“Vu Tịch.
” Anh nắm lấy bàn tay nóng hổi của cô.
“Đủ rồi, đi xuống cho anh.
”
Vu Tịch nhìn anh: “Làm gì vậy.
”
Cố Lâm Hàn nhìn dáng vẻ ngây thơ vô tội của cô, tiến đến gần hơn, dựa vào má của cô: “Cứng rồi.
”
Nhẹ nhàng thốt ra hai chữ khiến Vu Tịch trong chốc lát ngơ ra.
Cảm nhận thấy hình như chỗ mình đang ngồi có gì đó không được đúng lắm…
Vốn dĩ ban nãy vẫn còn cảm thấy có hơi ngại ngùng xấu hổ.
Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, người của cô đều đã bị anh xoa tới xoa lui, có gì phải ngại ngùng chứ.
Ánh mắt Cố Lâm Hàn nhìn chằm chằm cô,
Vu Tịch nhìn qua vội vàng cười hihi.
“Không phải chuyện của em, là cậu nhỏ của anh không nghe lời, tự anh đi dạy dỗ đi!”
Cậu nhỏ cái gì chứ?
Nhỏ sao?
Cố Lâm Hàn nói: “Nhỏ? Anh thấy em hình như quên mất hình dáng nó như thế nào rồi nhỉ, có muốn xem lại lần nữa hay không.
”
Vu Tịch choáng váng cả người.
Tất nhiên là chưa quên rồi.
bg-ssp-{height:px}
Dù sao lớn nhỏ vậy cũng đã từng khiến cô trải nghiệm qua, cũng đã khiến cô thừa sống thiếu chết.
Cô lập tức nói: “Không không, em sợ anh cho em xem rồi, em lại không nhịn được muốn chà đạp anh thêm lần nữa.
”
Nói dứt lời cô đã chạy thẳng vào trong phòng…
Anh nói: “Ha, em chọc đã đời rồi bỏ chạy.
”
Không còn nhìn thấy bóng người nữa anh mới cúi đầu xuống nhìn nơi đang phình to ra của mình.
Thật đáng chết, anh phải trải qua đêm nay như thế nào đây?
Vu Tịch về tới phòng vẫn cảm thấy cơ thể nóng không chịu được.
Nằm nghỉ một lát, trong đầu toàn là hình ảnh mình ngồi trên người của anh.
Aiya, sao cô lại háo sắc như vậy chứ.
Nhưng mà có một người xinh đẹp như vậy ở bên cạnh không sắc cũng không được.
Không háo sắc cô có còn là phụ nữ không!
Vu Tịch nghĩ thầm, vẫn cảm thấy bản thân vẫn muốn chạm vào…
Ôm chầm mặt mình, cô cảm thấy bản thân thật sự rất quá đáng, tại sao cơ thể lại có thể nóng mãi như vậy được, cứ mãi nghĩ như vậy, đây là lần đầu tiên lột sạch sẽ cố
Lâm Hàn…
Chẳng lẽ cô cũng đã đến tuổi, bắt đầu xuân tâm manh động sao?
xuân tâm manh động: tâm nghĩ đến xuân tình và đang rục rịch.
Vu Tịch đang nói đến bản thân bắt đầu nghĩ đến chuyện trai gái
Càng nghĩ đến, cô càng cảm thấy muốn cười.
.