đã giúp em mở trại trẻ mồ côi này, bên ngoài còn biết bao nhiêu đứa trẻ đáng thương nữa. Nhìn thấy chúng vui vẻ như vậy, em thực sự rất hạnh phúc " - Bích Thảo nhìn về phía bọn trẻ mỉm cười.
Khánh Anh quay sang nhìn Bích Thảo cười rồi ngước nhìn về phía trước.
" Việc làm ý nghĩa như vậy, anh sao có thể không giúp? Hơn nữa bây giờ chúng ta là người một nhà, em đừng nói chuyện khách sáo như vậy "
" Vâng ạ " - Bích Thảo cười nhẹ sau đó cả hai cùng đi tới chơi cùng bọn trẻ.
Phòng khách!
" Hai đứa đã đi thăm bọn trẻ về rồi sao? Mau mau vào chuẩn bị đi " - Linda cười nhẹ bước tới bế Tiểu Bảo lên - " Đêm nay Tiểu Bảo sẽ được đón giao thừa đầu tiên nè, vui không nào? "
" Wow. Tiểu Bảo vui lắm ạ. Nhưng mà Bác hai, Tiểu Bảo mắc quá. Bác hai mau cho Tiểu Bảo xuống " - Tiểu Bảo nhăn nhó nói làm bọn hắn ai nấy đều phải bật cười.
" Đây, để em đưa Tiểu Bảo lên phòng. Mọi người chuẩn bị đi ạ. Em và Tiểu Bảo xuống ngay " - Bích Thảo cười nhẹ rồi bế ôm lấy Tiểu Bảo từ tay Ngọc Ngân.
" Để em phụ mọi người " - Khánh Anh bước tới trang trí một vài đồ trên bàn.
" Chúc mừng năm mới " - Thái Điệp và Bảo Nam dắt thêm Bảo Anh, đứa con gái đầu lòng của bọn họ đi vào, cả hai đồng thanh nhìn Kevin, Khánh Anh và Ngọc Ngân.
" A Bảo Anh, xinh quá. Ngọc Bích đang ở trên lầu đó " - Ngọc Ngân bước tới nhéo nhẹ má Bảo Anh.
" Vâng ạ, con chào cô con đi " - Bảo Anh khoanh tay lại cúi đầu chào Ngọc Ngân rồi bước lên lầu.
" Lúc nào cũng đáng yêu như vậy " - Ngọc Ngân cười hiền nhìn Bảo Anh bước lên cầu thang.
" Em... Còn muốn thêm một đứa nữa? " - Kevin cúi sát đầu lên vai Ngọc Ngân khiến cô giật bắn đẩy người anh ra.
" Con gái anh, nó ngoan quá mà. Em sợ lắm rồi " - Ngọc Ngân quay lại làm việc của mình còn Kevin thì vẫn nhìn cô cười khiến cô tức xì khói.
" Thế còn mày, không tính sẽ cho Tiểu Bảo đứa em nữa thật sao? " - Bảo Nam bật cười nhìn Ngọc Ngân rồi đột nhiên quay sang Khánh Anh nói.
Khánh Anh quay sang nhìn Bảo Nam rồi quay đi tiếp tục công việc:
" Thái Điệp nó ốm nghén đấy, hi vọng những ngày tiếp theo của mày sẽ vẫn có thể cười "
" Á, sao anh lại đi nói với bọn họ rồi? " - Thái Điệp trừng mắt lên nhìn Bảo Nam.
Bảo Nam thụt đầu về sợ sệt:
" Á, không có không có. " - Bảo Nam vội quay sang nhìn hắn - " Tao đã nói gì đâu? Tao cũng chỉ mới biết cách đây không lâu sao nhanh như vậy mày đã biết rồi? "
Khánh Anh nhíu mày, rồi đi lên trên lầu tìm Tiểu Bảo, không quên để lại một câu:
" Nhìn thái độ là hiểu. Lố quá "
Hắn vừa dứt lời Ngọc Ngân và Kevin đã cười phá lên. Bảo Nam lúc nào cũng thận trọng như vậy. Dù Thái Điệp chỉ mới có tin vui gần đây thôi nhưng cậu đã lo lắng đỡ cô đi lại. Khiến cô đến chết phiền nhưng đổi lại cô biết được cậu yêu cô như thế nào!
" Xin chào " - Vũ Phong, Dĩ Mai cùng Hải Mi và Minh Thiên bước vào vui vẻ cùng những đứa con của mình.
" Oh, mọi người về nước từ lúc nào thế? " - Thái Điệp ngạc nhiên lên tiếng.
" Hôm qua, nhưng muốn mọi người bất ngờ nên xuất hiện quá đúng lúc, phải không? " - Dĩ Mai nháy mắt với bọn họ.
" Chỉ có mình Thái Điệp và Bảo Nam là mới tới còn bọn anh đã biết rồi " - Kevin bật cười nhìn Dĩ Mai
" Ơ, bọn em thống nhất sẽ không nói ra mà, ai phản bội thế? " - Dĩ Mai nhíu mày.
" Còn ai vào đây " - Khánh Anh bế Tiểu Bảo cùng Bích Thảo đi xuống.
" Thật tình, em không nên tin anh mà " - Hải Mi lườm hắn.
" Bà xã, em... " - Minh Thiên chĩa ánh mắt sắc lẻm sang nhìn Hải Mi làm cô rùng mình.
" Không thì làm sao biết hôm nay mọi người tổ chức ở đây? " - Hải Mi vội nhún vai rồi nhanh chóng tẩu thoát.
" Anh trai à, anh cũng phải công nhận thằng bạn thân của em nó đẹp hơn anh chứ? Đúng không? " - Bảo Nam khoác lấy vai Minh Thiên nói.
" Bộ mày không nhìn ra nhan sắc của anh mày? " - Minh Thiên lườm Bảo Nam rồi đạp cậu một phát làm mọi người đều bật cười.
" Leo và Maria đang trên đường về tới đây, chúng ta di chuyển đồ ăn lên sân thượng trước, đêm nay sẽ cùng nhau đón giao thừa " - Kevin cười nhẹ nhìn mọi người.
" Em ngồi nghỉ ngơi đi, không được đi lung tung, phụ mọi người xong anh sẽ tới dẫn em lên đó. " - Vũ Phong dìu Dĩ Mai ngồi vào ghế.
" Không phải chứ? Mọi người chói mắt không? " - Ngọc Ngân lườm lườm Vũ Phong.
" Cậu đang ghen tị vì bạn thân cậu quan tâm vợ người ta à? " - Minh Thiên bật cười lớn.
" Em làm anh tổn thương đấy vợ? " - Kevin cũng hùa vào.
" Không phải cậu lại có tin vui chứ? Các cậu đã có hai nhóc tì rồi. Thật đáng làm người ganh tị mà " - Thái Điệp vịn trán làm ra bộ dạng ghen tị.
" Vậy mấy người cứ ganh tị dài dài đi " - Vũ Phong nhún vai rồi đi tới phụ mọi người chuyển đồ lên. Ai nấy đều bĩu môi rồi cũng vui vẻ chuẩn bị mọi thứ cho một đêm giao thừa nữa lại tới! Ngày mà chuyển giao giữa năm cũ qua năm mới!