Hỗn Thiên Giới

chương 19: cao cấp thừa nước đục thả câu

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

-" Chết tiệt, chuyện gì xảy ra dậy...".

Lâm Hoài từ dưới nền tuyết bề bộn đứng dậy.

--" Bên kia có hai cổ lực lượng đang đánh nhau,... "

Hồng lão sau khi cảm nhận xung quanh liền lên tiếng.

--" Có cường giả giao đấu sao, liền đi xem.....

........

Hai tên hắc y nhân bị kiếm mang bức lui về sao mấy bước, pháp bảo trở lại trong tay.

--" Chết tiệt, không ngờ nàng ta lại mạnh như dậy, không hổ danh là Thiên Sơn Tuyết Nữ trong đồn đại...".

Tên to cao tức giận cắn răng nói.

--" Mặc kệ nàng ta mạnh cở nào, mệnh lệnh đã nhận, bằng mọi giá phải làm cho xong...".

Tên ốm có vài phần bất đắc dĩ nói.

--" Liều... Tê Ma phủ...".

--" Âm quỷ đao....".

Hai pháp bảo rít lên âm thanh kì dị, tỏa ra hắc vụ cuồng cuộn, vừa nhìn đã biết là ma bảo. Hai tên hắc y nhân đồng loạt bay đến quần công nàng, không hề có ý định thương hoa tiếc ngọc, mỗi chiêu điều là kích sát. Nàng một người một kiếm, đứng giữa hắc vụ đầy trời lại không hề yếu thế, hàn khí lan tỏa khiến nhiệt độ xung quanh đã lạnh lại càng giảm xuống khiến cho hai tên kia kêu khổ không thôi, kiếm vũ như mưa, không ngừng đánh càng quét luồng hắc vụ.

--" Qua... ".

Lâm Hoài từ trong bụi rậm thò đầu ra, nhìn thấy kịch chiến trên không thì trầm trồ kinh ngạc.

--" hai linh đạo trung kỳ, một linh đạo hậu kỳ... không ngờ lại có thể chứng kiến trận đấu tầm này tại đây... ".

Hồng lão cũng cảm thán không thôi.

--" Sư phụ nhìn kìa, là nữ tử hôm trước... chết tiệt, hai tên đàn ông lại đi ức hiếp một nữ nhân, thật là vô sỉ mà...".

+-" Nè nè.. ngươi định làm gì đó...".

Thấy hắn có động tĩnh Hồng lão liền lên tiếng ngăn lại.

--" Đi giúp nàng chứ làm gì, chã lẽ lại đứng nhìn nàng bị ức hiếp sao...".

Hắn kích động nói.

--" Ngươi bị ngu hay là mê gái quá độ đến lú lẫn dậy, ngươi nghĩ ngươi có thể tham gia vào trận chiến bật này sao, hay là vừa ra đã bị kình khí bức chết rồi".

Hồng lão tức giận mắng hắn một câu.

--" Nhưng mà...".

Hắn nghe lão nói liền tỉnh ngộ, thế nhưng vẫn còn bức rức.

--" Vả lại ngươi nhìn kĩ xem, rõ ràng là nàng ta đang thắng thế...".

--" Ừm... có vẻ sư phụ nói đúng".

Hắn nhìn lên trận chiến, cũng rất nhanh nhận ra nàng đang thắng thế, hai tên hắc y nhân liên tục bị bức lui, bộ dáng vô cùng chật vật.

--" Phanh phanh...".

Băng kiếm trên tay nàng phát động lực lượng to lớn, vẽ ra một đường trên không, hai tên hắc y nhân không kháng nổi một kiếm này, bị trấn bay xuống đất, bảo khí bị đánh văng ra xa.

--" Dám tới nơi này quấy phá, dậy thì chịu chết đi...".

Nàng đứng trên không, sắc mặt lạnh lùng nói.

--" Chết tiệt, ta không tin không đánh bại tiện tì ngươi... Tã Hồn sử dụng Pháp quyết.".

Tên to cao tức giận quát lên

--" Hữu huynh, có cần phải dùng đến nó không...".

Tên ốm có chút không muốn.

--" Chúng ta không còn sự lựa chọn nữa...".

Tên to con cắn răng nói.

--" Khốn kiếp thật, lần này về phải đòi thêm mới được...".

Tên ốm kêu khổ một tiếng, cũng cắn răng, tay bắt pháp quyết, liền sau đó sắc mặt hai tên bỗng chốc biến đổi, chuyển thành trắng bệch, lại có thêm vô số sợi gân máu nổi lên nhìn vô cùng quái dị.

--" Lấy máu hiến tế, triệu hồi ma linh, Hắc Diện Ma Linh quỷ".

Cả hai tên đồng loạt hét lên, từ trên những sợi gân máu trên mặt, những giọt máu li ti bắt đầu xuất ra sau đó bay lơ lửng trên không, khi những giọt máu bay đến lưng chừng không bỗng hóa thành một đoàn hắc vụ. Khi giọt máu cuối cùng được tế ra thì hai tên hắc y nhân cũng lão đảo khụy xuống, sắc mặt trở nên tái nhợt. Những giọt máu sau khi được tế ra liền hóa thành hắc vụ, soay tròn trên không như một cơn bão nhỏ, từ bên trong có thể nghe thấy tiếng ma gào quỷ khóc vô cùng rợn người.

--" Hừ... Ma công... không ngờ tới giờ vẫn còn có người tu luyện....".

Hồng lão nhìn cơn bão hắc vụ cuồng cuộn trên không, hừ một tiếng nói.

--" Sư phụ ma công là gì...".

Lâm Hoài có chút tò mò liền hỏi.

--" Ma công là một loại công pháp quỷ dị, dùng máu để hiến tế, triệu hồi ra ma linh, ma linh này có sức mạnh rất đáng sợ, người thường khó đối phó nổi".

--" Lợi hại dậy sao...".

Hắn nghe xong cũng có chút kinh ngạc.

--" Ừm, nhưng nhược điểm của nó chính là mỗi lần tế pháp quyết liền bị trừ mười năm thọ nguyên...".

--" Cái giá phải trả cũng thật lớn quá...".

Hắn cảm thán nói.

.......

Cơn bão lúc nãy đang dần tụ lại, sau đó hóa thành một Quỷ Diện, khuôn mặt quỷ lơ lửng trên không nở một nụ cười ma quái, vừa nghe đã khiến người ta cảm thấy da dầu tê dại.

--" Diệt.... ".

Hai tên hắc y nhân đồng loạt bắt pháp quyết, quỷ diện liền há miệng to lớn đầy hắc vụ bắn ra một luồng hắc khí cuồng cuộn, bên trong hắc khí còn mơ hồ nhìn thấy âm hồn dạ quỷ gào khóc, vô cùng kinh khủng.

Nữ tử nhìn hắc khí đang đánh tới mình, cũng không dám khinh xuất, vung tay một cái tụ ra một bức tường băng chắn trước người. Thế nhưng hắc khí thế như chẻ tre chỉ phút chốc đã xuyên thủng tường băng hung hăng đánh lên người nàng, nàng kêu khổ một tiếng, bị bức lui về sau một đoạn, sắc mặt cũng chuyển thành trắng bệch. Hai tên hắc y nhân thắng thế một lần nữa bắt pháp quyết, một luồng hắc khí nữa lại bắn ra, khí thế như nước lũ ào ào, ngay cả Lâm Hoài nhìn thấy cũng thầm hô không ổn. Thế nhưng trung giây phút nguy kịch đó lại thấy khuôn mặt nàng vô cùng điềm tĩnh, hai tay bắt nhẹ pháp quyết, từ xa có thể thấy hàn khí nhàn nhạt lan tỏa, ánh mắt nàng trong khoảng khắc lại trở nên sắc bén, không gian bỗng chốc ngưng đọng.

--" Hàn Băng Diệt Tịch Kiếm....".

Nàng hét lớn, băng kiếm nhỏ bé tự dưng hóa thành một thanh kiếm băng khổng lồ, trên lưỡi kiếm còn có bí văn luân chuyển. Kiếm băng lập tức như tên rời dây lao thẳng tới, đối đầu với hắc khí. Cả hai giằng co chốc lát thì hắc khí bắt đầu tỏ ra yếu thế, không ngừng bị băng kiếm xuyên vào, tình thế lật ngược, hắc khí không ngừng run rẩy bi băng kiếm khí thế ngút trời điên cuồng chẻ đôi, băng kiếm sau khi xuyên qua hắc khí liền đâm vào quỷ diện kia, chỉ thấy mặt quỷ không ngừng co rút, gào rú, một chút sau thì hóa thành hắc vụ tiêu tán.

--" Phụt....".

Hai tên hắc y nhân bị phản trấn ói ra một ngụm máu, liền hóa thành hai đạo hắc khí lao vào rừng bỏ trốn. Nữ tử đứng trên không lạnh lùng nhìn hai tên kia bỏ trốn mà không đuổi theo, chỉ thấy sắc mặt nàng trở thành tái nhợt, liền ói ra một ngụm máu, lão đảo một cái, từ trên không rơi xuống.

Nàng vừa tiếp đất đã ngồi bệt xuống, hơi thở nặng nề, rõ ràng bị thương không nhẹ. Khi Lâm Hoài định đi ra xem nàng thì trong lùm cây phía trước phát ra dị biến, một đầu hung thú từ trong nhảy ra làm hắn phải rút vào lại. Hung thú có hình dáng như báo, lại có đầu giống sói, nó thèm thuồng nhìn về phía nàng, ánh mắt trở nên hung ác. không chần chừ, nó liền nhe nanh múa vuốt, lao về phía nàng. Nàng yếu ớt vung tay, thanh băng kiếm phá không bay đến, thế nhưng nó lại nhanh nhẹn né được, tung người một cái, liền bay đến chỗ nàng, nanh vuốt giương ra, ánh mắt tham lam. Nàng vừa nãy tử chiến oanh liệt lúc này lại yếu ớt không thể phản kháng nổi một đầu hung thú chỉ có thể nhắm mắt chờ chết, sự tình diễn biến thật làm người ta ngạc nhiên. Chỉ thấy trong một khắc trước khi hung thú sắp vồ tới nàng, từ dưới nền tuyết, một mũi chông bằng đá không biết từ đâu trồi lên, nó không kịp phản ứng đã bị xiên qua, trổ tận sống lưng, máu tươi văng tung tóe, nó đau đớn vùng vẫy một lúc rồi tức tưởi mà chết. Dị biến khiến cho nữ tử cũng ngạc nhiên, nàng mệt mỏi nhìn xung quanh, chợt thấy một nam nhân từ trong bụi rậm đi ra, trên miệng hắn treo lên một nụ cười đắc ý, hắn đi tới chỗ hung thú cười khinh một cái.

--" Hừ, rõ ràng là núp lùm rình mò, chờ nước đ-c thả câu màk, hôm nay cho ngươi biết ai mới là cao cấp thừa nước đ-c thả câu..".

Nàng nhìn hắn tựa hồ có chút quen thuộc, sắc mặt cũng giãn ra, thất thần ngã người xuống tuyết, lâm vào hôn mê.

--" ai.. cô nương, cô không sao chứ...".

Hắn thấy nàng bất tỉnh liền hốt hoảng chạy tới.

--" Vừa rồi bị trúng một kích cơ thể đã bị thương nặng, lại vận lực quá nhiều cho đòn cuối, hiện tại hao tổn chân nguyên, bị thương rất nặng...".

Hồng lão sau khi xem xét thương thế trong người nàng liền nói ra.

--" Giờ làm sao sư phụ... ".

Hắn có chút nôn nóng hỏi.

--" Ta cũng không biết... đành phải đem nàng đi tịnh dưỡng, để nàng từ từ hồi phục...".

Lão cũng bất đắc dĩ trả lời.

--" Cũng đành như dậy thôi... ".

Hắn thở dài một tiếng, đem nàng bế lên, mang vào ngôi nhà nhỏ cạnh vườn sen.

__________Lạc kỳ Nam____

Truyện Chữ Hay