Hồn Thuật

chương 367: một đường bắc tiến(2)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Hồn Thuật

Tác Giả: VôSongLinh

Chương : Một Đường Bắc Tiến()

Nghe Hồn Ngọc tuyên bố nhiệm vụ, mọi người bất tri bất giác nhíu mày. Dường như Việt Nam không có thành phố nào nổi tiếng rằng “lắm quỷ nhiều ma” như trong nhiệm vụ có nói. Tuy nhiên đi kèm với lời tuyên bố nhiệm vụ bao giờ cũng có một hình ảnh bản đồ cụ thể được truyền vào não hải mọi người.

Văn Lục trầm ngâm một lát, lấy ra một tấm bản đồ chi tiết của Đại Việt thời gian hiện tại rồi lặng lẽ so sánh. Năm người còn lại cũng xúm lại thầm tính toán. Kết quả… đều làm cho cả sáu người trong tổ đội quái vật số mười hai kinh ngạc. Điểm sáng tại bản đồ hư ảnh trong não hải nếu đem so với địa điểm cụ thể ở bản đồ trên tay Văn Lục thì nơi kia gọi là… Đà Lạt.

Văn Lục nhìn mọi người một lượt thấy ai cũng lắc đầu. Hiển nhiên Đà Lạt nổi tiếng với những chuyện ma quái như căn nhà ma, ván cờ ma quỷ, khu đồi oan hồn… nhưng cũng không đến nỗi bị quy kết vào “thành phố lắm quỷ nhiều ma” chứ. Những chuyện như vậy ở thành phố nào mà chẳng có vài ba mẩu chuyện đồn thổi khiến người dân thường vừa e sợ lạivừa hào hứng “góp gió thành bão”.

Duy chỉ có cô nàng sát thủ là đưa tay khẽ nâng nâng mặt nạ bạc rồi không chắc chắn lắm nói:

- Dường như hồi còn nhỏ xíu, Hương có nhìn qua tư liệu nào đó nói về Đà Lạt. Nó dường như là một thành phố không đơn giản như mọi người tưởng tượng.

Văn Lục cùng mọi người hồ nhi nhìn cô nàng sát thủ. Một lát ánh mắt hắn sáng ngời, lôi từ trong Mầm Thế Giới ra một quyển “Đại Việt Bách Khoa Toàn Thư”. Những người còn lại nhìn thấy vậy đều nhún vai nhìn nhau tặc lưỡi không ngớt:

“Lão đại quả nhiên là lão đại. Biện pháp như vậy cũng có thể nhanh chóng nghĩ ra.”

Mọi người đồng loạt tập trung tinh thần đưa vào trong “Đại Việt Bách Khoa Toàn Thư”, dọc theo danh mục vùng miền mà chọn xuống phía cao nguyên, hướng thành phố Đà Lạt hiện tại mà xâm nhập tới.

Hiện ra trước mắt nhóm người Văn Lục là một tràng cảnh choáng ngợp đến kinh ngạc. Mọi người đều thấy đó là thành phố sầm uất với vô số mái nhà gỗ cổ kính, cùng những con đường lát đá rộng dãi cùng ngàn vạn người người nô nức, tấp nập đi lại... Những ngôi nhà ở đây được làm theo kiến trúc cổ Đại Việt, khung nhà chủ yếu làm bằng thân gỗ lớn, mái vòm cong cong… vừa mang nét trang trọng lại vừa tô điểm thêm vẻ cổ kính.

Điều làm nhóm người Văn Lục kinh ngạc là xen lẫn với những toà nhà rộng lớn là rất nhiều những toà nhà gỗ cao tới vài tầng, thậm chí có căn lên tới vài chục tầng…

Chỉ với vật liệu gỗ, quả thật cả sáu người đều không nghĩ tới những người dân thường ở đây lại có thể làm nên một điều kỳ diệu như vậy.

Lúc này, một vị nữ tử mặc một bộ áo dài cổ truyền Đại Việt màu trắng nhẹ nhàng bay lên không trung, nơi tinh thần của sáu người tổ đội số mười hai đang kết tụ thành hình ảnh hư ảo. Nhóm người Văn Lục cũng không ngạc nhiên trước sự xuất hiện của vị nữ tử, tất cả đều nhận ra đây chính là “người chỉ dẫn” trong “Đại Việt Bách Khoa Toàn Thư”. Trong cuốn sách này, mọi thứ hầu như được mô phỏng thực thể như mọi người đang được đi dạo trong một hoàn cảnh chân thật khiến những thông tin của “Đại Việt Bách Khoa Toàn Thư” được mọi người đọc cảm nhận sát thực nhất về sự kiện hay sự vật mình muốn tham thấu.

Vị nữ tử “hướng dẫn viên” bay lên rồi khẽ cung tay cúi người, miệng ngọc xinh đẹp thốt lên những lời nhẹ nhàng dễ dàng đi vào lòng người:

- Chào mọi người! Tôi tên là “Thị” .Tôi có thể giúp gì ọi người đây này?

Mặc dù biết đây chỉ là một “trí tuệ nhân tạo” hay nói đúng hơn là linh hồn của “Đại Việt Bách Khoa Toàn Thư” chỉ làm theo lời người đọc, nhưng sáu thành viên tổ đội số mười hai vẫn tự giác cúi người chào lại. Na Na và Vân Nhi còn tíu tít chạy tới hưng phấn nói:

- Oa! Chị thật xinh đẹp…

- Lại có giọng nói thật ngọt ngào nữa…

- Chúng em muốn tìm hiểu lịch sử về thành phố bên dưới này đó?

- Tại sao nó lại cổ kính và sầm uất như vậy? Em nhớ hình như nó thực tế không có được như thế này. Mãi về sau ông tây gì gì đó phát hiện ra nó mới được khai thác và trở thành một thành phố hiện đại mà.

- Điều bí ẩn gì đã xảy ra vậy chị?

- Có phải thành phố này lắm ma lắm hay không ni?

- Giả sử có nhiều ma thì chị ở đây hoài hông có sợ ư?

….

Một loạt câu hỏi được hai nàng ríu rít đưa ra khiến vị nữ tử hướng dẫn viên cũng phải ngây người hồi lâu mới có thể sắp xếp lại một lượt.

Nàng nhẹ nhàng mỉm cười rồi nói:

- Những điều mọi người hỏi, câu trả lời đều có thể tìm thấy trong lịch sử của thành phố này.

Nói đoạn nàng chỉ xuống thành phố cổ kính mà sầm uất phía dưới và bắt đầu thao thao bất tuyệt:

- Trước đây, khi khu vực này từ biển hình thành nên đất liền, nó trở thành một vùng đất phì nhiêu, lắm tài nguyên khoáng sản. Cộng với điều kiện khí hậu phù hợp và linh khí cực kỳ xung túc, nó nhanh chóng được người Đại Việt cổ chọn làm nơi định cư, và rất nhanh nó trở thành nơi sầm uất như mọi người nhìn thấy.

Lúc này tu luyện giả Đại Việt cùng dân thường sống cùng nhau nên có những công trình cùng những sự kiện vượt xa sự tưởng tượng của người hiện đại cũng là chuyện bình thường.

Các vị nhìn xem, những toà nhà cao vút bằng khỗ kia thực tế được một trận pháp nâng đỡ. Trận pháp này không có tính công kích nhưng xét về mặt kiến trúc mà nói nó quả thật rất lợi hại. Dù động đất siêu cao cấp cũng vô pháp làm sụp đổ căn nhà. Bởi vậy cho dù là nhà vài trăm tầng làm bằng gỗ, người dân ở thành phố này cũng có sức xây nên. Sự kết hợp giữa tu luyện giả Đại Việt, lúc đó còn chưa được gọi là tu thuật giả và dân thường đã khiến nền văn minh nơi đây phát triển vô cùng sầm uất, thậm chí còn vượt xa các nền văn minh cổ đại khác… Khi ấy, thành phố được gọi là Duyên Hải Thành và phát triển dưới sự cai quản của người con thứ tám mươi mốt của Long Quân Thiên Đế và Thiên Hậu Âu Cơ.

Linh mạch khổng lồ phía dưới thành phố khiến cho khu vực này phát triển rực rỡ, đản sinh vố số thiên tài cho đất nước… khi đó gọi là Văn Lang khiến người người hướng tới. Tuy nhiên cây cao thì đón gió, một vị tu luyện giả cường đại từ phương bắc đã tấn công xuống, phong bế toàn bộ linh mạch của Đại Việt hòng biến đất nước thành thuộc địa đô hộ của hắn…và sự thật này cũng đã xảy ra. Tu luyện giả kia khi tới Duyên Hải Thành liền phát hiện ra những con người tuyệt thế thiên tài nơi này có khả năng uy hiếp hắn trong tương lai. Bởi thế hắn bày một trận pháp phong toả toàn bộ linh mạch bên dưới cùng thành phố bên trên…

Giọng vị nữ tử hướng dẫn viên đang đều đều như giảng một đoạn lịch sử không ngờ lúc này cũng khẽ trầm xuống. Khuôn mặt nàng buồn buồn khiến cho nhóm người Văn Lục cảm nhận thấy tâm tình của nàng đang rất không thoải mái.

Nhìn xuống phía dưới, cảnh vật của một thành phố sầm uất nay bị thay thế bởi vố số thiên tai thảm khốc… bệnh dịch hoành hành… Tiếng gào thét thảm thiết vang lên khắp thành phố. Giọng vị nữ tử lại nghẹn ngào vang lên bên tai:

- Chỉ ba ngày! Đúng! Chỉ có ba ngày, phong ma trận đã hoàn toàn huỷ diệt cả một thành phố,bất chấp già trẻ gái trai, đều táng mạng trước sự huỷ diệt thảm khốc của trận pháp. Ngay cả vị con thứ tám mươi mốt của Long Quân Thiên Đế cũng táng mệnh dưới sức mạnh khủng bố của trận pháp. Máu huyết được phong ma trận hấp thu khiến nó càng thêm cường đại.

Ba ngày sau, nơi đây thành vùng đất chết. Và bất cứ nhân loại hay linh thú nào có ý đồ tiếp cận đều bị biến thành những oan hồn ngày đêm gào thét đau đớn để cung cấp “khổ lực lượng” duy trì trận pháp. Và cũng từ đó, nơi này được gọi là Phong Ma Đô, hay còn gọi là “thành phố lắm quỷ nhiều ma”. Ai cũng không dám tiếp cận khiến khu vực này bị lãng quên…

Tiếp theo nhà nước Văn Lang thu về Văng Lang Thiên khiến Đại Việt lâm vào một ngàn năm bắc thuộc, cộng với chiều dài lịch sử “hậu Văn Lang” nơi đây triệt để bị thế nhân quên lãng.

Khi nơi này được phát hiện và xây dựng nên một thành phố hiện đại. Oán khí của các linh hồn duy trì phong ma trận thời gian dài cũng tới lúc tàn lụi, chỉ còn lác đác vài oán khí cường của các tu luyện giả Đại Việt đại xưa kia. Bất quá cho tới giờ, linh hồn và oán khí của bọn họ cũng bị suy sụp tới hoàn cảnh chỉ nhỉnh hơn người thường một chút, và dải dác gây ra các vụ náo động nhỏ.

Mọi người nhìn hình ảnh của Phong Ma Đô trôi nhanh theo các mốc thời gian ở phía dưới tâm trạng không khỏi trầm trọng. Vị nữ tử “hướng dẫn viên” đã kể xong từ hồi nào tuy nhiên cả nhóm vẫn không thể thoát ra khỏi tâm trạng bi ai.

Mãi hồi lâu sau, Văn Lục mới thở dài một hơi. Một thành phố sầm uất giàu đẹp như vậy mà chỉ trong ba ngày tuyệt diệt, ngàn vạn con người chết cũng không được siêu sinh, thống khổ gào thét cho tới khi hồn phi phách tán…. Trong lòng hắn cũng không khỏi sinh ra một tia hận ý.

Lúc trước vị sư phụ của Văn Lục có giảng giải tới việc Long Quân Thiên Đế và Thiên Hậu Âu Cơ khi tu luyện đại thành thì rút lên Văng Lang Thiên xây dựng một “thiên ngoại” mới để tuyển chọn những anh tài của Đại Việt lên. Hiện tại lại nghe vị nữ tử hướng dẫn viên tên “Thị” nói rằng sau việc tu luyện giả cường đại kia phong ấn toàn bộ linh mạch của nhà nước Văn Lang thì đất nước cũng bị chìm trong ngàn năm bắc thuộc. Như vậy sự việc Long Quân Thiên Đế và Thiên Hậu Âu Cơ cùng các vua hùng đều lên Văng Lang Thiên e rằng sự việc kỳ quặc của giai đoạn lịch sử này còn có ẩn tình khác….

Truyện Chữ Hay