“không phải đâu, chúng tôi gọi cái này là hội diễn á.
”
Cố Lâm Hàn hừ nhẹ: “Đúng vậy, bác sĩ cô đừng bị cô ấy lừa, ở nhà cô ấy không thiếu cách ngược đãi tôi, hiện tại giả vờ thành người thành thật vậy.
”
“Ai ngược đãi anh.
”
“Em tối hôm qua không có ngược đãi anh?”
Sờ vài cái cũng kêu ngược đãi?
Vu Điềm ôm anh ta, “Chẳng qua là nhìn anh buồn buồn không vui, em cũng cảm thấy bây giờ không thích hợp lắm để kết hôn ấy, hơn nữa, mấy ngày nay thân thể cũng không thoải mái.
”
Nghe cô nói như vậy, anh mềm lòng một ít.
“Làm sao vậy, thân thể không thoải mái?”
“Đúng vậy, em cũng không biết đâu.
” Cô vòng tay lên cổ của anh.
Bị ôm như vậy, giọng điệu của Tả
Cái này gọi là biểu diễn.
Vậy bọn họ thật sự là kỹ năng diễn xuất thuộc Oscar rồi, diễn xuất quá ngọt rồi đi, một cái liếc mắt đưa tình này, bên cạnh bao nhiêu cặp vợ chồng cũng đã không nhịn được nhìn lại đây.
Nhìn một chút vợ chồng nhà người ta …
Người phụ nữ phía sau càng tức thêm, nhìn chồng mình, hận chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.
Người đàn ông kia cũng vậy, tức giận tóc dựng lên, nhìn cố Lâm
Hàn, hướng về người phụ nữ của mình nói, “Được rồi, nhìn khuôn mặt kia chính là trai bao, trai bao mới đối với người phụ nữ ăn nói khép nép tôi nói với cô , tôi nhưng là ở bên ngoài kiếm tiền nuôi cô nhé, ờ bên ngoài công việc đã rất mệt mỏi, trở về còn phải phục vụ cô nha.
”
“Anh thôi đi, anh cũng biết người ta không kiếm tiền, người ta tiền kiếm được còn nhiều hơn so với anh nhé, loại đồ bỏ đi nhà anh này, chỉ là, kiếm được mấy đồng tiền, thì giống như mình là đại gia vậy.
”
“Cô lại nói, cô lại nói… Hừ, ông đây giúp cô đến bệnh viện tốt, cô còn chê tôi như vậy, muốn trai bao người ta, vậy cô sinh con cho người ta đi.
”
Đôi vợ chồng kia không có chuyện gì lại bởi vì cố Lâm Hàn cùng Vu Tịch, ồn ào lên như vậy.
Người đàn ông hất tay đi.
Người phụ nữ lau nước mắt, ờ đó nhìn một chút, không có cùng đi ra ngoài.
Chẳng qua là, nhìn thấy Vu Tịch
cùng Cố Lâm Hàn nhìn mình, cô ta cười một tiếng, “Xin lỗi nhé, anh ta nói bậy bạ, thật là, chính là tính khí không tốt này, cũng trách tôi không có việc gì nhiều lời với anh ta mấy câu, không cho anh ta mặt mũi.
”
Vu Tịch chỉ là cười gượng.
bg-ssp-{height:px}
“Không sao không sao.
”
Người phụ nữ nhìn hai người, thờ dài, nói lời nói thấm thìa, “Thật sự, thật tốt, gặp được người tốt như vậy, không dễ dàng, nhìn một chút, chúng tôi đều hâm mộ chết các ngươi rồi.
”
Vu Tịch cùng cố Lâm Hàn nhìn nhau.
Không hiểu ra sao cả…
Ai gặp được…
Cái này cô cũng không coi như là gặp được.
Cô suy nghĩ một chút, cái này, nên xem như là ngủ được.
Chẳng qua là so với loại đàn ông hèn nhát kia tốt hơn nhiều.
Từ bệnh viện đi ra ngoài.
Cố Lâm Hàn nhìn Vu Tịch, kéo cửa ra để cho Vu Tịch lên xe trước.
Hôm nay chẳng qua là đến xem một chút, làm cái thẻ liên lạc, sau này mỗi một tháng đến kiểm tra sinh sản thi tốt rồi.
Vu Tịch cúi đầu nhìn bụng mình, ngón tay ở phía trên di chuyển.
“Nhìn những người đó bụng lớn như vậy, cũng thật là đáng sợ nha… Cố Lâm Hàn, em sau này
bụng cũng lớn như vậy, có thể hay không đi không nổi.
”
Cố Lâm Hàn nhìn một chút, còn có phụ nữ có thai từ phía trước lại đây.
Bụng đó to đúng là thật đáng sợ.
Anh nhìn Vu Tịch chăm chú.
Cái cơ thể nhỏ này của cô, thật sự không dễ nuôi, quả thật dễ dàng bị cái bụng này đè đi không nổi.
“Sau này ăn nhiều một chút.
”
“Ăn nhiều một chút cái gì …”
“Nhìn một chút cái cánh tay này của em, cái chân này…”
“Ăn nhiều rồi, bụng càng lớn hơn thì làm thế nào?”
Cố Lâm Hàn than thở, “Vậy anh liền cõng em đi.
”
Vu Tịch nghe xong, lúc này mới cười lên một cách thỏa mãn.
“Ha ha, tốt lắm.
”