Hôn thê nhạt nhẽo của tôi chỉ đáng yêu khi ở nhà.

chương 11 【hokkaido】 tôi và hôn thê, hướng về khách sạn……? 【phần 2】

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Tôi đút tay vào túi áo khoác ngoài và run rẩy cả người.

Hơi thở thở ra đã không còn nhìn thấy được nữa.

Ngoài ra, tôi còn tưởng mình sắp chết vì lạnh.

「Yuu – kun…… Em không chịu nổi nữa rồi……」

「Yuuka, cố lên! Giờ mà ngủ thì sẽ chết đấy!?」

Yuuka ôm chặt chiếc áo khoác dày màu trắng vào ngực, dựa sát vào tôi trong lúc hàm răng cứ đánh lập cập vào nhau.

Chúng tôi đang rơi vào tình cảnh nguy hiểm ở Hokkaido, như thể bị lạc trên núi tuyết vậy.

Mới đây thôi, chúng tôi còn đang ngắm cây thông Noel được trang trí bằng tuyết và đèn, giờ đây điều đó dường như chỉ là một giấc mơ.

Lúc này——— nó đã bị bao phủ hoàn toàn bởi một cơn bão tuyết.

Những bông tuyết to đang thổi dữ dội đến mức không thể nhìn thấy gì trong phạm vi vài mét.

「Yuu – kun, anh mệt rồi phải không…… Em cũng mệt lắm rồi……」

「Đừng có mà cắm death flag chứ! Thiệt tìnhhh, không thấy gì phía trước cả!!」

Tuyết dưới chân càng lúc càng dày, chân nhích thêm cũng khó.

Chết thật chứ…… Tôi không nghĩ mình có thể quay lại khách sạn được.

Yuuka cũng bắt đầu mơ màng vì quá lạnh…… Nếu cứ thế này thì thật sự rất nguy hiểm.

「…… A.」

Lúc đó, một kỳ tích đã xảy ra.

Trước mặt chúng tôi, những người đang lo sợ cho tính mạng của bản thân——— là một khách sạn nhỏ!

「Yuuka, khách sạn kìa! Thật có lỗi vì không quay về căn phòng mà Hachikawa – san đặt cho chúng ta, nhưng tạm thời hãy qua đêm tại đây đã!!」

「………… Fue~」

Không ổn rồi, Yuuka đã không còn suy nghĩ được gì nữa!

Thế nên.

Tôi và Yuuka quyết định——— ở lại khách sạn mà chúng tôi tình cờ gặp được một cách thần kỳ này.

…… Quyết định ở lại rồi, nhưng mà.

Sau khi vội vã vào phòng, tôi mới bàng hoàng.

Với bức tường màu hồng. Gối hình trái tim đặt trên giường đôi. Cùng chiếc đèn mờ hình dáng như đèn chùm.

Khác với khách sạn tôi nghĩ.

Từ lúc đầu thấy nó, tôi đã cảm thấy có chút đáng ngờ.

Dù chưa từng vào đây bao giờ. Nhưng không lẽ.

Đây không phải là một khách sạn bình thường ………… Mà là, khách sạn tình yêu á?

「Fuhee, mệt quá đi mấtt……」

Trái ngược với tôi đang xanh hết cả mặt, Yuuka phi người xuống giường với biểu cảm nhẹ nhõm!

Xong ôm lấy cái gối hình trái tim rồi bắt đầu lăn lộn.

…… Không hiểu sao. Tôi cảm giác như mình đang nhìn thấy thứ không nên nhìn.

Như không hề biết đến tâm trạng của tôi, Yuuka nở một nụ cười rạng rỡ và nói.

「Cảm ơn anh nhé, Yuu – kun. Nếu Yuu – kun không tìm thấy khách sạn này, có lẽ chúng ta đã chết cóng ngoài kia rồi.」

「Ừ, ừm…… Mà, giờ thì, em đi tắm trước đi? Kẻo bị cảm lạnh đấy.」

「Vâng~ Yuu – kun cũng nên vào sớm nhé, em sẽ tắm nhanh thôi!」

Nói một cách vô tư như vậy——— Yuuka cầm chiếc áo choàng tắm đặt trên bàn rồi biến mất vào phòng tắm.

Đồng thời…… tôi ôm đầu, nhớ lại lời mình vừa nói.

———Mình đã nói 「Đi tắm trước đi」 sao!?

Tại sao mình lại nói câu đó chứ…… Đây là khách sạn tình yêu mà?

Dù có nghĩ thế nào nữa thì——— mình vừa dựng một cái flag không không nên dựng vào lúc này mất rồi.

「Không, vẫn chưa phải lúc để hoảng…… Bình tĩnh nào, Yuuichi, bình tĩnh……」

Tôi đập đập đầu vào tường. Cố xóa bỏ cảm giác khủng hoảng bằng tác động vật lý.

Tôi đã——— đẩy tế bào thần kinh não lên tốc độ cao nhất.

「…… Lúc nãy Yuuka có vẻ không nhận ra đây là khách sạn tình yêu nhỉ? Đúng rồi, có khi Yuuka…… không biết đến sự tồn tại của khách sạn tình yêu. Nếu vậy thì cứ cư xử như đang ở khách sạn bình thường, rồi rời khỏi khi tuyết ngừng rơi là được……」

「Ừm…… Yuu – kun……」

「Waa!?」

Đang tự lẩm bẩm một mình thì không biết từ lúc nào Yuuka đã tắm xong rồi đứng trước mặt tôi.

Vì quá bất ngờ nên tôi giật mình nhảy lùi ra đằng sau.

———Yuuka sau khi tắm xong, khoác lên mình chiếc áo choàng tắm trắng tinh.

Mái tóc đang được lau khô bằng khăn, ướt đẫm dính vào xương quai xanh.

Từ khe hở ở giữa phần ngực có chút rộng, dễ dàng nhìn thấy khe ngực.

Nói một cách khiêm tốn…… Yuuka trong bộ dạng quyến rũ đến mức khiến thứ gì đó trong tôi như muốn bùng nổ.

「…… Yuu – kun cũng nên đi tắm đi……?」

Yuuka vừa nói vừa dùng khăn tắm che lấy miệng, đôi mắt long lanh ngước nhìn.

Có thể vì nước tắm quá nóng hay gì đó, tai của Yuuka…… đã ửng đỏ đến mức chưa từng thấy.

「Ừ, ừm! Anh sẽ vào tắm để khỏi bị cảm! Sau đó, chúng ta sẽ ngủ bình thường nhé!! Ì yáa, ngủ kiểu này là rất bình thường luôn á ha! Rất bình thường luôn———」

「…… Khách sạn tình yêu.」

Yuuka bất ngờ thì thầm——— giọng nói vang vọng trong đầu tôi như tiếng chuông.

Trong lúc tôi như đông cứng không nói nên lời, Yuuka tiếp tục.

「…… Unya. Đừng hiểu nhầm anh nhé? Em chỉ từng thấy trong manga thôi…… Đây là lần đầu tiên em đến á?…… Đến khách sạn tình yêu.」

———Và thế là.

Đêm tối tại khách sạn tình yêu của tôi cùng với Yuuka, bắt đầu.

「Nè nè, Yuu – kun! Nhìn đi nhìn đi, có máy chơi game kìa!! Hình như còn có cả karaoke nữa!」

Sau khi tắm xong và thay áo choàng tắm…… tôi trở lại phòng trong tình trạng căng thẳng đến mức tim như muốn ngừng đập.

Yuuka đang nằm duỗi chân trên giường, hết sức thoải mái.

Không còn bầu không khí quyến rũ sau khi tắm nữa.

Cô ấy đã trở lại là Yuuka ngây thơ và tự nhiên như mọi khi.

「Nè, anh có biết game này không? Hồi ở nhà, em hay chơi với Isami.」

「Àa. Anh cũng từng chơi với Nayu…… Em ấy toàn dùng những lá bài gây khó chịu, cố làm anh nghèo đi, lúc nào cũng khiến anh phá sản mới chịu thôi.」

Nayu toàn sử dụng chiến thuật quá đáng, khiến anh em tôi mém đập nhau mấy lần.

Cho đến giờ, đó cũng chẳng phải kỷ niệm đẹp đẽ gì.

「……!?」

Yuuka nằm ngửa ra, vẫn cầm đĩa game trên tay——— phần ngực dần trở nên rất nguy hiểm.

Cụ thể là, áo choàng tắm bị lỏng ra, có thể nhìn thấy khe ngực còn sâu hơn khi nãy.

Có vẻ như cô ấy không mặc áo ngực, trông khá mềm mại và đàn hồi.

「…… Nè, Yuu – kun.」

「Vâng, xin lỗi ạ!」

Bị gọi đột ngột với giọng trầm, tôi quỳ gối trên thảm và cúi đầu xuống.

Tôi biết bản thân đã sai nhưng mong được cô ấy tha thứ.

Bởi vì, luôn đưa mắt nhìn ngực khi có cơ hội——— đó là bản năng của con trai mà.

Chắc chắn không chỉ mỗi mình tôi.

「Ể…… À rế? Sao Yuu – kun lại quỳ xuống vậy?」

「Ể? Không, vì anh tưởng Yuuka giận……」

「Em á? Em có giận gì đâu? Ngược lại——— em còn lo là không biết Yuu – kun có thấy ghê không nữa……」

「…… Hửm? Ghê cái gì cơ?」

Có vẻ như chúng tôi đang nói chuyện không ăn nhập với nhau.

Vẫn trong tư thế quỳ, tôi từ từ ngẩng đầu lên.

Lúc đó, Yuuka vùi mặt vào chiếc gối hình trái tim rồi nói.

「…… Vì em đã nói từ hơi bậy. Khách sạn tình nya nyaa á……」

「Khách sạn tình nya nyaa!? Mới nãy em còn gọi khách sạn tình yêu bình thường mà!?」

「…… Thấy không. Anh bắt đầu thấy ghê rồi đấy.」

Yuuka vẫn che mặt bằng gối, vai rũ xuống.

Có vẻ cô ấy rất để tâm. Con gái thật khó hiểu.

「Anh có thấy ghê đâu. Đôi khi cũng gặp nó trong mấy bộ Manga Rom – Com hơi ero mà.」

「Cả trong mấy bộ truyện con trai làm với con trai nữa.」

「Ừm…… mà sao tự nhiên em lại thú nhận là biết từ manga BL vậy?」

Yuuka vẫn úp mặt vào gối, ôm đầu.

Chỉ mỗi mặt là chìm vào gối. Khéo thật.

「Nhân tiện thì, Yuu – kun…… đã từng đến khách sạn tình iu chưa ạ?」

「Chưa từng!? Em đang cố xác nhận cái gì vậy!?」

「Hừmm. Em chỉ nghĩ nếu anh chưa từng đến thì tốt quá…… Không có ý gì đâu…… Fuhe.」

Hình như cô ấy vừa cười thì phải.

Cuộc trò chuyện không khác mấy so với lúc ở nhà.

Nhưng…… vì địa điểm là nơi này nên có cảm giác hơi ngượng.

Để xua đi cảm giác đó, tôi đứng dậy.

Rồi quay người sang một bên để không nhìn thẳng vào mắt Yuuka.

———Lúc đó.

Tôi nhận ra có một túi nhỏ hình vuông đặt trên bàn.

「…… Ặc!?」

「Ặc?」

Thấy tôi phản ứng bất ngờ, Yuuka ngẩng đầu lên khỏi gối.

Tôi vội vàng di chuyển để che chiếc 『túi hình vuông』 khỏi tầm mắt Yuuka.

「…… Yuu – kun, anh vừa giấu gì đó phải không?」

「Chắc em tưởng tượng á?」

「Vậy tránh ra cho em xem phía sau đi.」

Không, cái đó thì hơi……

Bởi vì, bên trong chiếc 『túi hình vuông』 này——— chắc chắn là 『thứ』 được làm bằng cao su.

Thứ cao su huyền thoại được cho là dùng khi nam nữ làm chuyện đó.

Tôi từng nghĩ nó chỉ là truyền thuyết đô thị. Vì chưa từng thấy tận mắt.

「…… Quả nhiên Yuu – kun đã quen với khách sạn tìnk chíp chíp rồi. Nên là anh mới lén lút như vậy, mặc dù em không hiểu tại sao.」

「Em là chim chích bông à…… Mà không phải đâu. Đây là lần đầu tiên mà, lần đầu thật mà.」

「Vậy thì cho em xem phía sau đi~」

「…… Hưmmm」

「Đừng có hưmmm chứ!? Huhuhu! Yuu – kun dù mới là học sinh cấp ba nhưng đã có kinh nghiệm mất rồiii!!」

「Đây là bôi nhọ danh dự quá đáng! …… Được rồi, đợi anh chút.」

Bị ép đến mức này thì không còn cách nào khác.

Tôi nhanh chóng——— cầm chiếc 『túi』 ra sau lưng.

Rồi đổi tư thế, ngồi xuống giường.

Phải công nhận kỹ năng điêu luyện của bản thân.

Giờ chỉ cần giấu cái đang cầm trên tay ở đâu đó Yuuka không thấy được là xong———

「…… Anh vừa giấu gì đó trong tay phải không? Yuu – kun là đồ ngốc.」

Bị lộ một cách bình thường.

Hơn nữa, có vẻ thái độ lén lút của tôi khiến Yuuka không hài lòng…… cô ấy phồng má lên rồi nói.

「Thiệt tình, đã thế thì——— phải dùng biện pháp mạnh thôi!」

「Khoan, Yuuka!? Đợi đã đợi đã, đột ngột như vậy thì……」

Trước khi tôi kịp nói hết câu, Yuuka đã lao vào ôm lấy tôi.

Mất thăng bằng, tôi bị Yuuka đẩy một phát——— rồi ngã xuống giường.

Rồi Yuuka bò trên người tôi…… nhặt lên 『thứ』 mà tôi đã đánh rơi hồi nãy.

「…… Cái gì đây? Miếng dán tặng kèm trong bánh snack à?」

「Làm gì có chuyện khách sạn tình yêu có miếng dán tặng kèm chứ!! Đó là bao cao su, bao cao su đấy!」

「Bao cao su? ………………Ể? Bao, bao bao bao bao bao…… bao cao su á!?」

Khi tôi bực mình nói ra sự thật, mặt Yuuka dần dần đỏ bừng lên.

Vẫn cầm bao cao su trên tay——— cô ấy ôm chặt lấy tôi, như muốn bọc cả người tôi lại vậy.

「Khoan!? Sao lại thế này!? Anh chưa chuẩn bị tinh thần……」

「Không, không phải vậy đâu! Unyaaaaa! Em xấu hổ quá, không dám nhìn mặt anh nữaaaa!!」

———Cạch.

「Kya!?」

「Ể?」

Trong khi Yuuka đang ôm chặt lấy tôi và cựa quậy…… đèn trong phòng đột nhiên tắt.

Có lẽ lúc nãy, khi Yuuka vùng vẫy, cô ấy đã vô tình chạm vào công tắc đèn——— nhưng vì Yuuka sợ bóng tối, cô ấy càng ôm chặt lấy tôi hơn nữa.

Tại một khách sạn tình yêu trong chuyến đi.

Một cặp trai gái đã đính hôn, đang ôm nhau trong bộ áo choàng tắm.

Đèn đã tắt, họ thì nằm trên giường.

———Hơi thở của Yuuka phà vào cổ tôi.

Cùng với——— mùi hương ngọt ngào của Yuuka, khiến mũi tôi run rẩy.

Trong tình trạng mà lý trí có thể hoàn toàn sụp đổ như vậy.

Đêm ở Hokkaido——— càng trở nên khuya hơn.

Truyện Chữ Hay