Hôn Ước Quý Tộc

chương 75: chương 75: thử áo

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Trong hai ngày nay toàn thế giới như náo động hẳn lên bởi sự kiện đầy bất ngờ liên quan đến cô công chúa Nguyễn Hà Hải Nghi cùng những truyền thuyết liên quan đến cô không phải là tầm thường. Và sự kiện lần này cũng khiến không ít người háo hức. Người ta muốn nhìn xem đến tột cùng ai là người may mắn được chọn, nhưng so với tò mò về chuyện này thì người ta lại muốn chờ xem vị hôn phu năm năm trước có xuất hiện hay không.

Nguyễn Hà gia tộc hai ngày sau.

Các khách mời đã đến đông đủ cả, có người thực sự đến dự tiệc nhưng cũng có không ít người đến để xem trò vui. Không ít những gia tộc khác muốn nhin xem hai nhà Trần Vũ và Nguyễn Hà trở mặt.

Nữ thần bóng đêm đã bắt đầu làm nhiệm vụ của mình. Cả không gian lâm vào một màu đen tĩnh lặng, một màu đen dịu dàng hơn bao giờ hết. Từ con đường dẫn đến biệt thự, khắp nơi đèn thắp lên sáng rực. Cả rừng hoa hồng cứ như được trang điểm, hoa nào cũng xinh đẹp hẳn lên, hoa nào cũng diễm lệ ướt át giống như đôi môi ngọt ngào của người con gái.

Từng làn gió mát mang theo hương hoa dịu dàng thơm ngát lan tỏa trong không gian xinh đẹp này. Căn biệt thự rực rỡ ánh đèn nằm giữa một rừng hoa hồng xinh lung linh, giống như một tòa lâu đài trong cổ tích.

Trên lầu son nọ, có một cô công chúa vô cùng xinh đẹp đang đứng. Cô mặc một chiếc váy dạ hội màu đỏ. Đuôi váy kéo dài trên sàn nhà, chiếc váy đơn vai làm nổi bật làn da trắng nõn. Làn váy nhẹ nhàng rủ xuống bao phủ thân hình hoàn hảo của cô. Đai lưng được chế tác bằng kim cương sang trọng ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn. Bên hông trái có hai sợi dây kim tuyến nhỏ xíu lấp lánh tùy ý buông xuống theo mỗi bước chân của cô tạo nên một sự hấp dẫn tuyệt đối.

Mái tóc dài được chải thẳng xõa xuống che đi tấm lưng trần, hai bím tóc nhỏ được tết khéo léo chắn ngang trán,bên tai có đính một vương miệng kim cương cố định. Trên tay có đeo vòng tay kim cương bản to. Gương mặt trang điểm nhẹ nhàng theo phong cách quý tộc. Duy chỉ có trên cổ không đeo bất kì trang sức nào.

Chân ngọc thon dài chậm rãi bước đến trước giường, làn váy màu đỏ xinh đẹp lay động theo mỗi bước đi. Trên giường một chiếc áo khoác da màu đen nằm yên ở đấy. Hải Nghi nhẹ nhàng ngồi xuống cằm chiếc áo lên, đôi tay nắm chặt tay áo, lúc này cô có một hành động rất mất hình tượng dịu dàng lạnh lùng trước đó là… cười lạnh.

Đôi tay ắm chặt áo khoác giằng xé, khóe miệng âm lãnh cười, hoàn toàn giống như một nữ quỷ chứ không phải là cô công chúa dịu dàng, xinh đẹp.

-Hải Nam, hay cho anh thông minh đã lấy được thiệp mời đặc biệt trong tay em. Chờ xem, em nhất định sẽ chỉnh anh thảm hại. Được lắm vị hôn phu của em, em sẽ tận dụng cái áo khoác này thật tốt.

Hải Nghi nở nụ cười cực kì quyến rũ, nhưng mà ẩn chứa trong nụ cười ấy là hàng ngàn con dao nhọn hoắc đang hương về phía người con trai trong bức hình đặt ở đầu giường.

………………

Phòng Vip, khách sạn Hoàng Gia.

Hải Nam đứng trước gương, vừa thắt xong chiếc caravat. Hắn mỉm cười nhìn chính mình trong gương. Đó là một chàng trai cực kì điển trai, gương mặt hoa đào yêu nghiệt khẽ mỉm cười, mái tóc màu hạt dẻ lãng tử được cắt tỉa cẩn thận. Bộ vest màu bạc sang trọng tôn lên dáng người cao ráo.

Bước lại cạnh giường, mở ra ngăn kéo, Hải Nam nhìn thiệp mời màu vàng trong tay thì cực kì hài lòng, khóe miệng nhếch lên nụ cười tự tin. Ánh mắt nhìn xuống một chiếc hộp nhỏ, hắn cẩn thận nắm chặt trong tay, lúc này ánh mắt hắn kiên định hơn bao giờ hết.

Đúng lúc này, điện thoại của hắn vang lên.

-Alo.

-Sẵn sàng chưa, con trai?

-Mẹ, con chuẩn bị rồi.

-Được rồi. Con trai, cố lên!

-Ok

Hải Nam vui vẻ tắt điện thoại. Hải Nghi, vợ yêu à, em chạy không thoát đâu!

-----------

Buổi tiệc vừa được bắt đầu, nhưng khác hẳn với không khí vui vẻ náo nhiệt ban nãy. Mọi người mang vẻ mặt nghi hoặc nhìn chiếc áo khoác được đặt phía trên sân khấu. Đây là chiếc áo khoác da bình thường người có tiền đều có thể mua được, nhưng mà cái tình hình gì đây. Tại sao lại cho họ xem chiếc áo đơn giản này.

Người họ muốn gặp đến khi nào mới xuất hiện a!

Một làn gió mát thổi tới mang theo vô số cánh hoa hồng rơi xuống, tạo nên một khung cảnh vô cùng lãng mạn. Mùi hương hoa hồng đánh thức khứu giác các khách nhân, mọi người nghe theo mùi hương đặc biệt kia mà nhìn thấy một cô gái xinh đẹp như công chúa sống trong lâu đài cổ tích từng bước từng bước đi lên sân khấu. Theo mỗi bước cô đi vô số cánh hoa từ không trung rơi xuống, có cánh rơi trên mái tóc đen mềm mượt của cô rồi lưu luyến không rời mà rơi xuống.

Hải Nghi tự tin bước đi, gương mặt vẫn mang mặt nạ lạnh lùng cao ngạo của một cô công chúa, nhưng ánh mắt không còn vẻ ưu thương như lúc ban đầu mà thay vào đó là ánh mắt ánh lên vài tia gian xảo. Tối nay cô muốn kén rể, cô sẽ tận dụng thật tốt món quà của tên kia.

Hải Nghi đứng trên đài cao nhìn xuống vẻ mặt của tất cả mọi người. Cô nhìn thấy gia gia đang cực kì vui vẻ trò chuyện với hai người Trần Vũ gia gia cùng Hoàng gia gia. Cô rõ ràng nhận thấy được ông đẹp trai hôm nay rất bất mãn. Còn có ánh mắt của Tôn Thúy Nguyệt hứng thú quan sát cô. Từ lúc tỉnh dậy cô mới biết Tôn Thúy Nguyệt là người phụ nữ tự xưng là thầy bói hôm nọ.

Thật là chỉ có người phụ nữ như vậy mới có thể đứng bên cạnh người cha chồng Trần Vũ Văn của cô. Cô mỉm cười nhìn Trần Vũ Văn từ đầu đến cuối chỉ nhìn một người đó chính là Tôn Thúy Nguyệt. Cô tự hỏi, tính cách tên kia chắc cũng trẻ con và cố chấp như Trần Vũ Văn.

Như Băng cùng Bảo Phi háo hức nhìn cô, cứ như họ nghĩ rằng cô sắp biến ra trò hay gì đó cho hai người này xem vậy. Thật đáng thương cho Dương Thế Hy, suốt ngày đi theo cô nàng Như Băng để trông chừng. Dương Thế Hy cũng là một trong số những công tử, thiếu gia cao quý được nhận thiệp mời của gia gia. Chỉ tại cô nàng Như Băng cố tình khiến anh chàng lao đao suốt năm năm.

Còn có một ánh mắt cổ vũ nhìn cô từ nãy đến giờ. Cô biết đó chính là Hoàng Tử Minh, hắn luôn là người đứng sau đáng tin cậy nhất của cô. Hải Nghi mỉm cười nhìn hắn gật đầu.

Cô hít sâu một hơi, hướng tất cả mọi người tuyên bố.

-Tôi muốn tìm người có thể mặc vừa chiếc áo này.

Lời nói ngắn gọn, lạnh lùng vang lên, không có lí do, không có bất kì từ ngữ dư thừa nào khác. Cô nói cô muốn tìm người mặc vừa chiếc áo này, cũng có nghĩa là người mặc vừa chiếc áo khoác kia sẽ là người được chọn. Cái này thật giống với câu chuyện Hoàng Tử tìm “cô bé lọ lem” trong cổ tích nhưng lúc này trong một hoàn cảnh khác cũng có một vị công chúa xinh đẹp “truy tìm” Hoàng tử quý tộc.

Nói xong Hải Nghi chẳng giải thích gì thêm chỉ lẳng lặng quan sát trong đám người tìm người mình muốn tìm. Ngay cả Nguyễn Hà trung cũng khó khăn nuốt nước bọt, cách làm này cũng qua là bá đạo đi, ông không nghĩ rằng Jerry nhà ông thích chơi trò này. Nhưng mà trò này cũng thú vị ấy chứ. Haha… như thế cuộc vui mới hấp dẫn.

Tôn Thúy Nguyệt nhìn Hải Nghi lặng yên đứng trên sân khấu, ánh mắt lập tức lóe lên, trong lòng có chút hoảng hốt. Cô gái này quá táo bạo rồi.

Hoàng Tử Minh nhìn cô chỉ biết lắc đầu bó tay, đối với những trò nghịch ngợm của cô hắn xem rất nhiều rồi nhưng mà lần này vẫn là lần đầu tiên hắn thỉnh giáo, e rằng đây sẽ là lần cuối cùng hắn được xem.

Khỏi nói cũng biết rằng sau lời cô nói, bên dưới náo thành một đoàn, những âm thanh to nhỏ vang lên, ai ai cũng chắc rằng chính mình sẽ mặc vừa cái áo đó, ai cũng đang rất nóng lòng muốn lên thử áo.

Nhìn mọi người như thế ba người Hải Phong sắc mặt rất khó coi, tối nay bọn hắn giữ nhiệm vụ ngăn chặn kẻ nào có nguy cơ làm “phò mã” a. Nếu như thế này thì rất là làm khó bọn hắn rồi. Đắc tội với tên kia cũng không khác gì đắc tội với cô em gái mà bọn hắn vẫn “tôn thờ”.

Truyện Chữ Hay