Hồn Thuật

chương 304: nguy cơ tuyệt chủng

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Hồn Thuật

Tác Giả: VôSongLinh

Chương : Nguy Cơ Tuyệt Chủng

Văn Lục nghe Hương nói liền có chút ngạc nhiên. Thường thường linh thú đã bị nhốt bên trong linh thú hoàn thì đều rất yên phận, bởi vì bên trong la vô số cuồng bạo để gây sức ép lên tinh thần của linh thú khiến chúng phải chấp nhận làm việc cho người sở hữu linh thú hoàn. Như vậy thì các linh thú khó lòng có tâm tình can thiệp được vào các hành động bên ngoài của chủ nhân.

Hơn nữa không gian linh thú hoàn cũng bị phong bế hoàn toàn với bên ngoài. Vừa lúc này lại xảy ra bạo động thì tình huống cũng quá trùng hợp đi. Chẳng lẽ Hấp Huyết Đại Trận của Huyết Tộc lại lợi hại tới mức xuyên cả vào trong linh thú hoàn?

Cô nàng sát thủ lắc lắc đầu nói:

- Không gian linh thú hoàn ngăn cách với không gian hiện tại mà vẫn nhốn nháo bạo động thì chứng tỏ chúng cảm giác được điều gì. Hoặc có thể do cảm ứng huyết thống dòng tộc, chúng cảm nhận được nguy cơ của dòng tộc liền trở nên nhốn nháo. Thậm chí nhiều ý niệm đòi tự bạo nếu không được thả ra.

Cả ba người Văn Lục, Thủ Hộ Giả Lê và Hương đều lâm vào trầm ngâm. Tình huống này đúng là có thể miễn cưỡng giải thích như thế. Trong thiên đạo mờ mịt của không gian ngũ hành đúng là có một sợi dây vô hình gắn kết những đối tượng thân cận với nhau. Chẳng hạn như hai mẹ con, một trong hai người có nguy hiểm, người còn lại liền có cảm ứng, tâm thần bất an lo lắng. Hoặc một cặp nam nữ yêu nhau thật lòng cũng có tình huống như vậy, dưới nhân gian nó được gọi là “thần giao cách cảm”.

Đối với giới tu luyện mà nói, cái gọi là thần giao cách cảm được nâng lên ở một mức độ cao hơn. Cường giả hoàn toàn có thể thông qua huyết thống hoặc các phương pháp khác để cảm ứng tình huống của tộc nhân hay người thân. Hơn năm mươi con linh thú hoàng đã là những cường giả trong giới linh thú, bọn chúng cảm giác được tộc nhân gặp nguy cơ diệt tộc cũng không có gì là lạ.

Ngoài xa phía trước, khuôn mặt lão hồ ly lơ lửng trên không đã trắng bệch. Lực lượng điên cuồng tiêu hao để ngăn cản các loại linh thú khỏi lao vào vòng huyết quang tìm chết tuy nhiên không cách gì ngăn cản được cơn thú triều đang điên cuồng. Quang mang màu máu lúc này cũng đậm đặc tới một mức độ khủng bố. Dù là lão hồ ly đã phối hợp với hơn mười con linh thú hoàng đỉnh cấp đồng thời đánh lên huyết cầu cũng chỉ tạo ra một hiệu ứng giống như chuồn chuồn chạm nước. Làn huyết quang chỉ khẽ lăn tăn gợn sóng rồi liền trở về trạng thái cũ, điên cuồng hấp thu tinh huyết của hơn vạn con linh thú “tẩm bổ” cho Huyết Sọ.

Lão hồ ly lúc này hối hận muốn đứt ruột. Ban đầu huy động toàn bộ linh thú để truy lùng nhóm người Văn Lục thì cứ nghĩ là chuyến này ra quân hùng mạnh há lại không tóm được nhóm “đạo tặc” nhân loại kia. Kết hợp với mạng lưới linh thú dày đặc từ các dòng tộc từ bò sát dưới đất cho tới linh thú phi hành trên không cùng mưu kế của lão cuối cùng nhóm người Văn Lục cũng phải sa lưới. Chỉ là lão hồ ly có trăm tính ngàn tính cũng không cách gì tưởng tượng nổi mình tập hợp hơn trăm ngàn các loại linh thú ở khu vực số một lại dẫn tới một nguy cơ tuyệt chủng như vậy. Hành động của lão tự nhiên giống như may áo cho người khác mặc, tình huống này dễ khiến tâm trí lâm vào điên cuồng lắm lắm.

“Bụp… bụp….”

Hơn sáu ngàn linh thú họ nhà kiến băng chui từ dưới đất chui lên, cùng với gần ngàn con linh thú của các dòng tộc khác trên mặt đất đều điên cuồng đâm đầu vào Hấp Huyết Đại Trận, cả thân mình đều bị ăn mòn thành một bãi máu, tinh huyết văng tung tóe liền được huyết quang hấp thu lưu chuyển tới Huyết Sọ.

Phía sau làn sóng thứ tư này là một tập hợp các thành viên linh thú họ nhà hỏa sư. Lúc trước mặc dù các tộc linh thú tập hợp lại với nhau nhưng vẫn đứng theo khu vực của mình. Dù sao thì linh thú vốn quen với tự do tự tại, thường thường chỉ bị ước thúc bởi các cường giả trong tộc, ít khi nghe sự sai bảo của tộc khác. Cho nên dù các linh thú hoàng trong tộc đã đạt thành hiệp nghị với lão hồ ly nhưng mà dòng tộc nào vẫn đứng theo khu vực của dòng tộc đó. Lão hồ ly cũng biết nhất thời khó thay đổi quan niệm của các linh thú cho nên cũng mặc kệ. Chỉ là những dòng tộc đứng ở phía bắc khi bao vây nhóm người Văn Lục lại trở nên xui xẻo. Dù sao bọn họ cũng đứng gần Hấp Huyết Đại Trận nhất, cho nên bị ảnh hưởng cũng là lớn nhất. Nhất là dòng tộc hỏa sư này tốc độ cũng tương đối nhanh cho nên bọn chúng liền ‘ra nhập’ đợt sóng thứ năm của con thú triều.

Xem ra không phải lúc nào tốc độ nhanh cũng là ưu thế đáng mừng.

“Hống…”

Một linh thú hoàng thuộc tộc hỏa sư thấy tộc nhân muốn lao vào chỗ chết liền điên cuồng gầm thét. Chẳng qua tộc nhân của hắn hai mắt vẫn đỏ bừng, bất chấp sự quát tháo của tộc trưởng vẫn hung hăng lao vào vòng huyết quang.

“Oanh…”

Tinh thần của tộc trưởng hỏa sư cũng muốn hỏng mất. Nhìn thấy tộc nhân điên điên khùng khùng lao vào huyết cầu khổng lồ rồi biến thành một bãi máu, tình huống này đối với một sinh vật có trí tuệ mà nói tuyệt đối là một sự tra tấn cực kỳ thống khổ. Cuối cùng dưới sự kinh ngạc của các linh thú hoàng khác, tộc trưởng hỏa sư này không ngờ lao vào vòng huyết quang rồi tự bạo khiến không khí xung quanh ầm ầm nhộn nhạo. Vô số linh thú bị nổ tan tành thành mảnh vụn, nhiều linh thú ở ngoài xa hơn ngản mét cũng bị lực ép đẩy văng ngược trở lại chất chồng lên những con linh thú ở phía sau.

Cũng may lão hỏa sư có bốn cặp cánh trên lưng này khi tự bạo cũng hạn chế phạm vi công kích, mục tiêu chủ yếu là vòng huyết cầu khổng lồ cho nên ảnh hưởng của vụ nổ chỉ có hơn ngàn mét xung quanh. Nếu là bạo phát tự nhiên, đừng nói ngàn mét, cho dù là hai mươi ngàn mét dưới sự tự bạo của một linh thú hoàng đỉnh cấp như vậy cũng đủ làm cho sinh vật dưới tu vi hoàng cấp đương trường tắc tử.

Do hỏa sư hoàng tự bạo có mục đích, tập trung lên Hấp Huyết Đại Trận cho nên lực nổ kinh khủng của một linh thú hoàng đỉnh cấp làm cho huyết quang chao đảo mãnh liệt, nhiều đệ tử huyết tộc bên trong đang duy trì trận pháp cũng phải hộc máu đương trường.

Bất quá dưới sự áp chế của Huyết Sọ, lại cộng thêm máu huyết của những linh thú bị nổ văng tung tóe ở xung quanh đại trận, các đệ tử huyết tộc như được uống thuốc bổ, tinh thần lập tức sung mãn như chưa có truyện gì, huyết cầu khổng lồ liền trở về trạng thái bình thường trước sự tuyệt vọng của nhiều linh thú hoàng.

Tình huống tự bạo vừa rồi của tộc trưởng hỏa sư cũng nói cho lão hồ ly và hơn ba trăm con linh thú hoàng biết một điều. Đơn thể một linh thú hoàng tự bạo thì đừng hòng phá nổi vòng huyết quang kia. Mà hơn một cá thể linh thú hoàng bạo phát thì chẳng cần huyết quang tàn sát, chỉ riêng sức công kích của vụ nổ cũng đủ làm ấy ngàn mét xung quanh trở thành địa ngục, cho dù đó là tự bạo có chủ ý. Ban đầu khi Hấp Huyết Đại Trận chưa lớn mạnh thì áp dụng biện pháp tự bạo này còn được, hiện tại… đã muộn rồi. Dù sao lực lượng của một linh thú hoàng cũng là một con số khủng bố, không phải muốn hạn chế ở một phạm vi là hạn chế được. Tộc trưởng hỏa sư khống chế lực ảnh hưởng của vụ tự bạo chỉ trong một ngàn mét đã là phi thường cường hãn rồi. Khả năng nắm giữ và điều khiển lực lượng của lão là cực kỳ mạnh mẽ.

Văn Lục từ ngoài xa nhìn huyết cầu khổng lồ chiếm cả phạm vi hơn ngàn mét cả trên không lẫn trên mặt đất kia liền nhíu mày. Tình huống hiện tại cho thấy dù là nhiều linh thú hoàng tự bạo cùng lúc cũng khó lòng phá nổi Hấp Huyết Đại Trận này. Bởi vì Huyết Sọ từ đầu tới giờ đã hấp thu hơn hai vạn con linh thú đủ các cấp độ cho nên quang mang màu máu ngày càng chói mắt, dư sức bảo vệ các đệ tử huyết tộc khỏi lực tự bạo của các linh thú hoàng, cho dù hơn ba trăm con linh thú hoàng đồng loạt tự bạo, Huyết Âm cũng hoàn toàn tự tin có khả năng dùng kỹ năng huyết bạo nổi tiếng của tộc mình mà truyền tống các thành viên đi ra ngoài xa khỏi ảnh hưởng của vụ nổ. Hơn nữa chỉ cần xung quanh có tinh huyết thì lập tức đại trận liền được khôi phục. Trong khi đó linh thú dưới hoàng cấp vẫn điên cuồng lao về phía huyết cầu, cho nên muốn linh thú hoàng tự bạo mà không tàn sát linh thú điên cuồng xung quanh là không thể nào. Không phải linh thú hoàng nào cũng khống chế lực lượng tốt như tộc trưởng hỏa sư.

Không chỉ lão hồ ly mà cả những linh thú hoàng còn lại đều tính toán được, mọi tình huống lúc này đều cho ra một kết quả chính là… toàn quân bị diệt. Lão hồ ly đứng ngơ ngẩn trên không trung, khuôn mặt thẫn thờ. Lại nhìn tộc hồ ly cũng sắp ra nhập vào đợt thú triều tiếp theo, ánh mắt của lão càng trở nên tuyệt vọng. Bỗng nhiên lúc này lão hồ ly đưa mắt nhìn ra phía xa, ánh mắt trở nên sáng ngời hy vọng….

Trong Trống Đồng Trận, Văn Lục nghe linh thú hoàng bạo động thì trầm ngâm một hồi. Tiếp đó đột nhiên gật gù, miệng nở nụ cười quay sang phía cô nàng sát thủ nói:

- Nàng nói với bọn chúng tình huống bên ngoài. Cũng nói thêm rằng nếu chúng ta giúp đỡ được tộc đàn linh thú ở khu vực số một qua cơn tuyệt diệt này thì bọn chúng phải tận tâm tận lực yên ổn đi theo chúng ta.

Thủ Hộ Giả Lê nghe vậy khinh thường:

- Điều này chẳng phải nói nhảm sao? Dưới sự áp chế của linh thú hoàn, bọn chúng chẳng phải dăm dắp nghe lời? Đưa ra điều kiện vô lý như vậy chúng ta chịu quá nhiều thiệt thòi.

Văn Lục lắc lắc đầu:

- Không thiệt thòi chút nào. Dùng cường bạo để làm linh thú nghe theo cùng bọn chúng tự tâm phục tùng là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau. Uy lực của sự thuận tâm phục tùng có khả năng gấp nhiều lần so với bạo lực áp chế.

- Nhưng mà Văn Lục đại ca có biện pháp giải quyết tình huống này sao? Cho dù chúng ta dốc toàn lực cũng chỉ tương đương với vụ tự bạo của một linh thú hoàng. Mặc dù chúng ta có thể hạn chế trong một phạm vi nhất định nhưng sau đó chúng ta cũng kiệt sức. Như vậy chẳng phải tiện nghi cho đám đệ tử Huyết Tộc?

Nhìn ánh mắt tò mò của Hương, Văn Lục bật cười:

- Đại ca ta từ trước tới giờ thích nói chơi sao? Biện pháp dĩ nhiên là có….

PS: Độc giả đọc xong nhớ "Thanks" ủng hộ tác giả nhé! Mọi ý kiến đóng góp xin vào đây!!: tangthuvien /forum/showthread.php?t=

Truyện Chữ Hay